Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồn Cốt Kĩ Năng

Tiểu thuyết gốc · 2081 chữ

“ Phù ! “

Sau một lúc , Lâm Vũ dứng dậy , lúc này , khối hồn cốt đã bị Lâm Vũ hấp thu hoàn toàn , Lâm Vũ cẩn thận cảm nhận

“ Ồ , hồn kĩ này xuất hiện quả thật rất thích hợp ta a!” Lâm vũ cảm thụ roc ràng tin tức của hồn kĩ vừa đạt được , rồi ngạc nhiên nói

Chu Trúc Thanh và Như Vận nghe vậy cũng hiếu kì , hỏi “ Lâm Vũ ca ca hồn kĩ đó là gì vậy “

“ Ha ha , hai người nhìn xem “ Lâm Vũ cũng không nói gì , mà chỉ cho hai người chờ đợi

Rồi cậu triệu hồi ra võ hồn của mình , đồng thời kích hoạt lấy hồn kĩ thứ ba và hồn cốt

“ Hồn kĩ thứ ba . Hàn Băng Lưu Tinh Trùy !”

“ Hồn cốt chân trái . Niệm Lực !"

Lâm Vũ đọc to lên , chỉ thấy những cây băng trùy đó không bay ra như mưa nữa , mà thay vào đó là bay xung quanh Lâm Vũ , trông rất đẹp , Như Vận đang định nói gì , Lâm Vũ liền biết , cậu vội vàng ngăn cản cô nói “ Như Vận , muội từ từ đã , ta còn chưa làm xong đâu “ nói xong thấy Như Vận ngồi ngoan , Lâm Vũ thở nhẹ

Sau đó , Lâm Vũ tiếp tục , chỉ thấy Lâm Vũ đưa chiếc quạt gập lại , chỉ về một hướng , lập tức các mũi băng trùy liền đi bay theo hướng đó , thấy vậy Lâm Vũ liền gia tốc các mũi băng bay nhanh hơn , nhưng vừa bay đến qua 5 mét thì tất cả đều tán loạn , bay về một phía vách đá

“ Bùm . . . bùm . . . bùm ! “

Các tiếng nổ to phát ra , cả vách đá đã thủng nỗ chỗ , ở trên đó còn phủ đầy băng lạnh , Lâm Vũ liền thấy vậy liền ngạc nhiên , cậu liền hài lòng , cảm thán nói “ Đây quả thật là một hồn kĩ quá phù hợp đối với ta a “

“ Đúng vậy , hồn kĩ hoàn mĩ bổ trợ cho hồn kĩ thứ ba của huynh nữa , nên huynh được hồn kĩ này đơn giản quá hoàn mĩ “ Chu Trúc Thanh ở bên cạnh nói , cô cũng cảm thấy Lâm Vũ được hồn kĩ này là quá hoàn mĩ , tuyệt phối , nhược điểm của hồn kĩ thứ ba của Lâm Vũ quá rõ ràng , đó là quần công hiệu quả thì rất tốt , nhưng ít sát thương , cộng thêm lực khống chế không đủ , nếu mà lấy ra diệt pháo hôi thì quá hợp lý , còn đánh với cùng đẳng cấp thì có lẽ chỉ mang đến quấy nhiễu là làm chủ

Nhưng nếu thêm hồn cốt chân trái này nữa thì quá hoàn mĩ , với “ Niệm lực !” nhược điểm hồn kĩ thứ ba của Lâm Vũ đã hoàn toàn bị loại bỏ , sát thương khi tập trung các khối băng trùy vào mới nhau là rất mạnh , cộng thêm khả năng khống chế cũng đồng dạng tuyệt đối mạnh mẽ

“ Oa hồn kĩ này thật quá đẹp đi nha “ Như Vận ở bên cạnh hâm mộ nói , trong lúc Trúc Thanh đang suy nghĩ , thì Lâm Vũ đã tiếp tục thử nghiệm , khiến cho Như Vận ở bên cạnh hai mắt tỏa sáng

“ Ha ha , chưa hết đâu , muội nhìn đây này “ Lâm Vũ cười to , rồi cậu lấy một thanh kiếm gỗ ra từ hồn đạo khí , hô to

“ Niệm Lực ! “

Chỉ thấy thanh kiếm từ từ bay lên , bay quanh người Lâm Vũ nhưng chắc bởi vì chưa quen thuộc nên Thanh kiếm bay rất lung tung , xiêu siêu vẹo vẹo , phải mất một lúc lâu Lâm Vũ mới khống chế nó đi thẳng được , nhưng cứ cách khỏi người cậu 5 mét thì rơi xuống đất

