Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Quan Vương Tử

Phiên bản Dịch · 1888 chữ

**Kim Quan Vương Tử

Dịch: w8haa**

Lúc này bốn gã hộ vệ đang nằm trên mặt đất kia đang run như chưa từng được run, bởi vì bọn họ thật sự sợ hãi. Mưu hại Vương tộc cũng đã là tội lớn rồi, giờ đây còn có cả Khổng Tước Kim Quan, đây đã là Vương của Vương tộc rồi, giờ muốn sống cũng khó nữa là!

Ánh sáng vàng chói lóe lên trên Khổng Tước Kim Quan, cho dù Uông Ngôn có tu vi cao hơn nàng một giai, và bởi vì hắn cũng có được huyết mạch Vương tộc cho nên sẽ không bị Khổng Tước Đảm ảnh hưởng, thế nhưng dưới khí tức của Khổng Tước Kim Quan, hắn đã bị áp chế đến mức sợ hãi. Cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa từng là một cường giả có dũng khí lớn.

"Muội, muội muội, . . . .”

"Cầm Khổng Tước Linh của ngươi lên, đừng để Vương tộc phải hổ thẹn. Không phải ngươi muốn tranh đoạt Vương vị với ta ư? Ta cho ngươi cơ hội, cho ngươi tư cách này." Mỹ công tử lạnh lùng nói ra. Nàng có tư cách nói như thế, bởi vì nàng có Khổng Tước Kim Quan. Khổng Tước Kim Quan khiến cho bất kì Yêu Quái nào cũng không có quyền chất vấn quyền lực của nàng. Sở hữu Khổng Tước Kim Quan, khiến cho địa vị của nàng bên trong Khổng Tước Yêu tộc trở nên rất cao. Không cần biết ngươi là người nào, một khi chưa có được Kim Quan, sẽ phải xếp dưới Mỹ công tử.

"Ta . . . ta nói rằng đây chỉ là một hiểu lầm, ngươi có tin không?" Uông Ngôn vừa nói vừa bước lui về phía sau. Trước khí tức cường đại của Mỹ công tử, ngay cả đến ý nghĩ phản kháng thì hắn cũng không có. Mỹ công tử chỉ lạnh lùng nhìn hắn, hào quang Khổng Tước Linh trên tay nàng ngày càng trở nên mãnh liệt, ánh sáng trên cặp cánh khổng lồ sau lưng và những chiếc lông đuôi ngày càng trở nên rực rỡ.

Bình thường, nữ nhân của Khổng Tước Yêu tộc sẽ không có lông đuôi dài, chỉ có Vương tộc là ngoại lệ. Lông đuôi của Vương tộc càng thon dài, rực rỡ hơn bình thường. Nàng vốn đã có một vẻ đẹp hoàn hảo, lúc này đây còn có thêm những lông đuôi rực rỡ nhiều sắc màu phía sau, vẻ đẹp này không gì có thể sánh được.

"Bái kiến Kim Quan Vương Tử!" Uông Ngôn đột nhiên quỳ một gối xuống, hô to.

Chuyển biến này ngay cả Mỹ công tử cũng không thể ngờ được, vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt nàng suýt chút nữa cũng không giữ được.

Cái gì đây?

"Ta sai rồi, Kim Quan Vương Tử tôn kính, ta không biết người đã ngưng tụ được Kim Quan, cho nên trong lúc nhất thời đã hồ đồ. Ta làm mọi chuyện cũng chỉ để đảm bảo huyết mạch của Khổng Tước Yêu tộc được thuần khiết mà thôi. Ta biết mình đã sai lầm rồi, những thủ hạ này của ta cũng bị ta kích động theo, xin Kim Quan Vương Tử hãy cho chúng ta một cơ hội để hối cải, chuộc lại lỗi lầm." Khi Uông Ngôn ngẩng đầu lên một lần nữa, trên mặt hắn đã có hai hàng nước mắt, ánh mắt lại càng vô cùng chân thành.

Nếu như Đường Tam có mặt ở đây, chắc chắn sẽ hỏi hắn rằng ngươi đến đây để tấu hài ư? Nói về thiên phú, năng lực, gã Uông Ngôn này tuyệt đối đều không được. Nhưng mà nếu nói về mặt dày, gã này chắc có thể ngang bằng với Tượng tộc luôn rồi.

