Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giới thiệu

Tiểu thuyết gốc · 947 chữ

"Hài tử, chúng ta hãy tự mình giới thiệu về bản thân để làm quen với nhau một chút nha."

Cho đến bây giờ, Ngọc Tiểu Cương vẫn chưa biết được danh tính của lão dê cùng Tiểu Vũ là gì, cho nên hắn ta muốn tranh thủ khoảng thời gian này để cho ba 'đứa trẻ' làm quen với nhau, gia tăng hảo cảm.

【Không biết chừng tý nữa ba đứa chúng nó còn bái ta làm thầy, trở thành sư huynh đệ của nhau cũng nên.】

Nghĩ đến cái cảnh: sau này mình sẽ đích thân dạy dỗ nên 3 tên Phong Hào Đấu La, Ngọc Tiểu Cương đã cảm thấy vô cùng hưng phấn.

"Vậy thì để ta giới thiệu trước a. Ta tên là Đường Tam, võ hồn: Lam Ngân Thảo, 10 cấp hồn sĩ."

Nói xong, Đường Tam liền triệu hồi ra võ hồn của mình, một cây lam ngân thảo mỏng manh yếu đuối, không hề giống Lam Ngân Hoàng một chút nào.

Tuy nhiên, lão dê vẫn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc toát ra từ cơ thể Đường Tam, chính là khí tức của hồn thú A Ngân.

【Đúng là cái đồ tạp chủng, nửa lạc nửa mỡ, người không ra người, súc vật không ra súc vật.】Tiểu Vũ chửi thầm trong lòng.

Mới đầu Tiểu Vũ vốn còn cảm nhận được một cảm giác thân thuộc đến từ Đường Tam, hay cụ thể là khí tức của hồn thú, thế nhưng bây giờ trong lòng nàng chỉ còn lại cảm giác buồn nôn, chán ghét.

Dựa theo lời của Lão dê, Đường Tam chính là con trai của A Ngân và Đường Hạo, là tạp chủng sinh ra giữa người và hồn thú.

Thử tượng tưởng mà xem, Lam Ngân Hoàng A Ngân, hồn thú 10 vạn năm, nữ hoàng của chủng tộc Lam Ngân Thảo, xét trong thế giới loài người thì thận phận của A Ngân tương đương với một vị nữ hoàng.

Ấy vậy mà vị nữ hoàng này lại chịch nhau với súc vật, thậm chỉ còn mang thai, sau đó sinh ra một đứa con nửa người nửa thú.

Nếu là những kẻ biến thái thì không nói là gì, thậm chí bọn họ còn coi 'mối tình' vượt chủng tộc này là đẹp, thế nhưng Tiểu Vũ lại khác, nàng chỉ thấy buồn nôn mà thôi.

Cứ nghĩ đến cảnh một cô gái chịch nhau với cờ hó, sau đó đẻ ra một con chó con là Tiểu Vũ đã cảm thấy rùng mình rồi.

【Tuy thằng tạp chủng Đường Tam khiến cho bản cô nương cảm thấy vô cùng buồn nôn, thế nhưng dù gì hắn ta cũng mang trong mình nửa dòng máu của hồn thú, đồng thời thiên phú của hắn ta cũng khá mạnh.】

Ở thế giới của hồn thú, cường giả vi tôn. Một kẻ có thiên phú cao như Đường Tam, có khả năng cao đột phá Phong Hào Đấu La, đáng giá nhận được tôn trọng nhất định.

Nghĩ đến đây, Tiểu Vũ mặc dù không tình nguyện, nhưng vẫn mở miệng giới thiệu về bản thân mình:

"Ta là Tiểu Vũ, không phải Tiểu Vú, võ hồn là Nhu cốt Mị Thỏ, 12 cấp hồn sư."

Nhìn thấy cái xích chó đeo trên cổ của Tiểu Vũ, Đường Tam cùng Ngọc Tiểu Cương đều cảm thấy thương hại.

Ài, một cô gái xinh xắn, dễ thương, lại còn sở hữu thiên phú cao đến như vậy mà chỉ có thể làm nô lệ cho kẻ khác, đúng là hồng nhan bạc mệnh a.

Thời đại của Đường Tam ở kiếp trước cũng có rất nhiều nô lệ, Ngọc Tiểu Cương thì càng không nói làm gì, trước kia hắn ta còn là thiếu chủ của Lam Điện Bá Vương Tông đâu, quý's tộc's mang theo nô lệ bên mình là chuyện hết sức bình thường a.

Chẳng qua là tên nộ lệ này sở hữu thiên phú cao đến dọa người mà thôi.

Mọi người nên nhớ trong vòng 100 năm qua, Đấu La Đại Lục mới xuất hiện 19 tên tiên thiên mãn hồn lực đâu, ấy vậy mà Ngọc Tiểu Cương gặp một phát được tận 3 tên tiên thiên mãn hồn lực luôn ạ.

Đây quả thực là may mắn a.

Đường Tam cùng Tiểu Vũ đã giới thiệu xong, ánh mắt của đám người đồng thời nhìn về phía lão dê.

Lúc này, lão dê bình tĩnh nói:

"Ta chỉ là một vị công tử trốn nhà đi bụi mà thôi. Các ngươi cứ gọi ta là【Chủ nhân】 là được rồi.

Trong gia tộc, mọi người đều xưng hô với ta như vậy. Ta thậm chí đã quên cả tên của chính mình từ lâu lắm rồi."

Nghe lão dê nói vậy, Đường Tam cạn lời, không còn gì để nói.

Cmn, lão dê vừa nói gì?

Quên mất tên?

Rồi lại còn muốn bọn hắn xung hô với lão dê là: 【Chủ nhân】?

Cmn, lượn đi cho nước nó trong, nghĩ cũng đừng nghĩ.

Ngọc Tiểu Cương cũng á khẩu.

Cmn, thằng nhóc này vi diệu vậy.

Vốn là hắn ta cũng đang định nói: 【Ta chỉ là một tên ăn nhờ ở đậu trong học viện này mà thôi. Các ngươi cứ gọi ta là Đại sư là được rồi. Mọi người đều xưng hô với ta như vậy. Ta thậm chí đã quên cả tên của chính mình.】

Thế nhưng mà... lão dê nói trước lời thoại của hắn ta cmn rồi còn đâu, bây giờ hắn biết nói gì nữa đây?

Bạn đang đọc Đấu La: Võ Hồn Của Ta Là Dê Cụ sáng tác bởi Dr.206K
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dr.206K
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.