Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hậu thiên song sinh Võ hồn 2

Tiểu thuyết gốc · 3077 chữ

Hai người một chạy một đuổi. Đến cánh rừng rậm ngoài thành Thiên Đấu, Triệu Vô Cực dừng lại, quay đầu nhìn Hỏa Long phía xa chạy đến. Liễu Nhị Long khi đến nơi thấy hắn dừng lại cũng không ngừng bước mà trực tiếp xông lên.

“Chịu chết đi”

Nói rồi từ trên cao mang theo một trảo lấy thế lôi đình đánh xuống. Triệu Vô Cực nhanh chóng dịch chân sang bên trái một bước hiểm hiểm tránh thoát trảo ảnh. Thấy công kích vô dụng, Liễu Nhị Long không ngạc nhiên, tay phải lại một trảo hướng ngực hắn quét ngang, Triệu Vô Cực lại dịch chân lui về sau. Liễu Nhị Long công tới, Triệu Vô Cực né tránh. Mỗi lần hắn né đều là hiểm hiểm tránh thoát, rất làm người tức giận.

Liễu Nhị Long là người tính tình nóng nảy nhưng cũng là người chung tình. Trong nguyên tác, Nàng nguyện ý chờ đợi Đại sư 20 năm không hề thay lòng đổi dạ cho dù Đại sư chỉ là một Đại Hồn sư cũng bị mọi người coi thường. Liễu Nhị Long võ hồn Hỏa Long, là biến dị võ hồn từ Lam Điện Bá Vương Long, mẹ nàng nghe nói đã chết, cụ thể tên họ, xuất thân không một ai biết, từ khi mẹ mất cũng chu du thiên hạ từ đó tình cờ gặp Flande cùng Đại sư mà có Hoàng Kim Thiết Tam giác danh chấn đại lục. Trong Hoàng Kim Thiết Tam giác, nàng là sát lục chi giác, Đại sư là Trí tuệ chi giác mà Flande là bay lượn chi giác. Năm ngoái, Đại sư rời đi không rõ tung tích, nàng cũng không tìm được, thương tiếc cho bình dân không có chỗ học tập tốt, cũng học theo Thần Nông tạo phúc thương sinh mà mở học viện. Công việc mở một học viện cũng rất nhiều, ngoài kinh phí còn cần tuyển giáo viên, xin chứng nhận của Thiên Đấu Đế quốc và Vũ Hồn điện. Công việc bận rộn cho nên tu vi hiện nay cũng chỉ 63 cấp.

Triệu Vô Cực quá trơn trượt, Liễu Nhị Long tấn công ngay cả quần áo đều không động tới, đánh lâu nàng cũng thấy Triệu Vô Cực đơn giản là đang chơi “mèo vờn chuột” với nàng.

“Ta xem ngươi trốn đi đâu, đệ ngũ hồn kỹ Viêm Long Phần Thiên Biến”

Màu đen hồn hoàn sáng lên nhập vào Hỏa Long, cơ thể Hỏa Long lại lớn một lần, quanh thân còn thiêu đốt lên hỏa diễm thậm chí ngay cả Long Trảo đều vậy. Đây là một cái tăng phúc hồn kỹ đến từ 1 vạn 6 ngàn năm Viêm Ma Sư. Viêm Ma Sư, một loại hồn thú vô cùng hiếm mà huyết mạch của nó tôn quý không kém Thái Thản Cự Vượn, Viêm Ma Sư trời sinh thân thiết Hỏa diễm, nó cũng có thể điều khiển Hỏa nguyên tố, quanh thân bao giờ cũng được bao phủ bởi lửa nhìn qua vô cùng dữ tợn. Lấy Liễu Nhị Long là không thể săn được loại Hồn thú này nhưng cũng may có Hoàng Kim Thiết Tam Giác, 3 người võ hồn dung hợp kỹ đánh hơn nửa ngày mới kết liễu được nó cho Liễu Nhị Long làm Hồn Hoàn.

Viêm Long Phần Thiên Biến gia tăng cho Liễu Nhị Long gấp đôi uy lực công kích và Phòng ngự, tăng cường gấp 3 lần hỏa nguyên tố hồn kỹ. Không dừng lại ở đó, trong thời gian còn hiệu lực, quanh thân Nàng cũng xuất hiện hỏa diễm thiêu đốt, nếu địch nhân tới gần sẽ bị ngọn lửa thiêu đốt.

