Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đa Tạ Sư Tỷ

Phiên bản Dịch · 2098 chữ

**Đa Tạ Sư Tỷ

Dịch: w8haa**

Mọi chuyện thay đổi quá nhanh, nhanh đến nỗi mọi người còn chưa kịp hô lên bất cứ điều gì.

Trình Tử Chanh muốn giãy giụa trong tay Đường Tam, thân thể của nàng bỗng nhiên trở nên bủn rủn, cảm thấy rã rời chân tay, làm cho nàng không thể giãy giụa nữa. Mà lúc này những Phong Nhận kia đã đến.

Những đạo Phong Nhận làm cho bầu trời phía trên đầu nàng lúc nàng đã toàn là màu xanh, làm cho nàng cảm thấy khủng hoảng, tại sao lại có thể như vậy? Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu nàng lúc này.

Tiếp theo trong nháy mắt, khi những ánh sáng xanh kia chỉ còn cách nàng khoảng một mét thì lại dừng lại, lơ lửng trên không trung. Mà lúc này Quan Long Giang và Mộc Ân Tình một trái một phải, đã đi đến bên cạnh họ.

Không đợi bọn họ ra tay, Phong Nhận cũng đã ngừng lại, sau đó chúng hóa thành những ngọn gió, lặng lẽ tán đi trong không khí. Đường Tam cũng buông tay khỏi hai bờ vai của Trình Tử Chanh, lui về phía sau vài bước.

Thân thể Trình Tử Chanh lúc này vẫn còn hơi run rẩy, nàng bỗng nhiên quay người lại, thấy Đường Tam đang mỉm cười.

"Sư tỷ, cám ơn ngươi."

Hai con ngươi trong mắt Trình Tử Chanh đã bắt đầu có màu đỏ.

Thua, chỉ mới có chút xíu mà nàng đã thua, thậm chí nàng còn chưa có cơ hội phản công, đã bại dưới tay một người mới vào học viện, hơn nữa Đường Tam còn nhỏ tuổi hơn cả mình. Lúc này trong lòng nàng có cảm giác xấu hổ và vô cùng oan ức.

"Ngươi…” Nàng muốn nói cái gì đó, nhưng lại không biết phải nói gì.

Thua chính là thua!

Mộc Ân Tình vỗ lên bả vai của Trình Tử Chanh: "Thắng bại là chuyện bình thường của nhà binh. Thua rồi thì phải tìm ra nguyên nhân mình thua, đây cũng là mục đích của khóa học thực chiến."

Quan Long Giang nhìn về phía Đường Tam, hỏi: "Ngươi ngũ giai rồi hả?"

Đường Tam cũng không muốn giấu giếm cấp độ tu vi của chính mình, không hề nghi ngờ, tại học viện Cứu Thục cũng tốt, tổ chức Cứu Thục cũng được, năng lực càng mạnh thì càng có khả năng đạt được quyền hạn lớn hơn, tài nguyên tự nhiên cũng sẽ nhiều hơn. Hơn nữa, vị sư phụ mà hắn mới nhận kia cũng đã biết tu vi của hắn là ngũ giai, thế nên cũng không cần thiết phải giấu giếm làm gì.

"Vâng, đệ tử vừa đột phá cách đây không lâu." Đường Tam gật đầu nói.

Chín tuổi có tu vi tứ giai cũng đã rất kinh khủng rồi, vậy mà hắn đã đạt đến cấp bậc ngũ giai? Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt của các học viên ở đây nhìn Đường Tam cũng trở nên quái dị. Phải biết rằng, bên trong mười sáu học viên tại đây, không tính Đường Tam, tu vi cao nhất cũng chỉ là lục giai, mà còn là chân ướt chân ráo, mới bước vào cánh cửa lục giai không lâu. Còn lại phần lớn đệ tử ở đây đều là tứ giai, chênh lệch không nhiều so với Trình Tử Chanh, cũng chỉ có ba người là ngũ giai.

Tiểu tử này cũng chỉ mới chín tuổi, cũng đã đạt đến cấp bậc ngũ giai? Điều này có thể nào làm cho bọn họ không khiếp sợ đâu!

Trình Tử Chanh cũng ngu người, đứng đơ ra, ngũ giai?

Cũng đúng nha! Hắn có thể điều khiển Phong Nhận ảo diệu như thế, lực tấn công cũng mạnh như thế, quả thật tứ giai không thể nào làm được. Quả thật là hắn đã là ngũ giai?

Quan Long Giang cười nói: "Quả thật không thể trách được, bảo sao Trấn Trưởng lại chủ động nhận ngươi làm đồ đệ. Quả thật không tệ. Ngươi nghỉ ngơi một chút đi, sau đó lại chiến thêm một trận."

