Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Trúc Thanh Thứ Nhất Hồn Kĩ ( Một)

Tiểu thuyết gốc · 2264 chữ

Sáng hôm sau , Lâm Vũ và Chu Trúc Thanh đã đi đến trong Tinh La Rừng Rậm , nếu mà có người nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ há hốc mồm , vì lúc này , hai người bọn họ đang chạy trên những cành cây một cách dễ dàng , đây là do Lâm Vũ đã dạy cho Chu Trúc Thanh , chắc là do có Lâm Vũ hướng dẫn , cùng với cô khá có thiên phú trong việc khống chế hồn lực nên chỉ cần 1 tháng cô đã có thể đi lại trên cây một cách dễ dàng , mà Lâm Vũ còn tìm ra kĩ xảo đi trên nước đó chính là khống chế hồn lực theo chuyển động của dòng nước là có thể đi được

"Vũ bây giờ chúng ta đi đâu " Chu Trúc Thanh vừa chạy bên cạnh cậu , cô hỏi

" Trúc Thanh, muội nhớ cái hang lần trước mà chúng ta ở không , chúng ta đến đấy trước , rồi mới bắt đầu đi kiếm hồn hoàn cho muội , vì chúng ta phải ở trong rừng tu luyện một thời gian mà " Lâm Vũ vừa chạy vừa nói

Nói xong hai người liền tiếp tục chạy , sau khi đến chỗ hang cũ đó , thấy cái hang vẫn còn nguyên vạn , Lâm Vũ thở ra một hơi , " May quá , không có hồn thú nào đến ở qua , đỡ mất công dọn dẹp "

Sau đó hai người đi vào và cất đồ , Lâm Vũ ra ngoài rải bột phấn để xua đuổi hồn thú , giờ đây cậu đã có tiền và có sức tự về nên đã không dùng loại phân khô của hồn thú cường đại nữa tránh cho mỗi lần sử dụng lại phải đi rửa tay , còn Trúc Thanh thì đang thanh lí lại hang động , 1 tháng không đến đã khiến cho cái hang trở nên bụi bặm , cái hang cũng không to lắm , chỉ có một cái hang to ở ngoài , bên trong có hai cái hang nhỏ , một cái Lâm Vũ dùng để nghỉ ngơi , cái còn lại Lâm Vũ liền biến nó thành một cái bể tắm

Buổi chiều , Lâm Vũ cùng Chu trúc Thanh bắt đầu đi săn cho Chu Trúc Thanh hồn hoàn , chỉ thấy trước mặt hai người là một con Thanh Lang , đây là một loại hồn thú thuộc loại sói có phong thuộc tính , tốc độ duy chuyển hết sức xuất sắc Lâm vũ nhìn nó thấy vẫn chỉ là hồn thú ba trăm năm , cậu liền ra tay đánh chết , vì hồn kĩ thứ hai của cậu là thiên về phong hệ nên thuộc tính hồn hoàn của con Thanh Lang này khá phù hợp

Chắc do Lâm Vũ và Trúc Thanh hai người đứng ở trên cây nên con Thanh Lang đấy vẫn chưa phát hiện hai người , Lâm Vũ liền quay đầu qua tai Trúc Thanh nói nhỏ " Chúng ta săn giết đầu hồn thú này trước , muội đợi ta ở đây " nói xong Lâm Vũ liền nhảy đến một cái cây gần đó hơn , tiến đến phạm vi mà hồn kĩ thứ hai có thể trúng đích , Lâm vũ liền triệu hồi ra võ hồn , cậu sử dụng hồn kĩ thứ hai " Hàn Phong Rít " triệt tiêu dần giáp của nó , cứ mỗi 3s lại dùng một lần

Thanh Lang nó vẫn không biết điều đó , nó chỉ cảm thấy có một cơn gió lành lạnh thổi qua liền không thèm để ý , tiếp tục nằm , vì ở đây là gần với Cực Bắc nên gió hơi lạnh cũng là chuyện bình thường , điều đó cũng làm cho Lâm Vũ sử dụng hồn kĩ thứ hai rất tốt có thể ẩn tàng

Sau khi Thanh Lang bị triệt tiêu hết giáp , Lâm Vũ liền sử dụng luôn hồn kĩ thứ nhất của mình

