Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu luyện ban đầu

Tiểu thuyết gốc · 1363 chữ

Sau 1 tiếng

{Ài, không được, không được, cứ cảm giác như thiếu thiếu cái gì, có lẽ tinh thần lực quá yếu chưa làm được. Không sao, đã công pháp của Đường Tam vận dụng được không có lý gì công pháp tương tự không làm được chỉ là cần ta nghiên cứu sâu hơn a}

{Trước, nâng lên cường độ thân thể đã. Kiếp trước có nghe nói dùng linh khí tẩm bổ thân thể, hơn nữa hồn sư không cần tu luyện thân thể nhưng theo hồn lực lên cao cường độ thân thể cũng lên cao do đó hồn lực cũng có thể nâng lên cơ thể a. Như vậy, thử xem}

Nói rồi hắn khéo léo vận chuyển hồn lực ít ỏi trong kinh mạch chậm rãi từng tia từng tia đi vào huyết mạch, một lúc sau thấy không có gì khác thường, hắn gia tăng thêm gấp rưỡu cường độ, rồi hai lần, lúc này hắn thấy huyết mạch phảng phất đang sôi trào, hắn quyết định dừng lại ở hai lần cường độ.

Thời gian hai tiếng trôi qua, hồn lực của hắn hao hết tuy nhiên hắn cũng không có cảm giác cơ thể thoát lực mà vẫn bình thường, điều này nói rõ, cơ thể hắn có tăng lên khá lớn. Để kiểm tra, hắn đứng dậy tung người nhảy lên hết khả năng, lần này hắn vậy mà nhảy lên cao hơn trước đó 1 mét.

{Ha ha, ta cuối cùng thành công, hahaha…}

Bỗng nhiên, một tiếng la hét truyền đến

{Tiểu tử im lặng, đây là thư viện, nếu ngươi còn ồn ào ta lập tức cấm ngươi đi vào một tháng}

Nghe vậy, hắn vội vàng xin lỗi sau đó rời đi

{Lão giả thư viện lắc đầu không biết nghĩ gì}

Buổi tối, Triệu Vô Cực ngồi trên giường vận dụng “Minh Tưởng Pháp” bắt đầu tu luyện, một đêm tu luyện, hắn tinh khí thần vẫn đỉnh phong, Triệu Vô Cực nhớ lại thể dục kiếp trước bắt đầu khởi động, tập thể dục, chạy bộ.

{Ta vậy mà chạy được 3 km, bằng kiếp trước ta đại học mới chạy nổi, ta mới 6 tuổi a, không nghĩ tới cơ thể của nhân loại ở thế giới này vậy mà mạnh như vậy}

Sau chạy bộ, nghỉ ngơi một lát, hắn bắt đầu đánh cơ sở quyền pháp. Đời trước là một học sinh, hắn mặc dù không học võ nhưng không ngăn hắn mê võ, xem nhiều kiếm hiệp, võ hiệp cho nên chiêu thức, lý thuyết với hắn không phải khó, khó chỉ là thực tế vận dụng trong chiến đấu làm sao phù hợp, chuẩn, chính xác, cách vận lực, chuyển đổi thế, điều này hắn phải tự mình luyện tập.

7 giờ sáng, Đái Hạo 5 người ra ký túc xá, nhìn thấy Triệu Vô Cực đang luyện quyền vẫy tay gọi

{Triệu Vô Cực, sớm a, ngươi thật chăm chỉ, có muốn đi ăn cơm sáng cùng không}

Thấy bọn hắn gọi, Triệu Vô Cực quay người, cười đạo

{Chờ ta một chút, ta đi tắm, thay quần áo, nhanh thôi} nói rồi nhanh chóng chạy vào phòng tắm. Không bao lâu, Triệu Vô Cực đi ra, 6 người cùng nhau đi tới phòng ăn. Trên đường đi, bọn hắn bị hấp dẫn bởi có hai nhóm người đang mâu thuẫn

Một bên 10 người, người cầm đầu gọi Lang Bá nghe Đái Hạo giới thiệu là học bá của Trường này, gia đình quý tộc, võ hồn Thương Lang Vương, cũng được coi là một thiên tài, là người thông minh, cách cục lớn, nắm bắt tốt lòng người, năm nay 10 tuổi cũng đã là Đại Hồn sư 20 cấp hai cái hồn hoàn đều là trăm năm lại là lang loại hồn thú vô cùng phù hợp do đó cũng có thể xếp thiên tài bảng trước 5. Bên còn lại là một người thiếu niên, khuôn mặt khinh cuồng, bá khí vô song hiện rõ, hắn tên Hàn Ẩm người xưng các học viên khác xưng hắn Cuồng đao, cũng là một thiên tài bảng trước 5, 11 tuổi, hồn lực 25 cấp.