Lúc này tâm trạng của Đường Tam cũng khá thoải mái, lúc nắm lấy Trình bả vai của Tử Chanh, hắn đã yên lặng không một tiếng động nhẹ nhàng hấp thu một ít huyết mạch chi lực của Trình Tử Chanh, trong cơ thể hắn cũng đã xuất hiện thêm một cái huyết mạch lạc ấn mới, cho hắn thêm một năng lực Yêu Thần biến hoàn toàn mới. Bởi vì hắn hấp thu khá ít huyết mạch chi lực của Trình Tử Chanh, cho nên lạc ấn mới này chỉ có cấp bậc khoảng tam giai, nhưng như vậy là đủ rồi! Giờ đây hắn đã có thể cho thêm lạc ấn vào chỗ trống bên trong cơ thể mình.

Nhưng mà hiện tại hắn chưa thể thử nghiệm sử dụng Kim Bằng Biến này để biết hiệu quả của nó là gì, nhưng chắc hắn là có thể bay. Năng lực này khác với Bạch Đầu Chuẩn Yêu Ưng Nhãn, bởi vì sở trường của Kim Sí Đại Bằng Điểu chính là việc bay lượn.

Đại Bàng từ khi sinh ra đã ở nơi vách đá cheo leo, có rất nhiều gió lớn, có câu đại bàng lên như diều gặp gió, một ngày có thể bay được chín vạn dặm. Ở bên trong những loại Yêu Quái có khả năng bay, Đại Bàng chắc chắn nằm trong danh sách top đầu.

"Vâng." Đường Tam cũng không nói với họ rằng thật ra mình cũng không cần nghỉ ngơi, chỉ đồng ý với họ, sau đó hắn áy náy nhìn về phía Trình Tử Chanh, gật đầu với nàng, rồi quay trở về đứng bên cạnh Độc Bạch.

Trình Tử Chanh tức giận đi theo hắn, đến bên cạnh hắn rồi đứng lại, thấp giọng nói: "Ngươi thật sự đạt đến ngũ giai rồi? Làm sao ngươi có thể tu luyện nhanh như vậy?"

Đường Tam giơ tay lên, muốn làm nàng bình tĩnh lại: "Ta cũng tu luyện như bình thường thôi!"

Độc Bạch cũng đã nghe được, một tay chụp lên vai hắn, nói: "Ngũ giai, ngươi như thế này mà đã đạt đến ngũ giai rồi. Ta thật sự hâm mộ và ghen tức nha, không biết lúc nào ta mới có thể đạt đến ngũ giai đây!"

Độc Bạch vốn là người có tu vi thấp nhất trong số tất cả các học viên ở đây, cho đến khi Đường Tam đến, hắn còn có suy nghĩ rằng mình sẽ không phải xếp chót nữa rồi. Nhưng mà giờ đây hắn phát hiện, mình và người ta lại có chênh lệch lớn đến như thế.

Nhân lúc Độc Bạch còn đang chụp lấy bờ vai của mình, Đường Tam yên lặng sử dụng Huyền Thiên Công, tranh thủ hấp thụ một chút huyết mạch chi lực từ trên người hắn. Bởi vì tu vi Độc Bạch vẫn còn khá yếu, lại còn đang trong trạng thái mệt mỏi, cho nên lúc Đường Tam tranh thủ hấp thụ một chút huyết mạch chi lực của hắn, hắn cũng không có một chút xíu cảm giác gì. Mà lúc này trong cơ thể của Đường Tam cũng hình thành nên một cái huyết mạch lạc ấn mới, cấp bậc cũng chỉ khoảng nhất giai, huyết mạch lạc ấn này là của Thiên Hồ Chi Nhãn.

Đối với Kim Bằng Biến, hắn chuẩn bị biến nó thành năng lực của mình, mà đối với Thiên Hồ Chi Nhãn, hắn hi vọng có thể khiến nó dung hợp với Linh Tê Tâm Nhãn của mình, để cho Linh Tê Tâm Nhãn của mình tiến hóa. Thực lực ngày càng phát triển, lợi ích mà Linh Tê Tâm Nhãn đem đến cho hắn càng ngày càng trở nên rõ ràng hơn. Đầu tiên là trên phương diện quan sát, Linh Tê Tâm Nhãn có thể làm cho Đường Tam có thể quan sát phạm vi lớn hơn, lại có thể kết hợp với Tử Cực Ma Đồng, làm cho hiệu quả tăng lên rõ rệt. Tiếp theo đó, nó còn có thể tăng lên sự quan sát và khống chế đối với các nguyên tố, Linh Tê Tâm Nhãn dường như làm cho Tinh Thần Lực của hắn trở nên khuếch đại. Khi mà hắn có được càng nhiều sự khống chế đối với các nguyên tố trong không khí, thì càng có thể đem những thủ pháp trong Ám Khí Bách Giải ra vận dụng tốt hơn.

