Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia nhập Truyền linh tháp

Tiểu thuyết gốc · 4239 chữ

Sử dụng Lôi Ngân Tử nghìn rèn để chế tạo ra Lôi Ngân Chùy, cặp chùy mới này lại còn được huyết tế bởi Cẩm Vân, nó mang tới một đặc hiệu rất thú vị, mặc dù không có ai giải thích cho cậu, nhưng Cẩm Vân hoàn toàn có thể tự mình tìm hiểu ra được.

Khác với đặc hiệu Chồng chùy của Vũ Lân, đặc hiệu của Lôi Ngân Chùy là Thay đổi từ tính, nói cách khác đặc hiệu này chính là biến tất cả các khối kim loại trong lúc nhất thời mang theo tính chất giống Lôi Ngân Tử.

Cứ như vậy, Cẩm Vân sẽ không gặp phải bất lợi đối với việc rèn đúc những kim loại không có tính chất từ.

“Hiệu quả này quả nhiên là rất thích hợp ta” Cảm Vân cầm trên tay đôi chùy mới của mình.

Hình dạng không có quá lớn, cân nặng cũng không bằng Trầm Ngân chùy của Vũ Lân, nhưng chỉ cần sử dụng lôi điện, sức nặng của cặp chùy liền tăng lên nhiều lần.

Hoàn thanh xong tất cả, Cẩm Vân liền vội vàng trở về ký túc xá, thời gian đã muộn.

Mặc dù cậu đã hoàn thành xong mức độ đoán tạo sư cấp 3, điều đó không có nghĩa là Cẩm Vân sẽ dễ dàng biểu lộ ra thiên phú của mình.

Cây cao đón gió, trước khi cậu thực hiện khảo hạch lên cấp 3, Cẩm Vân cần phải có một người sư phụ thích hợp trong giới đoán tạo sư cái đã.

Vừa mới về trước cửa phòng ký túc xá, còn chưa kịp nằm lên giường, đột nhiên một cái ôm mạnh mẽ đến từ đối diện nhào tới

“Tiểu Vân, trở về muộn quá vậy” Đường Vũ Lân bật cười vui vẻ, sau khi nghe tin Cẩm Vân sẽ gia nhập lớp 0, tất cả mọi người đều mừng rỡ.

Nhóm ba người bọn cậu, Tạ Giải, Vũ Lân và Cẩm Vân vốn đã đồng hành với nhau từ những ngày đầu tiên ở học viện Đông Hải.

“Ngày mai chúng ta phải đi học sớm đấy, thầy Vũ có dặn tớ nhắc cậu là thầy ấy sẽ kiểm tra đặc biệt dành riêng cho cậu, đừng có lơ là trong thời gian không ở lớp 0” Tạ Giải ở bên cạnh thông báo, cười trên nổi đau khổ của người khác

“Ặc… thầy Vũ sao?” Cẩm Vân hơi đánh rùng mình, bất quá trên cả vậy, cậu nghĩ rằng mình cũng muốn thử sức với thực lực của thầy Vũ.

“Không sao đâu, chúng ta đều bị ăn hành quen rồi, đúng không?” Vũ Lân cười cười cho qua chuyện

Cẩm Vân chỉ cười gượng không biết nói gì, dù là quen thuộc, nhưng ăn hành cũng không phải cảm giác dễ chịu gì.

Vốn đã mệt mỏi, Cẩm Vân không có tiếp tục tu luyện mà nằm thẳng lên giường, muốn đánh một giấc ngủ say.

Sáng ngày hôm sau, cậu lại bắt đầu lên lớp cùng Tạ Giải và Vũ Lân, trong lớp còn có Cổ Nguyệt, Vương Kim Tỷ và Trương Dương Tử.

Hai anh bạn vốn xuất thân từ lớp 1 nhìn về phía Cẩm Vân với khuôn mặt hiếu kỳ, ở trận đấu thăng lớp bọn họ cũng không gặp Cẩm Vân xuất thủ nhiều.

Tại trận chiến Thăng linh đài, bọn họ mới được chứng kiến một ít khả năng thực chiến của đối phương.

