Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi ức cùng quyết đấu

Tiểu thuyết gốc · 3175 chữ

Thiên Đấu Hoàng gia học viện chiếm diện tích hơn 1 dặm vuông tọa lạc tại ngoại thành Thiên Đấu. Trong học viên, không thiếu cái gì, từ hoàn cảnh ngụy trang tu luyện cho tới sân thi đấu, sân huấn luyện, ký túc xá, công trình công cộng, lớp lý thuyết, phòng lão sư, phòng ăn...đều thuộc loại víp nhất, trên toàn cái Đấu La đại lục này, có thể so sánh với nó cũng chỉ có 2 cái, một cái là Tinh La Hoàng gia học viện và một cái là Vũ Hồn điện học viện.

Ở học viện này, học viên chia 3 cấp bậc, thấp nhất là Thiên Vi cấp bao gồm tu vi dưới 25 cấp hồn sư, tiếp theo là Thiên Chí cấp bao gồm các hồn sư từ 25 đến 30 cấp, cuối cùng cao nhất là Thiên Đấu cấp, trên 30 cấp. Lão sư trong học viện cũng phân 3 cấp như vậy theo thứ tự là 40 đến 50 cấp, 50 đến 60 cấp và trên 60 cấp. Hiện tại Hàn Ẩm chính là Thiên Đấu cấp Lão sư. Trong Thiên Đấu Hoàng gia học viện, Thiên Đấu cấp lão sư cũng không phải ít nhưng tu vi đến Hồn Thánh như Hàn Ẩm (thể hiện ra bên ngoài) cũng không nhiều. Học viện là cái nôi đào tạo hồn sư của Hoàng gia nên rất được Hoàng Thất coi trọng. Trên lý thuyết Tuyết Dạ Đại Đế là Viện trưởng chỉ là công vụ của hắn bận rộn không có thời gian phân tâm cho học viện bỏi vậy đa số quyết sách sẽ do Giáo ủy hội và Tuyết Tinh Thân Vương quyết định và thông qua, chỉ có trường hợp đặc biệt mới trình Tuyết Dạ quyết định. Tuyết Dạ cũng là một minh quân, hắn dùng người thì không nghi người, đối với thân thích hắn không hề nghi kỵ bởi vậy hắn giao học viện cho Tuyết Tinh quản lý. Nếu bình thường, việc tin tưởng huynh đệ là bình thường nhưng bậc đế vương xưa nay vô tình, đối với huynh đệ càng nghị kỵ vậy mới thấy Tuyết Dạ hắn lòng dạ rộng lượng. Nhưng cũng chính là vì vậy, hắn mới để cho Thiên Nhận Tuyết thành côgn giả mạo con trai mình mà không hề hay biết, nếu đổi lại Thiên Nhận Tuyết tiềm phục Tinh La không nói chắc chắn lộ tẩy nhưng cũng sẽ từng bước khó đi

Xa xa dưới chân núi nhìn lên, học viện như là hàng vạn con đom đóm tạo thành, ánh sáng lúc sáng lúc mờ làm tâm người cũng như bị hòa tan. Triệu Vô Cực đứng lặng trong bóng đêm, hắn dường như thấy được từng ngôi nhà cao tầng, biệt thự, phố xá xầm uất, xe ô tô đi lại, hình ảnh chuyển đổi, một người mỹ phụ ăn mặc giản dị dắt một đứa trẻ đi trên phố. Mỹ phụ không tính đẹp nhưng cũng thanh tú, trên mặt cũng đã có dấu vết mờ nhạt của thời gian còn đứa bé trai kia cũng chỉ khoảng 7 8 tuổi khuôn mặt tròn trĩnh, hiện lên vẻ tinh nghịch. Hắn hết nhìn đông lại nhìn tây. Nhất là đối với những món đồ chơi trẻ em.

“ma ma, cái này là cái gì...”

“ma ma, tái này thật đẹp...”

“Ma ma cái này nhìn thật ngon...”

Đứa bé liên tục hỏi mẹ, những thứ trước mắt hắn chưa từng thấy cũng tràn đầy tò mò và sự hướng tới.

"Ma ma, cái súng kia đẹp quá, ma ma mua cho con được không”

Hắn nói rồi chỉ một gian cửa hàng, trên tường treo đầy các loại đồ chơi. Cây súng mà hắn nói treo ở chính giữa nhất.

