Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoả Diêm Hoàng đế

Tiểu thuyết gốc · 1647 chữ

" Ha ha, Quỷ Trùng lão nhân, lại để ngươi nhanh chân tới trước " Đúng lúc này một tiếng cười truyền đến, một thân ảnh xuất hiện cách Quỷ Trùng lão nhân mười trượng, là một tên trung niên mặt giỗ.

" Hừ, Vô Sinh chân nhân, ngươi lại muốn tranh đoạt cùng ta " Quỷ Trùng lão nhân hừ lạnh một tiếng, quanh thân hắc vụ lan tràn, bên trong hắc vụ ẩn chứa vô số độc trùng.

" Quỷ trùng lão nhân, ngươi bình tĩnh, người chỉ có một, chúng ta khó mà tranh giành " Vô Sinh chân nhân cười nói.

" Vậy ý ngươi như thế nào? " Quỷ Trùng lão nhân lạnh giọng hỏi.

Vô Sinh chân nhân cười nói " Lúc nãy không phải bọn chúng đã chiếm được truyền thừa của động phủ sao, như vậy đi, nha đầu kia ta không tranh với ngươi, đổi lại toàn bộ thứ trong động phủ thuộc về ta "

Quỷ Trùng lão nhân nghe xong thì nhíu mày, trầm tư một lúc rồi nói " Được ", hắn vẫn quyết định chọn Tô Thanh Ảnh, không muốn ra tay sống chết chết với Vô Sinh chân nhân, hơn nữa ai biết được truyền thừa của động phủ có thứ giúp hắn đột phá không.

Vô Sinh chân nhân thấy hắn đồng ý thì mỉm cười, nhưng trong lòng cười lạnh. Hắn nhìn xuống phía dưới Sở Ngạo Nam,mở miệng nói " Quỷ Trùng lão nhân, chúng ta cùng ra tay, tiểu tử kia có chút tà môn "

Quỷ trùng lão nhân gật đầu, hắn trước đó cũng thấy Sở Ngạo Nam một chỉ miểu sát tên trưởng lão Thuế Phàm cảnh trung kỳ.

" Các ngươi nói di ngôn xong chưa? " Sở Ngạo Nam lười biếng ngáp một tiếng.

Mấy người Tô Thanh Ảnh cũng không hề hoảng sợ, nhìn hai tên kia tự biên tự diễn như thằng hề một dạng.

Hai người Vô Sinh chân nhân thấy ánh mắt khinh miệt của hắn thì nổi giận, Vô sinh chân nhân gầm thét " Tiểu tử không biết sống chết, để ta cho ngươi thấy sự khác biệt giữa Thuế phàm đỉnh phong và Thuế phàm cảnh trung kỳ "dứt lời hắn một chưởng vỗ tới, một hư ảnh bàn tay khổng lồ chừng trăm thước đè ép hướng Sở Ngạo Nam.

Sở Ngạo Nam tiện tay một chỉ.

Ầm một tiếng, bàn tay không lồ vỡ nát, một chỉ nhấn xuống, Vô Sinh chân nhân không kịp kêu thảm đã bị ngón tay ép thành sương máu, tiêu tán giữa thiên địa.

Tĩnh, cả thiên địa yên tĩnh. Quỷ Trùng lão nhân rùng mình một cái, cảm giác lãnh lẽo lan tràn theo sống lưng. Mặc dù hắn nổi danh ác độc, đã giết người vô số nhưng theo bản năng vẫn dựng tóc gáy, sợ hãi lan tràn. Hắn giống Vô Sinh chân nhân, đều là Thuế Phàm đỉnh phong, nếu thật sự đánh nhau hắn không hề tự tin có thể chiến thắng đối phương, dù sao hắn thọ nguyên sắp tận. Vậy mà Vô Sinh chân nhân lại bị một chỉ nhấn thành sương máu.