Thầy Vũ lúc này mới bước vào lớp, quay sang nhìn bọn cậu nói

“Ngày hôm nay chúng ta sẽ học đối chiến, vẫn là như lệ thường, có điều để các em làm quen, từng người một sẽ đấu với Cẩm Vân”

Vũ Trường Không lão sư mỉm cười như ác quỷ nhìn về phía Cẩm Vân, sau khi chứng kiến cậu ra tay cứu Vũ Lân khỏi Tinh thể hùng, Vũ Trường Không có thể xác định rõ, Cẩm Vân còn đang che dấu thực lực của mình.

Đối mặt với ngàn năm hồn thú mà không hề sợ hãi gì cả, cứ như thể đối phương đã quen thuộc đương đầu với những kẻ thù như vậy rồi.

“Đối chiến với Tiểu Vân sao?” Đường Vũ Lân ngạc nhiên hỏi

“Đúng vậy, trước tiên là em đi, Tạ Giải”

Thầy Vũ gật đầu, nghĩ cũng không cần nghĩ, trước hết đem Tạ Giải ra thử sức Cẩm Vân, toàn bộ bốn người còn lại đều nghiêm túc quan sát.

Rời khỏi phòng học, tập trung tại sân vận động, Tạ Giải liền sử dụng Quang Long Chùy và Ảnh Long Chùy gọi ra, hai vòng hồn hoàn xuất hiện.

“Cẩn thận rồi, Tiểu Vân, ta sẽ không nương tay đâu” Tạ Giải tập trung chuẩn bị ra tay.

“Ừm, không sao”

Cẩm Vân không hề lo sợ nói, cậu đã không còn là một Cẩm Vân chỉ có thể lợi dụng sơ hở để tấn công, chỉ biết chạy trốn để phản kích nữa.

Những sợi Lam Ngân Thảo đang mọc lên xum xuê quanh người Cẩm Vân, một vòng hồn hoàn màu vàng xuất hiện sau lưng.

Lập tức Tạ Giải xông tới, tốc độ nhanh chóng, rất nhiều ảo ảnh hiện ra, gần như không thể phân biệt bằng mắt thường!

“Cậu ta nhắm mắt lại?” Vương Kim Tỷ giật mình bật thốt

“Cách làm giống Vũ Lân sao?” Cổ Nguyệt cũng bất ngờ

“…” Vũ Lân cũng hơi bất ngờ, chẳng lẽ Cẩm Vân cũng suy nghĩ Tạ Giải giống như khối loại như mình?

Nhưng mọi người lập tức biết rằng mình phán đoán sai, Vũ Lân là tưởng tượng, còn Cẩm Vân là trực tiếp cảm nhận bằng mọi xúc cảm.

Từ trường mang lại cho cậu thông tin còn nhanh hơn đại não, tinh thần lực khống chế siêu cao phát động Lam Ngân Thảo tấn công

“Hồn kỹ tự nghĩ, Lôi Châm!”

Vừa mới vui vẻ không bao lâu, chuẩn bị nhào tới tấn công Tạ Giải liền vội vàng đỡ lấy nhánh Lam Ngân Thảo trước mặt mình

Két!!!!!

Keng keng keng keng keng keng…

Thật nhiều Lam Ngân Thảo như có con mắt riêng, liên tục đâm chính xác vào người Tạ Giải, khiến cho đối phương đỡ không kịp, phải bật lùi trở về.

“Cái quái gì vậy?”

Tạ Giải thật sự là sợ hết hồn, cậu không nghĩ rằng mình sẽ nhắm chính xác như vậy, không giống với Cổ Nguyệt uy lực cực đại, nhưng mỗi nhát đâm của Cẩm Vân luôn cho cậu thấy trí mạng nguy hiểm.

Hồn hoàn thứ hai của Tạ Giải sáng lên, rõ ràng là chuẩn bị khởi phát công kích, Quang Long Trảm đánh tới.

“Ồ, nhanh đấy”

Cẩm Vân không bối rối, cậu thả lỏng người để mặc cho Lam Ngân Thảo di chuyển, lập tức rất nhiều Lam Ngân Thảo với tốc độ rất nhanh đâm xuống mặt đất, để cho Cẩm Vân bay vút lên cao.

Quang Long Trảm đánh hụt mục tiêu, Tạ Giải chỉ có thể phun tào

“Lại trò gì nữa đây?”

