Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tụ Linh Trận

Phiên bản Dịch · 1957 chữ

**Tụ Linh Trận

Dịch: w8haa**

Nghe những lời hắn nói, mười tám thiếu nữ cảm thấy mờ mịt, dường như cũng chưa hiểu rõ ý tứ của hắn.

Đường Tam cũng chẳng biết phải làm sao, những thiếu nữ nhân loại phụ thuộc này bị tẩy não quá ghê gớm. Muốn thay đổi những thứ này cần phải có thời gian. Mà hiện tại việc cấp bách là phải làm những chuyện của hắn trước đã.

"Sư phụ, chúng ta ra bên ngoài thác nước. Các ngươi cũng đi theo ta." Đường Tam hướng về phía mười tám thiếu nữ Hồng Hồ nói.

Đến chỗ thác nước, Trương Hạo Hiên một lần nữa dùng hai tay của mình tách ra màn nước. Đường Tam để cho mười tám thiếu nữ đứng bên cạnh mình, sau đó dùng Phong nguyên tố quấn lấy các nàng, trong tiếng hô kinh ngạc của các nàng, hắn nhấc toàn bộ mọi người bay lên, dựa vào sự khống chế Phong nguyên tố vô cùng xảo diệu, khiến cho tất cả các thiếu nữ đều hạ xuống an toàn bên cạnh đầm nước.

Sau đó Đường Tam mới cùng Trương Hạo Hiên đáp xuống.

Ánh mắt các thiếu nữ nhìn hắn ngay lập tức trở nên khác biệt, sự điều khiển Phong nguyên tố vô cùng thần kì kia khiến cho các nàng được mở rộng tầm mắt... Tuy rằng các nàng không rành thế sự, nhưng trong đáy lòng luôn luôn có một sự kính sợ đối với cường giả, hơn nữa nhìn qua thì tuổi của Đường Tam cũng không chênh lệch bao nhiêu so với các nàng, vị tiểu chủ nhân này tạo cho các nàng một cảm giác khá tốt, cũng mạnh hơn đám Yêu Quái tộc xung quanh các nàng quá nhiều, nhiều lắm. Trong khoảng thời gian ngắn, sự sợ hãi trong người các thiếu nữ giảm đi rất nhiều, ánh mắt nhìn Đường Tam lại càng nhiều vẻ tò mò hơn.

Đường Tam nói với Trương Hạo Hiên: "Sư phụ, ta bắt đầu đây. Khi tiến hành không thể bị quấy rầy, phiền người hộ pháp cho ta."

"Uhm." Trương Hạo Hiên gật đầu, hắn cũng rất tò mò, muốn xem Đường Tam sẽ làm gì.

Đường Tam ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời, sau đó lại nhìn đầm nước. Hắn bắt đầu di chuyển, đi xung quanh cái đầm nước. Hắn đi rất chậm, Tinh Thần Lực được phóng thích, trong mắt có hào quang màu trắng, rõ ràng là đang sử dụng Thiên Hồ Biến.

Những phương hướng mà hắn lựa chọn để làm công việc tiếp theo cực kì quan trọng, đến mức phải dùng may mắn gia trì toàn lực.

Sau khi hắn đi quanh đầm nước được hai vòng, cuối cùng đã dừng chân tại một nơi cách đầm nước tầm năm mét.

Hắn lấy từ trong vòng tay trữ vật của mình ra một nhánh cây màu hoàng kim, chậm rãi khắc họa lên lớp bùn trên mặt đất, hắn làm rất chậm. Nhưng khi Trương Hạo Hiên tập trung toàn bộ tinh thần để nhìn, hắn có thể cảm giác được lúc này Tinh Thần Lực của Đường Tam đang chấn động vô cùng lợi hại, sức mạnh của lượng Tinh Thần Lực kia khiến hắn còn giật cả mình.

Tử Dương quả có hiệu quả tốt như vậy ư, làm sao mà hắn có cảm giác rằng Tinh Thần Lực của tiểu tử này đã đạt đến mức độ mà mình không thể nhìn thấu được cơ chứ?

Đường Tam khắc họa vô cùng chăm chú, rất nhanh, hắn đã phác họa được rất nhiều đường cong trên mặt đất. Những đường cong được phác họa ra này mang theo vẻ thần bí vô hình, mặc dù chỉ là vẽ trên lớp bùn đất, nhưng lại tạo cho những người khác một cảm giác như đang nhìn một bức tranh vậy.

