Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối Luyện

Tiểu thuyết gốc · 1590 chữ

“Không thể nào ! “ Lâm Vũ ngẩn người một lúc , không do dự từ chối

“ Tại sao chứ , chả lẽ ngươi cảm thấy ta không đủ tư cách làm mẹ ngươi a “ Liễu Nhị Long ngạc nhiên nói

“ Không phải , đấy là vinh hạn của ta mới đúng , nhưng ta không thể nhận ngài làm mẹ , mặc dù cha mẹ của ta đã mất , nhưng ta Lâm Vũ đời này chỉ có một cha , mẹ thôi , mong ngài thứ lỗi “ Lâm Vũ vội vàng nói

“ Hừ , ngươi nói đúng , có lẽ là ta đã quá vội vàng rồi “ Liễu Nhị Long nghe Lâm Vũ nói vậy , liền một mặt thất vọng , chán nản đi ra ngoài

“ Viện trưởng đi thong thả “ Lâm Vũ cúi người chào , thấy Liễu Nhị Long phất tay liền ngồi xuống , nghĩ

“ Vãi , nãy còn tưởng bà ý là Bố già râu trắng nữa chứ , chắc bà ta vừa ý với thiên phú và hồn hoàn phối trí , cộng thêm việc ta là cô nhi nữa , nên mới mời chào ta thành con trai a “ Lâm Vũ vừa nghĩ , vừa buồn cười , lắc đầu , sau đó tiếp tục đọc sách , cậu cần phải học nhiều kiến thức mới , nếu không mai sau đi săn hồn thú có lẽ còn chẳng biết săn như nào nữa thì toi

Đúng như Lâm Vũ nói , Liễu Nhị Long lúc này đang trong thời kì chán nản , thấy Lâm Vũ có thiên phú , 12 tuổi Hồn Tôn , hồn hoàn phối chí ghê gớm , thêm cả việc cậu là cô nhi , vậy nên mẫu tính bạo phát , nhận cậu làm con trai , dù sao tuổi của cô bây giờ có một đứa con trai 12~13 tuổi là hợp lý , mặc dù là con nuôi , cộng thêm là thiên tài , đủ để cô trang bức , khoe khoang với bạn bè

“Ôi , có lẽ ta đã quá vội vàng rồi sao “ Lliễu Nhị Long một mặt ngượng ngùng vừa đi vừa suy nghĩ , không phải người nào cô cũng muốn nhận làm con đâu , thấy Lâm Vũ thiên phú , công thêm nhan giá trị phá trần mới khiến cô tâm động mời Lâm Vũ làm con trai

“ Có lẽ mai sau ta sẽ gặp một đứa trẻ phù hợp với ta hơn , không biết hắn bây giờ đang làm gì a , không biết có nhớ . . . “ Liễu Nhị Long vừa đi , vừ suy nghĩ sau đó đi đến một chỗ rừng cây thì thất thần

“ Rừng cây này hình như là ở xa trong học viện , nơi đây trông thật yên tĩnh “ Liễu Nhị Long , tiến lên dò xét , sau đó cô liền quan sát xung quanh , thấy đây là một rừng cây nhỏ , ở đằng sau học viện cách học viện khá xa , quan trọng nhất là ở đây , cô thấy cả người đều thư thái , thảnh thản

“Hô , chỗ này thật là yên bình a , sao bây giờ ta mới để ý đến chỗ này , có lẽ sau khi xong việc nên đi qua đây ở luôn , đằng nào ta cũng không thích không khí ồn ào trong học viên cho lắm “ Liễu Nhị Long ngồi xổm xuống , sờ vài cành hoa , lẩm bẩm nói

Nếu Lâm Vũ ở đây , chắc chắn cậu sẽ biết , đây chính là chỗ mà Sử Lai Khắc gặp Liễu Nhị Long lần đầu tiên

. . . . . . . . . .

“ Tới đây đi “ Chu Trúc Thanh đứng đối diện Như Vận , cả hai đều phụ thể võ hồn , cô nói

“ Ưm ! “ Như Vận nói xong , sử dụng Thuấn Bộ tấn công , nhoáng một cái đã đến đằng sau Chu Trúc Thanh , chỗ cô vừa đứng còn lưu lại vết cháy đen xì

Hai tay Như Vận nhanh như cắt , sử dụng súng ngón tay đâm về phía Trúc Thanh hết sức mạnh mẽ , không thấy nửa điểm chần chừ

So sánh hai bên

Chu Trúc Thanh lúc này hai tay cũng ngưng tụ hồn lực , chống đỡ Như Vận xong liền linh xảo xử dụng Thuấn Bộ lướt qua , giơ chân , đá về phía Như Vận

Như Vận tay phải dơ lên chặn đòn , cả người bay ngược về sau , cô linh hoạt lộn người , đá ra một phát Lam Cước có xen lẫn lôi điện về Chu Trúc Thanh , nhưng bị người sau linh hoạt nghiêng người tránh thoát

Sau một khoảng thời gian chiến đấu ,hai người thân hình dao thoa ,thấy Như Vận có vẻ như đã hết hồn lực , Chu Trúc Thanh liền sử dụng thuấn bộ tiến gần sáp la cà đánh tay đôi với cô , Như Vận cũng hiểu ý , tiếp tục đánh với Chu Trúc Thanh , cô biết Chu Trúc Thanh đang huấn luyện khả năng thực chiến cho mình , cả hai đều sử dụng những thuật cách đấu cơ sở để chiến đấu , từ nắm đấm , khủy tay , chân . . .

