Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoàn Xe Bay

Phiên bản Dịch · 2074 chữ

**Đoàn Xe Bay

Dịch: w8haa**

Dõi mắt nhìn theo bóng lưng rời đi của hai người bọn họ, Hồng Nhất một hơi thở dài, Hồng Tam ở bên cạnh nàng nhỏ giọng nói: "Đại tỷ, chủ nhân của chúng ta có vẻ không hề tầm thường nha. Vừa rồi, thời điểm mà hắn đột phá. . ."

"Được rồi, đừng nói quá nhiều. Mọi người không nên hiếu kỳ về năng lực của chủ nhân. Chúng ta phải cố gắng tu luyện, trở nên cường đại hơn, tranh thủ để sau này có thể trở thành một phần sức mạnh của chủ nhân. Chủ nhân cứu chúng ta ra khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng, cho chúng ta sự yên bình này, chúng ta phải dùng thân để báo đáp."

"Vâng!" các thiếu nữ Hồng Hồ cùng nhau lên tiếng, nhanh chóng đi về phía Hoàng Kim Thụ, ngồi xung quanh đó bắt đầu tu luyện.

Trở lại học viện Cứu Thục, công việc ngày hôm nay chắc chắn Đường Tam sẽ không kịp làm rồi, cho nên hắn quyết định ở lại học viện, quay về gian phòng của mình để củng cố, khiến tu vi trở nên vững chắc hơn.

Cảnh giới sau khi đột phá đến thất giai, việc tiếp theo mà hắn muốn làm, đó là chuẩn bị cho sự đột phá Thần cấp. Một khi để hắn thành thần ở vị diện này, đến lúc đó sẽ có rất nhiều thứ trở nên khác biệt. Nhưng mặt khác, việc khó khăn nhất của hắn, cũng chính là đột phá đến Thần cấp.

Thiên Hồ Chi Nhãn có thể che giấu khí tức của hắn trên một trình độ nhất định, khiến cho hắn trở thành một phần tử của thế giới này. Thế nhưng, một khi hắn đột phá thành thần, thời điểm cấp độ sinh mệnh phát sinh biến hóa, thân phận người nơi khác đến sẽ không thể che giấu được nữa. Dù sao thì hắn đã mang đến nơi này một phần thần thức, trừ khi bỏ đi thần thức, đến lúc đó hắn mới có thể chính thức là một phần tử của thế giới này.

Thế nhưng, nếu như bỏ đi phần thần thức này, hắn sẽ không thể tìm lại được người nhà, tìm lại được những người đồng đội cũ nữa. Cho nên bất luận có như thế nào, hắn đều phải giữ lại phần thần thức này, chỉ có thể dựa vào cách tu luyện của Thần Cách để khôi phục lại.

Thông qua sự hiểu biết của hắn về vị diện này, hắn cũng có thể cảm giác được rằng tầng thứ cao nhất của vị diện này, cũng không đạt đến được cấp độ trước đây của mình. Chẳng qua là, một khi hắn đột phá thành thần, sẽ bị toàn bộ vị diện này bài xích, đó chính là lúc nguy hiểm nhất. Cho nên hắn nhất định phải chuẩn bị cực kì đầy đủ, mới có thể đụng chạm đến cảnh giới đó được.

Đương nhiên hiện tại mọi thứ còn rất xa xôi. Sau khi đạt đến thất giai, muốn tiếp tục phát triển thì không thể chỉ dựa vào việc thôn phệ được, còn phải tích lũy không ngừng mới được. Thân thể này của hắn vẫn còn quá trẻ tuổi, khi thân thể còn chưa chính thức trổ mã, không thể cứ liên tục đốt cháy giai đoạn được.

Tại cấp độ bát giai và cửu giai, hắn phải không ngừng lắng đọng lại. Ở thời điểm đạt đến thất giai, hắn đã không thể hoàn thành việc biến tất cả các loại Yêu Thần biến mà mình có đạt đến cùng cấp độ, nhưng thời điểm đột phá Thần cấp thì đây là chuyện bắt buộc. Việc này cần phải có thời gian tích lũy mới làm được.

Cùng lúc đó, có một đoàn xe đang bay trên không trung, từ khu vực trung ương của Yêu Tinh Đại Lục hướng về phía Đông Bắc, đang hướng về phương hướng của Gia Lý thành.

Đúng vậy, đây là một đoàn xe đang phi hành. Chịu tránh nhiệm kéo xe là những con ngựa toàn thân trắng như tuyết.