Triệu Vô Cực không muốn quần áo bị cháy lập tức tách ra một khoảng cách. Thấy Triệu Vô Cực chạy xa, Liễu Nhị Long bá khí khinh thường

“Hừ, tưởng chạy xa thì an toàn sao”

“Đệ Lục hồn kỹ Long Viêm Bạo Nhiệt Kích”

Má Hỏa Long phồng lên, miệng hướng Triệu Vô Cực một phun. Một đạo hỏa trụ đỏ rực mang theo nhiệt độ kinh khủng cùng nham tương phóng tới. Từ trong Long Viêm, Triệu Vô Cực còn cảm nhận được một cỗ lực lượng nữa giấu trong đó, hết sức cuồng bạo, Long Viêm vừa ra không khí đã bị đốt vặn vẹo, nhiệt độ có thể tưởng tượng được kinh khủng. Nói thì dài, thực tế Triệu Vô Cực vừa lùi thì Long Viêm cũng đã sát theo sau, có thể nói hắn hết đường tránh thoát. Chỉ một nháy mắt, hình ảnh của Triệu Vô Cực đã bị Long Viêm hoàn toàn bao phủ. Sau một khắc, Long Viêm co lại một đoạn rồi nổ tung, khí lãng màu đỏ tách ra, sát đó là nham tương bắn tung tóe, cây cối xung quanh, những nơi bị khí lãng do vụ nổ sinh ra đều từ xanh thành đen, từ đen thành đỏ, từ đỏ lại dần dần phai màu rồi biến mất trong thiên địa, mặt đất chỉ còn lại hai màu đen – đỏ của sự chết chóc.

Một lát sau, tro bụi tán đi, trung tâm vụ nổ, Triệu Vô Cực nằm trên mặt đất không nhúc nhích, hắn hai mắt nhìn trời không biết nghĩ gì. Trên người hắn thỉnh thoảng còn lửa cháy, khói từ cơ thể bốc lên mang theo là mùi khét, quần áo đã rách tả tơi cũng có co rúm thành một cục đen nhánh, có đang cháy. Sự thảm trạng của hắn giờ khắc này thực tế sẽ không xảy ra, lúc Long Viêm đánh tới hắn hoàn toàn có thể phụ thể võ hồn hoặc kích hoạt hồn cốt Hỏa Long Vương chỉ là như vậy, hắn cũng sẽ tỉnh lại, hắn muốn say, say một trận để quên đi tất cả, cũng để bình tĩnh lại. Lúc con người ta chán nản đều sẽ vô não như vậy làm những chuyện chẳng ai hiểu được.

Liễu Nhị Long sau khi thi triển đệ lục hồn kỹ sau cũng bình tĩnh lại. Nàng giờ này đã có chút sợ. Mặc dù bá khí quen thuộc, chiến đấu sinh tử không phải lần một lần hai nhưng kia là kẻ thù. Nam nhân trước mắt này mặc dù làm nàng tức giận nhưng hoàn toàn cũng là vô tình cũng không cố ý, nàng cũng chỉ muốn giáo một chút đối phương cách cư xử làm người. Lúc nãy đánh nhau, công mãi không được Triệu Vô Cực nàng mới bị khơi lên lòng hiếu thắng muốn đánh bại đối phương chỉ là nhìn hắn bị hồn kỹ thứ 6 đánh trúng lúc hoàn toàn không có một chút gì phòng vệ nàng đoán chừng hắn không chết đều bị thương nặng.

Lòng thương người khiến nàng chột dạ tiến lên xem xét. Đến trước hố sâu nhìn hắn thảm trạng nàng có chút hối hận mình ra tay quá nặng.

“Ngươi không sao chứ?”

Nàng hỏi một câu hỏi rất không hợp tình hình. Người cúi xuống đưa tay trước mặt Triệu Vô Cực.

Giọng nói mềm mại tràn đầy từ tính, khuôn mặt xinh sắn, mái tóc đen rủ để xõa sau vai một nhúm tóc theo người nàng nghiêng mà dọc theo bên tai phủ xuống, gió thổi tóc bay, trăng sáng chiếu khuôn mặt mỹ nhân càng làm nàng tăng vẻ thánh khiết.

