Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hợp đồng đại thành

Phiên bản Dịch · 1538 chữ

" Mạc Vô Ế, cô sợ cả đời này sẽ không kiếm được tiền nữa hay sao ?".

" Lâm đại tiểu thư, chuyện này không cần cô nhọc lòng , vừa rồi cô cũng đã nói, cô có thể thay mặt Lâm gia làm chủ, số tiền này đối với Lâm gia của cô mà nói bất quá cũng như con trâu rụng một sợi lông mà thôi ".

Bây giờ cô hoàn toàn không có năng lực để đối phó với người của Lâm gia, thật sự đối với Lâm Bảo Như và mẹ của cô ta , trong lòng cô rất hận nhưng mà hận nhất vẫn là người cha bạc tình Lâm Thần kia .

" Mạc Vô Ế, là tôi đã xem thường cô".

" Không phải như vậy nha , tôi chỉ là nghĩ thông suốt thôi , cô chán ghét tôi, sau này tôi tuyệt đối sẽ tránh xa cô. Chỉ cần bây giờ cô thỏa mãn yêu cầu của tôi".

"Chút tiền ấy của Thẩm gia, tôi còn chướng mắt, về việc kinh doanh công ty, cô không cần phải suy nghĩ về nó, đời này cô cầm số tiền này, ngoan ngoãn làm Thẩm nhị phu nhân của mình đi ".

Lâm Bảo Như suy nghĩ trong chốc lát, vẫn là phải nhả ra, cô ta là người nhìn vào cái lâu dài, tự nhiên chướng mắt số tiền đó. Người mà cô ta nhìn trúng chính là Thẩm Thời Hạo và vị trí Phu nhân tập đoàn Thẩm Thị .

" Lâm đại tiểu thư thật hào phóng, một khi đã như vậy, chúng ta cứ hợp tác vui vẻ , bây giờ chúng ta có thể ký kết hai bản hợp đồng, chứ lời nói suông từ miệng, tôi không dám tin ".

Cặp mắt đào hoa xinh đẹp kia của Lâm Bảo Như tràn đầy giận dữ, cô ta không để bụng số tiền này, nhưng mà đây là lần đầu tiên trong đời bị người khác tính kế như vậy, chỉ là đứa con gái riêng của cha thôi, cô ta không thể chấp nhận.

" Sao hả? Muốn đổi ý?"

" Cô cho rằng tôi là đứa trẻ ba tuổi sẽ lật lọng hay sao? Mạc Vô Ế, năm nghìn vạn tôi có thể lập tức cho cô, đến nổi hai trăm triệu mà Thẩm gia cầu hôn , tôi cũng thay Lâm gia đáp ứng cho cô, bất quá đây chính là tiền để sau này cô dưỡng lão, cô cần phải nhận nó, điện thoại di động bây giờ tôi không thể cho cô, chờ khi kết thúc hôn lễ, điện thoại di động và hủ tro cốt của mẹ cô, tôi đều sẽ trả đủ , nhưng mà cô nhớ cho kĩ lời của tôi, cô hôm nay ở chỗ này lấy đầy đủ hết thảy, cầm cho thật chắc, nhận không xong cũng đừng trách tôi".

Mạc Vô Ế cười lạnh trong lòng, cô không am hiểu trạch đấu, cũng không hiểu việc xấu mà gia đình này đã làm, nhưng mà , Lâm Bảo Như, chính là đem chủ cũ của thân xác này hành hạ từ lúc còn sống sờ sờ cho đến khi chết đói , thù này không báo, cô cũng không còn mặt mũi nào để sống thay cô gái kia nữa .

" Lâm đại tiểu thư, cho xin đi, lời khuyên của cô tôi sẽ khắc sâu trong lòng, nhưng mà Lâm đại tiểu thư cũng phải nhớ kỹ một chút, chờ khi tôi vào cánh cửa của Thẩm gia, cô cũng không được quản chuyện của tôi, chúng ta giữ lời như trong hợp đồng, sau này nếu cô có tìm tôi gây phiền toái, cũng đừng trách tôi không ngoan" .

Lần này Lâm Bảo Như cảm thấy Mạc Vô Ế không giống như trước, trở nên tàn nhẫn hơn. Lâm Bảo Như cầm điện thoại di động gọi một cuộc,

" Tôi mời luật sư, đợi lát nữa luật sư sẽ đến đây soạn thảo hợp đồng, bây giờ, cô có thể đi ra ngoài rồi".

" Đương nhiên, nhưng mà Lâm đại tiểu thư, nếu chúng ta đã ký kết hợp đồng, tôi nghĩ cô cũng không được ngược...đãi tôi, cô nghĩ xem nếu như tại hôn lễ tôi nói cho mọi người, cô ở Lâm gia không cho tôi ăn cơm, thì sẽ ra sao ta ?".