“Lôi Châm!”

Vẫn chỉ sử dụng hồn kỹ thứ nhất, Cẩm Vân liên tục bắn xuống Lam Ngân Thảo, số lượng càng lúc càng nhiều.

Vừa để di chuyển, vừa để tấn công, thế đánh dồn dập làm cho Tạ Giải chỉ có thể né đòn, ngay khi Tạ Giải bị đâm lấy vài vết thương, cậu ta vừa muốn né đòn thì lập tức khựng lại

“Không di chuyển được?”

Tạ Giải cảm nhận áp bách khổng lồ, Cẩm Vân liền cười lạnh phát động toàn lực hồn kỹ Lôi Thể, hay nói chính xác là Lôi Tâm.

ẦM! ẦM! ẦM!

Đáp xuống mặt đất Cẩm Vân liền vung tay ném Tạ Giải lên cao rồi quất xuống mặt đất, hình ảnh phải nói rất là hoành tráng, để lại mấy cái lỗ trên mặt đất.

“Điều này…. Bộ nhất hoàn hồn sư đều mạnh như vậy sao?” Vương Kim Tỷ khó tin nói

“Quả nhiên đều là học trò của thầy Vũ” Trương Dương Tử cũng rùng mình.

“Lợi hại thật, tiểu Vân, cơ mà không sao chứ, Tạ Giải?” Đường Vũ Lân vỗ tay chúc mừng, xong nhìn thấy bầm dập Tạ Giải cậu không khỏi thương cảm cho đối phương.

“Chỉ có thể nói là Tạ Giải quá phế thôi” Cổ Nguyệt không quên sát muối vài tên ngốc này.

“Ôi, ta đã rất cố gắng đi, ai biết Lam Ngân Thảo của tiểu Vân đáng sợ vậy đâu?” Tạ Giải máu chó phản đối, mặc dù khuôn mặt bầm dập không thiếu.

Ở bên phía Cẩm Vân, cậu đang cảm nhận được lực lượng thay đổi trong tay mình, kế tiếp, có lẽ cậu sẽ sử dụng nó!

“Được rồi, đừng ồn ào, trận đấu kế tiếp, Cẩm Vân với Trương Dương Tử” Thầy Vũ quan sát một chặp, sau đấy mới nói ra quyết chiến tiếp theo.

Trương Dương Tử liền nắm chặt lòng bàn tay, đối phương ngạo khí rất mạnh, tất nhiên là cũng có lòng tin vô cùng.

“Ngươi là Cẩm Vân đúng không? Trận này ta sẽ đánh bại ngươi!”

“Vậy sao?” Cẩm Vân chỉ muốn cười ha hả, đối phương có lẽ còn không biết một sự thật khá phủ phàng đi?

Ngay khi đôi cánh màu đen tà ác hiện lên, lập tức bên phía Cẩm Vân cũng xuất hiện một khối chuông

“Là Võ hồn thứ hai của Tiểu Vân?” Vũ Lân mau chóng nhận ra, đây là lần thứ hai cậu thấy Cẩm Vân dùng nó.

Chỉ thấy Cẩm Vân không làm gì quá nhiều, đơn giản lắc cái chuông, đây là võ hồn biến dị từ võ hồn cha mình, Cẩm Đằng.

Lập tức mọi người liền nghe một tiếng đing đinh nhẹ nhàng qua tai, ai cũng cảm thấy dễ chịu, chỉ có duy nhất một người là không như vậy.

“GYAAAAAA!!!!”

Đau đớn đến mức không cử động được, Trương Dương Tử võ hồn liền bị đánh về trong người.

“Dừng lại được rồi, Tiểu Vân, không cần phải tiếp tục nữa đâu” Vũ Trường Không lão sư lập tức nhận ra vấn đề.

Võ hồn của Cẩm Vân có chút giống với dạng quang minh thiên sứ võ hồn, trời sinh đã có khắc chế với võ hồn hắc ám và tà ác.

“Thế là chiến thắng hai người rồi sao?” Tạ Giải mặt heo khó tin nói.

Vương Kim Tỷ thì lo lắng ôm lấy Trương Dương Tử trở lại, trận đấu cứ như thế tiếp diễn, Vương Kim Tỷ vì tâm trạng bất ổn, phát huy thất thường, bị Cẩm Vân đánh bại dễ dàng.