Trong men say, Triệu Vô Cực thấy được khuôn mặt quen thuộc hiện lên trước mắt, khuôn mặt của hơn 30 năm mà hắn ngày mong đêm đợi, tưởng nhớ như người thân. Nàng vẫn thế, vẫn đẹp đẽ, vẫn thánh khiết, vẫn dịu dàng. “Ta trở về rồi hay sao” đây là nội tâm hắn chất vấn chính mình. Hơn 30 năm xa cách giờ mới gặp mặt, Trái tim nhảy lên từng đợt từng đợt nhanh chóng, tâm trí đã bị hạnh phúc làm lu mờ. Hai hàng nước mắt đã nói lên hết thảy. Triệu Vô Cực tay vươn ra nắm lấy tay nàng, kéo nàng vào lòng ngực. Tay phải vòng qua ôm chặt lấy eo, chỉ sợ lỏng tay một chút người yêu sẽ rời đi, hai mắt nhìn nàng tràn đầy tình cảm. Hắn đưa tay trái lên khẽ vuốt gò má nàng cũng vuốt những lọn tóc che khuất mặt nàng về sau lưng.

“Na nhi, cuối cùng ta cũng đã gặp được nàng, đừng rời bỏ ta”

Liễu Nhị Long từ lúc bị hắn kéo tới ôm lấy vẫn hoàn toàn mộng bức, không hiểu điều gì xảy ra, tên này không phải bị thương nặng hay sao làm gì sức mạnh còn mạnh hơn cả nàng. Nghe hắn nói “Na nhi…” nàng bừng tỉnh, tên này nhận lầm nàng với người khác,

“Ngươi nghe”

Chưa kịp giải thích, Triệu Vô Cực đã hôn tới. Thời khắc môi hắn chạm môi nàng, nàng tâm trí đã hoàn toàn biến mất. Triệu Vô Cực trong cơn say cùng ký ức quay về đã hoàn toàn không còn biết rõ hiện thực, chỉ còn lại bản năng. Liễu Nhị Long khi phản ứng lại muốn tránh thoát nhưng Triệu Vô Cực là ai, Bán Thần thể, hắn không dùng hồn lực, Phong hào đấu la đánh hắn cũng chả có tác dụng gì huống chi nàng chỉ là một Hồn Đế đâu. Dưới thế công của Triệu Vô Cực, Liễu Nhị Long thử tránh thoát mấy lần vô dụng sau đành nhận mệnh. Nàng hai hàng nước mắt chảy dài

“Có lẽ đây là số mệnh của ta chăng?”

Nàng hồi tưởng lại cuộc đời mình, còn nhỏ không cha, lớn lên mất mẹ, khi có người yêu lại nhận ra là anh họ, bây giờ ngay cả thân đều trao người không rõ.

“Vận mệnh thật trêu người”

Một đêm đi qua

Ngồi trên bàn giữa căn phòng nhìn mỹ nhân đang ngủ. Triệu Vô Cực thật muốn cho mình một cái tát.

“Nha, muốn say một bữa khỏi buồn, say rồi giờ tỉnh lại càng buồn hơn”

Nhìn khuôn mặt nhợt nhạt đang ngủ say nhưng vẫn tản ra bá khí hiên ngang, Triệu Vô Cực nào không biết đêm qua chuyện gì xảy ra. Chỉ là hắn không ngờ tới, trong lúc say vậy mà làm luôn Liễu Nhị Long. Nghĩ tới nàng lúc tỉnh dậy phải đối mặt tình cảnh. Triệu Vô Cực càng đau đầu.

“Nha, làm sao bây giờ? Phụ trách nhất định là phụ trách rồi, được phụ trách mỹ nhân như vậy cũng là ông trời ưu ái ta, chỉ là nàng sẽ tha thứ ta sao, nàng sẽ tiếp tục tìm Đại Sư sao hay nàng sẽ tự sát…”

Hắn tự mình suy nghĩ lung tung, nhìn hắn hoảng loạn có chút buồn cười. Nhìn hắn bây giờ ai có thể liên tưởng đến hắn là thủ lĩnh La Võng, kẻ ngay cả Thần giới đều mưu đồ đâu. Nếu có Triệu Cao biết, hình tượng chủ thượng lạnh nhạt, bá đạo, tàn nhẫn sẽ sụp đổ mất. Hy vọng La Võng sẽ không quan tâm hắn đi.

