Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịt Yêu Thú

Phiên bản Dịch · 1953 chữ

**Thịt Yêu Thú

Dịch: w8haa**

Bước vào ngũ giai, cũng là bước vào một tầng cao hơn khác. Mà huyết mạch chi lực của Phong Lang lãnh chủ hắn còn chưa tiêu hóa hoàn toàn. Muốn tiêu hóa hết những năng lượng thuần túy này, ít nhất cũng cần thời gian một tuần mới có thể. Tới lúc đó, Huyền Thiên Công trong cơ thể Đường Tam chắc chắn có thể tích lũy được rất nhiều năng lượng rồi.

Đánh chết cường giả Yêu Quái, sau đó thôn phệ huyết mạch chi lực của chúng, chính là một con đường tắt để có thể tăng tu vi một cách nhanh chóng. Chỉ tiếc là hiện tại thực lực của hắn quá yếu ớt, khả năng bại lộ sẽ rất lớn. Ngày hôm đó nếu như Phong Lang trấn lãnh chủ không bị trọng thương, giờ nghĩ kĩ lại, Đường Tam cũng chưa chắc có thể chiến thắng hắn.

Thông qua trận chiến ấy, cũng làm cho Đường Tam biết được rằng kiến thức của mình về Yêu Quái tộc rất còn qua non nớt. Hắn cũng hy vọng sau khi vào học viện Cứu Thục, có thể học được nhiều kiến thức hơn. Đây cũng là một việc vô cùng quan trọng.

Lạc ấn Phong Lang trong cơ thể hắn cũng đã đạt tới ngũ giai, làm cho cảm nhận của hắn đối với Phong nguyên tố càng trở nên mạnh mẽ hơn trước. Lúc trước tại thời điểm đối mặt với Trấn Trưởng Trương Hạo Hiên, bởi vì sức mạnh chênh lệch quá lớn, hắn cũng không có cơ hội để thể hiện. Trên thực tế, bây giờ sức chiến đấu của hắn so với thời điểm đánh với Phong Lang trấn lãnh chủ đã tăng lên rất nhiều.

Sức mạnh đã trở nên lớn hơn, những năng lực của kiếp trước mà hắn nhớ cũng trở nên mạnh hơn, dễ dàng sử dụng hơn. Trong đó có rất nhiều năng lực vô cùng thích hợp với thế giới này.

"Ăn cơm! Ăn cơm!" Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới một âm thanh quen thuộc. Sau một lúc, có tiếng đập cửa vang lên.

Đường Tam kết thúc cảm ngộ, mở cửa ra nhìn, đúng là Độc Bạch.

Bốn mắt nhìn nhau, Độc Bạch có hơi lúng túng, ho khan một tiếng, nói: "Không ngờ Tinh Thần Lực của ngươi lại mạnh mẽ hơn cả ta, hehehe. Đường Tam à, sau này chúng ta sẽ là huynh đệ."

Đối với tư duy nhanh nhẹn, hành động dứt khoát này của hắn, Đường Tam trở nên choáng váng, theo không kịp, bất đắc dĩ nói: "Ánh mắt của ngươi không sao chứ? Nghe sư tỷ Trình Tử Chanh nói, ngươi cần phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian."

Thế nhưng Độc Bạch lại dường như không có việc gì, vô cùng thoải mái, nói: "Không có việc gì, không có việc gì. Lần đầu tiên ta nhìn sư phụ cũng xảy ra chuyện này, so với lần này còn nghiêm trọng hơn. Khi đó ta còn có cảm giác mình bị mù cmnl. Lúc nãy ta lăn lộn, giả bộ bị nghiêm trọng như thế là muốn để các sư phụ quan tâm, chăm sóc ta một tí ấy mà. Đi thôi, đi ăn cơm. Hôm nay ngươi mới tới, nghe nói là để chào mừng người, có mấy món ngon đó. Trấn Trưởng cũng tới tham gia."

Tuy hắn nói như thế, nhưng Đường Tam nhìn thấy trong con ngươi của hắn có chút tối nhạt, hẳn là lúc đó bị thương cũng không hề nhẹ.