Mỹ công tử thả Khổng Tước Linh trong tay mình ra, lạnh lùng nói: "Cút đi. Đừng ở đây ảnh hưởng đến tâm trạng của ta.”

"Vâng, vâng." Uông Ngôn thở phào nhẹ nhõm. Hắn vội vàng đứng lên, muốn chạy trốn."Chờ một chút." Mỹ công tử lại nói.

Nghe vậy, Uông Ngôn vội vàng xoay người lại, dùng vẻ mặt nịnh nọt nói: " Kim Quan Vương Tử, người còn có chuyện gì muốn sai bảo bọn ta ư?"

"Lau sạch sẽ những mũi tên này xong rồi đi." Nàng lạnh lùng nói.

"Vâng, xong ngay đây." Gã Uông Ngôn chanh chóng tiến tới nhặt chúng lên. Bốn gã hộ vệ cũng đã bò dậy từ mặt đất, sự áp chế của Khổng Tước Đảm đã biến mất.

Sau khi Mỹ công tử thu hồi Khổng Tước Đảm, lại một lần nữa quay trở lại chỗ đống lửa rồi ngồi xuống

Năm tên kia nhanh chóng lau sạch sẽ những mũi tên, sau đó đưa đến trước mặt Mỹ công tử, sau đó mới từ từ lui về sau, nhanh chóng biến mất vào trong bóng đêm của núi rừng.

Mỹ công tử ngẩng đầu, nhìn về hướng mà bọn chúng rời đi, tự nhủ: "Những kẻ đã mất đi lòng tự kiêu của Khổng Tước Yêu tộc, làm sao có thể dẫn dắt tộc nhân quay trở về Tổ Đình?

Từ trên người của Uông Ngôn, có thể nhìn thấy sự yếu đuối của Khổng Tước Yêu tộc. Ở thời kì Khổng Tước Yêu tộc mạnh mẽ nhất, thậm chí đã từng cạnh tranh vị trí Tổ Đình Chi chủ, tuy rằng cuối cùng đã thất bại, nhưng đã lưu lại rất nhiều sự huy hoàng ở Tổ Đình. Vậy mà kể từ sau khi không còn Yêu Hoàng, Khổng Tước Yêu tộc ngày càng sa sút, nếu không thì cũng sẽ không tọa trấn ở Gia Lý thành, một nơi ở tận biên giới như thế này.

Nàng nhặt lên một mũi tên bằng Ô Kim đã được lau chùi sạch sẽ, cẩn thận quan sát.

Phía trên mũi tên này có những đường vân rất tinh tế, lỗ khảm, thậm chí còn có một pháp trận vô cùng nhỏ. Nàng thử sử dụng, không hề thấy chúng phát ra âm thanh gì, dường như đây chính là tác dụng của cái pháp trận nhỏ kia. Mũi tên này được chế tác vô cùng đẹp mắt, là thứ mà Mỹ công tử rất hiếm khi thấy được.

Thứ này là do Tu La kia làm hay sao? Quả là một vũ khí tinh xảo. Từ cảm giác của nàng, dường như hắn cũng không quá mạnh mẽ, tối đa thì cũng không vượt quá mình, nhưng chỉ cần những mũi tên này thôi mà đã đả thương được năm tên cường giả của Khổng Tước Yêu tộc. Cho dù bọn chúng thuộc loại kém cỏi thì cũng là Khổng Tước Yêu tộc, là một loại huyết mạch thuộc dạng cao cấp nhất.

Đến cùng thì đây là loại vũ khí gì?

Đúng lúc này, đôi mi thanh tú của Mỹ công tử hơi động đậy, một bóng người từ trong ngọn lửa dần dần hiện ra.

"Những “đồng đội” kia của ngươi đang trở lại, hẳn là bọn chúng quay lại để xem tình hình chiến đấu như thế nào." Trương Hạo Hiên khẽ cười nói.

"Vậy mà ngươi còn ở chỗ này nữa?" Mỹ công tử nhìn về phía hắn.

"Ta vội vàng tới để tặng đồ cho ngươi." Nói xong, Trương Hạo Hiên lấy ra Chư Cát Thần Nỏ, đặt ở trước mặt Mỹ công tử.

Nhìn thấy Chư Cát Thần Nỏ, Mỹ công tử ngẩn người: "Ngươi đã giữ hắn lại?"

