Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta đã cho ngươi đi chưa

Tiểu thuyết gốc · 1000 chữ

Trước cửa Thương Sơn trấn, hai bóng người dần hiện ra, nam anh tuấn thon dài nữ nhỏ nhắn yêu kiều.

Chính là Sở Ngạo Nam cùng Hàn Yên Nhi. Hiện tại Hàn Yên Nhi đang ríu rít bên cạnh hắn, nói chuyện bát quái.

Chủ đề phải gọi là phong phú.

Chẳng hạn như nhà Đinh thúc thúc uống rượu bị vợ đánh khỏi nhà, nhà Thẩm a di hài tử bị mẹ đánh vì trốn học đi chơi.

Hàn Yên Nhi từ nhỏ kinh mạch bế tắc không thể tu luyện, chính vì thế nàng thường ngày không việc gì làm, khi thì bồi hắn luyện công, lúc rảnh rỗi hay ra đường chơi, nên rất thân cận mọi người trong trấn

Người dân ở Thương Sơn trấn phần lớn đều là người thường, chỉ có số ít hai nhà Lâm, Hàn mới có thể tu luyện.

Nhìn thấy Hàn Yên Nhi con cháu thế gia võ học không bày giá đỡ, lại còn xinh đẹp đáng yêu nênđược nhiều người yêu thích.

Sở Ngạo Nam nhìn Hàn Yên Nhi một cái, nhẹ giọng nói " Yên Nhi, muội có muốn tu luyện không? "

Hàn Yên Nhi thần tình xoắn xuýt.

Kỳ thật nội tâm nàng bản thân rất muốn tu luyện, trở thành võ giả phi thiên độn địa, ngẫm lại thật phong cách a.

Hơn nữa còn có thể bảo vệ ca ca.

Nhưng từ nhỏ nàng kinh mạch bế tắc, cha nàng đã mời rất nhiều dược sư đến chữa trị cho nàng. Nhưng ai lấy đều bó tay.

Làm gia chủ của một gia tộc nhỏ ở Thương Sơn Trấn, Hàn Trì năng lựcdù sao có hạn

Không thể chữa trị cho con gái, hắn vô cùng thất trách.

Mẫu thân Hàn Yên Nhi vì sinh khó nàng mà mất, cho nên Hàn Trì vô cùng yêu thương con gái.

Hàn Yên Nhi có một tỷ tỷ lớn hơn mình một tuổi, chính là Hàn Tuyết Nhi lúc nãy.

Còn về Sở Ngạo Nam là được vợ chồng Hàn Trì nhìn thấy trong một chiếc giỏ khi còn bé, dường như bị bỏ rơi, nên nhận làm con nuôi.

Cái tên là theo chữ được khắc trên chiếc ngọc bội treo trên cổ hắn lúc đấy mà gọi,tuy nhiên chiếc ngọc bội đã bị vỡ hai năm cách đây, chỉ là một chiếc ngọc bội bình thường.

Từ nhỏ Hàn Yên Nhi và Hàn Tuyết Như đã theo sát hắn như hình với bóng.

Sở Ngạo Nam mỉm cười xoa đầu nàng, chậm rãi nói " Trên thế giannày không có bệnh không thể chữa, không có chuyện không thể làm.Nếu có là tại vì ngươi chưa đủ cường đại. "

Hàn Yên Nhi gật cái đầu nhỏ.

"Ngạo Nam ca ca, tên Lâm Tiểu Bạch, huynh đánh hắn nặng như vậy, Lâm gia sẽ không trả thù chứ? "

" A miêu a cẩu mà thôi " Hắn không mặn không nhạt đáp.

Hàn gia trước cổng, thủ vệ sâm nghiêm.

Thương Sơn trấn chỉ là một trong vài chục trấn do Lạc Dương thành quản hạt, đặt tại đại Chu vương triều 36 thành trìkhông tính là gì.

Nhưng đại Chu vương triều bao la, mấy chụ triệu con dân, riêng Thương Sơn trấn cũng đến vài vạn người.

Làm gia tộc lâu đời ở đây, Hàn gia chút danh khí vẫn phải có.

Ngoài cửa, hai thủ vệ thấy Hàn Yên Nhi và Sở Ngạo Nam, chủ động lên tiếng chào hỏi " Thiếu gia, tiểu thư tốt. "

Sở Ngạo Nam nhàn nhạt gật đầu, dẫn Hàn Yên Nhi vào trong phủ.

Đi một đường đến đại sảnh, thủ vệ và các hạ nhânđều lên tiếng chào hỏi thái độ thập phần cung kính.

Mặc dù đan điền phá toái, nhưng khí tràng vẫn còn đấy.

Đã từng có một thị vệ không biết điều, buông lời sỉ nhục Sở Ngạo Nam , bị hắn một chưởng đánh chết tươi.

Từ đó hạ nhân mới biết vị thiếu gia này mặt ôn nhuận nhưng xuất thủ thập phần tàn nhẫn

Đại sảnh, một trung niên nhân ước chừng bốn mươi, mặt chữ quốc, diện bộ trường bào màu xanh đang ngồi.

Hắn là Hàn Trì, gia chủ Hàn gia, cường giả tiên thiên Cửu trọng duy nhất của Thương Sơn trấn.

Ngồi đối diện là một vị lão giả, trên y phục thêu hoa văn, là một tên trung cấp dược sư

Lúc này, hai bóng người bước vào.

Sở Ngạo Nam nhìn Hàn Trì gật đầu nói một tiếng " Phụ thân, tìm ta có việc gì ".

Hàn Trì vội giới thiệu "Ngạo nhi, đây là

Lâm đại sư, dược sư trung cấp tại Lạc Dương thành".

Sở Ngạo Nam bình tĩnh liếc qua lão giả, đối Hàn Trị nhàn nhạt cắt lời " Nghĩa phụ, bệnh của ta hắn không chữa được".

Hàn Trì vội vã nói " Lâm đại sư là một trong 5 dược sư tại thành Lạc Dương. Hắn nhất định có cách

Nói xong nhìn qua lão giả. Người sau chỉ vuốt râu mỉm cười.

Sở Ngạo Nam thấy thế, cũng mỉm cười hỏi hắn " Ngươi chữa được ".

Được gọi Lâm đại sư bị hắn nhìn có chút hoảng, cố giả vờ chấn định nói " Phải bắt mạch ta mới biết được ".

"Được, bắt đầu đi"

Khoảng một nén nhang sau, xem xét xong, xác định là đan điền thực sự toái nát. Lão giả vội đứngdậy, hướng phía Hàn Trì chắp tay.

"Sở công tử đan điền đã hoàn toàn vỡ nát, lão phu đành bất lực, mong Hàn gia chủ thứ lỗi". Nói xong vội quay người đi.

Hàn Trì thấy thế cũng thất vọng, thở dài một hơi, cũngkhông buông tiếng lưu giữ

Nhưng chưa đi được hai bước, bên tai đã truyền đến một giọng nói.

" Ta đã cho ngươi đi chưa "

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Chúa Tể sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.