Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Thể Đi Gặp Mỹ Công Tử Rồi

Phiên bản Dịch · 2083 chữ

**Có Thể Đi Gặp Mỹ Công Tử Rồi

Dịch: w8haa**

Quan Long Giang nói: "Ngươi có thể đi ra ngoài một chút, nhưng không thể đi một mình. Như vậy đi, để cho Băng Kỷ đi theo ngươi, năng lực của hai người các ngươi đều là loại nguyên tố, có thể giúp hiểu rõ nhau hơn. Đi sớm về sớm. Về tình hình tin tức của Vương sư phụ kia của ngươi cũng không cần phải hỏi Quỷ Quỷ làm gì, nàng cũng không biết được bao nhiêu. Tình huống cụ thể chúng ta sẽ thu thập tin tức rồi báo cho ngươi. Lần này động tĩnh tạo ra không hề nhỏ, thậm chí dẫn đến hai tộc Phong Lang và Thiểm Báo đại chiến, ngày hôm qua bọn chúng lại vừa đánh nhau một trận xong."

"Sao?" Đường Tam có chút giật mình nhìn hắn.

Quan Long Giang nói: "Không cần lo lắng, không liên quan đến Vương sư phụ bên kia. Là tổ Phong Lang ở bên này tiến hành tấn công. Kết quả cụ thể còn chưa biết, tầm khoảng ngày mai sẽ có tin tức, đến lúc đó chúng ta sẽ báo cho ngươi. Ngươi phải nhớ kĩ, hiện tại ngươi đã là một phần tử của học viện Cứu Thục, bất kì lúc nào đều phải chú ý đến sự an toàn của mình. Tuy rằng Gia Lý thành tương đối là an toàn, nhưng ngươi vẫn phải chú ý cẩn thận, hiểu rõ chưa? Ngươi rất có thiên phú, chúng ta đều rất xem trọng ngươi."

"Cảm ơn sư phụ."

Đi thăm dì Quỷ Quỷ? Được rồi, xem như đây là lý do cũng được. Đương nhiên quan trọng nhất khẳng định là đi gặp Mỹ công tử rồi!

Quan Long Giang đồng ý cho hắn đi ra ngoài, Đường Tam nhẹ nhàng thở phào, nếu mà không được đồng ý, hắn còn phải nghĩ cách lén trốn ra ngoài. Lén ra ngoài thì chỉ có thể hành động vào buổi tối, mà buổi tối thì lỡ đâu Tiệm trà sữa đóng cửa thì phải làm sao?

Chương trình học cả ngày hôm nay đều là Quan Long Giang dạy, buổi sáng là lớp lý thuyết, buổi chiều là phụ đạo tu luyện. Phụ đạo vận chuyển huyết mạch, giảng giải sự cảm ngộ, còn có chia sẻ kinh nghiệm của bản thân về phương diện kích thích huyết mạch.

Ở phương diện này Đường Tam đã không có nhu cầu gì rồi, dù sao phương thức tu luyện của hắn và những người khác cách biệt một trời một vực. Nhưng mà ngồi lắng nghe một chút vẫn có một ít trợ giúp đối với hắn, ví dụ như cách kích thích huyết mạch chi lực tốt nhất, để cho sự kích thích huyết mạch chi lực này kéo dài hơn, bộc phát ra sức mạnh mạnh mẽ hơn.

Những thứ này sẽ làm cho Đường Tam có thể cải tiến phương thức dùng Huyền Thiên Công để kích thích huyết mạch lạc ấn, nhưng mà nói chung thì chỉ có thể giúp hắn một chút mà thôi, bởi vì hắn cần phải tìm tòi thêm nhiều nữa, kinh nghiệm của những người khác đối với hắn mà nói chỉ có ý nghĩa tham khảo.

Khóa học buổi chiều, Đường Tam vô cùng lơ đãng, bởi vì tâm tư của hắn đã bay đi mất rồi.

Vũ Băng Kỷ đối với đề nghị của Đường Tam cũng không hề có ý kiến gì, cảm ngộ ngày hôm qua đối với hắn giúp ích rất nhiều, giúp hắn mở ra được một cánh cửa lớn. Tương đối mà nói, Băng nguyên tố so với Phong nguyên tố ổn định hơn nhiều, độ khó của việc áp súc Băng nguyên tố sẽ dễ dàng hơn áp súc Phong nguyên tố một chút.

