Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồn Hư Tử Cùng Vô Song (2)

2907 chữ

Người đăng: Thiên Chân Vô Tà

Nói thì lâu nhưng mọi việc lại xảy ra quá nhanh, Vô Song ra tay bằng tốc độ không thể tưởng tượng nổi khiến xung quanh đâu không ai kịp làm gì, đối với Vô Song mà nói hành động của Hồn Nhai căn bản là muốn chết.

Ở trước mặt hắn dám nhảy nhót đòi bắt đệ tử của hắn quỳ ?, bằng Hồn Nhai hắn còn chưa có tư cách này, đừng nói là Hồn Nhai mà cho dù là Hồn Tộc cũng không ai có tư cách này, Hồn Nhai tính là cái gì.

Nếu không phải Vô Song nhận ra sự căm thù trong ánh mắt của Minh Di đối với Hồn Nhai thì Vô Song cũng không ngại giết chết kẻ này.

Trí nhớ của Vô Song cũng không hề tệ, nếu hắn nhớ không nhầm theo cốt truyện chính thì Hồn Nhai cùng Hồn Lệ là hai người được tiến vào Thiên Mộ đại diện cho Hồn Tộc, dù sao kết cục của hai kẻ này cũng là Tử Vong, Vô Song không ngại cho hắn chết sớm một chút.

Nắm lấy tay của Minh Di, Vô Song thản nhiên bước về phía Quỷ Môn, hắn khẽ quay đầu lại dùng ánh mắt ấm áp nhìn nàng “Hôm nay sư phụ tha mạng cho hắn ta chính là vì hy vọng sau này ngươi có thể đường đường chính chính lấy đầu hắn, ngươi đã là đệ tử của lão phu thì nên nhớ – trời có sập lão phu cũng gánh cho ngươi”.

Tất nhiên trong thân phận của Ngạ Quỷ thì Vô Song phải xưng hô già nua hơn nhiều có điều ẩn trong giọng nói đó là sự ấm áp, là sự quan tâm cùng tin tưởng, một câu nói của Vô Song lại làm Minh Di bình tĩnh lại, làm trong lòng nàng trở nên ấm áp như tia sáng hừng đông xóa đi bóng tối che phủ vậy.

Minh Di lần đầu tiên nhìn thẳng vào mắt Vô Song cũng là lần đầu tiên nàng có tự tin như vậy, nàng thực sự tin tưởng nam nhân trước mặt, thực sự tin tưởng sư phụ của mình có thể giúp nàng báo thù, ngay giờ phút này tâm tình của Minh Di một lần nữa chuyển biến, nàng một lần nữa trở nên trưởng thành hơn rất nhiều.

Minh Di xoay đầu lại nhìn Hồn Nhai đang thẫn thờ quỳ ở đó, trong ánh mắt của nàng xuất hiện một tia tự tin, đây là lần đầu tiên trong suốt những năm qua Minh Di mới có lại cảm giác này, nàng khẽ gật đầu với Vô Song “Sư phụ yên tâm, con nhất định sẽ làm được”.

Minh Di lúc này thậm chí cảm thấy không hề sợ hãi Hồn Nhai, hắn có một gia gia tốt thì nàng cũng có một sư phụ tốt, ai sợ ai chứ.

Vô Song cùng Minh Di vừa di chuyển được một bước thì có ba luồng khí thế lao thẳng về phía hai người, cả ba không ngờ đều là bán thánh cường giả.

Hồn Nhai được nhận lệnh của gia gia hắn đến đây đấu giá vật phẩm thì sao có thể không có vệ sĩ đi theo, một thất tinh đấu tôn đi cùng với ba bán thánh là quá đủ để Hồn Nhai hô mưa gọi gió, bằng ba người này căn bản hoàn toàn có tư cách bảo vệ an toàn cho Hồn Nhai chỉ là với điều kiện Vô Song không xuất hiện mà thôi.

Cả ba người tuy là vệ sĩ bảo vệ Hồn Nhai nhưng bọn họ làm sao có thể ngờ ngay trước của Hồn Phường, ngày trước Quỷ Môn, ngay tại trung tâm Hồn Hư Thành lại có kẻ ra tay với một trong Hồn Tộc tứ công tử, bọn họ sao có thể ngờ có một kẻ điên cuồng như vậy xuất hiện.

Cả ba người đều biết nếu thiếu chủ trở về với tình trạng này thì bọn họ chắc chắn sống không bằng chết, gia gia của Hồn Nhai tuyệt đối không tha cho cả ba người, chỉ có bắt sống Vô Song hoặc giết chết hắn thì mới có thể giữ nổi mạng sống.

