Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rèn Trọng Giáp?

Tiểu thuyết gốc · 1550 chữ

Hoàng Thần sau khi luyện tập về, lúc này cơ thể hắn đã nhễ nhại mồ hôi chiếc áo đã ướt đẫm mồ hôi.

Về tới nhà hắn liền chui vào nhà tắm rửa một phen, lúc này trong nhà chỉ còn mình hắn. Gia gia đã đi làm công chuyện ở trong thôn từ sáng sớm rồi đối với việc Hoàng Thần rất hay từ sớm đi luyện tập thì người gia gia sao có thể không biết , hắn cũng chả muốn khuyên ngăn vì Hoàng Thần tính cách hắn biết nên chỉ cố đằng sau ủng hộ âm thầm thôi.

Vào nhà tắm Hoàng Thần cởi lớp áo quần bên ngoài bất ngờ rằng một lớp màu đen hiện ra. Đây là lớp sát hắn luôn mặc ở người để luyện tập ngay cả lúc ăn cơm cũng không cởi ra.

" aiya, tiếp theo chắc nâng lên được 100kg rồi , lát đi sang bên Đường Tam rèn lại " Hoàng Thần nhìn lớp giáp ở ngoài lắc đầu nói.

----------

Trong căn nhà có phần nghiêng sụp ở cuối làng.

Hoàng Thần đang trên đường đi đến căn nhà đấy, đây là căn nhà của Đường Hạo cũng là Thợ rèn duy nhất của thôn.

" keng keng keng... "

Mới chỉ đến gần Hoàng Thần đã nghe tiếng từng chùy, từng chùy nện xuống. Tiếng vang xa và đanh truyền ra tận ngoài.

" Tiểu Tam, ngươi khi luyện Thép phải tập trung từng chùy, từng chuỳ phải chính xác. Ngay cả dáng đứng cũng phải thuận lợi nhất khi vung chùy thứ nhất thì tạo thế vung chùy thứ hai và cứ như vậy .... " Hoàng Thần vừa đến cửa đã nghe giọng nói trầm vang ra từ trong nhà.

" hay cho lấy lực đả lực, đây là bước đầu của Loạn Phi phong chùy Pháp sao, phương pháp lấy lực đả lực cũng thật tốt nhưng theo nguyên tác thì phương pháp này cần thời gian tích lũy từng chùy từng chùy đến một hạn mức để phóng thích sức manhh lớn nhất " Hoàng Thần nghe những lời kia liền ra suy đoán Đường Hạo đang bước đầu Đường Tam.

" Chào Đường hạo Thúc Thúc, Đường Tam ngươi tốt " Hoàng Thần liền cắt đứt lên tiếng chào hỏi.

Đường Hạo như cũng chẳng bất ngờ vì đơn giản hắn là Phong hào đấu la cơ mà hắn đã biết Hoàng Thần tới từ lúc nào rồi. Hắn vẫn tiếp tục vì đơn giản 1 đứa nhỏ như Hoàng Thần sao hiểu bĩ kĩ tuyệt học của Hạo Thiên Tông qua những lời tưởng như vô nghĩa đấy nên hắn cũng không ái ngại khi Hoàng Thần nghe thấy những lời nói kia.

"Tiểu Thần, ngươi đến đây có việc gì sao " Đường Hạo trầm thấp xuống nói. Hắn cũng rất lười nói chuyện nếu là đứa trẻ khác thì hắn đã không kiên nhẫn mà đuổi ra khỏi nhà rồi nhưng vì là Hoàng Thần khác, Trưởng Thôn cũng giúp hắn rất nhiều nên cũng không được khó chịu quá.

"A papa, Hoàng Thần hắn đến mượn nhờ lò rèn nhà ta một lúc để hắn rèn đồ đấy mà" Đường Tam lúc này liền mở miệng nói.

" đúng vật Đường Hạo Thúc thúc, ngài có thể cho ta mượn lò rèn một lúc được sao " Hoàng Thần cũng lễ phép hỏi han đàng hoàng. Vì dù gì cũng là đi mượn phải có đủ lễ phép.

" Được, ngươi có thể nhưng nhớ dọn dẹp đang hoàng khi làm xong " Thạch Hạo cũng có chút bất ngờ khi Hoàng Thần mượn lò rèn vì đứa nhóc này muốn rén thép sao, Đường Tam nhà hắn trời sinh thần lực cũng khó khả năng rèn 100% mà Hoàng Thần tên này đến mượn để rèn. Đường Hạo cười khẩy rồi lười biếng bước vào phòng.

"Đa tạ Đường Hạo thúc thúc, ta đã biết "

Hoàng Thần tiến lại gần bếp than bắt đầu chuẩn bị cho lượt rèn của mình, Đường Tam cũng hiếu kì đi theo xem, hắn muốn nhìn xem thử Hoàng Thần sẽ rèn cái gì, Hoàng Thần cũng không quan trong mà mặc kệ.

Hắn lấy ra cái bọc mà mình mang sẵn tới, dốc người chiếc túi lên đồ vật bên trong bắt đầu rơi xuống.

"Xoảng xoảng " tiếng kim loại bắt đầu va vào nhau.