Thử nghĩ xem, có một ngươi có thể dùng một ngón tay nhấn chết ngươi... nghĩ tới đây hắn vội rùng mình, dùng hết sức lực bình sinh quay người bỏ chạy. Hắn một bước một trăm dặm, không dám quay đầu. Sau khi bay được vạn dặm hắn mới dừng lại, thở hắt ra một hơi, trên trán mồ hôi tuôn như mưa. Hắn sợ chết, mặc dù hắn thọ nguyên sắp tận, Tô Thanh Ảnh thì như liều thuốc cứu sinh nhưng hắn không dám ở lại.

Hắn gương mặt âm trầm, lẩm bẩm " Bắt buộc phải đi tìm một Xá Linh thể khác, thời gian của ta không còn nhiều "Nói thế nhưng chính hắn cũng biết Xá linh thể vô cùng hiếm gặp, muốn tìm chẳng khác mò kim đáy biển. Hắn lắc đầu, muốn rời đi.

Phốc một tiếng, trên trán hắn bỗng xuất hiện một lỗ máu, thân thể thẳng tắp ngã xuống, ánh mắt vẫn trợn trừng đầy vẻ sợ hãi.

" Ngạo Nam ca ca, huynh để hắn đi như vậy sao, như thế có thể sẽ gây nguy hiểm cho Thanh Ảnh tỷ tỷ " Hàn Yên Nhi nói.

Tô Thanh Ảnh cũng nhìn hắn, nhưng không dám có ý kiến.

Sở Ngạo Nam cười khẽ " Hắn không trốn được " , Hàn Yên Nhi cũng yên tâm gật đầu.

Tô Thanh Ảnh nhoẻn miệng cười, tiến đến ôm cánh tay hắn, ánh mắt long lanh " Công tử "

" Ngươi là người của ta, chư thiên thần ma cũng không được phép động vào " Sở Ngạo Nam nhàn nhạt cười nói.

" Ưm " Tô Thanh Ảnh ánh mắt say mê nhìn hắn gật đầu.

Hoàng cung của Hoả Diêm quốc đặt tại quốc đô Hỏa Diêm thành.

Tường thành cao trăm trượng, khí thế bức người.

Đoàn người Sở Ngạo Nam đến cổng thành. Thủ vệ thấy trên kiệu là tiêu chí của hoàng thất thì gương mặt cung kính nhường đường cho bọn họ đi vào.

Hoàng cung đại điện, Phạm lão đang bẩm báo sự việc xảy ra cho hoàng đế.

Hoàng đế Hỏa Diêm quốc là một người đàn ông trung niên, thân khoác hoàng bào, đang ngồi trên long ỷ.

Hoàng đế Hỏa diêm quốc sau khi nghe chuyện xảy ra trước động phủ thì nhíu mày, tiếp đến lại nghe chuyện Sở Ngạo Nam miểu sát một tên Thuế phàm cảnh đỉnh phong thì khiếp sợ. Hắn vội nói " Mau đưa ta đi gặp vị công tử kia "

Hỏa Phượng cung, đây là nơi ở của Hoả phượng Nhi, đình viện lâu vũ san sát.

Trong một mái hiên nhỏ, năm thân ảnh đang ngồi.

Hỏa Phượng Nhi ôm cánh tay Sở Ngạo Nam, giới thiệu cho mọi người về hoàng cung Hỏa Diêm quốc, nàng đột nhiên hỏi " Công tử, bao giờ thì chúng ta xuất phát "

" Cứ nghỉ ngơi vài ngày đi, cũng không vội" Hắn nhàn nhạt cười nói.

" Ưm" Hỏa Phượng Nhi gật đầu, nàng đã quyết định đi theo hắn , không biết bao giờ có thể trở lại đây nên cũng có chút xúc động.

