Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chia Tử Dương Quả

Phiên bản Dịch · 1980 chữ

**Chia Tử Dương Quả

Dịch: w8haa**

" Học Viện Gia Lý bên kia ta đã xin nghỉ cho ngươi rồi, ngươi còn muốn quay lại đó tiếp tục làm việc không?" Trương Hạo Hiên hỏi.

Đường Tam vội vàng gật đầu, nói: "Đương nhiên là muốn. Ở bên đó, ta có thể quan sát được rất nhiều thứ."

Trương Hạo Hiên gật đầu, nói: "Vậy ngươi đi đi, chú ý an toàn. Ngươi tỉnh lại thì tốt rồi, ta đi nghỉ ngơi đây. Ngươi tự sắp xếp thời gian đi."

Từ khi đến Học Viện Gia Lý để làm công về sau, chương trình học của học viện Cứu Thục bên này Đường Tam rất ít tham gia... Về việc này Trương Hạo Hiên cũng giúp đã bảo vệ giúp hắn. Trên thực tế, Đường Tam cũng không quá cần những chương trình dạy học này.

Đường Tam nói: "Sư phụ à, người đem Tử Dương quả chia cho mọi người đi."

"Hả? Thứ này không phải ngươi mua cho bản thân mình hay sao?" Trương Hạo Hiên kinh ngạc nói.

Đường Tam lắc đầu, nói: "Ta chỉ cần ba quả là đủ rồi. Còn lại cho sư huynh Độc Bạch, Cố Lý, Chanh tử sư tỷ và Đại sư huynh đi. Loại thiên tài địa bảo này, càng ăn nhiều thì hiệu quả sẽ càng giảm dần. Hơn nữa, so với ta thì bọn họ càng cần chúng hơn, nhất là Độc Bạch sư huynh. Tinh Thần Lực của hắn gần đây tiến bộ rất tốt, nếu như có thể đột phá tiếp, nói không chừng giới hạn về huyết mạch sẽ bị phá vỡ, có khả năng sẽ tiến bộ thêm."

Đôi mắt của Trương Hạo Hiên sáng lên, đáp nhanh: "Ngươi nói là Thiên Hồ Chi Nhãn của hắn còn có thể tiếp tục đột phá? Nhanh như vậy?"

Mới có mấy tháng kể từ lần đột phá trước thôi mà!

Đường Tam gật đầu, nói: "Có khả năng, hơn nữa hắn cũng là người cần tăng Tinh Thần Lực nhiều nhất. Cho nên ta đề nghị rằng chia cho hắn năm quả Tử Dương quả, còn lại bốn quả cho sư huynh Cố Lý hai quả, Đại sư huynh và Chanh tử sư tỷ mỗi người một quả. Như vậy chắc là được rồi."

Vũ Băng Kỷ và Trình Tử Chanh về phương diện tăng lên Tinh Thần Lực không có nhu cầu quá lớn bằng Cố Lý và Độc Bạch, cho nên như thế cũng là hợp lý.

Trương Hạo Hiên im lặng suy nghĩ một lát, nói: "Uhm, vậy làm theo lời ngươi đi."

Đường Tam mỉm cười nói: "Sư phụ à, thật ra đối với ta hai quả cũng đủ rồi, vốn là một quả là đủ, nhưng Tinh Thần Lực sau khi trải qua lần chiết xuất này, quả thật là cần bổ sung một chút. Cho nên hay là dùng hai quả, còn dư một quả người cầm dùng đi. Tương lai, người cũng cần đột phá Thần cấp, sự mạnh yếu của Tinh Thần Lực cũng rất quan trọng."

"Uhm." Trương Hạo Hiên cũng không khách khí với đệ tử của mình, gật đầu nhận lấy tám quả Tử Dương quả Đường Tam đưa tới, trên mặt tỏa ra nụ cười, sau đó mới về gian phòng của mình.

Trong những vật phẩm của lần đấu giá này, giá cả cao nhất chính là Tử Dương quả, Đường Tam đem hầu hết những quả này lại chia cho mọi người, thật lòng hắn cũng không nghĩ đến việc này, nhưng điều này lại khiến cho hắn càng có cái nhìn tốt hơn về người đệ tử này. Hiện tại hắn đã sắp già rồi, nếu như Đường Tam có thể nhanh chóng phát triển như vậy, vậy thì cứ thoải mái để cho hắn phát triển, không cần quản chế hắn quá nhiều, khiến cho hắn có thể tự do phát triển là được rồi.