Trương Hạo Hiên cũng hiểu rằng Đường Tam đang khắc họa pháp trận, hắn nhịn không được bước lại gần hơn để quan sát, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện rằng căn bản mình chẳng hiểu một chút gì cả. Mà bên trong pháp trận này đã bắt đầu tồn tại thứ gì đó rất kì lạ, tuy rằng còn chưa xuất hiện sự chấn động năng lượng, nhưng Trương Hạo Hiên đã có một cảm nhận mơ hồ về thứ này.

Đường Tam không hề dừng lại, vừa tính toán vừa không ngừng phác họa, gia tăng sự biến hóa của pháp trận, phạm vi cũng dần được mở rộng. Các thiếu nữ Hồng Hồ đứng bơ vơ cũng không biết làm gì, cũng đứng đằng xa xa nhìn ngó với vẻ mặt hiếu kì, các nàng lại càng không rõ rằng Đường Tam đang làm gì.

Sau hơn một giờ, một đồ án vô cùng phức tạp có đường kính hơn năm mét đã xuất hiện bên cạnh đầm nước, nhìn sơ qua thì nó có hình tròn, bên trong có rất nhiều đồ án hình tròn nhỏ hơn, còn có rất nhiều đường cong vây quanh không rõ là gì. Nhưng sau khi thứ này được hoàn thành, cảm giác kì lạ vây quanh mọi người đã lớn hơn rất nhiều.

Sau lưng của Đường Tam có ánh sáng màu vàng kim xuất hiện, một đôi cánh khổng lồ mở ra, chính là Kim Bằng Biến. Đôi cánh vỗ nhẹ, khiến cho thân thể của Đường Tam lơ lửng trên không trung, hắn không dùng Phong nguyên tố để khiến mình bay lên, bởi vì việc khắc họa pháp trận đã khiến cho Tinh Thần Lực của hắn tiêu hao rất lớn, một khi điều khiển Phong nguyên tố không tốt làm phá hủy đi pháp trận phía dưới, vậy thì sẽ thành chuyện kiếm củi ba năm đốt một giờ rồi.

Hắn bay đến phía trên vị trí chính giữa của pháp trận, hít thở sâu rồi đem Hoàng Kim Mộc vừa mới được dùng để khắc họa pháp trận chậm rãi cắm vào mặt đất. Hắn cắm vào rất sâu, nhánh Hoàng Kim Mộc này bị hắn cắm sâu hơn một nửa. Màu vàng nhạt trên Hoàng Kim Mộc bắt đầu hiện ra, mà toàn bộ pháp trận trên mặt đất dường như cũng chấn động theo, dù chỉ rất nhỏ.

Một nụ cười thản nhiên xuất hiện trên gương mặt Đường Tam, hắn có thể cảm giác được rằng pháp trận mà mình khắc họa ra không có vấn đề gì cả.

Ngay sau đó, hắn lại lấy ra một nhánh Hoàng Kim Mộc, cắm vào vị trí thứ hai, sau đó là cây thứ ba, cây thứ tư….

Trong mắt của Trương Hạo Hiên dần dần toát ra vẻ khiếp sợ, nhìn thấy Đường Tam cắm từng cây Hoàng Kim Mộc vào bên trong pháp trận, hắn phát hiện rằng những đường cong bên trong pháp trận này dường như đang sống lại, không ngừng xuất hiện hiện tượng cộng hưởng.

Lúc trước tại thời điểm Đường Tam khắc họa pháp trận, thật ra hắn cũng phát hiện được một chút ảo diệu trong đó, Tinh Thần Lực của Đường Tam vẫn luôn được duy trì trên những đường cong kia, khiến cho những đường cong đó ẩn chứa Tinh Thần Lực của hắn, qua đó khiến cho những đường cong có vẻ không liên quan gì lại hòa làm một thể với pháp trận.

Lúc này, khi những nhánh Hoàng Kim Mộc được cắm vào, giống như là vẽ mắt cho rồng, thắp sáng toàn bộ pháp trận. Nương theo những chấn động, phần Tinh Thần Lực bên trong pháp trận đang giảm bớt, mà bản thân bọn chúng lại bắt đầu chấn động với tần suất năng lượng y hệt nhau, những chấn động năng lượng này chắc chắn không phải là đến từ lớp bùn đất kia, cũng không phải đến từ những nhánh Hoàng Kim Mộc, mà cảm giác này chính là sự dung hợp của thiên địa nguyên khí nồng đậm.

