Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảm Giác Thân Thiết Mỹ Công Tử

Phiên bản Dịch · 1995 chữ

**Cảm Giác Thân Thiết Mỹ Công Tử

Dịch: w8haa**

Lúc này nàng chỉ có một mình, trên người mặc đồng phục của Học Viện Gia Lý, mái tóc dài màu đen tung bay ở phía sau, cả người nàng tỏa ra một loại ánh sáng kì lạ, ít nhất trong mắt Đường Tam là như thế.

Theo bản năng hắn ngừng công việc quét dọn lại, ngẩn ngơ đứng nhìn nàng, trong giây lát hàng ngàn cảm xúc bỗng chốc hiện ra. Hắn muốn chạy qua đó ôm lấy nàng! Trong lúc vô tình, hắn cắn chặt bờ môi, kiềm chế cảm xúc của mình, trong đôi mắt đã trở nên ướt át.

Đây là lần đầu tiên hắn gặp riêng một mình nàng, xung quanh nơi này không còn bất cứ ai, dường như toàn bộ Học Viện Gia Lý tại thời khắc này đã trở thành nơi làm nền cho bọn họ.

Công nhân vệ sinh Tiểu Đường cứ đứng ngẩn ngơ nhìn người yêu kiếp trước của mình như vậy, ngắm nhìn người khiến hắn nhung nhớ mà chuyển kiếp theo. Hai tay hắn cũng đã trở nên run rẩy.

Vận khí của Thiên Hồ Chi Nhãn cũng không hề lừa gạt hắn, thật sự là thật.

Mỹ công tử đang đi về phía bên ngoài, bỗng nhiên bước chân của nàng dừng lại, dường như nàng cảm nhận được thứ gì, theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía Đường Tam.

Bốn mắt hai người nhìn nhau, Mỹ công tử sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu. Sau đó nàng xoay người quay lại, đi về hướng Đường Tam...

Lúc này trong lòng Đường Tam đã là hàng trăm cảm xúc ngổn ngang, đã vậy còn thấy nàng đi về phía mình. Tuy rằng làm người đã ba kiếp, nhưng giờ đây hắn lại có cảm giác không thể nào thở được. Nhịp tim đập vô cùng nhanh, tiếng đập thình thịch kia làm cho hắn cũng cảm thấy khó tin.

Cái gì vậy, mình đang bị gì thế này? Nàng sắp đến rồi, mình phải làm gì bây giờ?

Hắn muốn cúi đầu xuống, tiếp tục giả làm một nhân viên vệ sinh bình thường. Hắn có thể cúi đầu xuống ngay lúc này, thế nhưng ánh mắt của hắn căn bản không thể nào rời khỏi nàng được.

Nàng đã tiến đến càng ngày càng gần. Khuôn mặt xinh xắn và đôi mắt đẹp vô cùng của Mỹ công tử bước đến, khi khoảng cách giữa hai người còn khoảng hai mét thì mới dừng lại.

"Ta đã từng gặp ngươi?" Giọng nói vô cùng dễ nghe của nàng vang lên.

Đường Tam ngẩn ngơ, miệng há ra, nhưng hắn lại phát hiện rằng mình chẳng phát ra được âm thanh nào cả.

"Ta đang hỏi ngươi." Mỹ công tử nhíu mày, trong giọng nói dường như có sự uy nghiêm.

"Ta, ta đã từng đến mua trà sữa." Cuối cùng Đường Tam cũng đã lập bập nói ra.

"Hả?" Ánh mắt của Mỹ công tử di chuyển về phía bên phải, dường như đang suy nghĩ điều gì. Khoảng chục giây trôi qua, nàng bỗng giật mình, thất thanh: "Là ngươi! Ta nhớ ra rồi. Dường như ngươi đã thay đổi một chút."

So với lần gặp mặt trước đây, dĩ nhiên là Đường Tam đã khác rồi, hắn cao lớn hơn, cân nặng cũng gia tăng hơn, không còn bộ dạng gầy gò ốm yếu như trước đây nữa.

"Ừ ừ. Gần đây ta ăn khá nhiều." Đường Tam ngờ nghệch đáp.

Mỹ công tử gật đầu, nói: "Ngươi phải nhớ kĩ, ở nơi này không được nhìn thẳng vào những tên đệ tử, nếu gặp phải những gã có tính cách không tốt thì sẽ gặp phải rắc rối, ngươi hiểu không?"