" Ha ha, Phượng Nhi, con gái ngoan về nhà cũng không nói một tiếng với trẫm, làm trẫm lo lắng cho ngươi " Một tiếng cười hào sảng truyền đến, Hoả Diêm Hoàng đế long hành hổ bộ bước đến, hắn thay đổi một thanh sam y, theo sau là Phạm lão.

" Phụ hoàng " Hỏa Phượng Nhi cười một tiếng, đứng dậy thỉnh an hắn.

" Ừm " Hỏa Diêm hoàng đế cười xoa đầu nàng, đây là đứa con gái hắn yêu thương nhất, hôn ước lúc trước cũng là bất đắc dĩ, Thái thượng hoàng, cường giả Vương giả cảnh duy nhất của Hoàng tộc vừa chết, phản loạn lăm le, hắn buộc phải kết minh với Thanh Hỏa tông

" Đều do trẫm vô năng, không bảo vệ được cho ngươi " Hắn thở dài nói.

Hỏa Phượng Nhi lắc lắc đầu " Con không trách phụ hoàng, người là hoàng đế, phải lo nghĩ nhiều chuyện, nhưng không sao, cái tên Thương hỏa công tử đáng ghét đó đã chết rồi, ngài không cần tự trách nữa "

Hỏa Diêm hoàng đế gật gật đầu, liếc mắt thấy Sở Ngạo Nam đang ngồi, vội tiến lên chắp tay " Vị này hẳn là Sở công tử đi, tại hạ là cha của Phượng nhi, hoàng đế Hỏa Diêm quốc

Sở Ngạo Nam nhàn nhạt cười nói " Ngươi không cần khách sáo, dù gì Phượng nhi đã là nữ nhân của ta, ngươi cũng coi như cha vợ "

Hỏa Phượng Nhi nghe vậy mặt đỏ lên, tiến đến ôm cánh tay hắn.

Hỏa Diêm hoàng đế nghe vậy cười khan, thấy nữ nhi gương mặt hạnh phúc, sau một lúc hắn nói " Phượng Nhi được công tử ưu ái đúng là phúc của nàng, có công tử bảo vệ nàng ta cũng yên lòng, chỉ là có chút phiền toái nhỏ "

" Ồ, có chuyện gì? " Sở Ngạo Nam cười hỏi.

Hỏa Diêm hoàng đế chần chừ một lúc rồi nói " Công tử giết tam trưởng lão và truyền nhân của Thanh hỏa tông, chỉ sợ tông chủ Thanh hỏa tông là Ly hỏa vương giả sẽ không dễ dàng bỏ qua "

" Ly hỏa vương giả ? "

" Hắn là cường giả Vương giả cảnh trung kỳ duy nhất của Hoả Diêm quốc " Hỏa Diêm hoàng đế ngưng trọng nói.

" Sâu bọ mà thôi, không đáng nhắc tới, nếu hắn muốn tìm chết ta sẽ thành toàn cho hắn " Sở Ngạo Nam cắt lời.

Hỏa Diêm hoàng đế nghe vậy giật mình, cười khan " Vậy ta không quấy rầy công tử nghỉ ngơi " , hắn chắp tay nói xong , liếc Hỏa Phượng Nhi một cái rồi quay người rời đi.

Sở Ngạo Nam nhìn hắn rời đi thì không để ý, tiếp tục trò chuyện cùng tứ nữ.

Ban đêm, trong phòng.

Sở Ngạo Nam lười biếng dựa trên ghế, nhắm hai mắt như đang ngủ. Tô Thanh Ảnh đứng phía sau, hai tay xoa bóp vai cho hắn.

Sau một lúc nàng dừng động tác, len lét liếc mắt thì thấy hắn đang ngủ. Nàng ánh mắt hơi ảm đạm, rồi bước chân nhẹ nhàng ra khỏi phòng.

Nhưng chưa đi được hai bước, cảm giác cánh tay mình bị giữ lại ,rồi ào một tiếng ngã vào lòng hắn.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Chúa Tể sáng tác bởi Namsa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namsa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.