Mỹ phụ theo ngón tay hắn chỉ nhìn lại. Cây súng thật đúng là thiết kế rất đẹp cũng rất thật. Là một cây súng bắn nước, nó treo ở trung tâm quầy hàng như hạc giữa bầy gà vô cùng bắt mắt. Nhìn một chút bảng giá, mỹ phụ có chút ảo não, giá cây súng là 500 đồng tệ, quá cao, nàng không mua nổi. Ngày trước, hai vợ chồng lấy nhau cũng là hai bàn tay trắng, hai bên gia đình nội ngoại đều nghèo không cho bọn họ được điều gì, ở nông thôn hai vợ chồng ngày ngày ra trước cổng dọc đường cái ôm cuốc ngồi đó chờ có người qua đường muốn thuê bọn họ đi làm, việc làm cũng là đào hố trồng cây, làm cỏ, cắt cành các loại, giá thuê rẻ mạt, hai vợ chồng làm quần quật cả ngày cũng chỉ đủ cơm ăn với mắm, một chút tiền dành dụm cho con đi học, đôi lúc ốm đau vẫn phải nhờ vả hàng xóm. Thời gian trước có người quen trên thành phố giới thiệu cho việc dọn rác, lương tháng một người 500 đồng tệ, hai vợ chồng suy tính quyết định mượn ông bà nội ngoại chút tiền rồi lên thành phố làm việc, công việc khá nặng nhọc dường như phải làm cả ngày, mỹ phụ vì phải chăm con nên về sớm còn chồng nàng vẫn làm việc đến đêm khuya mới về. Hôm nay khó được ngày lễ, công ty cho về sớm, mỹ phụ cũng dẫn con đi dạo đêm. Mặc dù lên thành phố kiếm sống cuộc sống dư giả hơn ở nông thôn một chút, thu nhập cũng ổn định nhưng giá cả thành phố đắt đỏ, chỉ tiền thuê trọ, tiền điện nước, ăn uống, sinh hoạt đã chiếm hết lương của chồng nàng, lương nàng còn cần để cho con đến trường, mua sách vở, quần áo, và phòng lúc ốm đau. Nhìn con nàng tha thiết ánh mắt, mỹ phụ cũng lòng thương sót nhưng nghèo chính là như vậy, không thể điều gì đều có thể muốn là được. Nàng cũng không muốn con mình thương tâm nên cũng nói khéo

“Tiểu Cực, món đồ chơi kia ma ma thấy chỉ là đồ giởm thôi, dùng vài ngày là hư liền, tiểu Cực ngoan, chịu khó học thật giỏi sau này thi vào trường quân đội trong đó súng thật nhiều, thật đẹp, muốn gì cũng có”

Nam hài nghe mẹ mình nói vậy cũng thôi nhưng hắn vẫn thỉnh thoảng liếc qua cây súng đó, có vẻ lưu luyến. Mỹ phụ cũng cầm tay hắn dắt hắn rời đi. Hai mẹ con dần dần hòa vào đoàn người rồi biến mất.

Hình ảnh trở về hiện thực. Triệu Vô Cực lấy vạt áo lau đi nước trên khuôn mặt, nhắm lại hai mắt. Một lát sau, mở mắt ra tiếp tục hướng Thiên Đấu Hoàng gia học viện tiến tới.

Có lẽ học viện thật không có gì cần nghiêm mật bảo vệ, cũng có thể bọn họ tự tin lực lượng của mình nên phòng vệ bên ngoài chỉ có hơn chục người đứng gác ở cổng chính. Cao nhất cũng chỉ là Hồn Vương. Có thể thấy cũng chỉ là làm dáng cho có canh trừng.

Triệu Vô Cực băng qua tường rào tiến vào học viện, thẳng hướng phòng ở các lão sư tiến đến.

Lúc này, trong một căn phòng lão sư ở góc hẻo lánh. Một người nam nhân mặc áo bảo đỏ, tóc dài đen nhánh đang khoanh chân ngồi trên giường, hai tay nâng một thanh đao đặt trên đùi, đao dài 8 thước rộng 7 xích thân đao trắng muốt, đầu đao mở rộng, mũi đao nhọn hoắt, càng về phía chuôi, thân đao càng dày càng nhỏ, chuôi đao màu đỏ hiện lên rất yêu dị. Thanh niên hai mắt nhắm nghiền, trong không khí thỉnh thoảng hiện lên từng tia tơ mỏng sắc bén. Nếu Trần Tâm ở đây hắn nhất định sẽ nhận ra đây là đao ý. Một loại ý cảnh tương tự Kiếm Ý.

