Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nàng Không Ở Đây

Phiên bản Dịch · 1958 chữ

**Nàng Không Ở Đây

Dịch: w8haa**

Quảng trường trung tâm Gia Lý thành giờ phút này có vẻ náo nhiệt, người xuất hiện nhiều hơn lúc bình thường. Nơi này là trung tâm của cả tòa thành, nếu như không phải trở thành khu buôn bán thì sẽ còn phồn hoa hơn rất nhiều.

Xa xa, Đường Tam đã nhìn thấy bảng hiệu của cửa tiệm trà sữa. Trước cửa tiệm có một hàng dài đang xếp hàng, có thể thấy cửa tiệm trà sữa này được mọi người hoan nghênh nhiều như thế nào.

Đường Tam bước nhanh về phía trước, hướng về tiệm trà sữa.

Khi hắn đến gần tiệm trà sữa hơn, đột nhiên bước chân của hắn trở nên chậm lại, một sự thất vọng không thể nào che dấu hiện lên ở trên cặp mắt của hắn.

Trong tiệm trà sữa, có hai hình bóng đang bận rộn. Một người là một nữ nhân viên phục vụ, người còn lại là một người phụ nữ trung niên.

Mẫu thân của Mỹ công tử và nhân viên phục vụ vẫn đang bận rộn, chỉ có điều không thể nhìn thấy Mỹ công tử.

Nàng, nàng không có ở đây.

Một cảm giác mất mát vô cùng mãnh liệt hiện lên trong lòng Đường Tam, sự háo hức nhiệt tình của hắn dường như vừa bị dội một gáo nước lạnh. Có lẽ là bởi vì quá quan tâm, cho nên hắn mới thất vọng nhiều như thế.

Đường Tam khẽ cắn vào bờ môi của mình, đứng đó ngẩn ngơ như vừa bị mất nắm gạo. Hắn không đi tiếp, tiến vào chỗ xếp hàng mua trà sữa, mà từ từ lui về phía sau, tiến về phía gốc cây quen thuộc mà hắn đã từng đứng, ngồi xuống đó.

Nhìn cửa tiệm trà sữa, cùng với dòng người xếp hàng mãi không dứt, mẫu thân của Mỹ công tử thì vẫn đang bận rộn, hắn cứ ngồi nhìn như vậy. Trời dần dần tối, Đường Tam thủy chung vẫn ngồi nhìn chăm chú, chờ đợi.

Hôm nay nàng có thể sẽ đến đây không? Nàng đi đâu, làm cái gì? Hắn không biết, thậm chí hắn còn chưa có tư cách để hỏi, chỉ có thể ngồi chờ.

Sắc trời càng ngày càng tối, trong quán trà sữa, vẫn là hai bóng hình bận rộn kia, người mà hắn muốn gặp vẫn chưa đến.

Đường Tam biết, có lẽ hôm nay sẽ không gặp được nàng.

Trời tối rồi, hắn chắc chắn phải trở về. Nếu không thì buổi tối Mộc Vân Vũ đi kiểm tra phòng, không thấy hắn thì lại có chuyện.

Hắn yên lặng đứng dậy, đi về phía dòng người đang xếp hàng để mua trà sữa, lúc này người mua trà sữa đã vơi đi nhiều, rất nhanh sẽ đến lượt hắn.

"Ngươi muốn gì, tiểu bằng hữu?" Tô Cầm nhìn Đường Tam đang đứng ngoài quầy hàng, nhẹ nhàng hỏi.

Giọng của nàng vô cùng dễ nghe, dường như thời gian cũng không lưu lại trên mặt nàng quá nhiều dấu vết. Mỹ công tử cũng không quá giống với nàng, so với mẫu thân, Mỹ công tử có một chút khí khái hào hùng hơn. Mỹ công tử và mẫu thân của nàng đều rất đẹp, chẳng qua là hai vẻ đẹp này khác nhau.

"Dì à, ta muốn mua mười bốn ly trà sữa."

Nói xong, Đường Tam lấy ra mười bốn đồng Yêu tệ, đây là số tiền lúc trước mang đi từ Phong Lang trấn, là Phong Linh Thạch Yêu tệ, hắn đặt những đồng Yêu tệ này vào trong cái khay được đặt trên quầy.

Tô Cầm có chút kinh ngạc nhìn Đường Tam, nhưng vẫn gật đầu, báo cho nàng phục vụ viên pha trà sữa cho Đường Tam.