Trương Hạo Hiên lắc đầu, đáp: "Hắn xuất hiện chỉ để bảo vệ ngươi, là có ý tốt. Hắn nhờ ta giao cây Chư Cát Thần Nỏ này cho ngươi." Mỹ công tử cầm lấy Chư Cát Thần Nỏ, nhìn kết cấu tinh xảo này, sự kinh ngạc trong đôi mắt của nàng ngày càng trở nên mãnh liệt."Hắn còn nhờ ta nói với ngươi, bảo vệ tốt bản thân."Nói xong, Trương Hạo Hiên dạy phương pháp sử dụng Chư Cát Thần Nỏ cho Mỹ công tử.

"Ngươi biết lai lịch của hắn không?" Mỹ công tử hỏi.

Trương Hạo Hiên lắc đầu, nói: "Không biết. Trên người của hắn có thứ gì đó có thể uy hiếp đến ta, cho nên ta cũng không dám mạo hiểm. Nhưng nhìn từ thái độ và hành động của hắn, thì hắn chỉ có ý tốt mà thôi. Chẳng qua không biết hắn từ đâu đến đây, vô cùng thần bí. Nhưng mà ngươi cũng không nên lộ ra ấn kí trước mặt người khác như vậy."

"Uhm, là ta đã xúc động. Ta nghĩ hắn là người của chúng ta." Mỹ công tử cúi đầu xuống, vuốt vuốt Chư Cát Thần Nỏ trong tay mình.

"Ta đi trước đây, bọn họ sắp trở về rồi." Vừa dứt lời, thân thể Trương Hạo Hiên lóe lên, hòa vào trong ngọn lửa, biến mất.

Mỹ công tử thu lại Chư Cát Thần Nỏ và những mũi tên trong tay mình. Sau đó nàng lấy từ trong túi trữ vật ra một cái nồi, yên lặng ngồi nấu trà sữa.

Không lâu sau, một giọng nói vô cùng kinh ngạc vang lên: "Ngươi không có chuyện gì? Bọn chúng đâu rồi?"

Ngay sau đó, các thành viên còn lại của tiểu đội mỹ nữ và dã thú đều đã trở về nơi đóng quân.

Lúc này, trên mặt bọn họ đều là vẻ kinh ngạc. Khi từ xa, bọn họ đã nhìn thấy Mỹ công tử ngồi bên cạnh đống lửa, vô cùng bình thản uống trà sữa, đã cảm giác được có chuyện gì đó không đúng. Tại sao nàng vẫn chưa bị bắt đi? Đây tình huống gì? Năm tên đó đều là cường giả bát giai mà!

"Ta mệt rồi, cần phải nghỉ ngơi." Mỹ công tử cũng không thèm nhìn Tống Quân Hậu, nhanh chóng trở về lều trại của mình.

Tống Quân Hậu và những gã đệ tử Yêu Quái tộc nhìn nhau, vẻ mặt của bọn chúng đều vô cùng kinh ngạc, đồng thời cũng rất lúng túng.

Tuy rằng lúc trước nhìn qua có thể thấy bọn chúng bị đánh bay xuống núi, nhưng mà bọn chúng trở về quá chậm, chạy trốn quá “lưu loát” rồi. Mà những đồng đội khác cũng tuân theo ám hiệu của hắn, cả đám cùng nhau bỏ chạy.

"Làm sao bây giờ, đội trưởng?" Hùng Yêu hỏi nhỏ.

"Nghỉ ngơi trước đã. Xem ra đám Uông Ngôn đã đi rồi, chỉ đành trở về rồi hỏi lại chúng vậy."

"Vậy rèn luyện của chúng ta. . ."

Không hề có chuyện gì xảy ra, thật không thể hiểu được tại sao nàng có thể yên bình như vậy. Chẳng lẽ, có tộc nhân của Khổng Tước Yêu tộc âm thầm theo sau bảo vệ nàng?

Tống Quân Hậu ngẫm nghĩ, sau đó hắn vẫy vẫy tay, không để cho những người khác tiếp tục nói nữa. Giờ đây, hắn cảm giác được rằng mình đã chọn sai người rồi. Mỹ công tử thật sự khác biệt với những gì mà hắn đã tưởng tượng rồi.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.