“ Bành ~”

Như Vận bị đá trúng người , hai tay dơ trước ngực chặn lại , cả người bay rớt ra sau , nằm trên đất , cô thở hồn hộc , dơ hai tay lên nói “ Trúc Thanh tỷ , ta chịu thua “

“ Mấy hôm nay có vẻ muội tiến bộ lên nhiều rồi đấy “ Chu Trúc Thanh ôn hòa cười , đến ngồi xuống bên cạnh cô , lúc này trông Chu Trúc Thanh cũng hơi mệt , cả người ra mồ hôi , các vết bẩn ở khắc người, nhưng cô vẫn còn tốt hơn Như Vận , đằng nào cô cũng có hồn lực cấp 29 , chỉ vài ngày nữa là lên cấp 30 mà

“Hô , mấy hôm nay muội cũng luyện tập chăm chỉ lắm nha , thế bây giờ làm gì nữa hả Trúc Thanh tỷ “ Như Vận nhìn sang bên Trúc Thanh cười hi hi hỏi , vì mấy hôm trước , sau khi đối luyện xong , cả hai người đều đi dọn dẹp lại nhà cửa , hô qua đã dọn xong hết rồi nên Như vận mới hỏi

“ Hôm nay nghỉ ngơi , tý ta đưa muội đi mua sắm , ta cần mua sắm thêm vài bộ quần áo , cộng thêm ít vân dụng hàng ngày nữa “ Chu Trúc Thanh xoa đầu cô nói

“ Oa , xúc cảm này không sai nha , bảo sao Lâm Vũ ca ca thích sờ đầu ta khi ở trạng thái võ hồn phụ thể và Như Vận như thế “ Chu Trúc Thanh vừa sờ đầu , vuốt tai Như Vận khiến cô sung sướng , quận người tròn nằm trong ngực mình , cái đuôi ngoe ngẩy , lắc lư tỏ vẻ sung sướng

Lâm Vũ mà ở đây chắc chắn sẽ nhận đồng cô , vì ở kiếp trước , tuốt mèo là một chuyện rất là sung sướng , cộng thêm miêu nhân là thứ mà kiếp trước sẽ chỉ tưởng tượng hoặc mua tai mèo , đuôi mèo giả trên mạng , Lâm Vũ cũng rất thích điều đó , nhưng khổ lỗi cậu chỉ là người bình thường , mặc dù có khuôn mặt đẹp trai , nhưng người yêu thì chắc chắn là không có

Vậy nên khi ở đây , Lâm Vũ đã thực hiện được biết bao ước mơ của nhiều thằng đàn ông F.a mà lại còn được nhân đôi nữa chứ

“ Giờ , ta đưa muội đi tắm đã , đợi Lâm Vũ ca ca trở về thì đi mua nha “ Chu Trúc Thanh chưa hết thèm thồng sờ đầu Như Vận , cô đứng dậy , xách cả người Như Vận lên , ôm giống ôm công chúa mang cô về nhà tắm

Nếu đây không phải là khung cảnh mà hai thiếu nữ bế nhau thì sẽ hợp lý hơn rất nhiều a

“ Ồ , Lâm Vũ ca ca cũng đi mua quần áo nữa sao “ Như Vận nằm trong ngực Chu Trúc Thanh ngạc nhiên hỏi

“ Đúng vậy , nếu không có Lâm Vũ ca ca thì ai sách đồ dùm tụi mình chứ , muội nói phải không nè “ Chu Trúc Thanh nháy mắt , miệng mỉm cười nói

“ Đúng , đúng , tỷ nói rất đúng , tý nữa về ta sẽ kể cho Lâm Vũ ca ca , chắc chắn hắn sẽ rất vui vẻ cho xem “

Chu Trúc Thanh thấy vậy , lắc đầu cười , cô lúc này đã nghĩ đến cảnh Lâm Vũ về nhà , sau đó Như Vận đến và nói với cậu , trong sự ngỡ ngàng của cậu , hai người kéo Lâm Vũ ra khỏi cửa

Nghĩ đến cảnh Lâm Vũ một mặt chán nản , hai tay , trước mặt đều treo đầy đồ đi theo , Chu Trúc Thanh đã nở nụ cười nói nhỏ “ Đúng vậy , huynh ấy sẽ rất vui vẻ cho coi “

Bạn đang đọc Đấu La: Băng Phong Đấu La sáng tác bởi HàLâmViên

Truyện Đấu La: Băng Phong Đấu La tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HàLâmViên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 256

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.