Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9: Tiêu Tộc (1)

Tiểu thuyết gốc · 941 chữ

“Ngươi hỏi về Tiêu Tộc?” Vân Bích Kiều đang rót trà, ngồi trên ghế gỗ, trước người nàng là chiếc bàn đá. Trên bàn đá chính là chén trà đang chậm rãi được rót.

Tiêu Tộc thời đại Viễn Cổ đều xuất hiện cường giả Đấu Đế, hắn tự cảm thấy tại thế giới này, Tiêu Tộc vẫn tồn tại. Một tia hi vọng nhập vào Tiêu Tộc chính tông, chính là điều Tiêu Viêm chờ mong nhất.

Không phụ kì vọng của Tiêu Viêm, Vân Bích Kiều gật đầu hồi đáp: “Tiêu Tộc dĩ nhiên có tồn tại ở thế giới này.”

Quả nhiên….

“Nhưng ngươi đừng mong chờ quá nhiều thứ. Tiêu Tộc sống ở Hoả Vực, chỉ một cái gia tộc suy bại mà thôi. Lấy thiên phú ngươi biểu hiện suốt thời gian tại đây, ta đảm bảo Tiêu Tộc không phải địa phương thích hợp để phát triển tài năng của ngươi.” Nhận thấy nét mặt của Tiêu Viêm biểu hiện chút cau mày, Vân Bích Kiều mới nói tiếp:

“Tới Hoa Vực đi. Gia cảnh ta tại đó hiểm hách, tài nguyên phong phú, hoàn toàn đủ điều kiện để phát triển thiên phú ngươi đến mức cực đại.” Nàng đây không phải lôi kéo Tiêu Viêm vì thiên phú. Thử hắn…đúng nàng đây là đang thử nàng. Giữa lợi ích cá nhân và nhập vào gia tộc chính tông tộc tịch thì cái nào quan trọng hơn. Chỉ cần hắn trả lời đúng ý nàng, thì hắn đã có một vị trí đáng để coi trọng trong mắt.

“Vậy ta mạo phạm từ chối lòng tốt Vân tỷ tỷ.” Tiêu Viêm ôm quyền hướng vào Vân Bích Kiều, đáp trả. Gia cảnh nàng chắc chắn không tầm thường tại Hoa Vực, tài nguyên đến hắn phát triển bản thân hiển nhiên đầy đủ. Nhưng hắn là người từng chấn hứng Tiêu Tộc chi nhánh, trải qua sóng gió, hắn trưởng thành và hiểu rõ bản thân trách nhiệm. Nếu Tiêu Tộc tại đây nhỏ bé, chỉ có tu luyện mới có thể giúp Tiêu Tộc trở nên cường hùng.

Không phụ mong đợi của Vân Bích Kiều, Tiêu Viêm lựa chọn hoàn toàn chính xác. Đối tộc nhân thì gia tộc người thân mới hết thảy quan trọng. Lợi ích cá nhân chính là thứ bị vứt bỏ. Hiểu được điều này chính là một bước trong tu tâm. Vân Bích Kiều nếm thử một ngụm trà, ngon miệng nuốt vào, đảo mắt nhìn Tiêu Viêm, rồi nói: “Tuy rằng khá buồn khi ngươi không theo ta. Nhưng ta không thể không thừa nhận, ngươi hợp ý ta. Ta liền tặng ngươi một thứ này.”

Từ trong ống tay áo của Vân Bích Kiều, một chất dung dịch màu vàng kim bay ra, lơ lửng trước mặt Tiêu Viêm. Linh hồn lực cảm ứng phát động, Tiêu Viêm thoáng kinh người trước độ tinh khiết cùng năng lượng ẩn chứa bên trong chất dịch. Vân Bích Kiều giải thích: “Đây là Linh Dược làm từ Thất Thải Hoả Thảo cùng Hoàng Chước Quả. Nó hiệu quả rất lớn trong tu luyện, đồng thời giúp nhục thân ngươi trở nên cường tráng hơn. Thứ này vốn để dành cho ta, nhưng thấy ngươi hợp ý, đem nó tặng ngươi.”

Loại cơ duyên này thật khiến người khác khó cưỡng. Tiêu Viêm ánh mắt như muốn hỏi “Nàng chắc chắn tặng ta?” Với Vân Bích Kiều. Như hiểu câu hỏi trong mắt hắn, Vân Bích Kiều càng gật đầu khẳng định tặng bảo vật cho hắn.

“Tiểu tử Linh Dược này rất tốt. Ngươi liền có thể tu luyện nhục thân thành thánh, sau này những kẻ cùng cấp độ muốn chiến với ngươi, e rằng rất khó khăn đấy.” Long Nguyệt Nha bên trong, càng muốn khuyên Tiêu Viêm ngay bây giờ đem Linh Dược hấp thụ. Bởi linh dược này đối với linh hồn càng được chỗ lợi không ít, Tiêu Viêm hấp thụ. Nó tự nhiên được hưởng lợi ké.

Tiêu Viêm tự biết tận dụng cơ duyên hiếm có. Hắn há to miệng, hút Linh Dược lơ lửng vào bên trong. Các đường hào quang đỏ rực bao quanh khắp thân thể hắn, một cỗ cảm giác đau đớn thấy xương thấy tủy lan truyền khắp toàn bộ cơ thể. So với lần tấn cấp Đấu Đế, nó càng đau đớn hơn.

Tiêu Viêm thủ ấn kích động hảo thuộc tính Đấu Khí trong cơ thể bạo động, ngọn lửa đấu khí bao phủ Linh Dược bên trong. Nhiệt độ ngọn lửa chậm rãi lan tỏa khắp Linh Dược, đem nó hào tan vào trong da thịt, xương cốt cùng linh hồn.

Chính Long Nguyệt Nha cảm ứng linh hồn bản thân lực mạnh lên một bậc.

Một vụ chấn động phát ra từ toàn bộ thân thể Tiêu Viêm, y phục trên người cứ thế bị chấn động xan tác.

“Đáng lẽ….ta không nên tặng ngươi.” Vân Bích Kiều chính diện nhìn thấy toàn bộ vẻ trần trụi của Tiêu Viêm, hai gò liền ửng đỏ lên, thầm oán trách. Hay rồi, tự nhiên nổi hứng làm phật một lần. Bây giờ nàng được chứng kiến thứ quá hay ho rồi.

Tiêu Viêm thì không nhận ra gì, vẫn đang hấp thu Linh Dược. Khi hoàn thành quá trình hấp thu, hắn nhìn Vân Bích Kiều: “Đa tạ, nhục thân của ta đương như vượt qua cả Đấu Đế Chi Thân.”

Vân Bích Kiều mặt mài đỏ lên, cảm thấy rạo rực trong người, đảo mắt lãng tránh đi chỗ khác.

Bạn đang đọc Đấu Phá chi Viêm Thần Tiêu Viêm sáng tác bởi HungThuThaiCo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HungThuThaiCo
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.