Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỹ Công Tử Cảnh Giác

Phiên bản Dịch · 2063 chữ

**Mỹ Công Tử Cảnh Giác

Dịch: w8haa**

"À đúng rồi, mẹ ơi, gần đây có một chuyện rất kì quái. Không biết vì sao, ở trong học viện ta gặp một nhân loại phụ thuộc làm công tác vệ sinh. Nếu như là gặp một hai lần thì cũng chẳng có gì, nhưng mà mấy tuần gần đây, ít nhất ta gặp phải hắn tới mấy chục lần, điều này khá là quái lạ, hơn nữa không phải gặp cùng một chỗ. Ta có thể cảm giác rằng hắn chú ý đến ta."

"Nhân loại phụ thuộc? Hình dáng như thế nào?" Tô Cầm kinh ngạc hỏi.

Mỹ công tử: "Tuổi còn rất nhỏ, còn nhỏ hơn ta nữa. À đúng rồi, trước kia hình như hắn có đến tiệm trà sữa của chúng ta để mua trà sữa một lần. Chỉ là hiện tại đã hắn trưởng thành hơn một chút, cũng mập hơn nữa, không còn gầy còm như trước kia."

Trong lòng của Tô Cầm khẽ động, dường như nhớ tới điều gì, nàng nói: "Có phải lần đầu tiên đứa trẻ đó đến, chúng ta tặng hắn một ly trà sữa, rồi đứa trẻ đó cứ đứng nhìn ngươi?"

"Đúng, chính là hắn. Thời gian này không biết tại sao hắn lại chạy đến Học Viện Gia Lý để làm công nhân vệ sinh, cho nên ta cuối cùng cũng gặp lại hắn..." Mỹ công tử gật gật đầu.

"Hm, cẩn thận một chút là được. Chắc là không có nguy hiểm gì đâu, có lẽ chẳng qua là trùng hợp mà thôi. Ngươi tìm cơ hội hỏi xem Yêu Thần Biến của hắn là gì. À, nhớ hỏi tên của hắn nữa." Tô Cầm nói.

"Vâng."

Màn đêm buông xuống.

Đường Tam chờ sau khi tất cả mọi thứ bên trong Học Viện Cứu Thục đều trở nên yên tĩnh, mới bắt đầu lặng lẽ rời khỏi học viện.

Tối hôm nay, Độc Bạch bị hắn ép như ép mía vậy, dường như phải dùng toàn bộ sức lực để gia trì số mệnh lên người hắn! Đường Tam dùng Linh Tê Thiên Nhãn kiểm tra, dường như trên thân thể mình có cả một lớp ánh sáng trắng đang bao phủ, lúc ẩn lúc hiện. Đây đúng là cảm giác khi có quá nhiều số mệnh trên người.

Học Viện Cứu Thục cũng như mọi ngày, đến ban đêm là mọi thứ vô cùng yên tĩnh. Hôm nay, Đường Tam lẻn ra ngoài sớm hơn một chút, bởi vì hôm nay hắn không hề có ý định đi cửa sau nữa.

Sau khi tìm được một góc tối sát bức tường học viện, Linh Tê Thiên Nhãn được mở ra. Sau đó, hắn nhìn lên cái lồng năng lượng màu đỏ nhạt đang bao phủ phía trên bức tường của học viện.

Đường Tam hít thở sâu, khởi động Tinh Thần Lực, bắt đầu điều chỉnh tần suất năng lượng của bản thân, hắn không thể thông qua tín vật cảnh báo để đi vào, bởi vì hắn không có thứ đó. Nhưng hắn lại có thể thông qua việc điều chỉnh tần suát năng lượng của bản thân để dung hợp với tần suất năng lượng của pháp trận cảnh báo này.

Trải qua hai ngày cẩn thận quan sát cùng cảm nhận, hắn đã chắc chắn rằng mình có thể.

Dần dần, trên người hắn cũng tỏa ra một tầng năng lượng màu đỏ, lấy Huyền Thiên Công làm cơ sở, đây là hiện tượng xuất hiện sau khi duy trì tần suất năng lượng để đồng bộ với pháp trận cảnh báo.

Hắn chậm rãi nâng lên cánh tay phải của mình, nhẹ nhàng chạm vào bức tường của học viện.

Thời điểm này hắn cũng rất khẩn trương, thành hay bại đều quyết định ở thời khắc này.