Về phần Hồn Nhai lúc này căn bản hắn chưa từ trong kinh hoàng tỉnh lại, hắn lúc này vẫn đang bị nhét vào trong vô tận bóng tối, đối với Vô Song mà nói Hồn Nhai quá yếu, nếu muốn Vô Song chỉ cần bằng một ánh mắt cũng có thể phá hủy linh hồn đối phương.

Huyễn Mộng Chi Tâm của Vô Song chính là thủ đoạn công kích linh hồn tốt nhất, chỉ cần Vô Song muốn thì Hồn Nhai sau này chắc chắn biến thành kẻ ngu si, toàn bộ tương lai của hắn cũng chấm hết.

Về phần ba bán thánh đang lao tới Vô Song lúc này không ngờ lại bị một luồng năng lực vô hình đẩy bật ra, căn bản không thể lại gần được người Vô Song, ánh mắt ba người đồng thời xuất hiện một tia rung động.

Vô Song thì lại nhíu mày, hắn căn bản không có ý định đẩy ba kẻ kia ra, hắn thực sự muốn lấy đầu cả ba cho tiện có điều có cao thủ ra tay cứu bọn chúng một mạng, ánh mắt Vô Song như có như không nhìn về phía sau “Hồn Sát ngươi cũng rảnh nhỉ ?”.

Người ra tay đẩy lùi ba vụ bán thánh chính là Hồn Sát, lúc này toàn bộ đoàn xe ngựa khổng lồ của hắn vậy mà không thấy đâu, Hồn Sát vẫn mái tóc dài ngang lưng, ánh mắt đỏ rực cùng cây Quỷ Hồn Đao chậm rãi đi về phía Vô Song.

“Cũng chẳng có gì, đơn giản ta và gia gia tiểu tử kia có giao tình mà thôi, ta không muốn ở đây bỗng dưng thêm ba cái đầu người bay lên”.

Hồn Sát nói xong bàn tay hắn khẽ phất lên, không ngờ lại có thể dúng sát khí lay tỉnh Hồn Nhai ra khỏi ảo mộng, một cái lắc tay đơn thuần thôi lại làm cơ thể Hồn Nhai run lên giật mình tỉnh lại.

Ngay khi tỉnh lại Hồn Nhai lập tức đứng bật dậy, hắn gào lên trong đau đớn, cánh tay của hắn biến mất thật sự, đây căn bản không phải là một giấc mơ.

Hồn Nhai cả người đầy sát khí nhìn Vô Song, hắn dùng tay còn lại chỉ thẳng về phía Vô Song có điều chưa kịp mở miệng thì đã ăn một cái tát lệch hàm, người xuất thủ chính là Hồn Sát.

Một cái tát làm thân hình Hồn Nhai bay đi như cánh diều không dây sau đó lập tức bất tỉnh nhân sự, hắn làm sao có thể chịu được một cái tát của đấu thánh cường giả.

Hồn Sát làm xong mọi việc mới bắt đầu phẩy tay nhìn ba tùy tùng của Hồn Nhai “Đưa hắn về, việc của hắn đích thân ta sẽ đi gặp lão già kia”.

Ba vị bán thánh cường giả khuôn mặt đang lo lắng tột độ lập tức thay bằng sự vui sướng như vừa thoát kiếp nạn, cả ba người đồng thời cúi đầu với Hồn Sát “Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân”.

Ba vị bán thánh rất nhanh mang Hồn Nhai đi sau đó biến mất hoàn toàn khỏi Hồn Hư Thành.

Hồn Sát lúc này mới thản nhiên quay lại nhìn Vô Song sau đó nhếch miệng “Việc của tiểu bối ngươi sẽ không để tâm chứ ?”.

Vô Song hơi hơi cau mày lại tuy nhiên vẫn gật đầu “Việc của tiểu bối ta đương nhiên sẽ không để tâm, tiểu bối thì để tiểu bối giải quyết”.

Ngay lúc này Vô Song mới nhận ra còn một nhân vật nữa xuất hiện, không thể không công nhận kẻ này có khả năng dấu khí tức đáng sợ vô cùng, cuối cùng thì chủ nhân của Hồn Hư Thành – Hồn Hư Tử đã xuất hiện.

Hồn Hư Tử xuất hiện nhưng tuyệt đối rất khó để quan sát khuôn mặt kẻ này, bản thân Hồn Hư Tử thủy chung ẩn mình trong một làn khói đen dày đặc, ngay khi hắn vừa xuất hiện thì linh hồn lực mạnh kinh thiên động địa không ngờ lại lan tỏa khắp toàn bộ Hồn Hư Thành, nói thẳng ra lúc này bất cứ biến động gì của Hồn Hư Thành hắn cũng nắm được.