Đường Tam hỏi dò: "Dì à, người buôn bán tốt như vậy, bận rộn tới tận giờ luôn ư?"

Tô Cầm mỉm cười nói: "À, cũng bình thường thôi."

Đường Tam nói: "Lần trước ta đã từng tới đây, người còn cho ta một ly trà sữa. Người còn nhớ ta không?"

Tô Cầm thoáng sửng sốt, mỗi ngày nàng đều gặp rất nhiều khách, nhân loại phụ thuộc tuy rằng ít, nhưng không phải là không có. Đối với đứa bé này, nàng chỉ hơi có ấn tượng đôi chút.

Đây là lần thứ ba Đường Tam đến đây, lần đầu tiên hắn tới thì có gặp Tô Cầm, lần thứ hai thì chỉ có Mỹ công tử và nhân viên phục vụ, đây lần thứ ba.

"Hình như có chút ấn tượng." Tô Cầm gật gật đầu.

Đường Tam nói: "Lần trước ta đến, cửa hàng có ba người, là một vị tỷ tỷ đưa trà sữa cho ta đó. Hôm nay nàng không đến sao?"

Tại sao hắn lại phải mua tận mười bốn ly trà sữa? Chính là muốn tận dụng thời gian pha trà sữa, hỏi thăm một chút về tình hình của Mỹ công tử.

"Tiểu Mỹ đi học rồi. Lúc nào không phải đi học, nàng sẽ tới đây giúp ta. À, trà sữa của ngươi xong rồi." Tô Cầm cười híp mắt, đưa hai cái túi lớn chứa mười bốn ly trà sữa cho hắn.

"Cảm ơn dì."

“Đi đến trường rồi!” Đường Tam nhanh chóng nắm bắt thông tin mấu chốt này. Mỹ công tử cũng đi học? Học ở nơi nào? Nàng cũng là nhân loại phụ thuộc, có thể đi học ở thế giới dành cho Yêu Quái các tộc này ư?

Tuy rằng đây là nghi vấn nảy sinh ngay lập tức trong lòng hắn, nhưng hắn cũng không hỏi tiếp, bởi vì những Yêu Quái xếp hàng phía sau đã bắt đầu thúc giục hắn rồi.

Đường Tam mang hai túi trà sữa rời đi, đến giờ hắn phải về rồi.

Trên đường trở về, hắn vẫn luôn tự hỏi.

Nhân loại phụ thuộc có thể đi học ở Gia Lý thành, nếu sàng lọc cái điều kiện này thì phạm vi tìm kiếm sẽ trở nên rất nhỏ. Trong thế giới của Yêu Quái, thật ra cũng có rất ít trường học. Hơn nữa, cho dù là Yêu Quái, cũng không phải toàn bộ đều có thể đến trường. Chỉ có Yêu Quái thuộc những bộ tộc mạnh mẽ và quý tộc của Yêu Quái tộc, mới có cơ hội đến trường. Học Viện Gia Lý chính là học viện cao cấp nhất trong toàn bộ Gia Lý thành.

Mỹ công tử sẽ đến trường ở khu vực nào đây? Còn nữa, tại sao với thân phận của gia đình nàng là nhân loại phụ thuộc, lại có thể mở một cửa tiệm trà sữa ở khu vực chợ trung tâm của quảng trường Gia Lý thành, hơn nữa còn có thể để Mỹ công tử đến trường? Bối cảnh ẩn giấu sau lưng gia đình nàng kinh khủng như thế nào?

Hắn đã tới tiệm trà sữa của nhà Mỹ công tử ba lần, nhưng chưa từng chứng kiến Yêu Quái náo loạn ở chỗ này. Đằng sau việc này chắc chắn có nguyên nhân nào đó.

Cuối cùng thì Mỹ công tử có lai lịch như thế nào? Là thế lực nào ở đằng sau, yên lặng bảo vệ lấy nàng?

Mang theo đầy những sự nghi hoặc, Đường Tam trở về núi.

Sở dĩ Đường Tam muốn mua mười bốn ly trà sữa, là bởi vì đệ tử còn lưu tại trong học viện cộng thêm hắn chính là mười một người, còn có Mộc Vân Vũ, Tư Nho nữa là mười ba người. Một ly cuối cùng, dĩ nhiên là để biếu cho sư phụ của mình rồi.

Tuy rằng không biết bọn họ có uống hay không, nhưng mua thì chắc chắn phải mua rồi.

