Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trốn chạy

Tiểu thuyết gốc · 1585 chữ

Lúc này trong ảo cảnh Lâm Phong đã sắp mất đi lý trí, hai mắt sắp đỏ thành máu thì chỉ nghe vang lên trong não bộ hai tiếng: “ Đing, Đing”.

Nghe được âm thanh này như là tiếng chuông báo thức giúp người ta thoát khỏi cơn mê ngủ.

Lâm Phong cũng vậy, khi nghe được thanh âm vang lên khắp đầu thì hắn đã lấy lại được chút thanh tỉnh, nhanh chóng sử dụng Độc Hoả thiêu đốt hết tất cả những tạp niệm mới phát sinh.

Theo sao đó những hình ảnh đầy đau thương trước mắt cũng dần dần tan biến thành hư vô.

Ở bên ngoài lúc này khi chiếc đuôi đã dần tới đầu của Lâm Phong thì trong con ngươi đục một lớp màng màu trắng bỗng nhiên biến mất, nó trở trên trong sáng hơn bao giờ hết.

Vừa từ trong ảo cảnh trở lại, Lâm Phong đã cảm thấy một cổ nguy hiểm xuất hiện gần ngay trước mắt.

Không kịp chờ đợi, hắn mở ra ngay Phong Vân Dực nhanh chóng lùi nhanh về phía sau tránh thoát được một kích sát thủ.

Thấy mình ra chiêu không trúng đối phương, Huyết Âm Xà trở nên giận dữ, đôi mắt nhìn về Lâm Phong dần trở nên lạnh lẽo hơn.

“ Huyết Âm Xà”.

Lui ra được một đoạn thì lúc này Lâm Phong mới nhìn rõ được hình dáng của ma thú trước mặt, không nhịn được hô lên một tiếng.

Theo hắn biết đây là một trong những con Ngũ giai ma thú khó đối phó nhất, khi nó muốn ngụy trang thì chỉ với những người tu vi cao hơn nó mới có thể nhìn ra được.

“ Thảo nào ta không phát hiện được, mẹ nó mình đúng là đen đủi mà, sao lại gặp phải con súc sinh này ”.

Lâm Phong âm thầm chửi một tiếng, người ngang cấp còn không đánh lại nó huống chi là hắn thua ba tinh thực lực.

Huyết Âm Xà trên thân lúc này lớp vảy đã trở lại một màu đỏ của máu, không chờ Lâm Phong làm gì khác nó há ra cái miệng cực to của mình chỉ thấy trên đó từ từ xuất hiện một cục máu màu đỏ đậm dần to ra rồi liên tục hướng về phía trước mà bắn đi.

Những cục máu này chính là của những con mồi mà nó săn được, khi hấp thu chúng hết vào cơ thể nó sẽ dung hợp cùng với độc trong người mình rồi lấy đó làm vũ khí để tấn công.

Lấy lại tinh thần, Lâm Phong cũng muốn thử đấu với nó một chút, nếu như đánh không lại thì chạy.

Gặp những cục máu đang hướng về phia mình bay tới, hắn vận dụng tốc độ tối đa để nhanh chóng tránh né.

Những cục máu đánh khi văng vào những cành cây thì mau chóng tràng ra thành vũng máu rồi làm tan chảy hết một mảng đó.

Thấy như vậy Lâm Phong tê cả da đầu, nếu cái đó mà trúng hắn thì xong đời.

Vừa dùng Phong Vân Dực né tránh, hắn vận dụng Thiên Lôi Chưởng đánh thẳng về Huyết Âm Xà.

Một chưởng có hình bàn tay với vô số lôi điện chớp nháy đang lao thẳng đến đầu ma thú, không kịp nghĩ ngợi Lâm Phong lại tiếp tục lao theo phía sau cự chưởng.

“ Bát Cực Băng”.

Trên tay đã xuất hiện một chút đấu khí màu xanh đen, hắn muốn tung hết sức của mình gặp phải đối thủ mạnh hơn thì không thể ếm sức được.

Huyết Âm Xà cũng là bất ngờ với tốc độ của Lâm Phong.

Lúc này Lôi chưởng đã bay đến bên cạnh thân của nó tiếp đến chỉ nghe một tiếng “oành” vang lên.

Một chiêu này chỉ làm nó lùi về sau một chút, không gây tổn thương bao nhiêu cả, biết như vậy Lâm Phong mới kèm thêm sát chiêu phía sau.

Vừa lùi lại hai ba mét thì Huyết Âm Xà chỉ cảm thấy ngay bụng mình một cổ nóng rực đang dần dần truyền vào bên trong.

Hiển nhiên đây là Bát Cực Băng mang theo ám kình cùng với Độc Hoả gây ra.

Lần này nó mới có cảm giác lớp da dưới bụng mình bị rách một đường, làm nó hét lên một tiếng đau đớn rồi bị văng về sau thêm một đoạn nữa.

Mắt thấy Lâm Phong tính tiếp tục lao lên tấn công thì nó vội sử dụng chiếc đuôi của mình đâm ra phía trước.

“ Đúng là khó đối phó!”.

