Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Tên Chu Trúc Thanh

Tiểu thuyết gốc · 1785 chữ

Lâm Vũ sau khi ngồi nhìn cô nàng một lúc , để xem cô ta đã ổn hẳn chưa , càng ngồi nhìn Lâm Vũ càng thấy cô ta trông khá quen thuộc nhưng nhất thời lại không nhớ ra

" Quái lạ , sao ta không nhớ ra được nhỉ , kiếp này ta chưa từng gặp mặt người này , chắc là của kiếp trước , nhưng thời gian ta sống ở đại lục này đã năm năm rồi , nhiều thứ trong nguyên tác không thể nhớ rõ nữa chỉ nhớ vài chi tiết quan trọng như , sử lai khắc thất quái , học viện sử lai khắc , tiên thảo , và hầu hết các thứ lộn xộn từ những phim khác nữa . . . thôi bỏ đi , chắc đây là nhân vật phụ nào đó " Lâm Vũ nghĩ nghĩ

" Được rồi , giờ ta phải đi nấu đồ ăn thôi nhỉ , còn cô nàng này chắc tý nữa là tỉnh ngay ,chắc nên nấu nồi cháo , mà cũng lâu lắm rồi ta cũng chưa ăn cháo nữa " Nói xong Lâm Vũ liền đúng dậy , cậu lấy từ trong hồn đạo khí ra chiếc nồi sắt , trong đó để khá nhiều các thú linh tinh như thảo dược bị đóng băng , hộp diêm , bát , thìa . . . nói chung là tại hồn đạo khí của cậu còn khá nhỏ , nên phải để vậy để tiết kiệm chỗ vì cái nồi này cũng khá lớn

" Chờ chở về ta liền bán Nhân Sâm Tinh đi mua chiếc hồn đạo khí to hơn , không đến lúc có nhiều đồ tốt lại không có chỗ để chứa thì đáng tiếc quá " Lâm Vũ quyết định nói rồi cậu bắt đầu lấy gạo , dao , thớt , rau tươi và thịt Băng Tuyết Trư ra và bắt đầu nấu

Chỉ tầm nửa tiếng sau là một nồi cháo thịt lợn thơm ngon ra đời , Lâm Vũ cho muôi vào và nếm thử " Chậc chậc chất thịt và gạo ở đại lục này thật là cực phẩm , cộng thêm đồ gia vị của ta thêm vào nồi cháo này đặt ở kiếp trước cũng phải là đầu bếp của nhà hàng năm sao mới làm ra được " Lâm Vũ vui vẻ nói , vì kiếp trước cậu chỉ là 1 người bình thường làm công ăn lương , không ngờ sau khi chết đến thế giới này tiện tay nấu là có thể ra một món ăn đỉnh cấp của kiếp trước

Một lúc sau , quả nhiên như Lâm Vũ đoán , chỉ thấy cô nàng ngồi dậy , liền cảm giác cánh tay trái vô lực , đây là triệu chứng sau khi trị liệu xong , Hồn kĩ trị liệu của Lâm Vũ chỉ có tác dụng làm khép lại vết thương nhanh thôi còn chỗ máu đã bị mất thì Lâm Vũ biểu thị bất lực , triệu chứng của cô nàng là bị mất nhiều máu nên mới có cảm giác vô lực , chỉ phải nghỉ ngơi từ 5~6 ngày là sẽ dần khỏi hoặc ăn uống thuốc bổ thì có lẽ 2~3 ngày là khỏi luôn

Một bên đang ngồi trông nồi cháo , Lâm Vũ thấy cô nàng dậy liền chạy đến và bảo :" Ngươi đã tỉnh ! ngươi hãy ngồi im đi đừng đi lại được , ngươi đang bị mất khá nhiều máu nên đừng cử động nhiều quá "

Cô nàng khẽ nhíu mày , bắt đầu hồi tưởng lại quá trình trước lúc bị thương cô thì thào nói " có vẻ hắn đã là người cứu ta "

" Cảm ơn ngươi đã cứu ta một mạng " Cô nàng liền muốn đứng lên cho Lâm Vũ cảm ơn

" Đã bảo ngươi đừng đứng lên mà người thì ta cũng cứu rồi , nên ngươi nằm im một chỗ thôi , đây là nước ấm và khăn ngươi hãy rửa sạch mặt đi còn chuẩn bị ăn cơm nữa , còn quần áo thì lấy của ta mà mặc tạm thôi nếu ngươi không thích mặc đồ của người khác thì cứ để đấy cũng được " Lâm Vũ cười cười rồi cậu lấy nước ấm đã đun từ trước đổ vào trong chậu và thả khăn với áo của cậu cho cô nàng rồi đi ra chỗ nồi cháo cho cô nàng có không gian riêng dù gì thì người ta cũng là con gái a

Cô nàng nhìn Lâm Vũ lấy đồ ra ,trong giọng nói còn mang theo một chút quan tâm , khi nhìn xuống người mình cô nàng thấy chỉ có hai bên vai trái và quần áo ở phần bụng bị kéo rách còn lại mọi thứ đều nguyên vẹn khiến nàng cảm thấy trong người có sự ấm áp mà từ lâu rồi nàng chưa được cảm nhận

Sau một lúc , Lâm Vũ bê nồi cháo vào , cậu lấy ra một bộ bát và thìa , bắt đầu xúc cháo

"Ùng ục " Cô nàng đỏ bừng mặt , cúi đầu xuống

" Ngươi chắc đói bụng lắm đúng không , đây là cháo xương , ta đã ninh rất kĩ , ăn vào đối với người bệnh như ngươi là tốt nhất đấy " Lâm Vũ vừa nói , cậu vừa múc cháo ra và ôn hòa nói " Để ta xúc cho ngươi , ngươi mất máu khá nhiều có lẽ bây giờ đến cử động còn khó a "