Phi Mã tộc, chính là nhánh xếp hạng đầu tiên của Mã tộc, thể hình của bọn chúng so với ngựa bình thường lớn hơn rất nhiều, chiều cao có hơn bốn mét, chiều ngang đạt đến hai mét năm, đôi cánh khổng lồ phía sau mở ra, đạt độ dài đến tận sáu mét. Tuy rằng tốc độ khi cưỡi gió phi hành không thể so sánh với Yêu Quái loài chim, nhưng lại có thể mang vác rất nặng.

Phi mã tộc cũng không phải là một bộ tộc dễ dàng chịu phục tùng kẻ khác, bọn chúng cũng là Yêu Quái, Phi mã tộc trưởng thành cũng đạt đến tu vi lục giai, những kẻ nổi bất hơn thì có thể đạt đến cảnh giới thất giai đỉnh phong. Muốn biến bọn chúng trở thành tọa kỵ, thì cần có cường giả đạt đến tu vi cửu giai, chứ chưa cần nghĩ đến việc bắt bọn chúng kéo xe.

Mà giờ khắc này, đoàn xe đang bay trên không trung này có tổng cộng năm chiếc, trong đó có bốn chiếc đều do bốn con phi mã kéo, cỗ xe được cố định sau lưng phi mã, khiến cho xe kiệu trở nên vững vàng.

Mà chiếc xe ngựa ở vị trí trung tâm lại dùng đến tám con phi mã để kéo, hơn nữa thể hình của tám con phi mã này đặc biệt lớn, trên đôi cánh trắng noãn của chúng còn xen lẫn một chút màu sắc rực rỡ. Đây rõ ràng là cường giả Thiên Mã bên trong Phi Mã tộc. Mỗi một vị cường giả Thiên Mã đều có tu vi bát giai, là tồn tại sau khi tiến hóa của Phi Mã tộc.

Cưỡi phi xa ở bên trong Yêu Quái tộc là lễ tiết xuất hành vô cùng cao cấp, dựa theo quy định của Yêu Quái tộc ở Thiên Vũ Đế Quốc. Ít nhất phải là huyết mạch Hoàng kim trở lên và tối thiểu là tu vi Thần cấp, mới có tư cách ngồi phi xa. Mà phi xa còn được tám con Thiên Mã kéo xe, vậy thì ít nhất cũng phải là Trưởng lão Đoàn của Tổ Đình mới có được vinh dự này.

Trưởng lão đoàn của Tổ đình, đây là do các vị Đại Yêu Hoàng và Thiên Tinh Hoàng lập nên.

Tám con Thiên Mã kéo chiếc phi xa có diện tích hơn một trăm mét vuông, vô cùng to lớn. Bên trong chiếc phi xa được trang hoàng vô cùng bắt mắt, tựa như một tòa cung điện cỡ nhỏ vậy.

Trên chiếc giường lớn vô cùng mềm mại, có một người đang nằm với bộ dạng lười biếng, quả thật là bộ dạng y hệt nhân loại, nhìn qua thì khoảng hai mươi tuổi, dáng người thon dài, làn da trắng nõn. Đây là một nam nhân nhưng lại rất đẹp, trông giống như một nữ nhân vậy, lông mày nhỏ nhắn, mắt phượng, hai gò má nhỏ dài, mang theo khí tức có phần âm lãnh. Mái tóc dài đen nhánh được thả dài trên giường, vô cùng mượt mà.

Hai tỳ nữ Hồ Tộc đang hầu hạ cho hắn, một người thì đang đấm chân, người còn lại thì đang đút hoa quả, dâng lên tận miệng.

Hắn khoác trên mình một bộ trường bào màu trắng, lúc này hắn ta đang nằm nghiêng, một tay chống đầu, vừa ăn hoa quả, trên mặt hiện lên nét vui vẻ.

Trước giường có một gã nam tử đang quỳ gối, khí tức thu liễm, trên đầu có lông vũ màu xanh biếc mọc lên.

"Miện hạ, thuộc hạ đã dò xét kĩ càng Gia Lý thành, không hề phát hiện ra khí tức của Hà Băng Long Đại Yêu Vương. Cũng không hề phát hiện bất kì khí tức của đám tùy tùng của hắn, mọi thứ vẫn như trước, vô cùng mơ hồ. Cũng không phát hiện được khí tức của huyết mạch Thất Sắc Lộc Đại Yêu Hoàng."

