Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn hồn kết thúc, trở về!

Tiểu thuyết gốc · 1372 chữ

Nhu Cốt Thỏ di chuyển rất nhanh, phát hiện ra thực lực của kẻ thù liền càng thêm không dám lơ là, bốn chân bật phóng nhảy thật mạnh.

Có điều nó vẫn chưa trốn được bao xa, bình thường vẫn luôn là đồ ăn của nó, bất ngờ những nhánh thực vật xung quanh đột ngột phóng lên.

Đem cơ thể của Nhu Cốt Thỏ vây lại bên trong, nhưng ngàn năm Nhu Cốt Thỏ nào có dễ dàng bị bắt bài như vậy?

“Bị né rồi?” Đường Vũ kinh ngạc bật thốt, vừa rồi Lam Ngân Thảo của cô bao vây khắp nơi, hầu như không có con đường nào để né tránh.

Đối phương là làm thế nào tránh thoát khỏi sự vây bắt của Lam Ngân Thảo.

Ở một bên quan sát trận chiến, Mặc Vân và Hắc Chí Tôn tương đối chú ý nhìn xem Đường Vũ chiến đấu.

Tuy là nói đánh giá khả năng chiến đấu cá nhân của Đường Vũ, nhưng cẩn thận vẫn là nên có, đôi lúc ngàn năm hồn thú bộc phát ra khát vọng sống còn sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Ngồi tại một vị trí thuận lợi nhìn xuống, toàn bộ cử chỉ và động tác của Nhu Cốt Thỏ đều lọt vào tầm mắt của hai người Mặc Vân.

Ách Đan lão sư đã sớm ngồi xuống nghỉ ngơi ăn uống, ông còn không tin một con Nhu Cốt Thỏ có thể làm gì được tiểu ma nữ này.

Vừa mới để lạc mất Nhu Cốt Thỏ, nhưng Đường Vũ không có lập tức thả lỏng, ngược lại nhắm mắt để cảm nhận xung quanh.

So sánh với thị giác, đôi khi dùng hồn lực tới cảm nhận cũng không phải chuyện xấu

‘Nhu Cốt Thỏ vẫn chưa di chuyển xa được, nó không thể di chuyển mà không gây ra tiếng động, chu vi xung quanh đều là bụi rậm, mọi động tĩnh đều khó mà che dấu’

‘Mặc dù nói tốc độ di chuyển của Nhu Cốt Thỏ rất nhanh, nhưng ngược lại, sức công kích của nó không cao’

‘Có người đang theo dõi trận đấu, đối phương tuyệt đối không dám tính toán đến việc phản giết lại bản thân’

‘Tuy nhiên, nếu chỉ là gây hỗn loạn, Nhu Cốt Thỏ vẫn là có khả năng….!’

Xoạt!

Âm thanh cực nhỏ đem hồn lực của Đường Vũ dao động!

“Bắt được rồi!” Đường Vũ không xoay người chỉ hơi lách mình né ra, Nhu Cốt Thỏ phóng xuyên tới đánh hụt mất mục tiêu.

Cả cơ thể đập mạnh vào mặt đất, có điều không hổ danh là Nhu Cốt Thỏ, rất mềm mại, hai chân của nó gập lại liền chuẩn bị phóng đi né tránh.

Nhưng Đường Vũ không cho phép nó có cơ hội lẫn trốn lần thứ hai

“Hồn kỹ thứ nhất: Vây tủa!”

Khả năng cao lần đầu tiên Nhu Cốt Thỏ né tránh được sự vây bắt của cô là dựa vào tự tổn thương chính mình đến che dấu âm thanh

Lam Ngân Thảo thực chất đã gần như khóa được đối thủ, Nhu Cốt Thỏ liền trực tiếp từ bỏ một phận xương cốt của nó làm đại giá, co người lại tránh đi.

Bất ngờ làm mất trọng tâm khóa chặt, Lam Ngân Thảo mới để hụt, đồng thời tốc độ của Nhu Cốt Thỏ còn phải đủ nhanh.

Phát hiện xung quanh đều là những cây Lam Ngân Thảo kỳ dị, biết là không thể tránh thoát, Nhu Cốt Thỏ phản kích

XOẠT!

Hàm răng của nó cắn lấy Lam Ngân Thảo, tiếp đến dùng sức kéo đi, Nhu Cốt Thỏ thành công mang lấy một nhánh cây của Đường Vũ cướp đoạt.

Tuy nhiên nó lại không thể cắn đứt được Lam Ngân Thảo, ngay tại lúc này, nó liền biết là hỏng rồi.

Vội vàng muốn nhả ra nhưng cả người đột nhiên mất đi thể lực, tâm trí của Nhu Cốt Thỏ rất loạn.

