Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tư Tại Thiên Ma

Tiểu thuyết gốc · 1424 chữ

Hồng Y lâu Phượng Cẩm đây là cái tên khắp Lưu Vân thành hễ nam nhân đều sẽ biết đến nàng. Cố sự về vẻ đẹp của nàng trải khắp ngõ ngách nơi đây. Tùy tiện ra đường tóm một người nam nhân cũng có thể kể cho ngươi nghe.

Khi sương tái tuyết, khinh vân xuất tụ.

Đây là hai câu miêu tả vẻ đẹp của nàng, da trắng như tuyết, dáng đi như mây. Nàng như Bạch Vân tiên tử cư ngụ cửu trọng thiên.

Dù câu truyện về Phượng Cầm lang truyền khắp Lưu Vân thành nhưng số người chân chính gặp nàng chẳng có mấy ai. Đây là một nữ nhân vừa nổi tiếng lại vừa thần bí. Đây có thể là lần duy nhất nàng chủ động hiện diện trước đám đông.

Giọng nàng nói như tiếng suối chảy làm thanh mát lòng người.

"Hôm nay để tiểu nữ đàn một khúc tặng các vị khách quan."

Xung quanh đám đông hò reo.

"Được nghe Phượng Cầm cô nương đàn chết cũng không hối tiết."

"Không ngờ hôm nay tại hạ có diễm phúc được diện kiến chân diện của Phượng Cầm cô nương."

Khi tiếng đàn của Phượng Cầm bắt đầu tấu lên thì đầu Lưu Bằng bỗng nhiên vang lên tiếng hệ thống

"Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện tinh thần công kích, hệ thống bắt đầu mở ra lớp phòng ngự."

Lập tức Lưu Bằng liền quăng ánh mắt về phía Phượng Cầm, nàng vẫn bình thường mà đàn tấu khúc, nhìn qua Vương Toàn thì con hàng này đang si mê nhìn Phương Cầm không phát hiện gì lạ thường nhưng Lưu Bằng vẫn quyết định mau chóng rời khỏi Hồng Y lâu, hệ thống sẽ không vô duyên vô cớ phát ra cảnh báo nhất là ngay vừa lúc tiếng đàn cất lên. Phượng Cầm cô nương người này không bình thường.

"Vương lão đệ, vi huynh chợt nhớ ra trong phủ có chút việc cần làm nên cáo từ trước."

"Bằng lão ca không ở lại nghe mỹ nhân đàn sao. Thôi nếu lão ca có việc tiểu đệ cũng không cưỡng cầu." Vương Toàn ánh mắt vẫn không dời khỏi Phượng Cầm một chút.

Lưu Bằng không biết lúc hắn lướt qua sân khấu để đi xuống lầu thì ánh mắt Phượng Cầm khẽ nhìn qua bóng lưng hắn một chút rồi nàng lại tiếp tục đàn như chưa có gì.

Vừa về trước cửa phủ thành chủ Lưu Bằng mới chợt nhớ ra một chuyện, bây giờ hắn đã là Khai mạch cảnh tu sĩ nên đã có quyền đánh dấu mỗi ngày một lần cộng với tu luyện bộ công pháp quà tặng tân thủ "Tự Tại Thiên Ma". Không trách Lưu Bằng bây giờ mới nhớ chuyện này, lúc vừa đột phá Vương Toàn đã tìm tới cửa, sau đó là vụ ở Hồng Y lâu làm hắn suy nghĩ mãi từ lúc về tới giờ để tìm điểm khả nghi của Phượng Cầm.

"Hệ thống bắt đầu đánh dấu."

"Đinh! Túc chủ nhận được Thấu Thị Chi Nhãn."

"Hệ thống Thấu Thị Chi Nhãn lại là cái gì?"

"Ở Thiên Hoàn giới tu vi cao Tu giả có thể nhìn thấu tu vi nhỏ hơn mình và đồng cấp tu vi thì không thể nhìn thấy tu vi đống phương nếu đối phưng chủ động thu liễm linh lực, còn tu vi cao hơn mình cũng sẽ không nhìn thấy. Thấu Thị Chi Nhãn giúp túc chủ có thể dò xét tu vi của người cao hơn mình 2 cảnh giới, như túc chủ hiện tại là Khai Mạch cảnh v có thể thăm dò tu vi tối đa là Ngưng Đan cảnh."

Cái này Thấu Thị Chi Nhãn có thể giúp hắn rất nhiều trong việc dò xét địch nhân, tương đối dễ lựa chọn nên đánh hay nên chạy. Dù sao hiện tại Lưu Bằng còn chưa biết lấy mình bây giờ tu vi có thể sử dụng được Thần Đoạ Cung hay không là một chuyện.

"Vậy bây giờ ta làm sao để sử dụng Thấu Thị Chi Nhãn đây?"