Đường Tam cố gắng tận dụng thời gian, nhanh chóng trở về, vừa vặn ngay trước lúc Mộc Vân Vũ đi kiểm tra phòng.

"Vũ tỷ, mời người uống trà sữa." Đường Tam tìm được Mộc Vân Vũ trước, đem một ly trà sữa đưa cho nàng. Trà sữa tuy rằng đã hơi nguội, nhưng Mộc Vân Vũ vẫn có chút vui mừng nhận lấy.

"Trà sữa? Là trà sữa ở khu chợ trung tâm? Ngươi đi đến khu vực chợ trung tâm ư?" Mộc Vân Vũ kinh ngạc hỏi thăm.

Đường Tam gật gật đầu: "Đúng vậy, ta vô tình đi đến khu vực đó. Thấy có nhiều người đứng xếp hàng mua trà sữa, ta liền mua một ít, mời mọi người cùng uống."

Mộc Vân Vũ lập tức nở nụ cười: "Ta đã từng uống qua, uống rất ngon. Cám ơn ngươi nha! Ngươi quả thật là một đứa trẻ hào phóng, có tiền cũng không quên mọi người. Đi thôi, đi theo ta giúp ta kiểm tra phòng, sau đó cùng chia cho mọi người."

"Dạ vâng."

Đường Tam đi theo Mộc Vân Vũ kiểm tra từng phòng, sau đó đưa cho mỗi đệ tử một ly trà sữa, có trà sữa uống khiến cho mọi người đều cảm thấy vui vẻ. Nhất là các nữ sinh, đối với trà sữa này dường như đều không hề từ chối. Người chưa từng uống qua thì cảm thấy kinh ngạc, người đã từng uống nhìn thấy thì lập tức trở nên vui vẻ.

Sau một vòng đưa trà sữa, Đường Tam có thể thấy được rằng các vị sư huynh, sư tỷ đã trở nên thích mình hơn trước nhiều.

"Vũ tỷ à, sư phụ Tư Nho có ở đây không? Ta cũng mua cho hắn. Cũng có một phần cho sư phụ ta nữa." Chữ “sư phụ” ở vế sau chính là nhắc đến Trương Hạo Hiên.

"Lão Tư không có ở đây. Không cần phải lo cho hắn, ly này thuộc về ta." Mộc Vân Vũ nhanh chóng lấy một ly, cười nói: "Sư phụ ngươi chắc là đang ở đây, ngươi đến chỗ hắn tìm là được. Cám ơn Tiểu Đường."

Mộc Vân Vũ đã trở về phòng, còn ly trà sữa của Đường Tam thì hắn đã uống từ lúc trở về rồi. Hắn cầm ly trà sữa cuối cùng, đi vào chỗ ở của Trấn Trưởng.

Hắn gõ cửa, bên trong truyền đến âm thanh.

"Ai?"

"Sư phụ, là ta." Đường Tam nói ra.

Không lâu sau thì cửa mở, Trương Hạo Hiên đang mặc đồ ngủ, tiến về phía Đường Tam.

"Đã trễ như thế rồi mà còn đến đây, ngươi tu luyện gặp vấn đề gì à?" Trương Hạo Hiên hỏi.

Đường Tam lắc đầu, nói: "Ta hôm nay vào thành, mua trà sữa mời mọi người uống, cũng mua một ly cho người." Nói xong, hắn lấy ra ly trà sữa cuối cùng, đưa cho Trương Hạo Hiên.

Trương Hạo Hiên cười nói: "Có tiền có khác nha. Nghe nói ngươi mua Quả Long Cân, đã sử dụng chưa?"

Đường Tam lắc đầu nói: "Còn chưa sử dụng, ta chuẩn bị đêm nay sẽ ăn nó."

Trương Hạo Hiên gật gật đầu, nói: " Quả Long Cân có tác dụng không tồi, nhất là đối với việc cường hóa kinh mạch, nội tạng có hiệu quả rất tốt. Thời điểm sử dụng phải chú ý đến việc khống chế dược lực của nó, đừng để cho nó bị tiêu tán, như vậy thì sẽ bị lãng phí tiền, tốt nhất cứ nuốt ực một phát là xong."

"Vâng." Đường Tam nói, "Sư phụ, ta có chuyện. Cầu mong người hỗ trợ."

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 5: Đường Tam Trùng Sinh (bản dịch) của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hj3pkhach1993
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.