" Thật là quỷ chết đói đầu thai, cô có thể ăn cơm, cha mẹ tôi mấy ngày nay đều không ở đế đô , hôm sau mới trở về, chờ bọn họ trở lại , cô tốt nhất là tránh xa một chút, dù sao cô cũng là con của tiểu tam, đi ra ngoài đi đừng làm mẹ tôi chướng mắt ".

Tiểu tam ? Mạc Tinh chưa bao giờ là tiểu tam, do bà ấy ngốc, bà ấy không có đầu óc và thiếu bàn lĩnh, bà là bị lừa .

" Thứ nhất , tôi không phải con của tiểu tam, mẹ tôi cũng không phải tiểu tam, là do người cha tra nam của cô lừa bà ấy, thứ hai , cô cho rằng tôi thích nhìn thấy các người, cô nghĩ nhiều quá rồi, thứ ba , chờ cha mẹ cô trở về, chuyện hợp đồng của chúng ta cô phải giải quyết cho tốt, bằng không, cô biết đó ? Rốt cuộc bây giờ là tôi cầu xin cô hay cô cầu xin tôi."

Mạc Vô Ế đi tới cửa, quay trở lại nhìn Lâm Bảo Như, cô ta không nói nên lời, bên trái một câu uy hiếp bên phải một câu cảnh cáo, cô ta như là cục đất nặn.

" Cút "

" Cút? Tôi sẽ không cút, mà là đi, Lâm đại tiểu thư sau này có nói chuyện với tôi thì nên khách khí một chút, nếu người trong lòng của cô mà biết cô trông như thế này thì , ...haha "

Đạt được mục đích khiến tâm tình Mạc Vô Ế thoải mái, cô cũng thật sự nghĩ không ra, chủ cũ của thân thể này tại sao lại thê thảm đến vậy, rõ ràng là nắm được một nhược điểm lớn của Lâm gia như vậy, còn bị bắt nạt đến tận giờ, bất quá nói đến cùng, cô chỉ muốn giúp chủ cũ của cơ thể này báo thù, nhưng mà đối với mẹ của cô ấy thì không có cảm tình, cho nên hủ tro cốt kia cứ việc đem ra uy hiếp tự nhiên, không liên quan gì đến cô .

Nhưng cô không bị uy hiếp , gả đến Thẩm gia cũng không có gì là không tốt, đầu tiên, cô khẳng định sức lực của mình mạnh hơn cái tên Nhị thiếu gia ăn chơi trác táng kia, hắn không thể làm gì cô, thứ hai, nếu có một ngày muốn ly hôn, cô còn có thể được chia một phần tài sản.

Dù sao đối với Lâm gia cô không có cảm tình, đối với Thẩm gia sẽ càng không có , từ cổ chí kim, chỉ có tiền mới là đạo lý.

Mạc Vô Ế đi xuống lầu, trong bếp có những người hầu đang vội, nhưng mà những người đó đều coi như là không nhìn thấy cô.

" Tôi muốn ăn cơm!".

Không ai để ý đến cô, giỏi lắm, những người này cũng khinh người quá đáng.

" Tôi và Đại tiểu thư của mấy người đã làm giao dịch, tôi ở chỗ này, các người phải ngoan ngoãn chăm sóc tôi, bằng không , đại tiểu thư của các người sẽ không sống tốt ? Nghe xong hiểu rồi chứ?".

Đám người hầu nhìn Mạc Vô Ế, đều không nói lời nào, bọn họ đều biết Lâm tiên sinh mang về một đứa con gái riêng, A di làm bếp ở Lâm gia lâu rồi nên biết, năm năm trước, tiên sinh với phu nhân cãi nhau bởi vì đứa con gái riêng đó.

Nhưng cô gái mấy hôm trước được đưa về đã bị ngất xỉu, sao đó đã bị nhốt trong phòng, ban đầu còn cho cô ăn cơm, nhưng sau đó tiểu thư phân phó chỉ cho cô uống nước, cô gái này đã ba bốn ngày không được ăn cơm.

" Sao hả ? Không nghe lời?Có phải hay không đợi tôi bây giờ lên lầu kêu Đại tiểu thư của các người xuống tự mình ra lệnh cho các người . Có lẽ các người không...biết nhỉ, bọn họ đưa tôi đến đây, nhốt tôi lại , không cho tôi ăn cơm, đã phạm vào pháp luật, mà bọn người các người đều là đồng phạm, nếu tôi báo nguy hoặc là bây giờ chạy ra ngoài la toáng lên , đoán xem sẽ thế nào? ".

Hay thật, vừa nói xong, đám người hầu choáng váng, đúng vậy, bọn họ thật sự đã phạm pháp, có thể hay không bị bắt lại ?

" Mau đem cơm lại đây, nếu lại bị cồn cào, tôi không cam đoan mình sẽ làm ra chuyện gì đâu ".

Bạn đang đọc Vợ à , Xin Tha Mạng của Hạc Đáp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duongmocthienthu
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.