Miên man một hồi hắn quyết định xuống bếp làm chút cháo cho nàng. Chủ yếu tâm hắn bây giờ loạn như ma thật không biết làm gì cho phải. Nấu nước, thịt gà, nước sôi bỏ gạo cùng gà vào, cho một chút muối, cho lửa to hơn một chút, lát sau, cháo nở, gà mục, vớt gà ra, tách xương ra, xe nhỏ thịt, bỏ vào xào cùng hành dầu xong lại đổ vào cháo, cho chút gia vị, rau thơm, nấu thêm một lát cho ngấm đều rồi múc ra bát.

Cháo xong, Triệu Vô Cực cẩn thận bê bát trở về lại phòng. Chỉ là phòng còn nhưng mỹ nhân đã rời đi. Phong thư trên bàn ghi mấy chữ: Ta biết ngươi không phải cố ý, việc đã xảy ra không cần nhắc lại, từ nay ai đi đường người đó.

Nhìn nét mực còn ướt giấy, Triệu Vô Cực biết nàng vừa rời đi. Không nói gì, cầm tờ giấy thu vào giới chỉ, ngồi ăn cháo.

“Nàng không trách ta rời đi lặng lẽ, đã nói lên nàng tha thứ ta mạo phạm cũng tránh ta phải lúng túng giải thích. Thất thân đều hiểu nguyên do, mạnh mẽ rời đi không cần phụ trách. Đúng là người phụ nữ bá đạo”

“Nàng không muốn ta phụ trách nhưng nó không phải ta nói. Ta sẽ thủ hộ nàng một đời. Chỉ là nàng rời đi lúc này cũng rất hợp ý ta. Mặc dù rất mạnh, nhưng so với kẻ địch còn kém quá xa, nàng rời xa ta cũng sẽ an toàn hơn”

“hôm qua mặc dù sự tình thoát khỏi khống chế, chung quy Triệu Vô Cực ta ở thế giới này cũng có đối tượng để quan tâm và thủ hộ, cũng có động lực chiến đấu”

Nghĩ vậy, hắn cười cười rồi ăn cháo.

Ăn uống xong xuôi, Triệu Vô Cực quan sát chút thảo dược trong túi Như Ý, từ lần trước tìm được Huyền Băng Tủy sau, hắn cũng mang một khối lớn bằng cái chum để vào cạnh mấy cây dược thảo lấy được từ Băng Hỏa Lưỡng Nghi nhãn. Cũng như hắn nghĩ, Hồn lực tỏa ra từ Huyền Băng Tủy có thể thúc đẩy những dược thảo này nhanh phát triển, hơn chục năm giờ niên hạn đã gia tăng hơn 1000 năm. Đúng là nhanh chóng chỉ là tiêu hao cũng tương ứng, Huyền Băng Tủy giờ này chỉ còn bằng cục gạch, chắc tuần nữa là tiêu tan hoàn toàn. Triệu Vô Cực lại bỏ thêm Huyền Băng Tủy vào.

“Nếu có một cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn nữa thì tốt, ta cũng có thể tạo ra nhưng không có Hồn lực tẩm bổ như Huyền Băng Tủy thật không có tác dụng lắm.”

Nói rồi cũng trong túi Như Ý thiết kế một cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi nhãn mini. Nhìn băng – hỏa luân chuyển, sinh sôi không ngừng, tương phản lại tương sinh.

