Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại người quen (1)

Tiểu thuyết gốc · 1090 chữ

Đà Giang là con sông lớn từ phía tây bắc Việt Yên Nguyên Quốc, chảy qua rất nhiều Thành tỉnh, sau đó chảy ra Đông Hải. Nghe nói, xưa kia Đà Giang còn có nhiều Thủy thú sinh sống, còn có cả Hải Nhân Ngư, Nguyên thú, Thánh giao thú ẩn mình dưới dòng sông. Nhưng hiện tại, các Thuyền Thương gia qua lại ít nhiều Hung thú cũng tránh đi. Còn có các Nguyên Sư hộ vệ Thuyền quan, nhiều lần va chạm đánh nhau Hung thú cũng khiến cho chúng dần ít xuất hiện, cơ hồ Yêu thú cũng dần lánh lên các vùng núi xa xôi còn Thủy Thú sẽ tiến dần ra Đông Hải.

Nếu từ Lai Châu thành đi đường bộ đến Hải Dương thành, sẽ phải mất rất nhiều thời gian và tiền thuê trọ. Đám người Hạ Không không chỉ không có tiền, còn không có lệnh bài thân phận, nửa bước khó đi. Đường bộ còn nhiều đường vòng, lại phải di chuyển xuyên qua các Thành tỉnh, thật phức tạp, vẫn là chọn đi đường thủy ngắn hơn một chút.

" Mạnh lên một chút! Rất thỏa mái! "

Tiếng người Thương gia khàn khàn nói : " Tiểu tử! Ngươi rất khá! Chẳng bù cho Quỷ tử nhà ta chỉ biết phá phách! Thật làm chết ta! "

Hạ Không chỉ gật gật đầu, hắn đang bóp vai cho một Lão nhân trên thuyền, bọn hắn đã lên thuyền rồi.

Lão nhân tiếp tục nói : " Tiểu tử nhà ngươi ở đâu? Thân phụ làm trên thuyền này sao? Tiểu tử mệnh khổ a! . Này! Ngươi có thể đến Thái Nguyên thành làm gia nhân cho nhà ta! Nhà ta sẽ không bạc đãi ngươi! Xoa bóp rất khá! "

Hạ Không nói : " Lão gia ngài tốt! Vẫn là cha cha ta nói! Ta còn quá nhỏ! Hơn nữa mụ mụ ta còn ... còn chút bệnh! Gia gia! Xong rồi! Ta đi trước! "

Hắn nói xong, đứng lên chuẩn bị rời đi. Này hiển nhiên là hắn nói dối, hắn nói như vậy có thể tránh bị người ta dụ mang đi, bất giác hắn lại nhớ đến Ngưu lão. Này, mấy câu sau còn có thể có ẩn ý khác.

Lão Thương gia ngẩn người : " Hài nhi mệnh khổ a! Này cho ngươi! "

Hạ Không còn định nói cái gì thì Lão lại nói : " Cầm đi! Này có thể giúp Mụ mụ ngươi! Nếu lần sau gặp lại, đổi ý có thể theo ta! "

Hạ Không mắt rưng rưng, cầm túi tiền sau đó rời đi.

Đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, mắt to mở ra. Hắn nghĩ vẫn là cách của Điệp tỷ tốt một chút, dù sao Thương gia họ cũng rất nhiều tiền, coi như mượn đi, sau này có cơ hội sẽ, mà vị Điệp tỷ này chạy đâu rồi.

Này là do Điệp Luyến Hoa nghĩ ra, nàng ta không muốn chịu khổ làm phục vụ viên, không phải chịu khổ mà là bị Thuyền viên đuổi đi a. Nàng ta hiếu động như vậy, không ít lần làm phá đồ trên thuyền, may mắn chưa đến bến nên chưa bị đuổi xuống. Này cũng là Hạ Không buộc phải nói dối để kiếm tiền chuộc nàng ta.

Từ Lai Châu thành đến Hải Dương thành cũng mất ít nhất hai tuần Thuyền đi, nhưng bọn hắn chỉ cần đi một tuần, dừng lại ở Hòa Bình thành, sau đó đi bộ lên Đông Lạc sơn, là có thể tới nơi Thiên Lão nói.

Dưới trời đêm, Nguyệt quang chiếu chiếu, Thuyền đi giữa dòng sông, Hạ Không ngồi một góc trên mạn thuyền. Ngửa mặt lên trời nhìn trăng, hắn nhớ đến cha mẹ, bà nội, cô cô và tỷ tỷ. Nước mắt nhẹ nhàng theo gò má trôi xuống, mẹ hắn hình dáng như thế nào hắn không nhớ. Đúng thật sự là không có hình bóng nào, chỉ có âm thanh của mẹ hắn " Mẹ! " . Thiên lão nói có thể do hắn bị bắt đi từ rất nhỏ, chưa hình thành ý thức nên không có hình ảnh. Này sau này biết cha mẹ hắn như thế nào mà tìm a.

Bỗng có tiếng người hô hoán : " Bắt Thủy tặc! Mau! Các Thương khách không cần hoảng sợ! . Thuyền quan Nguyên Sư rất nhiều, các vị yên tâm! "

Hạ Không hắn trên mạn thuyền cũng nhẹ nhàng lùi lại, trốn vào một góc.

Một cái Tử ảnh từ trên đỉnh thuyền lao xuống xuất hiện sau lưng hắn, bịt miệng hắn lại. Bên kia, từ trong khoang thuyền đi ra sáu cái Hắc y cầm Đao, bên kia nữa còn có gần mười cái người lạ mặt, chùm khăn kín đầu, tay gậy tay bị chạy ra, này là Thủy tặc.

Một tên cầm Đao lấy ra pháo sáng bắn lên không trung, tên khác lấy đổ ra Hỏa dược chuẩn bị phóng lửa đốt thuyền.

Phía dưới sông truyền lên tiếng huýt gió, đám người lạ mặt mang bao tải, thùng đồ ném xuống, vài tên cũng nhảy đã chuẩn bị nhảy xuống thuyền nhỏ rời đi.

Một tên cầm Đại Đao nhìn qua phía Hạ Không đang ngồi, hắn tiến dần lại. Tử ảnh phía sau lưng Hạ Không đã chuẩn bị động tay, thì bên mạn thuyền bên kia một cái Bạch y trung niên, này có chút quen mắt. Trong thuyền, Nguyên Sư thuyền quan cũng lần lượt chạy ra, trên lưng đồ án kỳ dị theo nhau bung ra, màn đêm tối cùng với ánh lửa và hỏa hỏa lực không nhìn ra màu sắc đồ án, hai bên bắt đầu va chạm.

Bạch y trung niên xuất hiên phía trước thùng gỗ Hạ Không đang ngồi, này gần có thể nhìn ra, Lam sắc Thiết Phiến hiện ra, chỉ tay về phía tên Hắc y cầm Đao kia nói : " Người quen gặp lại nha! "

" Hừ hừ! "

Đại Đao bổ tới, thực lực thật mạnh, Bạch y trung niên xoay đầu lại, giơ Thiết Phiến lên, một Lam sắc quang ảnh xuất hiện chắn được Đại Đao kia.

Hạ Không nhận ra, này không phải Phong Vũ Vân thúc thúc sao, thúc ấy chưa chết sao, tay nắm chặt Dao nhỏ, định đứng lên thì Tử ảnh Lang Văn Cốt sau lưng giữ hắn lại.

Bạn đang đọc Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc sáng tác bởi luanrein
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luanrein
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.