Sau đó , Lâm Vũ đặt nó ở dưới chân , cậu thúc dụng niệm lực , chỉ thấy thanh kiếm dần dần bay lên cũng kèm theo cả Lâm Vũ nữa , cậu cười to “ Ha ha , ta cũng làm được ngự kiếm phi hành , Trúc Thanh , Như Vận hai muội nhìn thấy không “

Lâm Vũ cười to , vừ bay lên từ từ , khoa tay mua chân trông rất giống một đứa trẻ có món đồ chơi mới

Lâm Vũ liền đứng xiêu vẹo trên thanh kiếm , ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ cậu sẽ rơi xuống , nhưng không , Lâm Vũ đã bám hồn lực vào hai chân chặt với thanh kiếm , nên không thể nào rơi xuống được , còn đứng xiêu vẹo đấy là nhất thời do cậu chưa quen thôi

“ Lâm Vũ ca ca , muội cũng muốn bay , cho muội bay nữa “ Như Vận hai mắt tỏa sáng , nhìn lên Lâm Vũ

“ Tốt , đợi ta một chút “ Lâm vũ nghe vậy liền dừng chơi phi kiếm lại , nhảy xuống lấy một thanh kiếm mới ra , xong mới nhớ ra gì và nói

“ Mà muội đã học xong leo cây chưa đấy , phải học xong leo cây mới đứng trên đây được , nếu không sẽ bị ngã đấy “

“ Hì Hì . . .” Như Vận nghe thấy vậy liền gãi đầu

“ Bó tay với muội luôn “ Lâm Vũ đập tay lên trán , cậu thấy dáng vẻ cô như vậy , cậu biết ngay là cô chưa học được

“ Thôi , muội cứ chơi đi , có gì ngã xuống ta sẽ đỡ muội đằng nào cũng chỉ có 5 mét thôi “ Lâm Vũ , thở dài nói với Như Vận

“ Cảm ơn Lâm Vũ ca ca , yêu ngươi nhất luôn “ Như Vận tiến lên ôm lấy cổ Lâm Vũ , treo trên người cậu như một con gấu túi

“ Vậy tỷ thì sao nhỉ “ Chu Trúc Thanh đứng ở bên cạnh , kéo hai má cô , và hỏi

“ Muội ũng yêu úc Thanh tỷ nhất “Như Vận nói , mỗi tội mặt cô đang bị Trúc Thanh véo nên trông hơi buồn cười

“ Ha ha . . . !” Nhìn cô như vậy , cả Trúc Thanh và Lâm Vũ cùng buồn cười , cái trước , liền bỏ tay ra ,chỉ véo nhẹ má cô một chút , cái sau sờ sờ lên đầu cô

“ Trúc Thanh , muội có muốn thử không “ Lâm Vũ quay sang bên Trúc Thanh hỏi , cậu nghĩ “nếu như Trúc Thanh bay xung quanh , triển lãm dáng người thì hết xảy a “ bây giờ Chu Trúc Thanh hấp thu hồn hoàn thứ hai , dáng người của cô cũng gần như là bằng trong nguyên tác lúc cô xuất hiện , có vẻ là nhỏ hơn tý xíu , Lâm Vũ đoán chắc do tuổi của cô kém trong nguyên tác nên mới vậy

Như đã biết Lâm Vũ suy nghĩ , Chu Trúc Thanh liền cự tuyệt , cô nói “ Thôi muội không chơi cái đấy đâu , muội có Nguyệt Bộ rồi “

‘’ Được thôi !” Lâm Vũ trong giọng nói có nho nhỏ tiếc nuối

“ Như Vận , lên đây nào “ Lâm Vũ chỉ Như Vận dẫm lên thanh kiếm , cô bé liền chạy đến chỗ thanh kiếm đứng trên đó ngay ngắn , sau đó Lâm Vũ liền tiếp tục sử dụng hồn kĩ làm cho thanh kiếm bay lên , Như Vận đứng ở trên nhìn thanh kiếm bay lên cách mặt đất từ từ

Đã lên cao đến 1 mét , thấy Như Vận đã bắt đầu mất thăng bằng , cậu nói “ Như Vận , muội cố gắng giữ thăng bằng đi , ta cho cao hơn nữa đây “