"Uhm, ta biết rồi. Cám ơn." Đường Tam đáp.

Mỹ công tử bắt đầu nhỏ giọng nói: "Hóa ra ngươi công tác ở nơi này. Vậy thì tốt rồi, cứ như vậy đi." Nói xong, nàng liền quay người đi ra ngoài.

Đường Tam dường như thốt lên theo bản năng: "Mỹ công tử..."

Ngay sau khi thốt lên hắn đã cảm thấy hối hận ngay lập tức. Hắn thật sự không muốn vì sư liều lĩnh này mà gây phiền toái cho giai nhân.

Nhưng điều làm hắn kinh ngạc là, Mỹ công tử dường như không nghe thấy tiếng gọi này, vẫn bước đi ra ngoài, sau đó biến mất ở phía cuối con đường.

Nàng không nghe thấy hay là không muốn để ý đến ta? Trong lòng của Đường Tam lập tức trở nên rối bời.

Bình thường, cho dù hắn gặp phải chuyện lớn như thế nào, hắn cũng có thể giữ vững sự tỉnh táo và những tính toán của mình. Ấy thế mà khi gặp được Mỹ công tử, hắn giống như đã vứt não mình ở đâu mất rồi.

Mỹ công tử đi đến cổng Học Viện Gia Lý, lúc vừa ra khỏi cổng lớn thì nàng đột nhiên ngừng lại, xoay người nhìn về phía trong học viện.

Lông mày của nàng nhíu lại, trong lòng của nàng hiện lên một sự nghi hoặc.

Người vừa rồi...

Mình đã từng gặp qua rất nhiều nhân loại phụ thuộc đến mua qua trà sữa chứ không phải chỉ có một mình hắn. Thế nhưng, tại sao lúc nãy khi nhìn thấy hắn, mình có thể nhớ rõ ràng rằng mình đã từng gặp hắn hai lần? Hơn nữa nàng còn nhận ra hắn, dưới tình huống mà hắn đã thay đổi rất nhiều so với trước đây?

Dường như trong sâu thẳm, nàng có một cảm giác thân thiết khó hiểu với câu bé nhỏ hơn nàng vài tuổi, ốm yếu gầy gò này.

Tính cách của nàng nàng rất hiểu, ngoại trừ mẫu thân ra thì toàn bộ những người khác nàng đều giữ một khoảng cách và thái độ lạnh lùng với bọn họ, vừa rồi nàng chủ động đi đến nói chuyện với hắn, cũng đã không giống nàng bình thường rồi. Thế nhưng đó rõ ràng là một người xa lạ mà!

Không, không đúng! Lần gặp vừa rồi không phải là lần thứ ba, phải là thứ tư mới đúng. Chiều hôm nay tại Yêu chiến khu dường như nàng đã nhìn thấy hắn đang quét dọn rồi.

Đứng suy nghĩ một lúc, nàng chợt lắc đầu, bắt đầu đi xuống núi.

Khi Đường Tam trở lại học viện Cứu Thục, lúc này còn chưa đến giờ ăn tối, hắn bèn trực tiếp đến tìm Độc Bạch.

"Độc Bạch sư huynh, hôm nay ngươi có cảm giác thế nào?" Đường Tam hỏi Độc Bạch.

Độc Bạch nói: "Ngày hôm qua ta tiêu hao hơi nhiều nên hôm nay vẫn còn hơi mệt, nhưng quả thật giống như những gì ngươi đã nói, tốc độ gia tăng Tinh Thần Lực của ta đã nhanh hơn một chút. Lúc sớm thì ta chỉ hơi hơi cảm nhận được thôi, giờ thì đã cảm nhận rõ ràng hơn rồi."

Đường Tam nói: "Vậy thì tối nay chúng ta tiếp tục không? Ta sẽ tiếp tục giúp ngươi tu luyện. Thiên Hồ Chi Nhãn của ngươi, sợ rằng phải luôn cần có sự kích thích từ bên ngoài mới có thể phát triển tốt hơn được."

Độc Bạch nhìn Đường Tam với vẻ mặt vô cùng cảm kích, hắn nói: "Tiểu Đường à! Hiện tại ta càng ngày càng tin tưởng vào những chuyện như vận khí này rồi. Kể từ sau khi gặp được ngươi, những chuyện tốt đẹp liên tục xảy ra, chuyện phát tài thì không nói, điều quan trọng nhất là Thiên Hồ Biến đã yên lặng nhiều năm của ta cuối cùng cũng tiến giai rồi, cám ơn ngươi! Sau này nếu có chuyện gì thì cứ nói với ta."