Nghe thuộc hạ báo cáo, nam tử đang nằm trên giường từ từ ngồi dậy, hai tỳ nữ Hồ Tộc lập tức lui sang một bên.

"Hắn che giấu quả thật rất tốt! Không ngờ rằng, hắn quả thật có can đảm, dám ra tay với Băng Long. Không tệ, không tệ, sâu sắc ngoài dự đoán của bổn tọa." Âm thanh của vị miện hạ này mang theo sự nhu hòa, rất dễ nghe, nhưng lại ẩn chứa một loại hàn ý bên trong, mà trên mặt hắn vẫn luôn là một bộ dạng mỉm cười.

"Đáng tiếc là hắn cũng không biết tội của mình. Vậy hãy để cho bổn tọa tự mình đến chiếu cố vị Khổng Tước Đại Yêu Vương này, để ta xem một con Khổng Tước nhỏ nhỏ thì có thể tạo ra bao nhiêu sóng gió. Truyền lệnh tăng tốc! Chúng ta cần phải nhanh hơn một chút, đừng để huyết dịch của Thất Sắc Lộc Đại Yêu Hoàng bị dùng mất."

Gã nam tử có lông vũ màu xanh trên đầu đang quỳ dưới đất cung kính nói: "Thuộc hạ đã tản ra tin tức ở Gia Lý thành, nói rằng huyết dịch Thất Sắc Lộc Đại Yêu Hoàng kia là tang vật bị mất của Tổ Đình. Phải để Tổ Đình thu hồi lại. Ta nghĩ rằng sẽ chẳng có kẻ nào dám sơ suất lấy ra sử dụng đâu. Dù sao, huyết mạch Yêu Hoàng trừ khi bị Thiên Hồ tộc che giấu, nếu không thì không thể nào giấu kín được cả, tin rằng mấy nhánh Lộc Yêu kia cũng chẳng dám làm điều này."

Miện hạ vẫy vẫy tay, ôn hòa nói: "Bọn chúng chẳng qua là đang đợi kết quả của cuộc tranh đấu này. Mấy nhánh đó vậy mà lại rất giàu có. Lần này vừa đúng lúc có thể đến xem, bọn chúng có phải đã ăn phải gan hùm, mật gấu hay không. Đi đi, bảo đoàn xe tiếp tục tăng tốc, ta đã không thể chờ đợi được nữa rồi."

"Vâng, miện hạ."

Cấp dưới lui ra ngoài, khóe miệng của vị miện hạ này tỏa ra một nụ cười thản nhiên, cả thân thể hắn cũng dần tỏa ra hào quang lấp lánh, tạo cho người khác một cảm giác hoa mắt vì rực rỡ.

"Uông Thanh, hy vọng ngươi đừng để cho ta thất vọng nha. Ta đã đợi ngày này rất lâu, rất lâu rồi."

Gia Lý thành.

Buổi chiều, Đường Tam vẫn đến Học Viện Gia Lý làm Tiểu Đường quét dọn. Hắn đến không phải là bởi vì tu vi thất giai của hắn đã hoàn toàn ổn định rồi, mà bởi vì hắn lo lắng rằng lỡ đâu Mỹ công tử tìm mình mà lại không gặp, sẽ làm cho công việc chậm trễ.

Mà khiến cho Đường Tam cảm thấy may mắn chính là khi bầu trời dần về chiều, ở phía xa đã bắt đầu có ánh nắng chiều xuất hiện, hắn quả thật đã nhìn thấy Mỹ công tử, trên tay nàng đang cầm một ly trà sữa, đi về phía cửa học viện.

Hôm nay thật sự có chuyện rồi?

Bởi vì hắn đang quét dọn trong một góc, cho nên từ góc nhìn của hắn có thể nhìn thấy Mỹ công tử, nhưng Mỹ công tử lại không thể nhìn thấy hắn được.

Mỹ công tử đã thay đồng phục học viện, đổi thành một chiếc váy dài mộc mạc, mái tóc dài được buộc kiểu đuôi ngựa ở phía sau ót, trong tay cầm ly trà sữa không biết có phải do nàng tự pha ở trong kí túc xá hay không, yên lặng đứng ở cổng học viện nhấm nháp.

Không để cho nàng chờ đợi quá lâu, bên tai nàng đã truyền đến âm thanh quen thuộc: "Gặp ở chỗ cũ."

Sắc mặt của Mỹ công tử không thay đổi, khóe miệng thoáng mỉm cười, xoay người rời đi.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.