Không hề nghi ngờ gì nữa, thiên địa nguyên khí đang bị pháp trận kì diệu này dẫn dắt, hơn nữa còn đang ngưng tụ về hướng này.

Câu thông Thiên Địa! Chỉ cần một đặc tính này, pháp trận này của Đường Tam cũng đã được gọi là thành công.

Từng nhánh Hoàng Kim Mộc nhao nhao rơi vào bên trong pháp trận, mỗi một cây Hoàng Kim Mộc sau khi được cắm vào trong bùn đất, màu vàng của chúng sẽ trở nên ngày càng rực rỡ, nhìn qua vô cùng kì lạ và tạo nên một vẻ đẹp huyễn hoặc.

Nhánh Hoàng Kim Mộc cuối cùng xuất hiện trong tay Đường Tam. Trong chốc lát, Tinh Thần Lực trên người Đường Tam được phóng thích hết mức, ánh sáng trong đôi mắt của hắn càng trở nên sáng rọi, một cảm giác kì lạ bỗng hiện lên, hắn đã được tăng thêm may mắn.

"Phốc". Nhánh Hoàng Kim Mộc trong tay hắn rơi xuống, cắm chính xác vào một vị trí.

"Ô...ô...n...g" Tiếng ù ù kịch liệt vang lên. Ngay sau đó, một vòng sáng màu vàng lập tức tản ra.

Mỗi nhánh Hoàng Kim Mộc đều rung rẩy kịch liệt. Mặt nước của đầm nước ở gần đó cũng cộng hưởng theo.

Đường Tam đáp xuống mặt đất, sắc mặt của hắn nhìn có vẻ hơi nhợt nhạt. Đường Tam thu hồi Kim Bằng Biến, trong ánh mắt của hắn tràn ngập sự hưng phấn.

"Thành công!"

Những nhánh Hoàng Kim Mộc đang tỏa ra vầng sáng nhu hòa, sau khi chấn động kịch liệt thì dần dần trở nên vững vàng, màu vàng mà chúng tỏa ra bắt đầu tràn ra ngoài, tràn vào bên trong pháp trận. Mà những vầng sáng hình cầu nở rộ ra bên ngoài, khi lướt qua người Trương Hạo Hiên và các thiếu nữ Hồng Hồ, cũng không khiến cho các nàng cảm nhận được có biến hóa gì, chẳng qua là cảm nhận được rằng giữa mảnh sơn thủy này đã xuất hiện thêm một thứ gì đó.

Trương Hạo Hiên có cảm giác mạnh nhất, hắn phát hiện thiên địa nguyên khí ở nơi đây kể từ lúc pháp trận hoàn thành đã nồng đậm thêm vài phần, lúc mới bắt đầu hắn còn cảm nhận chưa rõ ràng, nhưng khi thời gian dần trôi qua, qua mỗi một giây thì Linh khí ở nơi đây lại tăng thêm một chút, tốc độ gia tăng cũng không tính là quá nhanh, nhưng lại rất ổn định. Mà những thiên địa linh khí này cũng không hề bay loạn trên không trung, mà đều hướng về phía pháp trận này, hòa nhập vào trong đó, sau đó yên lặng biến mất.

Đường Tam ngồi xuống tại chỗ, minh tưởng khôi phục lại tinh lực đã tiêu hao.

Trương Hạo Hiên thì đi quanh pháp trận vài vòng, yên lặng cảm nhận sự biến hóa của nó.

Pháp trận này quả thật không chỉ có tác dụng câu thông Thiên Địa, mà lại còn có thể hấp thu thiên địa linh khí. Điều kì lạ hơn đó là, sau khi bị nó dẫn dắt, lượng Linh khí bị nó dẫn dắt đến đây lại trở nên ngày càng nhiều hơn. Từng nhánh Hoàng Kim Mộc lúc này lúc này nhìn như những nhánh cây bình thường, mà phía dưới pháp trận thỉnh thoảng lại có vầng sáng lập lòe ẩn hiện, hết sức kỳ diệu.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.