" Hồn kĩ thứ nhất . Quấn quanh " Lâm Vũ đọc thầm , chỉ thấy sau lưng của Thanh Lang có một cuộn dây leo màu xanh , chui ra từ trong lòng đất , nó liền tiến lên và trói chặt hai chân sau của con sói , sau đó Lâm Vũ tiếp tục sử dụng hồn kĩ thứ nhất lần nữa , lần này Thanh Lang bị hoảng sợ , trong lúc nó đang cố gắng cắt đứt sợi dây leo ở chân thì một sợi dây leo khác đã ghìm thật chật cổ nó , vì hồn kĩ này Lâm vũ đã nâng lên đến gần một nghìn năm lên độ cứng cỏi , sắc bén và độ lạnh của dây leo đã được tăng cường lên khá nhiều , lúc Thanh Lang cắn đứt dây leo ở chân nhưng trên chân nó vẫn còn một lớp màng băng mỏng kèm theo những vết đâm sau vào trong chân khiến việc di chuyển đối với nó càng thêm khó khăn

Cuối cùng , dây leo quấn ở cổ nó đã làm nó mất nhiều máu cộng thêm việc đóng băng não đã khiến cho nó chết hẳn , Lâm Vũ cũng không muốn giết nó một cách chậm trãi như vậy đâu , dù sao cậu cũng không phải là kẻ biến thái , căn bản là hai hồn kĩ của cậu đều là hồn kĩ thiên về khống chế , Lâm Vũ thấy hồn thú đã chết , cậu thở dài suy nghĩ " Haizz hồn kĩ thứ 3 có lẽ ta phải kiếm 1 hồn kĩ có tính công kích mới được "

Sau đó cậu liền chạy xuống đóng băng và hấp thu hồn hoàn đấy vào thể nội , việc bây giờ là tìm kiếm cho Trúc Thanh hồn hoàn còn việc hấp thu nó đã ở trong người cậu rồi muốn hấp thu lúc nào chả được , làm xong Lâm Vũ liền gọi Trúc Thanh tiếp tục đi tìm

Lúc đi qua một hốc cây , do cảm thấy quen thuộc nên Lâm vũ đã dừng lại nhìn xem , sau khi nhìn thì cậu ngạc nhiên vì đây chính là gốc cây mà cậu phát hiện ra Chu Trúc Thanh , cậu liền gọi cô xuống và cười nói " Chúc Thanh , muội xuống đây ta cho xem cái này nè "

" Vũ , đâu huynh muốn cho muội xem cái gì cơ " Chu Trúc Thanh liền từ trên cây nhày xuống , cô đi đến cạnh Lâm Vũ , kéo cánh tay hắn và hỏi , lúc này cô bé trông y hệt một bé loli hoạt bát

" À đây là hốc cây nơi ta tìm thấy muội đó , còn ở phía trước một chút là nơi ta tìm thấy Tịnh Liên Hoa đấy , nếu không phải có cây thảo dược đấy thì chắc tốt độ tu luyện sẽ chỉ còn 50% thôi " Lâm vũ cảm khái nói , nếu cậu đoán không nhầm thì trong nguyên tác , nếu không có cậu cứu thì cô sẽ thức dậy sau 2~3 hôm và tự tìm đường về , cô đã tiến về phía trước và ăn gốc thảo dược Tịnh Liên Hoa , lúc ấy chắc tốc độ tu luyện của cô chỉ còn có 60% , sau được Đường Tam cho tiên thảo đã loại bỏ hết tạp chất trong người và lúc ấy tốc độ tu luyện của cô mới trở nên mạnh hơn

" uk muội nhớ ra rồi , cảm ơn huynh lúc ấy đã cứu muôi " Chu Trúc Thanh chỉ nhìn qua và cô nói

Lâm vũ nghe thấy cô nói thế liền giả vờ tức giận , liền lấy tay búng vào trán cô và nói " Nha đầu ngốc , muội cảm ơn ta làm gì nữa , đằng nào bây giờ muội cũng là vợ ta mà"

" A , đau quá đó , Lâm Vũ thối , huynh đứng lại cho muội " Chu Trúc Thanh nghe Lâm Vũ nói vậy liền ngượng ngùng , cô đuổi Lâm Vũ một vong quanh hốc cây , sau đó họ liền tiếp tục lên đường tìm kiếm hồn hoàn cho Trúc Thanh

Đoạn đường sau đó , cứ gặp được hồn thú nào dễ dàng săn giết là Lâm Vũ giết ngay , thu hoạch hồn hoàn , Lâm vũ đang hấp thu hồn hoàn tu vi hai trăm tám mươi năm của hồn thú Mộc Linh Trư thì cậu cảm nhận được tiếng đánh nhau ở xa , cậu liên gọi lại Chu Trúc Thanh rồi cả hai cùng nhau qua đó

"Trúc Thanh , đi thôi , ta cảm nhận được năng lượng ba động từ đằng kia truyền tới , có vẻ đấy là hai con hồn thú đang đánh nhau " Nói xong cậu liền chạy tới chỗ đó