Nó không biết rằng mình đang bị đùa giỡn bởi con người hồn sư phía sau, đối phương vừa búng tay một cái, lập tức thật nhiều đóa hoa nở rộ

“Hồn kỹ thứ hai: Hạt ký sinh!”

Mặc dù bị quấn bởi rất nhiều Hạt ký sinh, nhưng Nhu Cốt Thỏ sinh tồn dục vẫn thật mạnh, nó còn đang cố gắng trốn đi.

“Không cần lại trốn rồi, hai lần bị vây bởi Lam Ngân Thảo của ta mà vẫn đi được tới bước này, xem như ngươi ngoan cường!” Đường Vũ bình tĩnh nói, tuy vậy nhưng bước chân của cô lại không chậm.

Hiện tại Nhu Cốt Thỏ nghĩ quấn lên đều có thể liều chết xông tới phía cô, một phạm vi an toàn là cần thiết.

Kế đến, Nhu Cốt Thỏ hai tai bị quấn lấy, đây là bộ phận cơ thể quan trọng của nó, bị nắm chặt xong con thỏ nhỏ liền biết số nó đến tận.

ẦM!

Nhu Cốt Thỏ bị quất mạnh xuống đất.

Chưa cần dùng đến hồn kỹ mới nhận được, nhưng Đường Vũ đã hoàn toàn đánh bại một con hai ngàn năm Nhu Cốt Thỏ.

Làm được điều này một phần lớn là dựa vào cường độ võ hồn của cô lại tăng lên, thăng đến tam hoàn Hồn Tôn mà nói, đối phó ngàn năm hồn thú là phạm vi có thể, nhất là với những hồn thú nhỏ yếu giống Nhu Cốt Thỏ.

[Sự kiện tấn cấp: Đơn độc đánh bại một cái hồn thú có niên kỷ từ 2000 năm trở lên] (Hoàn thành)

Yêu cầu thỏa mãn, không quá một tháng sau khi hấp thu hồn hoàn và không vượt qua cấp độ 35.

Chỉ cần trở về tìm một chỗ thích hợp để thực hiện quá trình Thăng linh nữa là xong.

Thở ra một hơi, sau đấy buông đôi tai của Nhu Cốt Thỏ ra, trận đấu này cô đã hoàn thành, không cần phải giết chết đối phương.

Đồ ăn vẫn còn rất nhiều, bây giờ mọi người đều muốn trở về rồi, Đường Vũ quay người lại đối với Mặc Vân và Hắc Chí Tôn cười nói

“Hoàn thành, mau mau trở về thôi!”

“Ừm, đi về!” Mặc Vân gật đầu đồng ý, ở bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mặc dù thoải mái, nhưng cũng không thích hợp với ba người bọn cậu.

Hắc Chí Tôn không nói gì từ thân cây nhảy xuống, tiếp đất nhẹ nhàng, nhìn thấy ba đứa trẻ không lại tiếp tục chiến đấu, Ách Đan cũng thu dọn đồ ăn.

“Lần này là về thẳng Sử Lai Khắc luôn a, như vậy chúng ta tăng tốc độ thôi, trước khi trời tối vẫn còn kịp đến học viện” Ách Đan nhìn lên trời tính toán, sau đấy không đợi ba người Mặc Vân nói gì đã trực tiếp phóng đi

Thấy vậy bọn cậu cũng vội đuổi theo, chuyến đi lần này tính ra cũng tương đối thuận lợi, không phải lúc nào Mặc Vân cũng có thể dựa vào trí nhớ của mình tránh đi hồn thú cấp cao.

Nếu không có Ách Đan lão sư, sợ rằng lần này đi săn hồn hoàn độ khó không chỉ tăng gấp hai hoặc ba lần.

Chạy được khoảng một tiếng, cuối cùng cũng rời khỏi được Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, ba người bọn cậu ai nấy đều biểu thị vẻ mặt mệt mỏi.

Lại tốn thêm một ít thời gian để trở lại trường học, chuyến đi lần này kéo dài hơn một tuần thời gian.

Cũng không biết là lớp học có gì thay đổi hay không, lớp trưởng hệ cường công vốn dĩ nên là tấm gương cho người khác học tập, vậy mà vừa mới gia nhập lớp 1 chưa bao lâu liền đã biến mất một thời gian.

Trở về phòng giáo viên, đối với Hình Chấn lão sư báo một tiếng an toàn liền dứt khoát về nhà ngủ.

Đường Vũ cũng mặc kệ Thăng linh hay không, hiện tại nếu thể lực không đủ cô cũng không dám liều mạng.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục Người Chơi! sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 278

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.