Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh Răng Và Mạnh Lên

Tiểu thuyết gốc · 1836 chữ

Sáng sớm hôm sau , khi Chu Trúc Thanh tỉnh lại , cô nhìn thấy Lâm Vũ đang tập luyện đủ các loại động tác , cô liền ngồi ở đó và nhìn về phía cậu , chờ đợi cậu tập luyện xong , cho đến bây giờ cô vẫn còn không thể tưởng tượng được việc mình đồng ý làm vợ người này

Lúc này , cô đã nghĩ thông suốt rồi , Chu gia chắc chắn là đã biết chuyện tỷ tỷ của cô cho người ám sát cô , còn về hạ độc thì cô cũng không biết , nhưng việc gia tộc cho phép chị cô làm như thế có nghĩa với việc họ cũng đã có thể vứt bỏ cô bất cứ lúc nào , chi bằng từ đây cô đi theo Lâm Vũ và làm cho gia tộc của cô và Tinh La đế quốc tưởng rằng cô đã chết , có lẽ sẽ tốt hơn

Lâm Vũ kết thúc buổi tập , cậu nhìn thấy Chu Trúc Thanh đã ngủ dậy và đang nhìn cậu , cậu liền tươi cười bước đến và nói “ Ngươi đã dậy rồi sao , bây giờ hãy đi vệ sinh cá nhân đi , đây là khăn mặt ,bàn chải đánh răng và muối trắng ,để ta đi nấu bữa sáng nhé “

Chu Trúc Thanh lần đầu nhìn thấy bàn chải đánh răng , cô đang không biết dùng như thế nào thì nghe thấy Lâm Vũ nói “ À chắc ngươi không biết dùng bàn chải đánh răng nhỉ , đây để ta dạy cho “

Nói xong Lâm Vũ liền cầm lấy bàn chải đánh răng , dạy cô đánh răng với muối trắng , cậu vừa cầm tay cô dạy cô đánh răng vừa nói : “ Bây giờ mỗi ngày trước ngươi phải đánh răng ngày hai lần khi thức dậy và trước khi đi ngủ biết không ?”

“ Vũ , ta biết rồi nhưng mà tại sao phải làm như vậy chứ “ Chu Trúc Thanh mặc dù ngoan ngoãn trả lời cậu , nhưng cô tò mò hỏi

“ Trúc Thanh, mỗi khi thức dậy thì ngươi sẽ làm những gì , và trước khi đi ngủ nữa “ Lâm Vũ hỏi cô

“ Ta sẽ rửa mặt và súc miệng vào buổi sáng , buổi tối cũng như vậy “ Chu Trúc Thanh mặc dù không biết tại sao Lâm Vũ hỏi vậy nhưng cô vẫn thành thật trả lời

“ Ừ , làm như thế là đúng rồi , nhưng ta cảm thấy việc súc miệng đấy cũng không thể làm sạch hàm răng của mình được , ở quê hương của ta mọi người thường sử dụng bàn chải , kèm thèm một thứ gọi là kem đánh răng để làm sạch hàm răng của mình vào buổi sáng và tối , vì ở đây không có loại bột đó nên ta nghiền nhỏ muối ra và kết hợp với ít lá cây có vị ,cam, dâu, bạc hà để sử dụng ,ngươi thích kem đánh răng vị gì a ?“ Lâm Vũ gật đầu , cậu bắt đầu giải thích về việc phải đánh răng ở kiếp trước và hỏi cô

“ Cho ta thử vị dâu “ Chu Trúc Thanh hiếu kì nói

“Tốt !“ Lâm Vũ sờ đầu cô và cậu lấy từ trong hồn đạo khí ra một chiếc lọ nhỏ , ở ngoài lọ có dán một tấm giấy ghi chữ DÂU

“ Vũ , quê hương của ngươi thật thú vị , có rảnh thì kể cho ta nhiều về quê hương ngươi nhé “ Chu Trúc Thanh lúc này đang rửa mặt , cô nói