Ngày hôm qua sau khi hiểu ra, hắn đã cơ bản có một chút kinh nghiệm về việc áp súc Băng nguyên tố, nhưng khi thử nghiệm vẫn thất bại khá nhiều lần. Nhưng mà ít nhất hắn cũng đã có phương pháp để tiến hành thử nghiểm, điều này cũng làm cho sự lý giải về đặc tính của Băng nguyên tố của hắn càng trở nên sâu sắc hơn.

Cho nên, tuy rằng Đường Tam so với hắn nhỏ tuổi hơn nhiều, nhưng hắn không hề cư xử với Đường Tam như cư xử với một đứa bé.

Buổi chiều sau khi hết giờ học, hai người rời khỏi học viện, đi trên con đường núi.

"Vừa đúng dịp, hôm nay ta mời ngươi ăn cơm. Tối hôm qua ta trở về thử nghiệm một chút, Băng nguyên tố tuy tương đối chậm chạp, nhưng cũng khá ổn định. Quá trình áp súc thật ra chính là làm cho mật độ bên trong tăng lên, nhưng mà lúc tiến hành cần phải bảo trì được mật độ đó, giữa các điểm nguyên tố cũng phải có một khoảng cách nhất định, mới có thể khiến cho chúng trở nên ổn định được, nếu không thì có khả năng nổ tung, gây ra nguy hiểm cho chính mình. Tuy rằng hiện tại ta khống chế còn chưa ổn định lắm, nhưng ta tin rằng chỉ cần kiên trì luyện tập, nhất định sẽ tiến bộ."

Vũ Băng Kỷ và Đường Tam vừa đi trên con đường xuống núi, vừa tán gẫu với nhau: "Cho đến lúc ta thử khống chế Băng nguyên tố làm như vậy, mới biết được ngươi khống chế Phong nguyên tố thật sự là lợi hại. Phong nguyên tố sinh động như thế, khống chế nó so với khống chế Băng nguyên tố không biết khó hơn bao nhiêu lần. Ngươi vậy mà có thể hoàn thành việc áp súc nó, thật sự là quá thần kỳ. Về sau ta phải học tập ngươi nhiều thứ hơn nữa."

Tâm trí của Đường Tam thì đã bay đến tận Tiệm trà sữa của Mỹ công tử rồi, không hề tập trung nghe Đại sư huynh nói, vô thức nói: "Thật ra thì có đôi khi, hoàn toàn ổn định chưa hẳn sẽ đem lại uy lực lớn nhất, đưa vào bên trong đó một số nhân tố không ổn định, nhưng lại có thể khống chế nhân tố không ổn định này, hiệu quả sẽ không tệ."

Vũ Băng Kỷ ngẩn người, hỏi: "Đưa vào nhân tố không ổn định?"

Đường Tam suýt chút nữa đã nói ra câu "Giống như là đưa vào đó một cái kíp nổ", nhưng chợt nhận ra trên thế giới này dường như không có thứ gì giống như bom, có nói cho Vũ Băng Kỷ nghe cũng chẳng thể hiểu được!

Ngay lập tức, hắn dứt khoát giơ tay ra, ngưng tụ ra một cơn gió trong lòng bàn tay mình, cơn gió này tỏa ra luồng ánh sáng xanh nhè nhẹ, xoay tròn ổn định. Đặc điểm của Phong nguyên tố là không thể nào bất động, Phong nguyên tố mà bất động thì không còn là Phong nguyên tố nữa rồi.

"Đại sư huynh, ngươi nhìn xem." Đường Tam chỉ vào luồng gió xoáy trên tay mình.

"Được." Vũ Băng Kỷ nhìn chăm chú không chớp mắt. Hắn nhìn thấy, bên trong luồng gió xoáy của Đường Tam, có một luồng gió xoáy được thêm vào, tốc độ vận chuyển của luồng gió xoáy này khác biệt rõ ràng với luồng gió xoáy sẵn có. Với sự gia nhập của nó, làm cho luồng gió xoáy lớn bắt đầu trở nên không ổn định.

Sau đó, tay của Đường Tam bắt đầu run lên, nhanh chóng đem luồng gió xoáy ở trong tay ném ra ngoài, sau khi luồng gió xoáy bay ra khoảng năm, sáu mét bỗng nhiên nổ tung, biến thành mười mấy đạo Phong Nhận nhỏ vụn bay tán loạn tứ phía, đồng thời liên tục phát ra những tiếng gió rít chói tai.

". . . ."

Vũ Băng Kỷ ngẩn người.