Nhưng Cổ Nguyệt và Đường Vũ Lân thì khác, Vũ Lân giống như sức mạnh huyết mạch càng ngày càng mạnh.

ẦM! ẦM! ẦM!

Liên tục bị đánh nát bấy Lam Ngân Thảo, Cẩm Vân chỉ muốn chửi tục đậu má nó, có phải ác liệt vậy không?

“Không thể công kích được sao?” Cẩm Vân liên tục né tránh, Vũ Lân cánh tay rồng quá đáng sợ.

“Hahaha, chết ngươi chưa, Tiểu Vân, đã biết sự lợi hại đến từ Vũ Lân chưa!” Tạ Giải bật cười sung sướng trên nổi đau người khác, Vũ Lân lợi hại ai trong lớp đều biết rõ.

Liền sức mạnh huyết mạch này đều được thầy Vũ công nhận là dị thường đặc biệt, rất là lợi hại.

“Đã vậy thì…” Cẩm Vân như đang suy nghĩ gì đó, trong trữ đạo hồn khí, lấy ra một cây búa, là Lôi Ngân Chùy cầm tới.

“Cũng là búa? Cẩm Vân tên kia học rèn rồi sao?” Cổ Nguyệt bất ngờ nói

“Nhưng mà dùng búa cũng không thể thắng được Vũ Lân chứ?” Vương Kim Tỷ khó hiểu nói

Thể lực của Vũ Lân là một sức mạnh vô cùng đáng sợ, chỉ một cây búa làm sao có thể đánh bại cậu được?

Tuy nhiên, điều ngạc nhiên khi Hoàng Kim Long Trảo va đập vào Lôi Ngân Chùy, Cẩm Vân bị đánh văng ra xa, dội vào mặt đất nhiều lần.

Có điều

“AAAAAA…” Đường Vũ Lân cũng đau đớn kêu lên, miệng phụt máu, Hoàng Kim Long Trảo cũng có dấu hiệu vỡ nứt.

“Đây là… thế hòa?” Vũ Trường Không giật mình, ban đầu anh còn nghĩ thầm hành động đối kháng thể lực với Đường Vũ Lân là ngu xuẩn.

Nhưng hình này cho thấy, sức mạnh bá đạo của Vũ Lân cũng có thể bị đánh nát bởi người có đẳng cấp ngang bằng?

Cả hai bị thương đều không nặng, nhưng muốn chiến đấu tiếp là không thể, có điều Cổ Nguyệt liền nói

“Ta muốn tiếp tục chiến đấu với ngươi” Khuôn mặt của Cổ Nguyệt trầm xuống, giống như Cẩm Vân vừa làm hại gì đối phương không bằng.

Đây vốn dĩ là trận đấu, có kẻ thắng người thua, Cẩm Vân ôm bụng đứng dậy, khuôn mặt cũng mệt mỏi vô cùng.

“Xin lỗi, tạm thời ta không thể tiếp tục chiến đấu” Cẩm Vân thở dài, cậu nếu tiếp tục chiến, sợ rằng sẽ để lộ ra hồn hoàn thứ hai.

Hơn nữa đôi tay của cậu đang run lẩy bẩy, đối mặt với Hoàng Kim Long Trảo của đối phương, đây là lần đầu cậu đường đầu với nó mà không bị đẩy lui hoàn toàn.

“Tiểu Lân, xin lỗi” Cẩm Vân cười làm lành.

“À.. không có gì, chúng ta đều bị thương mà” Đường Vũ Lân cũng không khó chịu, chỉ là có chút cảm giác nguy cơ, từ đó tới nay, Hoàng Kim Long Trảo và con rồng trong người cậu là cơ sở để Vũ Lân tiếp tục mạnh lên.

Bây giờ khoảng cách đó đã bị người san bằng, nhưng nếu thời gian tiếp, cậu có thể giải khai càng nhiều đạo phong ấn, ắt hẳn cậu sẽ không thua bất cứ ai.

Trận đấu mở màn nhập lớp của Cẩm Vân kết thúc ở đây, mọi người ai nấy đều mệt mỏi, mặc dù Cổ Nguyệt còn trừng Cẩm Vân chằm chằm, nhưng thái độ cũng dịu xuống đôi chút.