Nếu ở bên ngoài thì việc giải phóng linh hồn lực không giới hạn cỡ này tuyệt đối là một lời tuyên chiến có điều ai bảo hắn là Hồn Hư Tử, ai bảo đây là Hồn Hư Thành.

Hồn Hư Tử xuất hiện thậm chí cũng không nhìn Vô Song lần nào, thân hình hắn như một bóng ma tiến vào trong Quỷ Môn, hắn xuất hiện vô cùng thần bí và biến mất cũng thần bí vô cùng.

Hồn Sát bật cười lắc đầu nhìn Hồn Hư Tử rồi lại nhìn Vô Song “Ngươi tên là Ngạ Quỷ đúng không nhỉ, cho dù ta không biết sau tấm mặt nạ kia thì ngươi là ai có điều Hồn Hư Tử nhắm đến ngươi rồi, liệu mà chuẩn bị tinh thần đi”.

Hồn Sát nói như vậy cũng không phải là muốn đối tốt cho Vô Song mà là hắn có toan tính, đã đạt đến đấu thánh cao giao đã sống đền từng này tuổi thì Hồn Sát không phải kẻ ngu, hắn thừa hiểu thực lực của Vô Song là gì, không bàn về chiến lực của Vô Song mạnh hay yếu bởi bản thân Hồn Sát chưa bao giờ quan tâm đến thứ này, thứ mà Hồn Sát để ý vốn là linh hồn lực của Vô Song.

Linh hồn lực của Vô Song cực kỳ mạnh mẽ đồng thời mang theo một tia nóng bỏng của hỏa diễm, đây tuyệt đối là dấu hiệu nhận biết chung của luyện dược sư, linh hồn lực khủng khiếp cỡ này thì chắc chắn khả năng luyện dược của Vô Song cực kỳ không tệ.

Có một thứ mà bất cứ ở đâu cũng thế chứ không riêng gì Hồn Giới được gọi là sự độc quyền.

Hồn Hư Tử quả thực rất tài năng, Hồn Hư Tử quả thực có vô số đóng góp cho Hồn Tộc có điều hắn đóng góp cho Hồn Tộc nhưng không có nghĩa là ai cũng vừa mắt với hắn.

Toàn bộ luyện dược sư của Hồn Tộc đều do một tay Hồn Hư Tử điều khiển, việc này có nghĩa là bất cứ một ai cũng phải thuận theo hắn, nếu không thuận theo thì tuyệt đối nguồn cung cấp đan dược sẽ bị gián đoạn, việc này tạo nên quyền lực tuyệt đối của Hồn Hư Tử trong Hồn Tộc.

Theo lý thuyết thì địa vị của Hồn Hư Tử cùng bất cứ một ai trong Tứ Ma Thánh đều là ngang nhau nhưng thực tế thì đến ngay cả Hồn Sát kẻ cuồng loạn nhất trong Tứ Ma Thánh ở trước mặt Hồn Hư Tử cũng lép vế vô cùng.

Hồn Hư Tử quá xuất sắc, hắn ta gây dựng cơ ngơi quá lớn, việc này đến ngay cả Hồn Thiên Đế cũng đau đầu vô cùng mà không có cách giải quyết, luyện dược sư trong Hồn Tộc làm gì có ai so sánh được với Hồn Hư Tử, luyện dược sư trong thiên hạ có mấy ai có thể cùng Hồn Hư Tử song hành ?, đây cũng là nguyên do mà Hồn Tộc thực sự đã nhiều lần quan tâm tới sư phụ của Vô Song – Thần Nông Lão Nhân.

Đối với Hồn Sát thì sự xuất hiện của Vô Song làm hắn thích thú, Hồn Sát không rõ Vô Song là ai và cũng không quan tâm Vô Song đến từ đâu, chỉ cần hắn là người Hồn Tộc, chỉ cần hắn là người thứ tư trong Hồn Tộc đạt đến tiên phẩm đỉnh phong linh hồn lực là đủ, nếu Vô Song trở thành đối trọng của Hồn Hư Tử trong giới luyện dược tại Hồn Tộc thì không thể tốt hơn, Hồn Sát tin tưởng nếu Hồn Thiên Đế biết tin này hoàn toàn có thể đến gặp Vô Song một lần.

….......

Hồn Hư Tử tiến vào phòng đấu giá một lần nữa tiếp tục biến mất, trong Hồn Phường hắn là người duy nhất có một căn phòng riêng, một căn phòng cao hơn tất cả những người khác.

Hành động của Hồn Sát làm Hồn Hư Tử cực kỳ phản cảm, ít nhất Hồn Hư Tử nhận ra Hồn Sát có ý đứng về phía Vô Song. Việc mà Hồn Sát hắn nghĩ ra thì Hồn Hư Tử không thể không nghĩ đến, trong mắt Hồn Hư Tử dần dần có một tia sát khí xuất hiện.