Vừa nói , Lâm Vũ vừa đem thìa cháo đến miệng của cô nàng , thìa cháo tỏa ra mùi rất thơm

Cô nàng nhìn thẳng vào mắt Lâm Vũ thấy trong mắt cậu , chỉ thấy trong mắt cậu là sự quan tâm và chân thành , cô nghĩ nghĩ một lúc liền nói " Cảm ơn " rồi cô nàng há miệng và nuốt vào

"Khụ khụ . . . " Cô nàng bị sặc có vẻ là do cháo nóng quá

" A~ , xin lỗi ta quên mất là cháo rất nóng , nước đây ngươi uống đi " Lâm Vũ bối rối , cậu lấy từ hồn đạo khí ra bình nước và khăn lau , bình nước cậu đưa cho cô nàng uống , còn khăn lâu cậu cầm lấy lau khóe miệng bị nóng của cô

Rõ ràng là Lâm Vũ đã hoảng loạn , vì từ trước đến nay cậu đã được chăm sóc ai đâu , nên nhất thời cậu quên cháo vừa múc ra vẫn còn nóng

Có vẻ như nhìn đến Lâm Vũ cũng không biết thật và còn đang lo lắng nhìn xem cô , cô nàng trong lòng cảm thấy ấm áp và nói " Ta không sao , xin nhờ ngươi giúp đỡ "

" Tốt " Lâm Vũ vui vẻ nói , lần này cậu đã thôi trước khi đút cho cô, cô nàng lần đầu tiên bị một người khác giới chăm sóc như vậy liền cảm thấy ấm áp và mặt nhỏ đỏ bừng từ đầu bữa ăn đến cuối bữa ăn

Sau khi cho cô nàng ăn xong thì Lâm Vũ mới bắt đầu ăn , chỉ thấy cậu lấy một cái muôi to và bắt đầu ngồi ăn cả nồi , không biết có phải là do thiên phú hay không mà mỗi lần sử dụng thiên phú trị liệu , Lâm Vũ liền rất đói và phải ăn rất nhiều đồ ăn

Ăn xong , Lâm Vũ bắt đầu mang đồ đi đến ngoài cửa hang để rửa sạch , cô nàng ngồi ở trong nhìn bóng người Lâm Vũ đang loay hoay dọn dẹp thì cảm thấy trong lòng an tâm hẳn ra , nhưng sau khi cô nghĩ về gia đình , khuôn mặt đều đầy vẻ sợ hãi , chán gét

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ , Lâm Vũ mới đi đến chỗ cô nàng và hỏi về thân phận của cô " Tên của ngươi là gì , Tại sao ngươi lại bị hôn mê ở trong rừng " mặc dù biết câu hỏi thứ hai hỏi rất thừ nhưng Lâm Vũ vẫn hỏi

Cô nàng nghe xong sửng sốt , từ phân vân , sợ hãi , phẫn nộ , các loại cảm xúc ở trên mặt cô nàng , chắc do cô nàng vẫn nhỏ tuổi nên không che dấu được cảm xúc , Lâm Vũ chỉ cần nhìn một cái là biết ngay , nhưng cậu vẫn mặc kệ , thản nhiên ngồi đợi , cô nàng sau một hồi quay ra nhìn Lâm Vũ không hiểu sao cô thấy rất an tâm và nói

" Ta tên Chu Trúc Thanh , năm nay 7 tuổi , ta tin tưởng sau khi nghe tên của ta ngươi sẽ biết lí do tại sao "

Lâm Vũ nghe đến tên nàng là Chu Trúc Thanh xong lại nghe đến 7 tuổi , cậu không thể tin được nhìn vào Chu Trúc Thanh nghĩ " Đây là Chu Trúc Thanh lúc bé đây a sao ta nhìn không giống trong nguyên tác a , hay là do nàng vẫn còn nhỏ nên chưa dậy thì , còn 7 tuổi thì đúng là nàng rồi " Lâm Vu ngạc nhiên, Chu Trúc Thanh thấy vậy liền nghĩ chắc cậu đã đoán ra được rồi

Lâm Vũ sau khi nghĩ liền nói " Ồ!, cô là người của Chu gia đúng chứ , chắc là lại đấu tranh gia tộc rồi đúng không ?"

" Không phải , ta là có hôn ước với người của hoàng thất nên bị chị của mình đuổi giết " Chu Trúc Thanh ngạc nhiên nói , cô không nghĩ rằng Lâm Vũ lại không biết điều này, cô tưởng chuyện này ở Tinh La đế quốc ai cũng biết rồi chứ ,

Lâm Vũ tất nhiên là không nhớ thật , bây giờ cậu chỉ còn nhớ được một vài truyện quan trọng thôi , còn các nhân vật phụ thì Lâm Vũ biểu thị '' không nhớ được " đằng nào thì cậu cũng sống ở thế giới này 5 năm rồi mà cậu còn xem đủ các thể loại phim , nên bảo Lâm Vũ nhớ từng chi tiết 1 trong phim là đang làm khó cậu rồi , mới cả thường ngày ngoại trừ việc tu luyện và đi học , đi săn hồn thú nên Lâm Vũ làm gì có thời gian mà đi tìm hiểu hoàn thất tranh đấu chứ

Bạn đang đọc Đấu La: Băng Phong Đấu La sáng tác bởi HàLâmViên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HàLâmViên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 272

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.