Nói xong Lâm Vũ liền cho lên cao hơn , từ 1 mét , 2 mét , 3 mét , cho đến 4 mét , Như Vận bắt đầu lung lay người , sau cô rơi xuống

“ Aaaaaaaaaaaa…. ! “

“ Ha ha , ta bảo rồi mà muội không nghe , không học được leo cây thì làm sao mà ngự kiếm được cô chứ “ Lâm Vũ đón lấy cô , ôm cô vào lòng , rồi cười nói

“ Hô . . . , sợ thật đó , Lâm Vũ ca ca , vậy đợi ta học xong leo cây , rồi quay lại bay tiếp vậy “ Như Vận có chút tiếc nuối nói , vì cô còn chưa cả thể nghiệm cảm giác bay , mới chỉ bị dâng lên từ từ , sau đó liền đã rớt xuống ( khá giống kiểu đi lên thang máy )

“ Tốt , vậy mai chúng ta sẽ trở về nhà , đến lúc đó phải chăm chỉ luyện tập mới Trúc Thanh tỷ đấy nhá , không được trốn luyện tập nữa đâu “ Lâm Vũ bóp bóp mũi cô nói

“ Còn Thủy Linh Hầu thì sao hả Lâm Vũ ca ca , nó có trở về cùng mình được không , mới cả sao từ lúc vào rừng muội liền không thấy nó nữa vậy “Như Vận bỗng nhớ ra Thủy Linh Hầu liền hỏi , quả thật sáng nay , lúc xuất phát thì nó còn đi theo nhóm người , một lúc sau , Như Vận liền không gặp nó nữa

“ Vậy muội nghĩ nếu hồn thú đi vào thành trì của con người thì sẽ thế nào “ Chu Trúc Thanh ở bên cạnh hỏi

“ Thì sẽ bị săn giết lấy hồn hoàn , lấy lông , bị phân giải lấy tài liệu. . . “ Như Vận nói , sau đó cô liền hiểu ra và cúi đầu

“ Đúng vậy , nên sáng nay ta đã bảo nó rời đi vì chúng ta cũng sắp phải trở về nhà rồi “ Lâm Vũ quay sang nói , lúc sáng , Lâm Vũ đã tìm thời gian và bảo với con khỉ nên nửa đường , con khỉ đã cùng Lâm vũ và Trúc Thanh tạm biệt , biến mất ở trong rừng , có mỗi Như Vận là không biết thôi

Nhìn thấy Như Vận đang buồn , Chu Trúc Thanh liền kéo cô lại ôm cô và nói “ Đừng buồn , trong rừng mới là hoàn cảnh thích hợp nhất đối với hồn thú như nó , cũng như chúng ta vậy , lần sau cũng vẫn còn gặp lại được mà “

“ Vâng ạ ,muội biết rồi , chẳng qua muội thấy hơi nhớ nó thôi ạ “ Như Vận nói

L âm Vũ liền xoa đầu cô và nói “ Thôi , lần sau còn gặp lại mà có gì đáng buồn đâu , đâu thể nào có bữa tiệc nào mà không tan chứ , đi ngủ thôi , tý ta sẽ kể muội nghe 1 câu truyện mới “

“ Vâng !”

“ Khoan đã , Như Vận , muội còn chưa đánh răng rửa mặt đâu , nhanh đi làm đi , thì mới được đi ngủ “ Trúc Thanh ở bên cạnh thấy Như Vận liền định trèo lên giường , cô nghiêm nghị nói

“ Ha . . . ha . . . muội quên mất , muội đi ngay đây ạ “ Như Vận thè lưỡi cười rồi chạy đi

Lâm Vũ thấy vậy liền ôm Chu Trúc Thanh , cậu trêu chọc nói “ Trúc Thanh , muội càng lúc càng giống một bà mẹ đấy “

“ Hừ , huynh lại trêu muội rồi , muội mới hơn 10 tuổi thôi , mẹ với cha gì chứ“ Chu Trúc Thanh khó chịu nói , sau đó cô liền lấy tay , véo hông Lâm Vũ làm cậu vặn vẹo người xin tha , thấy vậy cô mới hài lòng

Sau đó , Như Vận đánh răng rửa mặt xong , Lâm Vũ liền kể cho hai người câu truyện cổ tích mang tên “ Cô bé bán diêm “

Bạn đang đọc Đấu La: Băng Phong Đấu La sáng tác bởi HàLâmViên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HàLâmViên
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 173

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.