Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Không và Huyết Vũ

Tiểu thuyết gốc · 1174 chữ

Trần Thiên nhìn thấy như vậy chỉ cười, ngồi xuống vuốt ve đầu của Tiểu Hoàng.

- Để mai ta đi bắt vài con thỏ nữa rồi hầm cho ngươi ăn nha.

Tiểu Hoàng sủa gâu gâu, vẫy vẫy đuôi rồi tiếp tục gặm xương.

- Sư phụ, người khỏe hơn chưa ạ.

- Ta không sao hết, chỉ vài ngụm máu thôi mà .

Hoàng lão nhìn tỏ ra mạnh khỏe cười nói với Trần Thiên.

- Đệ tử có một số thắc mắc mong sư phụ giải đáp ?

- Ngươi nói xem, nếu biết ta sẽ giúp.

- Dạ về chiêu thức thứ ba và chiêu thứ tư trong Liên Song Sát ạ, đệ tử luyện hoài mà vẫn không thể nào thực hiện được. Trần Thiên thắc mắc hỏi:

Chiêu thức thứ ba của Liên Song Quyết có tên là Hành Không: hất địch lên không trung trong 2 giây, bản thân sẽ dùng khinh công và quyền cước để đánh gục kẻ địch. Ghi chú khi đánh trúng mục tiêu ở trên không càng nhiều thì mục tiêu sẽ ở trên không càng lâu.

Chiêu thức thứ tư tên là Huyết Vũ : Ôm kẻ địch trên lơ lửng trên không sau đó bản thân sẽ ôm kẻ địch xoay vòng tạo ra một vòi rồng trên không trung rồi lao đầu xuống mặt đất. Ghi chú: Vòi rồng mạnh hay yếu phụ thuộc vào tốc độ xoay và sức mạnh của bản thân.

- Ồ, vậy hãy kể lại tình hình mà con thực hiện chiêu thức ba và thư tư cho ta xem.

Hoàng lão hơi bất ngờ vì đệ tử của mình tiến bộ nhanh như vậy, mới có hơn một năm mà Trần Thiên đã luyện tới chiêu thức thứ ba rồi. Nhớ lại lúc xưa mình bỏ ra hai năm mới tới chiêu thức thứ ba. Hoàng lão nói thầm trong lòng.

- Đúng là thiên tư hơn người.

Nghe sư phụ nói vậy Trần Thiên kể lại:

- Ở chiêu thức thứ ba, khi con hất tung một con báo lên trên không rồi con nhảy lên thực hiện các quyền cước nhưng chỉ đánh được một vài cái thì con đã mất thế và té xuống đất.

- Ở chiêu thức thứ tư, khi con đã ôm một khúc gỗ lên trên không rồi nhưng dùng mọi cách mà vẫn không thể tạo ra vòi rồng được.

Nghe đệ tử của mình kể lại, Hoàng lão từ tốn giải thích:

- Ở chiêu thức thứ ba, con không thể dùng được nếu như không có khinh công, chiêu thứ tư con muốn tạo được vòi rồng thì trước hết con cần phải làm quen được với sự hoạt động của vòi rồng.

Hoàng lão tiếp tục giải thích:

- Con muốn học được khinh công thì hãy luyện tập từ cái nhỏ nhất đó chính là di chuyển từ cành cây này sang cành cây khác. Khi đạt đến mức nhuần nhuyễn thì bản thân sẽ tự quen được cách di chuyển đó và biến hóa nó thành khinh công. Đây là một quyển thân pháp khinh công, nó có thể giúp con luyện tập và học nhanh hơn.

Hoàng lão móc trong túi một quyển sách rồi đưa nó cho Trần Thiên.

- Đa tạ sư phụ !

- Đây là việc một người sư phụ nên làm, con đi theo ta, ta sẽ cho con biết khinh công là như thế nào.

Hoàng lão cùng Trần Thiên đi tới một con sông. Sau đó Hoàng lão chạy trên mặt nước từ bờ này sang bờ bên kia rồi quay lại.

Trần Thiên cũng không ngạc nhiên lắm mà chỉ hơi bất ngờ vì sư phụ có khinh công nhanh quá. Di chuyển từ bờ sông này sang bờ sông bên kia chỉ trong vòng vài giây. Còn cái gọi là khinh công được sư phụ thi triển chả khác gì cách thi triển khinh công của mấy bộ kiếm hiệp ở kiếp trước cả.

- Sư phụ lợi hại như vậy mà sao hôm trước con lại đá trúng người được ?

Trần Thiên thắc mắc hỏi Hoàng lão:

Hoàng lão đắn đo một hồi sau đó nói:

- Một phần là do sư phụ đã già phản ứng không còn như lúc trẻ nữa, còn chủ yếu là do hoạt động nhiều nên bị nội thương tái phát.

Trần Thiên nghe đến thế hơi hoảng nói:

- Sư phụ bị nội thương trong bao lâu rồi ?

- Hình như là 20 năm trước. Lúc đó có một kẻ thù vì muốn đoạt “ Liên Song Quyết” nên đã quyết đấu với ta.

- Kết quả thế nào vậy sư phụ ? Trần Thiên tò mò.

- Ta và hắn sau khi so tài một ngày một đêm thì không phân thắng bại. Trong một đòn quyết định của cả hai đã đánh trúng lẫn nhau nhưng không ai chết cả. Sau khi rút đi ta đã làm mọi cách để chữa trị nội thương nhưng ta chỉ trị được phần ngọn chứ không trị được phần gốc. Cho nên khi ta hoạt động mạnh nội thương sẽ phát tát.

- Thế còn người kia thì sao sư phụ ?

- Từ khi quyết đấu ta cũng không gặp hắn một lần nào nữa, có lẽ hắn vẫn còn sống. Có lẽ hắn đang gầy dựng thế lực và tìm ta để lấy đi Liên Song Quyết. Nên con đừng để cho bất kỳ một ai biết con tu luyện chính Liên Song Quyết. Nếu không sẽ dẫn tới họa sát thân.

- Vâng, đệ tử sẽ luôn ghi nhớ lời dặn của sư phụ.

- Ta đã giải thích cho con về chiêu thức thứ ba, có gì không hiểu nữa thì đến gặp ta. Còn bây giờ ta phải đi vào thôn để chữa bệnh cho người dân.

- Khoan đã sư phụ, còn chiêu thức thứ tư thì con phải làm sao ?

- Dục tốc bất đạt, con hãy luyện tập cho thật tốt chiêu thức thứ ba khi thi triển được chiêu thứ này thì con hãy đến gặp ta.

Nói xong Hoàng lão chầm chậm bước đi.

Trần Thiên nhìn sư phụ đã đi xa bèn thể dài:

- Đúng là mình hơi vội.

Trần Thiên lật quyển khinh công ra xem, ở bên trong gồm các động tác di truyển trên cây và các mẹo để luyện tập tốt hơn.

Xem xong, Trần Thiên bắt tay vào luyện tập. Giờ buổi sáng Trần Thiên phải hoàn thành hết các bài tập trước đó ở một mức độ khó hơn. Buổi chiều thì luyện thân pháp, buổi tối sẽ là thời gian để Trần Thiên ngẫm lại những gì mình đã học xem thử sai sót chỗ nào, phải sửa, hay thay đổi ở đâu để ngày mai có thể luyện tập tốt hơn.

Có lẽ Trần Thiên cũng không nhận ra cái lí thuyết Văn – Tư – Tu mà kiếp trước học ở trường chưa kịp phát huy nhiều thì bây giờ đã phát huy công hiệu của nó.

Bạn đang đọc Đạo Thiên sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.