"Thấu Thị Chi Nhãn đã được hệ thống thêm vào hai mắt cửa túc chủ, túc chủ có thể lựa chọn mở hoặc đóng Thấu Thị Chi Nhãn bằng một ý niệm, ngoài lúc mở nó cũng không khác gì đồng tử người bình thường nên túc chủ không cần lo lắng bị phát hiện dị thường."

Nghe hệ thống nói vậy thì Lưu Bằng cũng yên tâm. Hắn mặc niệm mở ra Thấu Thị Chi Nhãn sau đó nhìn xung quanh cũng không phát hiện lạ thường có lẽ do xung quanh cũng toàn là phàm nhân, điều duy nhất để hắn biết Thấu Thị Chi Nhãn đang hoạt động chính là linh lực của hắn đang dần dần bị sói mòn.

Nếu tính bằng lượng linh lực hiện tại Lưu Bằng sở hữu thì hắn có thể mở Thấu Thị Chi Nhãn liên tục nửa khắc thời gian.

Kế tiếp chính là môn công pháp "Tự Tại Thiên Ma" mà hắn đã mong từ lúc mở ra tới giờ.

Công pháp: Tự Tại Thiên Ma ( Cửu Phẩm )

Tầng 1 Thiên Ma Trăm Biến: Tu luyện tầng 1 Tu Giả sẽ có khả năng hóa thành bất kì ai, khi hóa thân sao chép toàn bộ tu vi, công pháp, tính cách,... lưu ý không được hóa thân vượt 2 cảnh giới. Muốn thi triển Thiên Ma Trăm Biến cần uống một giọt máu của người muốn hóa thân. Mỗi ngày có thể thi triển 1 lần, mỗi lần không quá 1 canh giờ.

Tầng 2: Khóa

Tầng 3: Khóa

Tự Tại Thiên Ma môn công pháp này huyền ảo khó lường. Tuy tạm thời Lưu Bằng cũng chả biết có thể dùng làm việc gì vì hiện tại cần thiết nhất là công pháp tăng nhanh tốc độ tu luyện và cho dù có hóa thân thành ai sau 1 canh cũng đều sẽ biết mất cho dù tăng được thực lực lên 2 cảnh giới cũng không phải năng lực bản thân.

"Hệ thống tầng 2 và 3 khóa là có ý gì ?"

"Túc chủ muốn tu luyện Tự Tại Thiên Ma tầng 2 và tầng 3 cần phải mua chìa khóa bán trong Thương Thành." Hệ thống vô tình đáp.

"Chó hệ thống, ngưởi bảo ta mua trong Thương Thành nhưng tới bây giờ cái gì chó má Thương Thành cũng không thấy?" Lưu Bằng tức giận quát.

Lưu Bằng càng nghĩ càng tức. Kiếp trước đọc tiểu thuyết xuyên không, không phải hệ thống nào lúc xuất hiện cũng mở khóa vài tính năng cơ bản cho nhân vật chính xài sao.

Nhưng tới lượt Lưu Bằng hắn cái này chó hệ thống vừa xuyên qua khóa chức năng đánh dấu, tới giờ dù đã Khai Mạch cảnh vẫn chưa thấy mở cái gọi là Thương Thành.

"Túc chủ tu vi đạt Ngưng Đan cảnh sẽ mở Thương Thành."

Tới tận đây Lưu Bằng đã không còn tâm đi chửi cái này chó hệ thống. Hắn mở ra bảng nhân vật.

Túc chủ: Lưu Bằng

Tu vi: Khai Mạch cảnh

Công pháp: Tự Tại Thiên Ma ( Tầng 1 Thiên Ma Trăm Biến)

Pháp khí: Thần Đọa Cung ( Cấp 1 )

Danh vọng điểm: 0

"Này hệ thống, không phải ngươi nói danh vọng điểm kiếm được bằng việc danh tiếng vang xa ai cũng biết sao? Ta hiện tại dù sao cũng là Thiếu Chủ Lưu Vân thành, ai ai cũng biết v tại sao danh vọng điểm vẫn là số 0?" Lưu Bằng thật sự không hiểu nổi.

Cho là điểm danh vọng không tính tiếng xấu nhưng tiền thân lúc trước tính tình cũng không hư chỉ là do bị nuông chiều quá mức, tiền thân cũng rất hay phát thức ăn miễn phí cho Nam phường nơi tập trung của khu người nghèo, cũng khá được người dân nơi đó yêu quý vậy tại sao hắn xuyên tới đây là ngày thứ 10, danh vọng điểm vẫn là con số 0.

"Danh tiếng trước đây không thuộc về túc chủ nên trong phạm vi những người trước kia đã biết túc chủ sẽ không tính điểm danh vọng."

Nếu không phải Lưu Bằng hắn tiết mệnh thì chắc chắn hắn sẽ tông đầu vào trụ một lần nữa để đồng quy vu tận với chó hệ thống.

Bạn đang đọc Đánh Dấu Liền Vô Địch sáng tác bởi Zarika
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zarika
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.