Đường Tam cười nói: "Giúp đỡ ngươi cũng là giúp đỡ chính ta. Thiên Hồ Biến của ngươi nếu ngày càng trở nên mạnh mẽ, cường đại thì không phải những người bên cạnh cũng sẽ có vận khí tốt ư?"

Quả thật, chuyện ngày hôm nay khiến hắn phải nhìn Thiên Hồ Chi Nhãn với ánh mắt khác rồi. Học Viện Gia Lý rộng lớn như thế mà hắn có thể nhìn thấy Mỹ công tử đến hai lần, kết quả này rõ ràng là do vận khí bộc phát mang lại! Tác dụng của Thiên Hồ Chi Nhãn quả thật là không thể tưởng tượng được. Nhất là buổi chiều nàng còn nói chuyện với mình nữa. Mãi cho đến lúc trở về, trong lòng của Đường Tam vẫn còn vô cùng hưng phấn đây này.

Trước tiên thì chưa cần phải suy nghĩ nhiều, cố gắng dựa vào vận khí để ngày nào cũng có thể nhìn thấy nàng, để cho hai người quen mặt lẫn nhau trước đã!

"Được, vậy thì sau bữa cơm tối ta sẽ đến tìm ngươi." Độc Bạch cười ha hả nói.

Ai lại không hi vọng mình sẽ trở thành một người hữu dụng? Sau khi đột phá được cánh cửa tứ giai, Độc Bạch lại một lần nữa thấy mình được mọi người coi trọng. Những người đầu tiên coi trọng hắn chính là những người trong tiểu đội cùng nhau hành động lần trước, mọi người đều nói vận khí tạo ra tác dụng rất lớn. Nếu không thì Đường Tam cũng không bộc phát đúng lúc Sáp Sí Hổ mở miệng ra, khiến cho bọn họ chuyển bại thành thắng được.

Hơn nữa còn có phương pháp mới để tu luyện Tinh Thần Lực đó chính là Tử Cực Ma Đồng, khiến cho phương pháp tu luyện của hắn đã trở nên đổi mới. Cảm giác như thế này quả thật không tệ.

Đường Tam thật lòng muốn giúp hắn phát triển Thiên Hồ Chi Nhãn, những thứ khác thì không nói, tu vi Thiên Hồ Chi Nhãn của Độc Bạch tăng lên, như thế thì chẳng phải Thiên Hồ Chi Nhãn của mình cũng sẽ tăng lên ư? Loại năng lực mang thuộc tính may mắn này thật sự là quá kỳ lạ, chưa cân nhắc đến tác dụng thực tế, Đường Tam chỉ đơn thuần muốn nghiên cứu kĩ hơn về nó mà thôi.

"Hay để ta đến tìm ngươi đi, sau khi tu luyện xong thì ngươi có thể ở phòng mình nghỉ ngơi, minh tưởng luôn. Lúc đó ta trở về phòng là được." Đường Tam nói ra.

"Cũng được."

Sau khi dùng bữa tối, Đường Tam và Độc Bạch ở cùng một chỗ để tu luyện Thiên Hồ Biến. Phương pháp tu luyện ngày hôm nay cũng không chênh lệch nhiều so với ngày hôm qua, Đường Tam lại tiếp tục gây ra sự kích thích mãnh liệt cho Độc Bạch, mặc dù Độc Bạch đã chuẩn bị tâm lý, thế nhưng Đường Tam lại khống chế cảm giác gần chết vô cùng tốt. Cho nên vẫn tạo ra tác dụng rất lớn đối với hắn.

Chờ sau khi Độc Bạch lại bắt đầu suy yếu, phải đi nghỉ ngơi thì Đường Tam mới trở lại phòng mình, tiếp tục tu luyện.

Linh Tê Thiên Nhãn vẫn như cũ, kẹt ở Tam giai đỉnh phong không thể tiến giai, nhưng mà hiện tại cũng không phải thời điểm sốt ruột, chỉ cần tiếp tục tu luyện cùng Độc Bạch, việc đột phá cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Sau khi trở về gian phòng của mình, Đường Tam cũng không nóng lòng bắt đầu tu luyện, trải qua sự việc ngày hôm nay, khiến cho ý tưởng tạm lắng đọng trong một thời gian của hắn lại bắt đầu thay đổi.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.