Thời điểm khi mà tay của hắn tiếp xúc với bức tường, lồng năng lượng màu đỏ nhạt bắt đầu rung lên ở chỗ hắn chạm vào, ánh mắt của Đường Tam trừng to, hắn đã chuẩn bị cho việc quay đầu bỏ chạy ngay lập tức.

Nhưng lồng năng lượng màu đỏ kia chỉ rung động trong chốc lát, ngay sau đó đã trở lại bình thường. Tiếp theo, lồng năng lượng này và năng lượng màu đỏ trên người Đường Tam giống như đã hòa vào làm một, dường như bọn chúng chính là một thể vậy.

Thành công!

Đường Tam vô cùng vui mừng, hắn lập tức dán cả thân thể mình vào bức tường, để ánh sáng đỏ trên toàn bộ cơ thể hòa vào làm một với luồng năng lượng của của pháp trận cảnh báo kia.

Hắn kề sát bức tường học viện, mười ngón tay chụp vào một khe hở trên vách tường, hai chân dùng lực, nhẹ nhàng nhảy lên, đứng trên bức tường bao quanh Học Viện Gia Lý.

Lúc này, hào quang màu đỏ trên người hắn đã hoàn toàn dung hơp với màu đỏ của pháp trận cảnh báo. Bằng vào Tinh Thần lực mạnh mẽ của bản thân, hắn có thể cảm nhận một cách chắc chắn rằng liệu mình đã làm cho pháp trận cảnh báo vang lên hay chưa.

Sự thật đã chứng minh rằng kiến thức của hắn về mặt pháp trận đã vượt xa trình độ của thế giới này, không có vấn đề gì cả!

Hắn nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Cửa thứ nhất thông qua dễ dàng.

Trong lòng Đường Tam cũng tự khen mình một tiếng, sau này không cần phải đi bằng cửa nữa rồi!

Đường Tam không hề dừng lại, hắn nhanh chóng chạy len lỏi qua những góc tối của học viện, rất nhanh đã đến gần cửa hàng học viện. Vẫn như cũ, hắn tìm một góc tối ở gần đó, quan sát tình huống nơi này.

Đã một thời gian trôi qua kể từ lần một cánh cửa tủ trong cửa hàng học viện bị mở tung, Đường Tam tin rằng chuyện này cuối cùng cũng đã bị quên lãng. Dù sao thì lần trước hắn cũng không lấy bất kì thứ gì, chẳng qua là mở thử một cánh cửa tủ mà thôi, những gã kia chắc chắn sẽ nghĩ rằng do trận pháp mất linh cho nên mới bị như thế.

Hôm nay, chịu trách nhiệm canh gác nơi này vẫn như cũ, là hai gã Đại Lực Viên Yêu bát giai. Thực lực của hai gã này thì quả thật rất mạnh mẽ, nhưng mà về mặt trí thông minh, ở bên trong các loại Viên Hầu của Yêu Quái tộc thì tụi này phải ở hàng đáy xã hội.

Đường Tam không hề vội vàng, cứ ngồi im ở một góc, lặng lẽ quan sát. Bỗng nhiên hắn có một ý tưởng vô cùng kì quái, nếu như Thiên Hồ Chi Nhãn của mình có thể đạt đến trình độ bát giai giống với những gã Đại Lực Viên Yêu này, liệu sau khi mình tự gia tăng số mệnh cho chính mình xong, hiên ngang đi vào cũng không bị bọn chúng ngăn cản?

Hình như điều này thật sự có khả năng xảy ra. Bởi vì hiện tại hắn không thể nào tưởng tượng được rằng Thiên Hồ Chi Nhãn cấp cao sẽ có hiệu quả như thế nào. Hắn cũng hoàn toàn không muốn đi thử nghiệm việc này đâu. Đối diện với chủ nhân của số mệnh, thà rằng bắt hắn đi đánh nhau với một kẻ địch mạnh mẽ có cấp bậc cao hơn hắn còn hơn. Một khi chưa đạt đến Thần cấp, hắn nhất quyết sẽ không động chạm đến Thiên Hồ tộc.

Thời gian chờ đợi trôi qua từng giây từng phút, nếu là lúc vận khí kém cỏi nhất thì phải chờ tận bốn giờ, chờ đến khi Đại Lực Viên Yêu đi vào trong tuần tra. Nhưng Đường Tam đã được Thiên Hồ Chi Nhãn gia trì số mệnh, cho nên vận khí sẽ không hề kém.