“Tất nhiên rồi ! “ Lâm Vũ mỉm cười nói

Sau đó Lâm Vũ liền giúp cô chải răng của mình , cậu cầm tay cô và hướng dẫn “ bây giờ ngươi cần phải súc miệng trước đã , xong rồi lấy 1 ít kem đánh răng , nhúng vào nước , lần này ta sẽ đánh hộ ngươi về sau ngươi tự nhìn theo và học nha , đầu tiên ngươi sẽ làm thế này . . . rồi như vậy . . . cuối cùng súc miệng lần nữa , tốt lắm , sau khi đánh răng xong phải rửa lại bàn chải nha rồi cất kĩ “

Vì bàn chải đánh răng đó là do Lâm Vũ đã cố ý đi tìm hiểu những loài hồn thú chồn , vì kiếp trước , cậu cũng biết trước khi sản xuất ra lông bàn chải bằng sợi nilong thì người ta còn dùng lông thú để làm lông bàn chải nữa , nên cậu đã tìm kiếm loại chồn hồn thú vì lông của chúng khá mềm mại và thích hợp làm bàn chải đánh răng

Sau đó , Lâm Vũ đã tìm thấy một loại hồn thú tên Linh chồn , đây là một loại hồn rất đẹp , nó có bộ lông trắng và mềm mượt , trên người của nó à hương thơm chứ không phải là loại mùi thối , tính tình cũng rất dịu dàng , nên được các tiểu thư , quý tộc xem như sủng vật , trong một lần đi săn hồn hoàn thu luyện , Lâm Vũ đã tìm thấy và đánh giết nó , vì chỉ có tu vi là hai mươi ba nên săn giết nó là điều khá giễ với Lâm Vũ

Còn về kem đánh răng , do chỉ nhớ mỗi 1 thành phần là muối nên Lâm Vũ đã nghiền muối thành bột và trộn với một loại thảo dược tên Dạ linh thảo , loại thảo dược này mọc ở những nơi âm u rất có chất kết dính , Lâm vũ đã sử dụng loại thảo dược này cộng thêm muối bột và cho vào một ít lá cây để lấy vị và làm ra kem đánh răng

Đánh răng có lẽ là thói quen , Lâm Vũ từ lúc xuyên không đến đây , đến năm cậu 8 tuổi thì cậu mới được được đánh răng , lúc trước thì cậu xúc miệng nước muối , Lâm Vũ cảm thấy việc đánh răng là việc khá cần thiết nếu không đánh răng , Lâm Vũ cảm giác khi nói chuyện với nhau sẽ rất là không tiện

“ Tốt bây giờ ngồi đây nha để ta đi làm bữa sáng đã “ Để cô ngồi im tại chỗ , Lâm vũ liền bắt đầu nổi lửa nấu nướng

Một lúc sau , chỉ thấy Lâm Vũ bê ra một nồi cơm , 1 nồi thịt kho tàu thơm nhức mũi , cộng thêm một đĩa rau cải luộc và nước canh , Lâm Vũ dọn những thứ này lên mâm và nói “ Trúc Thanh ăn sáng thôi !”

Trúc Thanh sau đó liền ngồi xuống , cô chủ động xới cơm cho Lâm Vũ , vừa ăn cô vừa nói “ Oa , Lâm Vũ đây là món gì mà ngon thế “ Lâm Vũ thấy cô chỉ vào nồi thịt kho tàu cậu liền cười và giải thích “ Món này gọi là thịt kho tàu , ngươi thấy ngon chứ “, “Ừm , móm đó non ắm “ chỉ thấy Chu Trúc Thanh miệng vừa nhai vừa nói lên nghe không rõ

Lâm Vũ thấy vậy liền cười bảo “ Ăn chậm thôi kẻo nghẹn , không ai dành ăn với ngươi đâu a ~ “