Quả nhiên Đường Vũ Lân là nghịch lân của Cổ Nguyệt mà, thật là không dễ chọc giận đối phương a.

Thời gian cứ thế trôi qua ba tháng, ba thàng qua Vương Kim Tỷ và Trương Dương Tử đã rời khỏi lớp 0.

Lý do tương đối phức tạp, võ hồn hệ long tu luyện cùng với Đường Vũ Lân sẽ phát sinh ra biến dị, hơn nữa còn là theo hướng tốt, nhưng cũng vì biến dị mà Võ hồn dung hợp kỹ giữa Vương Kim Tỷ và Trương Dương Tử cũng không còn.

Hai người bọn họ mối quan hệ vốn gắn bó rất sâu, không thể chỉ vì một người mà từ bỏ Võ hồn dung hợp kỹ, cả những kỷ niệm lẫn tình bạn trước kia, nếu còn tiếp tục ở gần Đường Vũ Lân thì Vương Kim Tỷ sẽ hoàn toàn mất đi mối liên kết với Trương Dương Tử.

Đường Vũ Lân cũng vì việc này mà buồn rầu một thời gian ngắn, trong thời gian đó, Cẩm Vân từ lúc gia nhập lớp 0 cậu liền có thể tiến vào Thăng linh đài một tuần một lần.

“Được rồi, thời gian cuối kỳ đã đến, các ngươi phải chuẩn bị tinh thần cho bài khảo hạch sắp tới, có hai hạng mục, đầu tiên tồn tại ít nhất một tiếng bên trong Thăng linh đài sơ cấp thời kỳ bạo động”

Thầy Vũ dẫn bọn cậu đi thực hiện bài kiểm tra, nói thật, chỉ là Thăng linh đài sơ cấp, Cẩm Vân dù ở một mình vài tiếng cũng không vấn đề, dù là thời kỳ bạo động.

Bài kiểm tra vốn không có độ khó gì với bọn cậu, nhưng vấn đề là hạng mục thứ hai, bọn cậu được dẫn tới một nơi rất to lớn

“Trung tâm kỹ thuật Đông Hải thành?” Cẩm Vân nhận ra nơi này, thật sự là vô cùng to lớn

“Nghe nói ở đây còn có sản xuất cả cơ giáp nữa đấy” Tạ Giải có từng nghe qua vài điều về công việc bên trong.

Thầy Vũ không nói nhiều, dẫn bọn họ vào trong Trung tâm kỹ thuật thành Đông Hải, nói

“Đây sẽ là nơi các trò thực hiện bài kiểm tra thứ hai của mình”

Bên trong là những kiến trúc vô cùng hiện đại, bốn người Cẩm Vân phải mang theo một cái vòng tay để không bị hệ thống phòng ngự bên trong tấn công.

Vừa mới vào Tạ Giải liền bật thốt

“Kỹ thuật không gian? Nơi này đã vận dụng được rồi sao? Không phải nó còn đang ở trong giai đoạn thử nghiệm ư?”

“Đừng quan tâm nhiều vậy, mau tiến vào bên trong đi” Vũ Trường Không lão sư mặt lạnh nói

Bốn người liền ớn lạnh từng bước đi vào trong, Tạ Giải, Cổ Nguyệt và Vũ Lân lần lượt biến mất.

Cẩm Vân cũng xuất hiện ở một khoảng không gian khác, nơi này là đâu? Thật là rộng lớn, cứ như một không gian vô tận vậy…

[Hoan nghênh đến với Anh hùng điện]

[Họ tên, Cẩm Vân, 10 tuổi]

[Độ khó của thí luyện đầu tiên: Trung cấp]

[Yêu cầu của bài kiểm tra, tồn tại trong 30s]

[Kiểm tra bắt đầu]

Âm thanh của hệ thống bên trong trung tâm kỹ thuật vang lên, lập tức hình ảnh một anh chàng xuất hiện, với bàn tay có hình dạng của Lam điện bá long vương võ hồn, hai vòng hồn hoàn màu vàng xuất hiện sau lưng.