Vội lui về sau để tránh né, Lâm Phong cảm thán một tiếng, nếu như có thể chớp thời cơ liên tục tấn công thì có rất nhiều cơ hội đánh thắng được.

“ Nhưng ít ra nó đã bị thương, Độc Hoả sẽ nhanh chóng lan ra khắp cơ thể của nó gây ra tổn thương bên trong không hề nhẹ”.

Hơi cao hứng chưa được bao lâu, mắt hắn đã thấy một chuyện làm cho khuôn mặt trở nên cứng đờ.

Chỉ gặp từ trong miệng vết thương của Huyết Âm Xà một làn nước màu đặc sệt màu xanh nhanh chóng bị đẩy ra bên ngoài.

Đó là máu của nó khi bị Độc Hoả xâm nhập, theo sao đó là từng dòng máu màu đỏ cũng lan ra che lấp hết miệng vết thương thế là không đến một phút nó đã hồi phục hoàn toàn như chưa bị gì.

“ Đậu xanh, ta mới thấy chuyện gì diễn ra vậy”

Nuốt xuống ngụm nước bọt, Lâm Phong nhịn không được mắng một tiếng.

Hắn hiện tại chỉ có được mấy loại đấu kỹ đó, còn không có vũ khí để tấn công nên việc đánh thắng con ma thú này là điều rất khó.

Huyết Âm Xà không đợi Lâm Phong tấn công, nó đã chủ động phun ra một luồng hắc khí, đám khói đen từ từ lan toả ra một mảnh rừng, cây cỏ bị nó xuyên qua nhanh chóng héo úa.

Thấy sắp chạm đến mình Lâm Phong liên tục lùi về sau để tránh thoát, Huyết Xà cũng không dừng lại ở đó mà nó sử dụng tốc độ nhanh nhất lao đến.

Khi vào trong đám khói đen, nó giống như tàn hình vậy rất khó phát hiện được, Lâm Phong liên tục ném những ngọn lửa vào trong nhưng nó dễ dàng né được nếu có trúng thì do lớp da rất cứng nên cũng chả gây ra sát thương gì.

Biết mình hiện tại khó đối phó được với Huyết Âm Xà, Lâm Phong quyết định rút lui đợi đến lúc đủ thực lực rồi mới quay lại trả thù.

Chưa kịp dứt mạch suy nghĩ thì từ trong đám khói một chiếc đuôi đã lao nhanh tới trước người hắn.

Bất thình lình như vậy Lâm Phong chỉ biết vận dụng đấu khí hộ thân đưa hai tay lên nghênh đón trực diện đòn tấn công.

Cắn răng chống đỡ không được bao lâu lớp phòng hộ đã bị đánh vỡ, đầu của chiếc đuôi đâm vào ngay vai của hắn, máu cũng từ đó mà tràn ra.

Nhưng nó không chảy xuống mà bị một lực nào đó từ trong chiếc đuôi hút vào bên trong.

Cảm nhận máu của mình đang dần bị rút đi nhanh chóng, Lâm Phong dùng hết sức để đẩy người mình ra khỏi nó.

Vừa cố vùng vẫy thoát ra được, hắn lại bị chiếc đuôi quất cho một phát ngay bụng văng ra đằng xa.

Chạm đến một thân cây to lớn mới chịu dừng lại, hắn phun ra một ngụm máu tươi hiển nhiên là bị thương không nhẹ.

Lấy tay chùi đi vết máu trên miệng, cố gắng đứng dậy sau đó Lâm Phong không thèm nhìn ra phía sau mà sử dụng hết tốc độ của mình lao nhanh đi.

Với tình trạng như bây giờ thì việc đối đầu với Huyết Âm Xà là không thể nào được, chỉ cần dính thêm một chiêu nữa là rất khó bảo toàn tính mạng.

Thấy Lâm Phong bỏ chạy, Huyết Âm Xà vô cùng hưng phấn mà đuổi theo, nó rất thích cái cảm giác rượt đuổi con mồi trước khi giết chết.

Nhìn thấy mình sắp bị đuổi kịp, Lâm Phong ném liên tục mấy ngọn lửa vào gốc cây làm cho nó ngã đổ nhằm ngăn cản bước di chuyển của Huyết Âm Xà.

Nhưng với những trò vặt vãnh đó không làm nó chậm đi một chút nào, thân thể nó uốn lượn nhẹ nhàng qua các thân cây bị ngã.

Trong rừng hai thân ảnh liên tục di chuyển, một người ở đằng trước cùng một con rắn to lớn đang đuổi theo phía sau.

Lâm Phong liên tục bỏ đan dược vào miệng để mau hồi phục đấu khí cũng như lành vết thương.

Nhưng vết thương trên vai vẫn liên tục rỉ máu không lành lại được.

Đây là do một loại độc của Huyết Âm Xà gây ra nó làm cho miệng vết thương luôn bị hiện tượng xuất huyết.

Do bị như vậy nên tốc độ của Lâm Phong ngày càng chậm lại, lúc này một cái miệng to lớn đã sắp chạm đến hắn.

Bạn đang đọc Đấu phá ta từng bước đến đỉnh phong sáng tác bởi NTN3527
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NTN3527
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.