Đao Ý vạn người không có một lĩnh ngộ, chỉ có thiên tài trong thiên tài, coi đao như mạng, tâm hắn như đao, bá đạo, cương mãnh, sắc bén mà cứng rắn mới có thể ngộ ra. Đao Ý cũng có nhiều loại chỉ là Triệu Vô Cực cũng chỉ nghe qua, hắn không có Đao Ý, không quá hiểu. Triệu Vô Cực biểu thị, đao chỉ dùng để chém người là được, cái gì đao ý, đao hồn hắn không cần, đương nhiên võ hồn của hắn không cùng đao có liên quan cho nên hắn nghĩ vậy cũng dễ hiểu.

Triệu Vô Cực đi vào phòng, nhìn đối phương tu hành cũng không đánh gãy. Kéo cái ghế ngồi xuống bàn, lấy ra bầu rượu bắt đầu uống, nghĩ sửa chút kế hoạch. “Ban đầu, Ta muốn lợi dụng Đường Tam cùng Thất Quái giết Thiên Sứ và La Sát thần chiếm đoạt Thần lực từ đó Thành Thần, lại giết Ngân Long Vương lấy bản nguyên, sau khi lên Thần Giới lại mưu đồ Kim Long Vương nhưng khi đó ta còn không có cơ hội thành Thần cơ hội, chỉ là hiện nay không có gì bất ngờ ta đã chắc chắn thành Thần, chỉ là lấy ta lực lượng vẫn chưa đủ, phải bố cục một chút, Đường Tam là một thiên tài, hắn thành thần là chắc chắn nhưng muốn đứng bên ta cùng mưu đồ Thần Giới thì không phải đơn giản thuyết phục là được, hơn nữa Thành Thần sau, chí cao vô thượng Thần Vương thì sao, Thần Vương không phải cũng không thể hoàn toàn can thiệp một thế giới sao. Nói là quy tắc chư thần định ra nhưng kẻ mạnh chế bá hết thảy quy tắc, quy tắc ràng buộc được chư thần hay sao, nếu thật sự ràng buộc được như vậy đã chứng tỏ rằng Thần chưa đủ mạnh. Một vấn đề nữa, Trong tu tiên giả, khi đến cảnh giới nhất định Khí Hải sẽ diễn sinh vạn tượng, sông núi nhật nguyệt, sinh linh vậy chư Thần ở Thần giới có hay không? Vì sao Đấu La Thế giới chỉ là một tinh cầu trong hàng vạn tinh cầu, lại có nhiều Thần như vậy lội vũng nước đục này, chắc chắn Đấu La Thế Giới che dấu đi một bí mật nào đó cho nên Các Thần mới thiết lập truyền thừa chi địa ở đây. Ta trùng sinh một khắc đã định trước Đấu La Thế Giới là của ta, mưu đồ thống nhất thiên hạ là ta mục tiêu cũng là tâm huyết, nhưng đi Thần Giới, hết thảy đều không còn, mất đi ta thống trị, Đấu La có thể nhất thống bao lâu thời gian. Chia lâu thì hợp, hợp lâu thì chia là thiên đạo quy tắc. Muốn nhất thống không chia chỉ có con đường đó là ta trở thành Thiên Đạo. Mặc dù đối với tu tiên giả tự sáng tạo thế giới mới là chính đạo nhưng ta không cho vậy, tiếp nhận một sản nghiệp đang tốt không so bắt đầu bằng hai bàn tay trắng sướng hơn hay sao.

Muốn đoạt trở thành Đấu La Thiên Đạo thì phải tìm tới nó bản nguyên nhưng vấn đề là bản nguyên của nó nằm ở đâu không ai biết, có lẽ Chư Thần thiết lập truyền thừa ở đây mục đích chính không phải tìm truyền nhân mà là tìm kiếm bản nguyên chi địa.”

