Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tượng đá của tà môn(2)

Phiên bản Dịch · 991 chữ

Sau khi vẽ xong bùa Hồi Chuyển Thái Dương, tôi dừng tay và lặng lẽ đợi Thiết Trụ tỉnh lại, vì lúc này tôi đã không còn cách nào khác. Đối với loại bệnh này, tôi đã dùng mọi cách có thể dùng tới. Nếu cậu ta vẫn không tỉnh lại, vậy chỉ có thể tính cách khác.

Cũng may, đúng lúc mọi người đang nóng lòng chờ đợi, đột nhiên một thôn dân tinh mắt hưng phấn kêu lên: "Tỉnh rồi, tỉnh rồi, Thiết Trụ tỉnh lại rồi!"

Thật ra không cần người đó kêu to, lúc này mọi người đều thấy Thiết Trụ đã tỉnh, ai nấy đều xúc động, trái tim nơm nớp lo sợ cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Mọi người luống cuống tay chân đỡ Thiết Trụ ngồi dậy, hỏi cậu ta cảm thấy thế nào.

Thiết Trụ ngơ ngác liếc nhìn mọi người, sau đó lại hỏi chúng tôi rằng có chuyện gì vậy, mọi người lại tụ tập ở đây nhiều như vậy làm gì.

Nghe thấy câu này, mọi người lập tức vui mừng. Ai cũng phập phồng lo sợ hơn nửa ngày trời, bản thân cậu ta thì lại không biết chuyện gì. Tuy nhiên, nghe thấy cậu ta mở miệng cũng khiến tôi yên tâm, điều này cho thấy cậu ta không có vấn đề gì lớn. Mọi người anh một lời, tôi một câu kể cho Thiết Trụ nghe chuyện đã xảy ra, sau đó hỏi Thiết Trụ rằng vừa rồi cậu đã xảy ra chuyện gì, tại sao đột nhiên lại ngất xỉu?

Thiết Trụ gãi đầu: "Tôi cũng không biết. Chỉ là lúc ấy tôi đã đào được một vài bức tượng đá trông giống như đầu người nên gọi mọi người tới xem thử. Sau đó lại đột nhiên cảm thấy chóng mặt và tức ngực. Sau đó nữa... tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra tiếp theo!"

Nghe Thiết Trụ nói tới tượng đá trông giống như đầu người, tôi lập tức hỏi thôn dân xem bức tượng đá đó ở đâu và đưa tôi đi xem.

Thôn dân chỉ về phía trước, nói rằng nó ở ngay bên kia. Tuy ngoài miệng nói như thế nhưng không ai dám đưa tôi đến đó, hiển nhiên là bởi vì vẫn còn sợ hãi trước chuyện của Thiết Trụ.

Thấy dáng vẻ rụt rè sợ hãi của mọi người, tôi không nhịn được cười nói: "Mọi người đừng sợ hãi quá như thế. Chẳng phải lúc trước mọi người đều tụm lại xem rồi sao? Chỉ cần không phải là người có đường vận mệnh quá ngắn thì theo lý sẽ không dễ dàng bị hung thần ác sát xung thể như vậy."

Nói xong, tôi cũng không ép buộc bọn họ, một mình xoay người đi về hướng phía trước, song vẫn có một ít thôn dân lớn gan đi theo tôi.

Chỉ một lúc sau, thôn dân chỉ về phía trước và nói: "Đây, ngay ở đây. Có một số tượng đá đầu người, rất tà môn."

Tôi nhìn dọc theo hướng phía trước, quả nhiên con đường dưới chân tôi được tu sửa đến phía trước đã không còn tiếp tục nữa, vì vậy tôi bước nhanh qua.

Tôi chỉ thấy một vài vật tối màu trên dốc đất đang đào một nửa, có hình bầu dục, trông giống như đá. Tôi chỉ vào những thứ này và hỏi các thôn dân phía sau: “Đây là tảng đá hình đầu người mà các người đã nhắc đến sao?”

Thôn dân gật đầu lia lịa nói: "Đúng vậy, thứ này thật quỷ dị, trông y như đầu người!"

Nghe bọn họ nói như vậy, tôi nghiêng người đến gần và xem xét kỹ hơn, quả nhiên những tảng đá này đúng là đã được điêu khắc qua. Mỗi tảng đá hình bầu dục đều có một mặt khắc ngũ quan của con người, có thể nhìn thấy mắt, mũi, tai và miệng. Mặc dù những tượng đá này đã lâu năm nhưng ngũ quan khắc trên đó vẫn còn hiện rõ. Thế chẳng phải cái này được điêu khắc theo hình dạng con người hay sao?

Tôi đếm đếm thì có năm sáu tượng đá được thôn dân đào lên. Ngũ quan của chúng gần như giống nhau, vẻ mặt cũng trông như người thường, không dữ tợn như một số tượng thần khác. Hầu hết các tượng đá này chỉ đào lên được cái đầu, không biết còn có thân tượng đá nằm trong đất hay không.

Các thôn dân thấy tôi cứ quan sát nó một lúc lâu nên có người hỏi tôi có biết những thứ này là gì không.

Thật sự mà nói, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thứ này nên không thể nhận ra được gì. Tuy nhiên tôi cũng biết, bởi vì Thiết Trụ đào mấy thứ này ra cho nên mới bị hung thần ác sát xung thể, vì thế tôi không dám khinh suất. Phải biết rằng những tượng đá này được chôn ở đây không phải do cổ nhân chôn cho vui mà nhất định là có tác dụng gì đó.

Lập tức, tôi lấy chiếc la bàn từ trong túi vải màu vàng ra, khi đeo lên tay thì thấy kim la bàn như đang nhảy múa, xoay tới xoay lui. Tôi hoảng sợ ngay tức khắc, lòng lại thầm than rằng nơi này quá hung rồi?

Bây giờ phát hiện tình huống này, tôi cũng không dám ở lại nữa, quay đầu nói với các thôn dân: "Những pho tượng đá này hơi quỷ dị. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy la bàn quay mạnh như vậy, rõ ràng là nơi đây có ác âm, oán khí quanh quẩn khắp nơi, mọi người nên rút lui càng sớm càng tốt, không thể tiếp tục động thổ ở đây nữa!"

Bạn đang đọc Dân Gian Sơn Dã Quái Đàm(Bản dịch) của Phan Hải Căn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhatlosinhhoa18
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.