Bỗng nhiên, linh quang chợt lóe, Triệu Vô Cực gõ đầu mình,

“ta thật quá ngu, tại sao không làm một cái băng – hỏa lưỡng nghi nhãn trong bản nguyên linh hồn như vậy hai cái bản nguyên nằm ở hai điểm mắt, bản nguyên tràn ra sẽ chuyển hóa lẫn nhau đạt tới cân bằng, lúc đó chẳng phải hai cái vũ hồn cùng tồn tại hay sao”

Lập tức lấy ra danh sách Triệu Cao cho nhìn một lượt sau đó lắc đầu, không còn đối tượng nữa cho hắn bắt

Tiên quán tầng 9

“Triệu Cao, lại tìm cho ta mấy tên ác bá ở ngoài thành Thiên Đấu”

Triệu Cao cung kính rời đi, nhưng hắn ánh mắt trở nên quái dị

“Mấy ngày trước binh lính nói mấy tên ác ôn mất tích, mà lại rất nhiều, chẳng lẽ đại nhân đi bắt bọn này trừ hại an dân, chắc là thế rồi, lần trước chẳng phải làm cái Thần Nông tên sao, không chừng vài ngài nữa có Đại Hiệp xuất hiện cũng không lạ”

Hắn cứ vậy đi phân phó. Lúc sau quay lại đưa cho Triệu Vô Cực danh sách.

Nắm được danh sách, Triệu Vô Cực lập tức không thể chờ đợi, thân hình biến mất, chỉ để lại Triệu Cao ngẩn người.

Ban đêm, trong rừng cây.

Triệu Vô Cực tay đặt trên đầu một tên hồn sư võ hồn Báo Đốm, hồn lực tu vi 25 cấp. Trong Tinh Thần không gian của hắn, một cái Thái Cực đồ hai màu Xanh – Đỏ hiển hiện, tại hai mắt Thái Cực đồ hình, đứng hai cái Võ hồn, một cái là Báo Đốm chính là võ hồn gốc của Đại Hồn sư này mà một bên khác là võ hồn Độc Lang.

Nói cái Võ Hồn Độc Lang không ai không biết, chính là võ hồn của Tố Vân Đào, mà cái võ hồn Độc Lang Triệu Vô Cực đoạt là của Tố Vân Thiên,

“cùng họ cùng võ hồn không biết cùng Tố Vân Đào có gì liên quan không, sau này phải hỏi một chút hắn mới được” Triệu Vô Cực lúc ấy nghĩ vậy.

Lúc ban đầu, Trong Tinh Thần Không gian của Đại Hồn sư hắn dùng tinh thần lực của mình tạo nên một cái Thái Cực Đồ Án, bởi vì linh hồn bản nguyên của hắn cùng Thái Cực Đồ có liên quan cho nên thiết kế ra quá dễ dàng, sau đó hắn chụp Thái Cực Đồ Án này vào bản nguyên Linh Hồn sẵn có rồi rót bản nguyên linh hồn cướp được vào mắt còn lại, sau đó toàn lực vận chuyển Thái Cực Đồ Án. Theo hắn vận chuyển, hai đoàn bản nguyên linh hồn không ngừng giao dung, chuyển hóa lẫn nhau cuối cùng đạt tới trạng thái cân bằng.

“Được rồi đứng lên đi”

“Đưa ngươi hai tay lên, vận chuyển hồn lực, đưa võ hồn xuất hiện”

Đại Hồn sư dưới dâm uy ngoan ngoãn làm theo. Theo hắn vận chuyển hồn lực, thôi động võ hồn. tay phải hiện lên Báo Đốm mà tay trái hiện lên thêm cái Độc Lang. Nhìn hai cái võ hồn xuất hiện, Đại Hồn sư ngây người. Triệu Vô Cực nhếch miệng rất hài lòng.

Gọi Đại Hồn sư quay người, cho hắn cái tát đập nát đầu rồi mới kiểm kê thành quả

“Kết quả suy đoán chính xác, chỉ là hai cái bản nguyên linh hồn nếu phẩm chất cách nhau quá xa chúng sẽ chuyển hóa lẫn nhau cho đến khi cân bằng như vậy nhất định có một cái tăng một cái giảm phẩm chất.”

“Không sao, sau này trước khi tạo võ hồn song sinh cần cho phẩm chất nâng lên tương đương mới được.”

“Bây giờ thí nghiệm đã thành công, cần tìm con mồi nữa thôi.”

“Haha, Triệu Cao, ngươi đã sẵn sàng để trở thành người thứ nhất biết phát minh mới của ta hay chưa, hahaha”

Trong Tiên quán. Triêu Cao bỗng lạnh run

“Có chuyện gì đó không ổn lắm sắp xảy ra thì phải?”

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.