Bên cạnh đó, khi sử dụng Linh Tê Tâm Nhãn có một tỉ lệ nhất định có thể nhìn thấy được sự sơ hở của đối phương, tạo nên lợi thế rất lớn trong chiến đấu.

Tác dụng của Thiên Hồ Chi Nhãn thì lại hoàn toàn khác biệt, cho dù bên trong Yêu Quái các tộc thì năng lực này là loại cao cấp nhất, nhưng cũng có vẻ không phải dùng trong chiến đấu. Rất có thể Độc Bạch là nhân loại duy nhất có được Thiên Hồ Chi Nhãn tồn tại, cũng là bí mật lớn nhất của học viện Cứu Thục, nếu để cho Thiên Hồ tộc biết được, chắc chắn sẽ đến mang hắn đi. Một bộ tộc được toàn bộ Yêu Quái các tộc tôn sùng sẽ có năng lực mạnh mẽ như thế nào, Đường Tam cũng tò mò muốn tìm hiểu xem.

Mộc Ân Tình nói: "Trận tiếp theo! Cố Lý, Trương Trạch Bân, các ngươi lên."

Hai thiếu niên khoảng mười ba mười bốn tuổi đi lên, mỗi người đều hướng về các sư phụ làm lễ chào một cái, sau đó bước đến vị trí của mình.

Trận đấu tiếp theo đã chuẩn bị bắt đầu, lúc này Độc Bạch mới không chú ý đến Đường Tam nữa, nhưng trong ánh mắt của hắn vẫn tràn đầy sự hâm mộ. Đường Tam hỏi nhỏ với hắn: "Khóa học thực chiến này là như thế nào?"

Độc Bạch nói: "Nếu như bình thường thì mỗi người sẽ phải đấu đối kháng một lần. Mỗi một lần đối kháng thì đối thủ sẽ khác nhau. Sau khi xong tất cả các trận đấu, sư phụ sẽ bắt đầu phê bình, giảng giải cho chúng ta biết được những điểm mạnh và điểm yếu trong trận đấu vừa qua, sau đó nêu lên hướng giải quyết, để chúng ta có thể tiến bộ hơn."

"Đừng có nói chúng ta, chúng ta ở đây làm gì tính ngươi." Trình Tử Chanh tức giận nói.

Khóe miệng Độc Bạch trở nên co giật một lúc, nói: "Đừng có nói như vậy, xấu tính như vậy sẽ không có ai chơi với ngươi đâu."

Trình Tử Chanh hừ một tiếng: "Ta không làm bạn với phế vật tam giai."

Đường Tam nhìn Độc Bạch một chút, lại nhìn Trình Tử Chanh một chút, không khỏi bật cười. Trình Tử Chanh rõ ràng đang trút giận trận thua hồi nãy lên người Độc Bạch đây mà!

"Ngươi nhìn cái gì? Chờ ta đạt đến ngũ giai, lúc đó chắc chắn có thể chiến thắng ngươi." Trình Tử Chanh trừng mắt nhìn Đường Tam, vẻ mặt vẫn còn tức giận, hẳn là đối với trận chiến ban nãy vẫn còn không phục.

"Ừ ừ, sư tỷ cố gắng lên." Đường Tam nói ra.

Trong sân, hai vị thiếu niên đã làm ra tư thế sẵn sàng chiến đấu.

"Bắt đầu!"

Nương theo tiếng ra lệnh của Mộc Ân Tình, trận đối kháng thực chiến thứ hai đã bắt đầu. Thiếu niên có thân hình nhỏ gầy hơn tên là Cố Lý, so với Đường Tam cũng không cao hơn bao nhiêu. Lúc này thân thể hắn bắt đầu biến hóa.

Một lớp lân giáp dày đặc bắt đầu nổi lên từ trên da của hắn, ngay cả đầu của hắn cũng bắt đầu biến hóa, sau lưng còn mọc ra một cái đuôi to. Biến hóa này có thể nói là tương đối lớn.

Có thể nói, khi sử dụng Yêu Thần biến sẽ làm cho thân thể nhân loại có biến hóa nhất định về thân thể, nhưng sự biến hóa này cũng có một mức độ nhất định. Sự biến hóa này nếu càng lớn, thì có nghĩa là huyết mạch càng giống với Yêu Quái hơn.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.