Sau khi ăn xong , Chu Trúc Thanh muốn đứng dậy đi tẩy bát , nhưng Lâm Vũ từ chối vì lí do cô vẫn còn đang suy yếu ( bị thiếu máu ) nên cậu bảo cô ngồi yên rồi đứng dậy cầm bát đi tẩy

Chu Trúc Thanh ngồi đấy nhìn xem Lâm Vũ rửa bát , cô cảm thấy hạnh phúc , đã bao lâu rồi cô không được hưởng thụ cảm xúc đấy , được ngồi ăn cơm cùng gia đình , Lâm Vũ cũng vậy , trước giờ do tâm trí của cậu thành thục nên cậu rất khó kết bạn với bọn nhóc , mà chỉ tập chung vào việc tu luyện lẫn học tập nên bữa cơm hôm nay có người ăn cùng mình khiến cho cậu cảm thấy rất vui vẻ

. . . . . . . .

Sau khi tẩy xong bát , Lâm Vũ liền ngồi cạnh Chu Trúc Thanh và nói chuyện , cậu nói “ Trúc Thanh , bây giờ ngươi vẫn chưa hấp thu hồn hoàn thứ nhất đúng không “

Trúc Thanh Liền gật đầu , nói “ Đúng , ta võ hồn là U Minh Linh Miêu chuyên về sự nhanh nhẹn nên ta muốn hướng theo hệ mẫn công phát triển “

Lâm Vũ gật đầu , võ hồn loài mèo nên đi lộ tuyến hệ mẫn công là đúng ,cậu nghĩ rồi nói “ Vậy ngươi hồn hoàn muốn săn hồn thú tốc độ nhanh kèm theo khả năng ẩn nấp đúng không ?”

Chu Trúc Thanh gật đầu , Lâm Vũ thấy vậy liền nói tiếp “ Ta hôm qua kiểm tra cơ thể ngươi rồi , ta thấy lấy tố chất cơ thể của ngươi sẽ chỉ hấp thu được hồn thú tầm ba trăm bảy mươi lăm là hết cỡ rồi , bây giờ ngươi có muốn hấp thu hồn hoàn niên hạn cao hơn không , mặc dù sẽ có nguy hiểm , nhưng nếu ngươi tin tưởng ta sẽ giúp ngươi thực hiện hấp thu hồn thú vượt niên hạn “

Chu Trúc Thanh nghe vậy liền nhìn thẳng vào Lâm Vũ , cô nói ngay “ Ta tin tưởng ngươi ,Vũ” trong mắt cô đầy sự khát vọng đối với mạnh lên , có lẽ từ bé đã sống trong hoàn cảnh đầy sự bức bách nên khát vọng nắm giữ sức mạnh của cô rất khao khát

“Tốt!” Lâm Vũ vui vẻ nói , có thể bởi vì Chu Trúc Thanh nguyện ý tin tưởng cậu ngay mà không do dự , hoặc cô có lòng cầu tiến điều đó thì chỉ có Lâm Vũ biết

“ Vậy sau khi hồi phục , ngươi liền đi theo ta huốn luyện thể lực , khoảng 1 tháng sau , chúng ta sẽ đi tìm cho ngươi thứ nhất hồn hoàn , à quên , còn việc tu luyện hồn lực cũng không thể bỏ qua vì kể cả ngươi có đạt tới cấp 10 nhưng vẫn có thể tích lũy hồn lực tiếp , cho đến khi đột phá lên cấp Đại Hồn Sư , mặc dù bây giờ ngươi tốc độ tu luyện trở nên chậm hơn nhưng không quan hệ , tích gió thành bão , chỉ hai năm là tốc độ tu luyện sẽ trở lại bình thường thôi “Lâm vũ nhẹ giọng nói , rồi cậu bắt đầu viết các kế hoạch ra giấy và đưa cho cô

Bạn đang đọc Đấu La: Băng Phong Đấu La sáng tác bởi HàLâmViên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HàLâmViên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 345

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.