“Địch ý? Không có.. giống như là mô phỏng.. nhưng mà” Cẩm Vân đánh giá nam tử trước mặt, mái tóc tím, khuôn mặt tuấn lãng, nhưng võ hồn trên tay đối phương không hề dịu dàng như biểu tình trên mặt đối phương.

“Võ hồn phụ thân, Lam Ngân Thảo!”

Lam điện bá long vương liên tục tấn công, Cẩm Vân liền trước hết né tránh, cậu không nhớ nhầm thì mục tiêu là kiên trì mà thôi.

Né tránh là thứ cậu giỏi nhất, lại thêm võ hồn của đối phương mang thuộc tính lôi điện, Cẩm Vân gần như không bị đánh trúng một phát nào.

Hết ba mươi giây, cửa ải huấn luyện tiếp theo diễn ra, tiếp tục bị Cẩm Vân nhẹ nhàng hóa giải.

Đến cửa ải cao cấp thì đối phương chiến đấu dồn dập hơn, trên người lại có ba hoàn, hồn tôn?

Lam điện bá long vương truy theo tấn công, mỗi cú đấm đều uy lực kinh người, Cẩm Vân cũng bị đập trúng vài phát, hai tay sưng tấy lên, cảm giác rất khó chịu.

Tuy nhiên cậu vẫn kiên trì qua cửa ải cao cấp xong, đến cửa ải chung cực, đối phương là tứ hoàn hồn tông, cậu lập tức bị miếu sát không cần lý do.

Oành!

“Đau đau đau…” Cẩm Vân khuôn mặt bầm dập nhìn sang bên cạnh, ba người Vũ Lân cũng không khá gì hơn

“Hahahaa… cái gì vậy, moi người đều bị đánh bầm dập hết” Cẩm Vân bật cười nói

“Hừ, cười cái gì mà cười” Cổ Nguyệt tức giận đấm cho cậu một cái.

Tạ Giải hoàn thành cửa ải trung cấp thứ hai, Vũ Lân hoàn thành cửa ải cao cấp thứ hai, cậu và Cổ Nguyệt đều bị miếu sát ở cửa ải chung cực.

Sau đấy bốn người được thầy Vũ gọi tới một căn phòng bên trong trung tâm kỹ thuật Đông Hải, nói

“Trong khảo hạch Anh hùng điện vừa rồi, thật sự thì những người mà các con chiến đấu đều đã từng tồn tại, thực ra thì bài kiểm tra cuối kỳ đã kết thúc sau Thăng linh đài thời kỳ bạo động rồi, linh lực mà các con có thể hấp thu ở Thăng linh đài đã gần như đến giới hạn, vậy nên các con cần phải khiêu chiến vũ đài cao hơn”

“Đấu ở trong Anh hùng điện sẽ giúp các con rèn luyện được chân thật hơn, vì ở đây các con sẽ bị thương thật sự, cho nên các con có thể hiểu đây là Thăng linh đài cấp cao hơn.”

“Sau khi vượt qua khảo hạch, các con có thể tham gia tổ chức ở đây, sau này liền có thể kiếm lấy điểm công huy để rèn luyện ở Anh hùng điện lần nữa” Thầy Vũ nói tới đây, cả bốn người đều giật mình.

Tạ Giải thắc mắc hỏi “Tổ chức?”

“Đúng vậy, các con đã từng nghe qua, Đường Môn chưa?”

Vũ Trường Không lão sư ném ra một quả bom lớn, mọi người đều giật mình, đồng thời nhận ra được những người mà bọn họ thi đấu trước đó… hẳn là Sử lai khắc thất quái của đường môn.

Mà đối thủ của Cẩm Vân chính là Lam điện bá long vương võ hồn, Bối Bối!

“Được rồi, mọi người ai muốn gia nhập Đường Môn thì giơ tay” Vũ Trường Không lão sư hỏi

“Gia nhập Đường Môn vẫn luôn là ước của em, em gia nhập” Đường Vũ Lân là người đầu tiên gia nhập

Tạ Giải thì ăn theo hùa với Vũ Lân, có hơi bối rối nhưng cũng xác nhận gia nhập

Có điều Cổ Nguyệt thì từ chối, đối phương nói rằng mình sẽ gia nhập Truyền Linh Tháp

“Cổ Nguyệt, tại sao.. đây là Đường Môn đấy” Đường Vũ Lân khó hiểu

Thầy Vũ lúc này không khuyên Cổ Nguyệt, mỗi người đều có chí hướng riêng, còn Cẩm Vân thì… tất nhiên cũng là từ chối.