Trong đầu Hồn Hư Tử lúc này chỉ có hai phương án, một là giết chết Vô Song còn hai là chiêu mộ hắn.

….......

Vô Song không thể nào nghĩ xa được như Hồn Sát cùng Hồn Hư Tử dù sao bản thân Vô Song cũng không phải là người Hồn Tộc, hắn làm sao biết được Hồn Tộc nghĩ gì có điều chỉ một câu nói của Hồn Sát lại làm Vô Song thấy thích thú vô cùng.

“Hồn Hư Tử muốn gặp hắn”....

Vô Song không có tiền, Vô Song hắn có thể giàu hơn một đấu tôn cường giả nhưng chắc chắn nghèo hơn đấu thánh, Vô Song lần này tiến tới phòng đấu giá căn bản chỉ là để xem cho vui.

Bản thân Vô Song muốn tìm đến Hồn Hư Tử, muốn bằng cách hợp lý nhất để gặp riêng hắn ta chính vì vậy Vô Song thậm chí còn luyện hóa cả tinh huyết của bản thân mình muốn dùng nó thu hút Hồn Hư Tử.

Việc Vô Song đấu với Hồn Sát và ngay cả việc hắn thể hiện linh hồn lực khổng lồ đều là để thu hút đối phương, mục tiêu lớn nhất của Vô Song ở Hồn Tộc chỉ là gặp riêng Hồn Hư Tử mà thôi.

Vô Song tin tưởng bằng tinh huyết của mình có thể đả động Hồn Hư Tử, tinh huyết của Vô Song hoàn toàn có thể làm chủ dược của cửu phẩm huyền đan, trong thiên hạ này biết đào đâu ra tinh huyết của phượng hoàng thần thú nữa ?. Một giọt tinh huyết của Vô Song nếu đặt ở thú vực thì hoàn toàn có thể khiến một tràng đại chiến xảy ra, thứ này có thể giúp cầm tộc yêu thú lột xác thậm chí phản tổ, đây căn bản là thần dược.

Vô Song đương nhiên cũng không mua việc vào người mà đi bán tinh huyết, nếu Hồn Hư Tử muốn gặp hắn thì cứ gặp thôi.

Vô Song không ngờ lại thản nhiên nhìn Hồn Sát sau đó khẽ mỉm cười “Đa tạ”.

Lúc này Vô Song thực sự thấy Hồn Sát đáng yêu, kẻ này giúp hắn tích kiệm được khối công sức.

Vô Song cũng không chậm trễ nữa mà mang Minh Di vào thẳng bên trong Quỷ Môn tiến vào Thiên Cấp phòng đấu giá để lại một Hồn Sát không hiểu việc gì xảy ra.

…..........

Ở phía dưới bình đài đấu giá âm thanh báo hiệu buổi đấu giá Thiên Cấp bắt đầu đã vang lên, đấu giá sư lặng lẽ xuất hiện đồng thời lúc này Hồn Hư Tử cũng mở bừng mắt ra bởi bên ngoài cửa phòng của hắn một âm thanh cung kính vang lên.

“Bẩm thành chủ, ở ngoài có một kẻ tự xưng là Ngạ Quỷ muốn gặp thành chủ”.

Hồn Hư Tử nhíu mày sau đó rất nhanh dãn ra, hắn mỉm cười “Ta không tìm ngươi mà ngươi lại tìm ta ?, thú vị, để bản tọa xem Ngạ Quỷ ngươi rốt cục muốn gì”.

Hồn Hư Tử lạnh giọng lên tiếng “Cho vào”, sau đó hắn từ từ thay đổi tư thế ngồi của bản thân, khuôn mặt đầy hứng thú đợi Ngạ Quỷ tiến vào.

….....

Ở bên ngoài Vô Song nhẹ xoa đầu Minh Di sau đó cũng mỉm cười “Đứng ngoài này một chút, sư phụ quay lại nhanh thôi”.

Vô Song thản nhiên đặt Minh Di ở ngoài cửa phòng Hồn Hư Tử dù sao hắn cũng tương đối yên tâm ở nơi này tuyệt đối không ai dám làm càn, bản thân hắn thì lặng lẽ mở cửa tiến vào bên trong.

Đây là lần đầu tiên Hồn Hư Tử cùng Vô Song đối mặt.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv

Hãy ấn cảm ơn ở sau mỗi chương truyện vì nó miễn phí nhưng lại là động lực rất lớn cho bọn mình

P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.

Cầu cảm ơn ở cuối mỗi chương truyện, cầu comment facebook làm động lực cho tác giả.

P/s (chẳng hiểu tại sao tự nhiên thích họ Hồn quá =)) ).

Bạn đang đọc Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song của Thiên Chân Vô Tà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.