Hai người ra khỏi gian phòng, Độc Bạch dẫn hắn đi về phía nhà ăn. Vừa đi, hắn vừa hỏi nhỏ: "Đường Tam này, ánh mắt của ngươi có tu luyện năng lực gì thế? Màu tím đó là cái gì? Đó chắc hẳn không phải là Phong Lang Biến năng lực? Rất lợi hại nha!"

Đường Tam nói: "Là một loại thiên phú năng lực của ta, có thể là Phong Lang Biến của ta biến dị sinh ra."

"À, bảo sao. Lợi hại, lợi hại. Chờ ta tu luyện tới tứ giai, đến lúc đó lại tới thử chiêu với ngươi xem sao." Độc Bạch cũng không nghi ngờ thêm điều gì, trong học viện Cứu Thục, năng lực của mọi người đều vô cùng kì quái. Nếu như chỉ là Yêu Thần biến bình thường, cũng không có tư cách đến nơi này.

Nhà ăn nằm ở phía tây của học viện, là một căn nhà gỗ vô cùng rộng rãi. Vừa bước vào nhà ăn, một mùi thơm nồng nặc đã đập ngay vào mũi.

Bước vào thế giới này chín năm rồi, Đường Tam đối với đồ ăn ở thế giới này cũng không còn hi vọng gì. Cho dù là nguyên liệu nấu ăn gì, cũng chỉ thấy luộc hoặc nướng mà thôi. Sau đó thêm một chút muối rồi ăn, chỉ như vậy thôi.

Hương vị của những món ăn muốn khen cũng không thể khen được. Nếu như nguyên liệu còn tươi thì cũng tạm được, còn lại thì gần như là đang nhai sáp nến vậy.

Hôm nay đi vào nhà ăn của học viện, cảm nhận của hắn đã thay đổi. Mùi thơm nồng nàn làm cho hắn có cảm giác muốn ăn ngay. Trên bàn dài đặt đủ các loại thức ăn. Nhìn sơ qua có thể thấy cách chế biến cũng không cải tiến nhiều, nhưng về phần mùi vị, đã cho hắn cảm giác không tệ nha.

Nguyên liệu dùng để nấu ăn có một số thứ Đường Tam cũng chưa từng nhìn thấy, ở trung tâm của bàn ăn là một cái dĩa lớn có đường kính hơn một mét, bên trong đặt một con vật đã được nấu chín mà Đường Tam cũng không biết là con gì. Ở trên bàn ăn, thì con vậy này có thể nói là lớn nhất ở trên bàn rồi.

Thật sự là một bàn ăn lớn! Mùi thơm nồng nàn nhất cũng là từ bàn ăn này tỏa ra.

Độc Bạch liếm nước miếng, cười hehe nói: "Có lộc ăn rồi. Đây là một loại Yêu thú cấp thấp, tên là Phi Thiên Thử. Là một loài chuột biết bay, chất thịt màu mỡ. Chỉ có ở bên trong Gia Lý Sơn Mạch mới có. Bởi vì là tốc độ bay của chúng khá nhanh, nên cũng khá khó bắt. Một con như vậy có thể bán được 30-50 Yêu tệ. Mỗi tháng chúng ta có thế ăn được một hai lần cũng là tốt rồi. Thịt của Yêu thú có tác dụng bổ sung năng lượng cho huyết mạch của chúng ta. Cho dù là bên trong Gia Lý thành, cũng chỉ có những quý tộc mới có khả năng ăn những thứ này."

Thịt Yêu thú? Trước kia Đường Tam đúng là chưa từng ăn. Nhưng mà nghe xong đây là thịt chuột, bỗng dưng hắn mất hết hứng thú luôn.

Lúc này, thầy trò của học viện Cứu Thục cũng đã đi đến nhà ăn. Bởi vì Đường Tam mới tới, cho nên được sắp xếp ngồi ở vị trí cuối cùng.

Thấy Phi Thiên Thử, trong mắt các học viên đều sáng lấp lánh, có vẻ như mọi người khá là khao khát đối với thịt Yêu thú.

Trấn Trưởng Trương Hạo Hiên ngồi ở vị trí chủ bàn, nhìn thấy mọi người đã đến đông đủ, mới nói: "Hôm nay chào mừng Đường Tam gia nhập đại gia đình của chúng ta. Từ hôm nay trở đi, hắn chính là một thành viên của chúng ta, ta cũng đã chính thức thu nhận hắn làm đệ tử. Sau này tất cả mọi người phải tương thân tương ái, cùng tu luyện, cùng tiến bộ."