Cậu không gia nhập Đường Môn bởi vì cậu cũng định gia nhập vào Truyền linh tháp, cậu cũng không có ai mời gia nhập Truyền linh tháp như Cổ Nguyệt, nhưng mà điều đó cũng đồng nghĩa cậu được tự do hơn.

Với cả, hoạt động ở Truyền linh tháp, Cẩm Vân sẽ dễ dàng tiếp xúc với hồn linh thứ hai của mình hơn, còn cả nhiệm vụ săn giết Tà hồn sư nữa.

Truyền linh tháp là một tổ chức rất lớn, số nhiệm vụ tiêu diệt Tà hồn sư cũng rất nhiều, thời đại này hồn thú không nhiều, Tà hồn sư lại không ít.

Giết hại người vô tội thì không thể, nhưng mà… Tà hồn sư thì hẳn là không vấn đề gì chứ?

“Được rồi, mọi người ai đều có chí hướng riêng, Cổ Nguyệt, Cẩm Vân, hai đứa thiên phú đều rất cao, chắc chắn sẽ thành công sau này”

“Như vậy bài kiểm tra hôm nay đến đây là kết thúc, mọi người giải tán và bắt đầu kỳ nghỉ của mình đi, về vấn đề của Đường Môn, ta sẽ giải thích với Vũ Lân và Tạ Giải sau” Vũ Trường Không kết luận lại như vậy.

Mọi người trở về trường, sau đấy thu dọn hành lý bắt đầu kỳ nghỉ hè của mình, Tạ Giải và Cổ Nguyệt rời học viện, Cẩm Vân cũng về thị trấn Vân An thăm cha mẹ.

Chuyện sau đấy thì tạm thời không rõ, nhưng Cẩm Vân sau khi gặp lại cha mẹ mình liền vui mừng không thôi.

“Tiểu Vân, con trở về rồi” Ngọc Thủy hạnh phúc ôm lấy con trai.

Vì là thời gian nghỉ hè, hai vợ chồng Ngọc Thủy và Cẩm Đằng đều được nghỉ, bọn họ định dành thời gian này để bồi con trai.

“Haha, nhóc con, học hành sao rồi” Cẩm Đằng đối với con trai mình nói, dù thiên phú của cậu trong mắt ông không quá cao, nhưng vẫn rất đáng tự hào

“Vẫn tốt, con cũng kết bạn với nhiều người” Cẩm Vân mỉm cười trả lời.

Thời gian nghỉ hè chỉ kéo dài một tháng, nói ngắn không ngắn, nói dài không dài, cậu cũng không thể ngồi không được.

Hai ngày sau đấy, Cẩm Vân liền quyết định đi đăng ký gia nhập Truyền linh tháp, tiếp nhận thân phận chứng của mình, bắt đầu từ cấp độ thấp nhất, khởi động từ nhiệm vụ đoán tạo sư.

Đã lên tới cấp ba đoán tạo sư, làm nhiệm vụ bên trong Truyền linh tháp sẽ tích lũy được khá nhiều điểm cống hiến, đủ số điểm cống hiến thì sẽ được tiến vào Thăng linh đài, và thành viên của Truyền linh tháp sẽ được ưu tiên hơn.

Bảy ngày là thời gian mà cậu dành cho nghề rèn, cấp ba tạm thời là điểm dừng chân của cậu, kế tiếp…

“Đây rồi, bảng nhiệm vụ, thông tin về Tà hồn sư hoạt động ở Hải Dương thành, cấp độ phán đoán… Hồn Tông!”

Dù cho thực lực của tên Tà hồn sư này rất mạnh mẽ, nhưng mà Cẩm Vân lại không hề sợ hãi.

Xét về thực lực bình thường, có lẽ cậu sẽ thua hồn tông, nhưng hai hồn hoàn ngàn năm không phải để trưng, chưa kể việc cậu cũng là… Tà hồn sư a!

Bạn đang đọc Đấu La Chi Tà Hồn Sư sáng tác bởi Lucifer181098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucifer181098
Thời gian
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.