" Vâng! " Chu Trúc Thanh nghe vậy cũng chạy đến , vì cô chưa hấp thu hồn hoàn lên không cảm nhận được hồn lực ở khoảng cách xa như vậy , Lâm Vũ nói thì cô mới biết

Sau khi hai người chạy đến đấy thì thấy hai con hồn thú đang đánh nhau Lâm vũ nhìn qua là biết hai con hồn thú là con nào , cậu vui mừng nói :" Trúc Thanh hồn hoàn của muội có rồi nè "

Chu Trúc Thanh đứng cạnh Lâm Vũ , cô tò mò hỏi " Vũ huynh bảo con nào là hồn hoàn của muội "

Lâm Vũ nghe vậy liền xoa đầu cô , cậu nói " Muội thấy con mèo kia không , hồn thú đó gọi là Ám Trảo Miêu , mỗi một trăm năm , loài hồn thú này móng vuốt sẽ càng dài và sắc bén , và tốc độ của nó rất nhanh , la một vị thích khách đỉnh cấp trong đêm tối đấy , và con hồn thú này ta nhìn sơ qua cũng có tám trăm năm trở nên bởi vậy con hồn thú này rất thích hợp với muội , còn con đang chiến đấu với nó là Hắc Qủy Hổ , loài hồn thú này cũng thích hợp với muội , mỗi tội là niên hạn hơi thấp chỉ có khẳng sáu đến bảy trăm năm "

" Trong lúc chờ đợi Ám Trảo Miêu giết chết con Hắc Qủy Hổ đấy , huynh sẽ dùng hồn kĩ thứ hai giảm giáp nó sau đó dung hồn kĩ thứ nhất trói hai chân sau của nó , lúc ấy muội hãy dùng chiếc nỏ này bắn vào người nó , trên mũi tên ta đã ngâm độc rồi đấy , loại độc nay có thể độc chết hồn thú một nghìn năm đấy nên muội đừng sờ vào " Lâm Vũ vừa nói , cậu vừa sử dụng hồn kĩ 1 , 2 và lấy một chiếc nỏ đã ngâm chất độc lần trước khi cậu đi săn hồn hoàn thứ hai vẫn còn đưa cho Trúc Thanh và dặn dò cô

Đúng như Lâm Vũ dự đoán , chỉ một lúc sau Hắc Qủy Hổ đã bị Ám Trảo Miêu giết chết , chỉ thấy nó tiến lại gần Hắc Qủy Hổ , dự định ăn nó , nhưng khi nó đang chuẩn bị ăn thì một cây dây leo băng đã cột hai chân sau của nó , động tác đó đã làm Ám Trảo Miêu giật mình , nó muốn trốn đi nhưng vì hai chân sau đã bị trói chặt cộng thêm vừa mới chiến đấu xong khiến nó kiệt sức , nó cố giãy giụa nhưng không thành công , chỉ thấy " Phiu~~ " " Phốc!" chỉ thấy một tiếng xé gió và tiếng đâm đâm sâu vào đầu nó , Ám Trảo Miêu giãy giụa một lúc rồi ngã xuống , từ trên người nó tuôn ra một vong tròn màu vàng khá đậm đặc , có xem lẫn chút tím nhạt

Sau khi nhìn thấy hồn hoàn này , Lâm Vũ đã xác định đây là hồn hoàn có niên hạn chín trăm năm mươi năm trở nên , quả thật là rất thích hợp với Trúc Thanh cậu liền gật đầu và bảo Chu Trúc Thanh " Muội qua đó hấp thu hồn hoàn đó đi , hồn hoàn đó có niên hạn chín trăm năm mươi năm vừa vặn phù hợp muội mà con hồn thú này cũng khá phù hợp với võ hồn của muội "

Chu Trúc Thanh nhìn về phía hồn hoàn rồi cô quay đầu về Lâm Vũ và nhí nhảnh nói , “ Huynh yên tâm đi , muội chắc chắn sẽ hấp thu thành công , và muội sẽ đuổi kịp huynh nhanh thôi “

‘’ Ha Ha tốt , vậy ta đợi muội đuổi kịp ta “ Lâm Vũ cười to và xoa đầu cô

Tiếp đó Trúc Thanh liền đi về phía hồn hoàn , cô ngồi xuống cạnh đấy và triệu hồi ra võ hồn của mình là U Minh Linh Miêu dẫn dắt hồn hoàn màu vạng đậm xem lẫn chút tím bay về phía mình

Chín trăm năm mươi năm hồn hoàn của Ám Trảo Miêu bay về phía Chu Trúc Thanh rồi nhập vào thể nội cô.

Bạn đang đọc Đấu La: Băng Phong Đấu La sáng tác bởi HàLâmViên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HàLâmViên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 315

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.