Một bên nghe Đái Hạo giới thiệu, Triệu Vô Cực một bên nghĩ

{11 tuổi 25 cấp, hắn đã thiên tài không kém Đường Tam bao nhiêu, phải so Chu Trúc Thanh tương xứng, đao võ hồn tấn công cương mãnh, bá đạo. Nhìn qua khí thế, võ hồn của hắn chắc chắn thuộc hàng đỉnh cấp không kém lắm Thất sát kiếm, Hạo Thiên chùy bao nhiêu, nếu ta khuất phục được kẻ này, tương lai cho ta trợ giúp ắt hẳn rất lớn chỉ có điều hiện tại có lẽ không được}

{Ta nhớ trong Đấu la thời Đường Tam không có kẻ này, xem ra là chết sớm hoặc thoái ẩn không ra, nếu hắn trưởng thành ắt hẳn phải là nhân vật phong vân mới đúng. Phải chờ cơ hội}

Lúc này hai bên đang giằng co

Lang Bá:{Cuồng Đao, ta Lang Bá chân thành mời ngươi đi cùng ta hỗn, chỉ cần ngươi đồng ý, sau này chúng ta chính là huynh đệ, hơn nữa ta có thể cung cấp ngươi các phúc lợi tu luyện, cần săn hồn thú gia tộc ta sẽ giúp ngươi. Ta biết ngươi chỉ có một mình, mọi vấn đề đều cần tự mình làm như vậy sẽ làm tốc độ tu luyện của ngươi chậm đi hơn nữa một mình săn hồn khá nguy hiểm}

Hàn Ẩm: {Đa tạ hảo ý, con người của ta khinh cuồng đã quen, không chịu được gò bó} nói xong quay đầu muốn đi.

Lang Bá gặp Hàn Ẩm rời đi cũng không ngạc nhiên, dường như đã trong dự tính của hắn. Hắn nói: {Hàn huynh, ta biết ngươi là người kiêu ngạo, ta muốn cùng ngươi đánh cuộc}

Nghe vậy, Hàn Ẩm dừng lại nhưng cũng không quay đầu, hắn hỏi: {Ngươi muốn cược gì?}

Lang Bá miệng hơi nhếch: {Ta cược cùng Hàn huynh, năm sau thi đấu học viện thiên tài chiến, nếu ta may mắn thắng huynh một bậc vậy Hàn huynh theo ta lăn lộn, nếu ta thua ta sẽ bao Hàn huynh hồn hoàn thứ 3, thế nào}

Hàn Ẩm suy nghĩ phút chốc, tiếp tục tiến lên, sau 10 giây âm thanh của hắn vọng lại

{Ta đồng ý}

Thấy Hàn Ẩm đi xa, một tên tầm 14 tuổi đứng sau Lang Bá đến gần hắn hỏi:

{Thiếu gia, vì sao còn cược, kẻ này cuồng ngạo sẽ không dễ khống chế, hơn nữa tu vi của hắn cao hơn ngài nhiều lắm, ngài có nắm chắc sao?}

Lang Bá nghe tên kia nói vậy cười cười, cũng không trả lời mà là nói:{chúng ta đi thôi}, trước khi đi hắn còn quay đầu nhìn về phía Triệu Vô Cực một mắt rồi rời đi.

Triệu Vô Cực bị Lang Bá nhìn cái có chút hoảng hốt nhưng rất nhanh hắn bình tĩnh lại, thầm nghĩ: {Kẻ này trí dũng song toàn đáng sợ như vậy, vì sao không thấy trong tiểu thuyết viết đến. mới 10 tuổi, tâm tư kín đáo, làm việc dứt khoát, bày mưu đặt kế từ trước, lại xuất thân quyền quý không thể nào là vô danh tiểu tốt. Chẳng lẽ do ta xuyên qua hiệu ứng hồ điệp. Từ từ rồi tính a, trước hết ẩn nhẫn đã, nếu phong mang lộ liễu ắt hẳn sẽ bị cuốn vào phân tranh, bây giờ ta còn chưa có năng lực tự vệ}

{Thật là, ta thấy thật nhiều người xuyên việt cao điệu thể hiện không sợ trời đất gì, còn ta cái gì cũng không có, phải đi từng bước, ta quá khó khăn a}

Bạch Lãng: {Huynh đệ đến cô nương nào mà nhập tâm vậy} nói xong còn cho hắn cái nháy mắt ra hiệu nhận đi ta không chia sẻ cho ai biết.

Triệu Vô Cực chỉ cười, lắc đầu đạo: {Chúng ta cũng đi ăn cơm thôi}

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 141

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.