" đây là những thứ trưởng thôn lúc đến nhờ ba ba ta rèn cho phải không " Đường Tam nhìn thấy đống đồ vật thì có chút bất ngờ nói. Vì những lần kia rèn xong ba hắn thương kêu hắn mang đến cho Trưởng Thôn.

" đúng rồi, ta muốn rèn lại đống đồ này " Hoàng Thần cười haha nói. Vừa nói hắn còn từ từ vứt đồ vào nung, thêm cả số kim loại hắn chuẩn bị sắn.

Nung một lúc, những tấm kim loại đã đỏ rực lên rồi Hoàng Thần nhanh chóng gắp để lên chỗ rèn. Hắn cầm lấy chiếc búa rèn lên nhắm thẳng miếng kim loại đang đỏ rực.

" keng " 1 cú đập như trời giáng.

Xong xung kích khiến Đường Tam giật mình mà lùi lại về sau. Đường Hạo đang ngủ cũng mờ mắt khó tin.

" keng keng keng " cứ thế Hoàng Thần đập liên tục liên tục đến tận trưa tiếng rén sắt mới dừng lại.

Cánh tay Hoàng Thần mỏi nhừ, mồ hôi nhễ nhại khiến cho bộ quần áo ướt đấm. Nhưng Hoàng Thần lại tươi cười nhìn lấy thành quả.

1 khối đồ đen xì méo mó nhưng cũng thành hình, nhìn nó như một bộ giáp bao quanh người các chi tiết méo mó nhưng cũng gọi là sài tạm được. Cầm chiếc giáp lên nhìn một vòng Hắn hài lòng gật đầu rồi thu lại trong bao.

Đường Tam một bên nhìn thấy thành quả của Hoàng Thần thì cũng nghi hoặc vì hắn không biết khối sắt méo mó này làm được gì.

Thu lấy thành quả được rồi Hoàng thần đứng dậy nói.

" đa ta ngươi a, sau có việc gì cần giúp đỡ cứ nói với ta, với Hạo thúc tỉnh dậy cho ta gửi lời đa tạ "

Hàn huyên thêm một hai câu với Đường Tam xong Hoàng Thần cũng ra về. Hắn vừa ra ngoài đã có tiếng " keng keng " phát ra từ trong lò rèn tiếp.

Lúc này Đường Tam như nhận được sự kích thích của Hoàng Thần nên cũng vùi đầu vào luyện thép.

--------

Về tới nhà, Hoàng Thần liền khoác lên bộ giáp sắt vào người, tuy méo mó cũng có chút rộng như mà không sao cả.Hắn bắt đầu chạy như bay vào rừng, con đường dốc gập gềnh cũng không cản được những bước chân thoăn thoắt của Hoàng Thần.Chạy một mạch 10 vòng hoàng Thần mặt không đổi sắc chỉ thở nhẹ ra một hơi.

" trọng giáp này khoảng 100kg rồi, ta cần phải thích nghi hơn" Hoàng Thần ước lượng trọng giáp mặc trên người cũng hài lòng gật đầu.

" Ta nhớ trong nguyên tác Đường Tam tố chất cơ thể cũng rất mạnh, để sau có cơ hội tìm hắn luận bàn " Hoàng Thần nghĩ nghĩ.

Tiếp tục lại như vậy, hắn bắt đầu leo lên ngọn núi chót vót kia, lần này do trọng giáp tăng lên khiến hắn leo lâu hơn mất 3 tiếng mới leo lên được đỉnh núi.

" hồng hộc " tiếng thở dốc vang lên, Hoàng Thật mệt mà ngồi pệt xuống, nhưng mặt hắn không một nếp nhăn mà thay vào đó là sự hưng phấn.

Mang theo cơ thể có phần dã rời về nhà. Lúc này trong nhà Trưởng Thôn cũng đang tại. Nhìn Hoàng Thần cơ thế rũ rượi bước đến thì giật mình rồi mau chóng đến đỡ lại.

" Ngươi làm sao lại như thế này " Trưởng thôn có phần lo lắng nói.

" gia gia không phải lo, ta luyện tập quá sức xíu nghỉ ngơi liền xong đấy mà " Hoàng Thần cười haha nói.

Nhìn hắn cười Trưởng Thôn cũng bất đắc dĩ lắc đầu nói

" được rồi, tập luyện thì tập luyện cũng phải có chừng mực, lên đi tắm rồi xuống ăn cơm đi ".

Cứ thế ngày qua ngày Hoàng Thần vẫn chăm chỉ luyện tập, mới đầu vẫn hơi quá sức nhưng dần dần cũng bắt đầu thích nghi, tốc độ và sức mạnh đã tăng lên đáng kể.

2 Tháng sau.

Vẫn thế ngọn núi dốc đứng lại một thân ảnh quen thuộc vẫn đang trèo lên, nhưng lần này độ khác bọt nếu ai nhìn thấy cũng sợ mà la lên.

Hoàng Thần lúc này dưói 2 chân buộc 2 cục đá ở trên chỉ dùng sức 2 cánh tay mà bắt đầu lên lên núi. Tuy chậm chập nhưng hiệu quả đem lại cũng rất nhiều quên cước, tốc độ cũng tăng lên đang kể kéo theo đó là sự dẻo dai, và kèm theo sự nguy hiểm khiến độ tập trung của hắn tăng lên.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Chưởng Khống Chư Thiên sáng tác bởi lucyel
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lucyel
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.