Đường Tam nói: " Bởi vì bản thân Phong nguyên tố quá sinh động, cho nên loại phương thức này dùng trên Phong nguyên tố uy lực phát huy ra không quá lớn. Đương nhiên cũng bởi vì thực lực của ta bây giờ còn chưa đủ nên mới như vậy. Nhưng mà, nếu như là Băng nguyên tố của ngươi, ngược lại loại phương pháp này rất thích hợp.

Ngày hôm qua ngươi đã từng nói, Băng nguyên tố là loại công thủ toàn diện. Vậy lựa chọn như thế nào đây? Trong mắt của ta, căn bản là không cần lựa chọn. Công kích hay là phòng ngự, thật ra đều chỉ cần một ý nghĩ mà thôi. Một tấm băng thuẫn có thể dùng để phòng ngự, nhưng nếu như băng thuẫn được phóng ra đột nhiên nổ tung thì sao? Vậy nó vẫn còn là thủ đoạn dùng để phòng ngự sao? Thời điểm băng thuẫn nổ tung, bên trong bắn ra là băng nhận hoặc là băng chùy thì sao? Uy lực đó là một cấp bậc khác rồi nha.

Cho nên, suy nghĩ của ta là đối với Băng nguyên tố, thứ quan trọng nhất mà ngươi phải làm được là gia tăng sự khống chế và sự tương tác đối với Băng nguyên tố. Cố gắng tại hai phương diện này nhiều hơn, sau đó sẽ làm cho ngươi dễ dàng biến hóa Băng nguyên tố hơn. Lúc này tâm tư của Đường Tam đều nằm ở Tiệm trà sữa của Mỹ công tử ở phía bên kia, cho nên cũng không quan tâm Vũ Băng Kỷ trong phút chốc có thể hiểu được những lời hắn nói hay không, cho nên cũng nói hơi nhiều."

Nghe những lời Đường Tam vừa nói, Vũ Băng Kỷ dường như trở nên ngu luôn, đờ đẫn đi theo sát bên người Đường Tam. Nếu như nói ngày hôm qua Đường Tam mở cho hắn một cái cửa sổ, vậy thì hôm nay nóc phòng cũng xốc lên cho hắn rồi. Băng nguyên tố ở trong lòng hắn dường như vừa cởi bỏ áo khoác của mình, cho hắn xem toàn bộ bản chất thật sự của nó.

Bạo tạc nổ tung, công phòng nhất thể!

Bạo tạc nổ tung, công phòng nhất thể?

Một đường đi xuống núi, Vũ Băng Kỷ cũng không tiếp tục nói gì, nếu như hiện tại có lựa chọn, hắn muốn lập tức trở về cố gắng toàn lực nghiên cứu. Nhưng nhiệm vụ của hắn là đi với Đường Tam, bảo vệ Đường Tam chu toàn, không thể tự nhiên bỏ về như vậy. Cho nên hắn cứ đi bên cạnh Đường Tam, Đường Tam bước một bước, hắn cũng bước một bước. Hắn cũng không biết mình đang đi đường nào, đi đâu, giờ trong đầu hắn tràn ngập thắc mắc như thế nào khống chế Băng nguyên tố, như thế nào triển khai uy lực của nó, như thế nào để Băng nguyên tố đang ổn định, lại cho gia nhập thêm một chút nhân tố không ổn định vào, rồi khống chế nó để nó không nổ tung. Khống chế như thế nào? Gia nhập như thế nào? Gia nhập bao nhiêu? Tiếp đó phải khống chế như thế nào?

Những ý nghĩ này chạy loạn trong đầu hắn, làm cho hắn cũng không thể chú ý đến những việc khác nữa rồi.

Đường Tam cũng đang có tâm trạng kích động như thế, hai người đều đang hân hoan, nôn nóng y như nhau, ý nghĩ trong đầu hắn lúc này còn loạn hơn Vũ Băng Kỷ không biết bao nhiêu lần, kiếp trước từng bên nhau, kiếp này tưởng niệm, vui sướng khi tìm được nàng, lại còn sắp gặp được nàng làm cho đầu hắn lúc này vô cùng bất ổn.

Sau khi xuống núi, bọn họ liền tiến vào khu vực trung tâm của Gia Lý thành. Đường Tam sớm đã đem bản đồ Gia Lý thành ra nghiên cứu rất nhiều lần, nhất là đường từ học viện đến khu chợ trung tâm, trong lòng của hắn đã sớm có ý định này, cho nên mặc dù hắn không hề quen thuộc nơi này, nhưng thực tế đều không hề đi lòng vòng một chút nào, dùng đường ngắn nhất đến chỗ khu chợ trung tâm Gia Lý Thành.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.