Chỉ cần chờ khoảng hai mươi phút thì đã đến thời gian hai gã Đại Lực Viên Yêu đi vào bên trong tuần tra.

Sử dụng phương pháp y hệt như lần trước, Đường Tam cảm thấy rằng lần này còn dễ dàng hơn nữa, chỉ trong giây lát hắn đã hoàn thành việc lẻn vào.

Là người sở hữu Thiên Hồ Chi Nhãn, hắn đã trở thành đứa con cưng của số mệnh, hơn nữa còn được Độc Bạch gia trì số mệnh, dĩ nhiên vận khí sẽ tốt càng thêm tốt rồi.

Sau khi lặng lẽ đợi đám Đại Lực Viên Yêu hoàn thành việc tuần tra, cánh cửa lớn lại một lần nữa được đóng lại. Hiện tại cửa hàng đã trở thành một không gian kín đối với Đường Tam. Hắn có đúng bốn giờ để làm tất cả những gì mình muốn.

Lần trước đến, mặc dù hắn không mang đi bất kì vật phẩm nào, nhưng thu hoạch mà hắn có được không hề nhỏ. Hiện tại chỉ cần hắn muốn, là hắn có thể mở ra pháp trận của những kho bảo hiểm.

Nhưng Đường Tam cũng không hề vội vàng làm như vậy, mà trước tiên hắn mở ra Linh Tê Thiên Nhãn, nhìn qua một lượt toàn bộ những gì có trong cửa hàng.

Linh Tê Thiên Nhãn Tứ giai hoàn toàn khác biệt với tam giai, dưới cái nhìn chăm chú của Linh Tê Thiên Nhãn tứ giai, tất cả những sự chấn động của năng lượng đều hiện lên trong mắt hắn. Nhất là những trận pháp bên trong những ngăn tủ, Đường Tam đều có thể nhìn thấy sự biến hóa năng lượng bên trong chúng một cách vô cùng rõ ràng.

Trải qua khoảng mười lăm phút tìm hiểu, hắn đã hiểu toàn bộ cấu trúc của những ngăn tủ phía bên ngoài này. Giờ đây chỉ cần hắn muốn thì hắn có thể mở ra bất kì ngăn tủ nào mà không hề làm cho pháp trận cảnh báo bên trong vang lên.

Sau nửa tiếng dò xét, lúc này Đường Tam mới đi đến phía trước sáu cái kho bảo hiểm.

Hắn dừng lại ở một cái kho bảo hiểm nhìn có vẻ khá là quan trọng trong những cái kho còn lại, cảm nhận sự biến hóa của năng lượng bên trong nó. Hắn muốn kiểm tra thử xem một cái kho bảo hiểm quan trọng có sự khác biệt như thế nào đối với những cái còn lại.

Hắn đã nghĩ nhiều rồi. Học Viện Gia Lý quả thật không có năng lực để thay đổi pháp trận phòng ngự.

Trong lòng bàn tay của Đường Tam hiện ra một gợn sóng năng lượng, thời điểm khi hắn chầm chậm đưa tay mình chạm vào mặt ngoài của kho bảo hiểm thì phía ngoài của kho bảo hiểm này cũng hiện ra một gợn sóng năng lượng.

Hai gợn sóng kết hợp lại với nhau, dựa vào năng lượng của Huyền Thiên Công, Đường Tam đã khống chế Tinh Thần Lực của mình, mô phỏng ra một cái chìa khóa năng lượng, hoàn thành việc mở ra trận pháp phòng ngự của cái kho này.

"Xùy"…Một tiếng vang nhỏ vang lên, cánh cửa của kho bảo hiểm được mở ra.

Khóe miệng của Đường Tam vểnh lên, cuối cùng thì cũng có được chút thành quả, phải vui mừng chứ.

Khi hắn bước vào kho bảo hiểm, ngay lập tức cảm nhận được những nguồn năng lượng vô cùng nồng đậm đập vào mặt. Hàng tốt, những vật phẩm ở nơi này đều là hàng tốt!

Học Viện Gia Lý chính là một học viện cao cấp duy nhất ở Gia Lý thành này, ngay cả những gia tộc Hoàng Kim cũng đến đây theo học thì cũng có thể tưởng tượng sơ về độ giàu có của nơi đây. Cho dù cửa hàng học viện này không chứa những bảo vật quý giá nhất của Học Viện Gia Lý, thì những vật phẩm ở đây so với bên ngoài cũng tốt hơn rất nhiều lần.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.