Có lẽ, đây mới là lựa chọn tốt nhất.

Sau khi Trương Hạo Hiên rời đi, Đường Tam nhìn lại thanh Phá Thiên Chùy trong tay mình, trong ánh mắt cũng tỏa ra sự vui mừng, có được thanh chiến chùy này, cuối cùng thì hắn cũng đã có thể sử dụng những chiêu thức mạnh mẽ rồi.

Bảy ngày không đến Học Viện Gia Lý rồi, không biết Mỹ công tử có đi tìm mình hay không nữa! Hắn đang lặng yên suy nghĩ.

Ra khỏi phòng nhìn lên bầu trời, giờ đã là chạng vạng tối, sau khi dùng cơm tối, hắn trở lại gian phòng của mình, tiếp tục minh tưởng tu luyện. Tinh Thần Lực của hắn vừa mới được ôn dưỡng và áp súc lại, giờ đây việc mà hắn cần làm đó là làm cho Tinh Thần Lực ổn định lại, không hề vội vàng sử dụng Tử Dương quả. Trải qua lần tinh luyện này, Tinh Thần Lực của hắn đã tăng lên rất nhiều, tiếp theo đó tác dụng ôn dưỡng từ Thiên Hỏa Tinh Thiết cũng làm cho khí lực của hắn thay đổi theo, dường như hắn lại cao hơn một chút, cơ bắp và kinh mạch trở nên săn chắc hơn, xương cốt và làn da cũng đã thay đổi đôi chút. Nếu như chỉ nhìn từ bề ngoài thì hiện tại, hắn đã không chênh lệch bao nhiêu so với Mỹ công tử rồi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Đường Tam lần nữa đi đến Học Viện Gia Lý, trước tiên là đi đến chỗ lão Mao chào hỏi, sau đó nhanh chóng cầm dụng cụ, vùi đầu vào trong công việc.

Vẫn là không khí ở Học Viện Gia Lý thoải mái! Lượng thiên địa linh khí nồng đậm tẩm bổ bản thân, Đường Tam yên lặng cảm nhận thân thể của mình đang hấp thu thiên địa linh khí, Huyền Thiên Công đang từng chút từng chút một trở nên ngày càng hùng hậu.

Tu vi lục giai đỉnh phong ngày càng trở nên đầy hơn, nếu như không phải hắn đang cố gắng áp chế, thì sớm đã có thể đột phá rồi. Hiện tại hắn chỉ hy vọng Cố Lý và Trình Tử Chanh sớm đột phá đến lục giai, như vậy hắn cũng có thể tiếp tục đột phá. Đáng tiếc duy nhất là muốn Độc Bạch đạt đến lục giai gần như là điều không thể, có thể đạt ngũ giai hay không còn phải chờ xem hiệu quả của Tử Dương quả nữa.

Mặt trời dần lên cao đến đỉnh đầu, nhiệt độ cũng bắt đầu tăng lên. Ngay lúc Đường Tam chuẩn bị đi ăn cơm trưa thì bỗng nhiên cảm giác được thứ gì đó, quay đầu nhìn về một hướng.

Lúc này, Mỹ công tử đang mặc đồng phục Học Viện Gia Lý, dáng vẻ mảnh mai đứng ở xa xa, nàng đang nhìn hắn.

Đường Tam ngẩn người. Đột nhiên gặp được nàng, ngay lập tức cảm giác tràn đầy hạnh phúc bỗng dâng lên, theo bản năng hắn liền bước nhanh về hướng nàng.

Mỹ công tử nhìn chàng trai đang đi về phía mình, trong mắt lại hiện lên một vẻ bất mãn.

"Những ngày này ngươi đi đâu? Tại sao không đến công tác?" Nàng có chút giận dỗi nói.

"Hả? Ta tiến vào trạng thái minh tưởng sâu, mất tận vài ngày. Cho nên hôm nay mới đến. Ngươi chờ ta sốt ruột rồi à? Thật sự xin lỗi!" Đường Tam vội vàng nói ra.

Mỹ công tử hừ một tiếng, nói: "Ai chờ ngươi chứ. Làm sao mà gặp ta cũng không mau chào Mỹ tỷ một tiếng thế."

