Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghi Án Giết Người (1)

Phiên bản Dịch · 1691 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

Đêm đã khuya, trong căn nhà thuê, ánh sáng từ máy tính lờ mờ chiếu vào khuôn mặt gầy guộc của người đàn ông, hắn gầy trơ xương, trông như một bóng ma.

Gã đàn ông há miệng, run rẩy nhưng không thốt được lời nào, hai mắt mở to đỏ ngầu nhìn ngấu nghiến vào màn hình máy tính, có một loại kinh hãi kiêm hưng phấn khó có thể diễn tả bằng lời.

Gã đó đang xem livestream, trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ có hai người, một người đàn ông mặc đồ đen trùm đầu và một người phụ nữ, lúc này mọi người vẫn đang vào phòng livestream rất nhiệt tình.

- Hỡi những người bạn của tôi, nhát đao kế tiếp tôi sẽ cắt phần ngực của cô gái này!

Hình như câu nói đó khiến gã đàn ông có chút phản ứng, thân thể bắt đầu run lên, hắn nhìn thấy người phụ nữ trần truồng bị trói trên cây thánh giá không ngừng giãy giụa thông qua màn hình máy tính!

Cảnh tượng này có tác động trực tiếp đến thị giác, giống như Chúa Giêsu bị đóng đinh kết án tử hình. Người phụ nữ sợ hãi muốn hét lên, nhưng miệng bị nhét khăn, khiến cô chỉ có thể phát ra những âm thanh ư ư trầm đục.

Hắn nhìn thấy gã đàn ông trong phòng livestream một tay cầm con dao còn một tay nâng một bên bầu ngực của người phụ nữ lên và vuốt nhẹ, như thể hắn ta chỉ đang chiêm ngưỡng, hưởng thụ nét đẹp trên cơ thể người phụ nữ đó.

Người phụ nữ bắt đầu vùng vẫy dữ dội, run rẩy liên tục, chợt tay của gã đàn ông cầm con dao “vẽ” một vòng tròn ở phần ngực, từng thớ thịt phần dao đi qua đều bị đứt lìa, máu tươi chảy đầm đìa, không ngừng phun ra liên tục.

Một lỗ thủng rất lớn ở ngực trái lộ ra ngoài không khí, nếu nhìn kỹ có thể thấy trái tim bị ngăn cách bởi một lỗ thủng mỏng.

Từng lớp thịt đập lên xuống trông rất khiếp đảm.

Lúc này, lễ hội trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn đang diễn ra, càng lúc càng có nhiều người tiến vào xem nào là bình luận, nào là tặng quà, nào là tặng sao… gần như chiếm toàn bộ màn hình, còn người phụ nữ đang vặn vẹo oằn mình khó khăn như một con sâu sắp chết.

- Nhát dao tiếp theo, tôi sẽ móc mắt cô ta!

Lúc này, trên màn hình tất cả quà tặng oanh tạc nhảy trên mang hình đều không còn, người đoàn ông nhìn chằm chằm gã biến thái trong máy tính, dõi theo con dao trong tay gã đó không ngừng tiến đến trước mặt cô gái, cuối cùng tiếp tục…

- Ahhhhhhhhh!!!

Một tiếng thét như lợn bị chọc tiết xé toạc màn đêm yên tĩnh.

Người phụ nữ ở tầng dưới ôm lấy đứa trẻ bị dọa sợ hãi khóc ré lên buông lời chửi bới:

- Có người chết hay sao mà đêm hôm kêu to thế.

Chửi xong liền ôm lấy đứa trẻ trở mình rồi ngủ thiếp đi.

Đêm nay còn dài lắm!

Tại phòng họp phân Cục Công an, Thái Bình Kiều thành phố B.

Tôn Nhiễm ngồi trong phòng họp cùng với 20 cảnh sát mới trúng tuyển năm nay đang chờ được phân công nhiệm vụ, Tôn Nhiễm là người của thành phố B, cô học tại Đại học Công an thành phố B, tốt nghiệp chuyên ngành điều tra tội phạm, và tất nhiên sau khi vượt qua kỳ thi đã được nhận vào Cục Công an Thái Bình Kiều gần nhà nhất.

Ánh nắng mùa thu xuyên qua cửa kính chiếu vào người ấm áp, trong nhóm cảnh sát mới hoặc có vài người quen nhau từ trước hoặc vừa mới bắt chuyện làm quen có trò chuyện phiếm với nhau vài câu, nếu không phải đang ở trong phòng họp, cảm giác này thật sự rất dễ chịu, khiến Tôn Nhiễm cũng được dịp nhắm mắt lại dưỡng thần.

Lúc sau có một người đàn ông từ ngoài cửa đi vào, lần lượt theo sau là mấy cảnh sát.

Mọi người lập tức đứng dậy, người đàn ông vẫy tay ra hiệu cho tất cả ngồi xuống. Người đàn ông đó chừng năm mươi tuổi, cao khoảng 1m7, nước da ngăm đen, dáng người cường tráng, trên đỉnh đầu mái tóc lưa thưa, hai con mắt sắc bén quét qua những người trẻ tuổi trong phòng hội nghị.