Thu nhận đệ tử?

Nghe Trương Hạo Hiên nói hắn đã thu Đường Tam làm đệ tử, các học viên ở đây, thậm chí là các sư phụ, khuôn mặt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.

Cho dù là Tư Nho sư phụ, từ trước đến giờ khuôn mặt vẫn luôn vui vẻ mỉm cười, lúc này trong ánh mắt cũng toát ra vài phần kinh ngạc, dĩ nhiên là vô cùng bất ngờ về việc thu nhận đồ đệ này.

Hắn quay đầu nhìn về phía Trương Hạo Hiên, Trương Hạo Hiên thì vô cùng thản nhiên như không thấy ánh mắt của hắn. Trương Hạo hiên đứng lên, đi tới trước mặt Phi Thiên Thử, xé một cái đùi, sau đó tới trước mặt đường tam, bỏ vào trong dĩa của hắn.

Khóe miệng của Đường Tam thoáng co giật, thầm nghĩ trong lòng: “Sư phụ ơi là sư phụ, ta có thể không ăn cái này được không?”

Nhưng mà ở trước mặt nhiều người như thế, hắn cũng không thể từ chối tấm lòng của Trương Hạo Hiên, chỉ có thể nói: "Cảm ơn sư phụ."

"Mọi người ăn đi." Trương Hạo Hiên vừa nói xong, các học viên dường như không thể chờ được nữa, ngay lập tức hành động.

Cho đến giờ khắc này, Đường Tam mới hiểu được, vì sao Trương Hạo Hiên lại đưa cho hắn cái đùi của Phi Thiên Thử trước.

Ba giây, chỉ trong vòng ba giây, cái dĩa khổng lồ kia đã bốc hơi.

Tốc độ thật sự là quá nhanh, thậm chí Đường Tam chỉ cảm thấy hoa mắt, cho dù đến miếng nước dùng trong dĩa Phi Thiên Thử cũng đã biến mất, cái này gọi là sạch bong kin kít.

Các sư phụ cũng không có tham gia vào cuộc chiến này, chỉ ăn những thức ăn khác. Dĩa thịt Phi Thiên Thử này, tất cả đều nhường cho các học viên.

Đối với việc này, các sư phụ cũng đã quen rồi. Bên tai Đường Tam bỗng nghe được âm thanh của Độc Bạch, "Ăn mau lên, nhanh tay thì còn, chậm tay thì chỉ có ăn xương."

Lúc này Đường Tam đã hiểu ra, không dám từ tốn nữa, nhanh chóng bắt đầu ăn. Trước giờ hắn cũng không phải người kén cá chọn canh. Đầu tiên đem cái đùi chuột ăn hết, sau đó nhanh chóng ăn các món còn lại.

Bởi vì các học viên khác vẫn đang ăn thịt Phi Thiên Thử vừa mới giành được, cho nên cũng không có ai giành những món ăn khác với hắn.

Thịt Phi Thiên Thử rất săn chắc, không hề có mùi hôi, mà còn có một mùi thơm kỳ lạ, ngoại trừ việc hắn không thích chuột lắm thì ăn vẫn rất ngon. Sau khi nuốt xuống bụng, trong bụng trở nên ấm áp, có những luồng khí từ từ di chuyển về các bộ phận trong cơ thể. Quả nhiên Độc Bạch nói không sai, thịt đúng Yêu thú là có công dụng bổ dưỡng huyết mạch.

Trong bữa tối, gần như không có bất cứ ai nói chuyện, hầu như toàn bộ đều tập trung ăn. Chỉ một lúc sau, toàn bộ mọi thứ trên bàn ăn đã trống trơn, trên bàn chỉ còn ánh sáng của những chiếc dĩa sạch bong.

Đường Tam cũng đã ăn không ít thức ăn. Đây là bữa ăn ngon nhất mà hắn từng được ăn kể từ khi bước chân vào thế giới này. Tuy rằng hương vị cũng không đa dạng lắm, nhưng mà nguyên liệu nấu ăn vô cùng tươi ngon! Cho dù là rau quả hay là các loại thịt, đều còn tươi.

*Đươc 200 view rồi, mừng quá các bác ạ :’(

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.