Lúc này, Hàn Ẩm cũng đã tỉnh lại, mắt mở mắt, nhìn thấy bóng người quen thuộc ngồi trên ghế, khí thế của hắn tạo thành thanh đao vô hình mang theo Đao thế bá đạo cuốn tới. Triệu Vô Cực quay đầu nhìn hắn một mắt cũng tỏa ra khí thế của mình bền chắc như bàn thạch, sâu thẳm như thâm uyên. Hai luồng khí thế giằng co một lúc rồi cùng nhau tiêu tan trong thiên địa. Nhìn Hàn Ẩm mắt đầy chiến ý, hắn nhếch miệng cười rồi tung người bay ra phòng biến mất trong màn đêm, Hàn Ẩm cũng nhanh chóng tung người truy theo.

100 dặm ngoài thành Thiên Đấu, một cánh rừng rậm. Hai bóng người đứng trên ngọn cây lặng lặng nhìn nhau. Không có lời nói, chỉ có khí thế không ngừng tích súc tiêu thăng, không khí bắt đầu khuấy động, mây đen kéo tới, sấm vang chớp giật.

Khí thế tích súc đến đỉnh phong. Hàn Ẩm đao trong tay chỉ xéo đại địa hồn hoàn hiện lên, vàng vàng tím tím đen đen đen đen đỏ, đệ thất hồn hoàn sáng lên dung nhập vào thân khí thế nhanh chóng kéo lên lần nữa, một đạo bóng người cao 80 mét hiện lên sau lưng. Hư ảnh trông giống Hàn Ẩm như đúc, tay cầm đao ảnh theo Hàn Ẩm quơ đao chém hướng Triệu Vô Cực.

Thấy Hàn Ẩm công tới, Triệu Vô Cực cũng võ hồn phụ thể, Long Hùng cao tới 5 mét hiện lên uy phong lừng lẫy hồn hoàn đen đen đen đen đen đỏ kim hiện lên, hồn kỹ thứ 3 sáng lên dung nhập thân thể, Long Hùng cơ bắp bành trướng một vòng, tay phải một trảo tiến lên trực diện đao quang.

Ầm…..ào ào ào ào ào…

Một tiếng nổ tung vang lên, cây cối bị thổi bật gốc, nghiên ngả khắp đại địa

Hai người đều lui lại hơn 10 mét. Nhìn mình Võ Hồn Chân Thân không gây khó được Triệu Vô Cực, Hàn Ẩm cũng không nản chí tiếp tục công tới.

Hắn đệ lục hồn hoàn sáng lên nhập thân, tốc độ tăng mạnh, đột nhiên xuất hiện trước mặt Triệu Vô Cực một đao từ trên chém thẳng xuống cùng lúc đó đệ ngũ hồn hoàn cũng sáng lên.

Triệu Vô Cực giơ lên Hùng chưởng muốn cản một đao này, hai bên vừa chạm một cỗ cự lực mạnh mẽ từ đao truyền tới hất bay Triệu Vô Cực, đắc thế không tha, Hàn Ẩm lại thêm một cái đệ bát hồn kỹ, hồn hoàn thứ 8 đã tiếp cận 9 vạn năm vô cùng khủng khiếp, chỉ chớp mắt một cái trên người Triệu Vô Cực đã hiện lên hơn trăm đạo vết đao, đao quang đi qua, nhìn lại trên người Triệu Vô Cực cũng có chút kinh ngạc, hắn bây giờ áo quần rách tung tóe, Long Lân cũng bị chém ra hiện lên bạch ngấn trên da thịt.

Triệu Vô Cực nhìn về phía Hàn Ẩm nhếch miệng. Hàn Ẩm thực lực làm hắn bất ngờ, lực chiến như vậy đã hiếm có. Xem ra những năm gần đây đối phương cũng không ít nỗ lực.

Hắn hồn lực thôi động, vết thương trên Long Lân nhớp mắt liền khép lại, hồn hoàn thứ 6 sáng lên nhập thể, miệng Hùng phồng lên sau đó bắn ra từng đạo thủy tiễn, thủy tiễn nối đuôi nhau như vạn quân chi thế thẳng tiến Hàn Ẩm liên miên không dứt. Hàn Ẩm thân hình lấp lóe, mối lần xuất hiện là ở cách nhau mấy chục mét né tránh thủy tiễn thế công, hắn không ngu, nếu hắn cứng rắn sẽ bị Triệu Vô Cực liên miên không dứt thuỷ tiễn áp chế hoàn toàn rơi thế bị động. Thủy tiễn bị né qua bắn thủng đại địa để lại từng hố sâu hoắm, những nơi đi qua, lá cây, gỗ vụn bắn tung tóe.