Đoạn nhìn thấy Tôn Nhiễm bỗng dừng lại một lúc mới bắt đầu nói:

- Xin chào mọi người, tôi là Hạ Xuân Lai, Bí thư Ủy ban kỷ luật của phân cục Thái Bình Kiều. Thay mặt lãnh đạo phân cục, chúng tôi hoan nghênh tất cả các bạn. Tới đây đều là những người trẻ tuổi, hầu hết đều đã tốt nghiệp các học viện công an nhân dân. Các bạn có kiến thức phong phú, có thể nói các bạn trẻ chính là nhiệt huyết tươi mới đến với phân cục chúng tôi, đồng thời cũng là trụ cột của đội an ninh công cộng của thành phố. Văn phòng phân cục Thái Bình Kiều là phân cục lớn nhất và đông dân cư nhất trong toàn khu trực thuộc của thành phố B. Khó khăn trong quản lý và khối lượng công việc rất lớn, công việc sẽ rất vất vả, mong các bạn trẻ đừng ngại gian khổ, chịu khó tìm tòi học hỏi thêm, làm nhiều, có gì không hiểu cần kịp thời xin ý kiến của các đồng chí lãnh đạo và các đồng chí cũ! Đã hiểu rõ chưa?

Các cảnh sát mới ngồi bên dưới đồng thanh trả lời: 

- Đã rõ!

- Sau đây bắt đầu phân công vị trí. Những người được gọi đến tên, thì đi cùng với người trong đội của mình! Đội an ninh đội một gồm: Lý Nam, Vương Vũ; đội hai gồm: Lưu Tử Tân, Hứa Dương… Đội điều tra hình sự đội hai gồm: Tôn Nhiễm; đội ba…

Những người đi cùng với Tôn Nhiễm lần lượt được đưa đến vị trí của mình, rất nhanh sau đó chỉ còn lại Tôn Nhiễm và Hạ Xuân Lai trong phòng họp. Lúc này, một nam cảnh sát còn rất trẻ, khuôn mặt tuấn tú từ ngoài cửa gấp gáp xông vào.

Hạ Xuân Lai vẻ mặt không vui, nghiêm túc nhìn viên cảnh sát tới muộn chất vấn: 

- Sao bây giờ mới tới? Để “hoa khôi” của chúng ta đợi lâu như vậy?

Cảnh sát trẻ vẻ mặt xấu hổ nói:

- Lãnh đạo, hôm nay đội hai của chúng tôi làm nhiệm vụ trực ban, vừa xong việc là tôi chạy ngay tới đây.

Hạ Xuân Lai gật đầu.

- Đây là Tôn Nhiễm, nữ cảnh sát tốt nghiệp Đại học Công an, đội hai của các cậu là sướng nhất đấy, nhớ giúp đỡ người mới!

Anh cảnh sát trẻ tuổi sững sờ nhìn Tôn Nhiễm.

- Lãnh… lãnh đạo... hết rồi sao? Chỉ cho chúng tôi một cô gái?

- Làm sao? Hoa khôi cảnh sát duy nhất của năm nay được trao cho đội hai của cậu mà còn chưa hài lòng à?

Hạ Xuân Lai trêu chọc.

- Không không không, có nữ cũng rất tốt, vậy thì tôi đưa người đi nhé thư ký Hạ.

- Đi đi.

Hạ Xuân Lai xua tay.

Người cảnh sát trẻ dẫn Tôn Nhiễm lên tầng ba, vừa đi vừa nói: 

- Tôi tên là Dương Phàm, tôi làm ở đây sớm hơn cô hai năm, tôi là người ở thành phố B, nếu có gì không hiểu trong công việc có thể hỏi tôi. Hoặc có cần giúp đỡ gì trong cuộc sống cũng có thể gọi tôi bất cứ lúc nào, đừng ngại nhé!

Tôn Nhiễm gật đầu đồng ý.

Dương Phàm đưa Tôn Nhiễm vào một văn phòng đối diện với cầu thang ở tầng 3, ở bên ngoài cửa có tấm bảng ghi “Đội điều tra tội phạm số 2”. Tôn Nhiễm nhìn những dòng chữ sáng chói trên tấm bảng trước cửa, đột nhiên cảm thấy không chân thực, thiết nghĩ rằng đây... chính là nơi làm việc mình muốn trong tương lai sao?

Bước vào văn phòng trống trơn, không có ai trong đó, Dương Phàm chỉ vào chiếc ghế sô pha bên cửa sổ, ra hiệu cho Tôn Nhiễm ngồi xuống.

- Phải rồi, tôi vẫn chưa biết cô bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu?

- Tôi năm nay 24 tuổi, nhà cũng ở thành phố B.

Tôn Nhiễm chỉ đáp ngắn gọn rồi lại im lặng.

Thật quý như vàng, Dương Phàm thầm nghĩ, hắn nhìn cô gái có chút hướng nội trước mặt, áo phông trắng, quần jean ống đứng, giày vải, một nữ sinh đại học vô cùng tiêu chuẩn, nhưng dù là quần áo đơn giản, mặc trên người cô gái lại toát lên vẻ rất trong sáng và tỏa nắng. Tôn Nhiễm cao khoảng 1m65 và rất gầy, có lẽ chưa đến 45 cân.

Trông rất trầm lặng, ít nói, có lẽ là do mới đến một môi trường mới, nên có phần chưa được tự nhiên, cô gái ngồi thẳng lưng trên ghế sô pha, hai tay xoay qua xoay lại chiếc điện thoại.

Tôn Nhiễm để tóc ngắn quá vai một chút, làn da trắng nõn, khuôn mặt trái xoan trong veo dưới ánh mặt trời lúc này hơi ửng hồng, đôi mắt phượng dưới lông mày nhạt, chiếc mũi nhỏ xinh, toàn bộ khuôn mặt điều không có gì để chê ngoại trừ sống mũi hơi thấp và đôi môi hơi mỏng, nhìn tổng thể cả người tựa như một cô nương bước ra từ bức tranh cổ.

“Đẹp đấy, không hề tệ!”

Sau một vài cái liếc mắt nhìn đánh giá Dương Phàm cuối cùng cũng đi đến kết luận như vậy.

Bạn đang đọc Dẫn Tội (Dịch) của Tước Diệu Đích Ngạch Cốt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.