"Chào Mỹ tỷ." Đường Tam vô cùng biết nghe lời, vội vàng gọi ngay.

Lúc này sắc mặt Mỹ công tử mới nhìn khá hơn chút, nói: "Minh tưởng sâu như thế nào rồi?"

Đường Tam nói: "Mạnh mẽ hơn một chút."

Mỹ công tử nhìn hắn, mới trải qua có bảy ngày mà dường như hắn đã cao hơn một chút, không biết có phải do nàng nhìn hắn đã quen rồi hay không, mà giờ đây trông Đường Tam đã ưa nhìn hơn chút rồi. Ngay cả nàng cũng không biết tại sao một người vốn luôn bình tĩnh như nàng mà lại sinh ra tâm trạng hờn dỗi, bảy ngày không được gặp hắn, nàng luôn có cảm giác bực bội trong người.

"Buổi tối ngươi có rảnh không?" Mỹ công tử hỏi.

"Rảnh chứ, ta không có việc gì bận cả." Đường Tam vô cùng vui mừng, làm gì có chuyện gì có thể quan trọng hơn Mỹ công tử chứ?

Mỹ công tử nói: "Đến lúc đó ngươi theo ta ra ngoài một chuyến, ta có chuyện muốn nói rõ với ngươi."

"Vâng." Đường Tam gật gật đầu.

Mỹ công tử mặt mày trắng bệch như không còn máu, xoay người nhanh chóng rời đi.

Mặt mày trắng bệch mà vẫn còn đẹp như thế! Đây là điều mà Đường Tam suy nghĩ đến. À mà hình như nàng chưa nói là buổi tối đi đâu tìm nàng thì phải?

Không biết đi đến đâu để tập hợp, buổi chiều sau khi Đường Tam hoàn thành công tác, chỉ có thể đứng ở quảng trường để chờ nàng. Không để cho hắn chờ quá lâu, ngay trước lúc chạng vạng tối, Mỹ công tử đã đến, nàng đã thay một bộ váy dài màu lam.

Nàng mang váy dài càng tạo nên một vẻ đẹp hiền lành. Thiếu nữ mười bốn tuổi đã có dáng vẻ yêu kiều thướt tha rồi. Khí chất trong trẻo lạnh lùng phối hợp váy dài màu lam mộc mạc không trang trí quá nhiều, càng làm cho khí chất của nàng trở nên đặc biệt hơn vài phần. Mái tóc dài được thả tung bay, phần tóc phía trước che phủ trán, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo như vừa bước ra từ một bức tranh, khiến cho Đường Tam đứng nhìn mê mệt như người mất hồn.

"Nhìn cái gì? Đi thôi."

"Vâng, Mỹ tỷ." Đường Tam vội vàng đi bên cạnh nàng.

Mỹ công tử đi ở phía trước, Đường Tam ở phía bên cạnh yên lặng đi theo, hắn bước chậm hơn nàng nửa bước.

Từ góc này có thể nhìn thấy rõ hình dáng của nàng, nàng có vẻ hơi gầy rồi! Cái cổ và lưng eo vô cùng dài, càng làm nàng lộ ra một nét đẹp cao quý.

"Ngươi nhìn cái gì đấy!!!" Mỹ công tử đi ở phía trước cũng có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực kia, đột nhiên dừng bước lại.

Đường Tam thiếu một chút nữa đã đụng vào mặt nàng. Hắn vội vàng dừng lại, Mỹ công tử xoay người lại, khiến cho hai người gần như gang tấc. Đường Tam có thể ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt từ trên người nàng truyền đến.

Mỹ công tử theo bản năng lui về phía sau một bước, đưa tay đẩy hắn ra, khiến cho hắn và nàng giữ một khoảng cách nhất định.

"Eo quá nhỏ rồi. Ngươi nên ăn nhiều một chút." Đường Tam nói ra lời từ đáy lòng của mình.

Mỹ công tử ngẩn ngơ, trong giây lát khuôn mặt của nàng bỗng trở nên đỏ bừng, đưa một tay ra đánh trên bả vai hắn, đánh cho hắn lảo đảo. Nàng quát: "Ngươi cút."

"Ài ôi!!!." Đường Tam kêu đau, lảo đảo bước lui vài bước, lúc này mới ý thức được lời nói của mình hơi lỗ mãng rồi. Nhưng đó là lời nói chân thật, hoàn toàn theo bản năng thốt lên.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.