Bắn một lúc không có kết quả Triệu Vô Cực cũng có chút không vui, chủ yếu tên này hình như có thuấn gian hồn kỹ, cho dù hắn hồn kỹ mạnh đều vô dụng. Mà Triệu Vô Cực khó chịu thì ắt có kẻ bị họa.

Triệu Vô Cực nhếch miệng cười đểu. Đệ nhị hồn kỹ Long Hùng Pháo lóe sáng dung nhập thân thể, hắn quay người, đuôi nhấc lên cao, mông nhắm ngay Hàn Ẩm đang trên trời.

Hàn Ẩm không biết hắn muốn làm gì nhưng hắn cho rằng Triệu Vô Cực nhất định không làm việc không có mục đích do đó cần thận đề phòng.

“Đệ nhị hồn kỹ Long Hùng Pháo”

Lúc này âm thanh Triệu Vô Cực vô cùng trang nghiêm, hô hồn kỹ tên cũng kéo dài ra. Âm thanh to rõ vang lên, Hàn Ẩm thân thể căng thẳng, thuấn di cùng đệ cửu hồn kỹ đều sẵn sàng, hắn cho rằng Triệu Vô Cực tung hồn kỹ rất mạnh nên có ý nhắc hắn. Thực tế, Triệu Vô Cực chính là muốn nhắc hắn chỉ là không phải ý hắn hiểu.

Từ mông Long Hùng phun ra một quả cầu xanh bay ra, lấy tốc độ nhanh đánh tới. Hàn Ẩm nhìn quả cầu có chút nhíu mày, hắn thấy chiêu này uy thế không bằng cả thủy tiễn vì sao Triệu Vô Cực lại hô to như vậy. Kinh nghiệm chiến đấu cho hắn biết, cái này hồn kỹ có gì đó không đúng, nhìn màu xanh lá cây nghĩ

“Chẳng lẽ là độc”

Nghĩ rồi lấy ra viên đan dược nhét miệng rồi vận hồn kỹ thuấn di cách xa 30 mét. Quả cầu mất mục tiêu dừng một chút rồi lại truy hướng Hàn Ẩm. Hàn Ẩm thấy vậy cũng không né nữa, hắn biết không né được.

“Không trốn thoát vậy thì cứng rắn, ta muốn xem ngươi hồn kỹ có gì ghê gớm”

Hồn hoàn thứ 5 sáng lên, một đao nặng nề chém tới, không có nổ tung vang lên. Quả cầu xanh bị một đao phân thành hai khúc, khí lục bên trong nhanh chóng lao ra bao phủ một vùng cũng phủ luôn Hàn Ẩm trong đó.

Trong không gian xanh lét đó một âm thanh không đúng vang lên

Ọe…. ọe….Ta…ọe…..

Một lúc sau, Hàn Ẩm khuôn mặt xanh xám, đầu đầy gân xanh đột nhiên xuất hiện bên ngoài khu vực màu xanh.

Hắn võ hồn đã tán đi, tay chỉ Triệu Vô Cực vô cùng tức giận

“Ngươi…ọe….hồn kỹ….ọe…”

Hắn mới nói được một câu lại ngửi được mùi vị đó, hắn lại nôn mửa lên, tối nay hắn ăn tối chưa kịp tiêu hết đâu, giờ ra sạch.

Không muốn ở lại đây, cũng kệ Triệu Vô Cực, thân hình lấp lóe biến mất trong rừng rậm.

“A hahahaha…..Ahahaha”

Triệu Vô Cực lúc này đã ôm bụng cười như điên, hắn không nghĩ tới âm người sẽ thú vị như vậy đồng thời hắn cũng nhận ra hắn thứ 2 hồn kỹ lợi hại như vậy.

“So sánh một chút, ngươi Hàn Ẩm ngay cả một con Rùa đều không bằng, ahahaha”.

hắn không tự chủ so sánh Hàn Ẩm với con Rùa biển lần trước.

“Sau này gặp ai khó chịu cho hắn một phát mới được, lúc đó chà chà”

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.