Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quan tài mọc tóc trắng

Phiên bản Dịch · 1458 chữ

Đã là lúc nào rồi mà người này vẫn còn muốn làm cho hai ông cháu tôi sợ hãi theo.

Tuy nhiên, nhìn bộ dáng của người này, nhất định là do quá sợ hại, lại là bị dọa sợ không nói lên lời.

Ông nội không hỏi thêm được điều gì ở người này, liền dẫn tôi đi ra cửa, vội vàng chạy đến nhà Tôn gia.

Từ xa tôi đã thấy nhà Tôn gia, đang bị một luồng khí tức u ám bao xung quanh.

Tuy nhiên, loại khí tức này người thường không thể thấy được. Đó chính là một trong những năng lực đặc biệt của tôi.

Nếu như để cho người thường thấy được loại khí tức này, đoán chừng những người dân ở trong nhà Tôn gia, sẽ phải chạy mất vì bị dọa sợ, sẽ không còn một ai dám ở chỗ này để xem náo nhiệt nữa.

Hiển nhiên, ông nội cũng phát hiện ra những khí tức u ám kia, lông mày nhíu lại, biểu tình trên mặt cũng tỏ ra vô cùng ngưng trọng.

Điều này nói rõ sát khí ở nhà Tôn gia quá nặng!

Chờ đến khi tôi và ông nội chạy đến, liền phát hiện trên quan tài chứa thi thể của Tôn Xương Qúy đang mọc ra những sợi lông mao trắng dài và mỏng .

Những sợi lông mao trắng đó dài khoảng mười phân, vẫn còn đang tiếp tục mọc dài ra .

Ông nội thấy vậy, khuôn mặt liên đen lại.

Chỉ chớp mắt, ông nội phát hiện trên quan tài đang treo một lá cờ chiêu hồn, sắc mặt liền trở nên khó coi .

Ông đưa tay ra xé lá cờ chiêu hồn, ánh mắt sắc bén quết quanh bốn phía, nghiêm nghị quát lên: "Là ai treo lá cờ chiêu hồn này lên?"

Tôn Gia Văn vừa thấy ông nội tôi tức giận như vậy, rụt rè e sợ từ bên cạnh đi ra, nói úp mở: "Ông Thập Tam, là cháu treo, cháu đọc trong tiểu thuyết thấy trong nhà khi có người thì sẽ treo một lá cờ chiêu hồn lên, nói không chừng còn có thể để cho người chết sống lại!"

"Sống cái đầu mày!"

Ông nội tức giận xé lá cờ chiêu hồn ra thành nhiều mảnh, "Cha mày đã trở thành một bộ hài cốt, mày còn muốn để cho ông ta sống lại?"

"Mày đây không phải là gọi hồn, mà là gọi ác quỷ đến nhà mày!"

Tôi chưa từng thấy ông nội quát ai mà lớn như vậy .

"Tôn Gia Dũng mua đồ về chưa?" Ông nội hỏi Mã Tú Hoa.

Mã Tú Hoa nghẹn ngào nói: "Tam gia tiên sinh, thằng bé vẫn chưa về!"

Ông nội lại hướng Tôn gia văn quát lên: "Mày gọi điện thoại cho anh hai mày, hỏi nó đi đến chỗ nào rồi!"

Tôn Gia Văn bị ông nội mắng hôi đầu thổ kiểm nghĩ, không dám chậm trễ, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Tôn Gia Dũng.

Sau khi gọi xong, anh vội vàng hướng ông nội nói: "Ông Thập Tam, anh hai cháu đă đi vào thôn!"

Ông nội gật đầu một cái.

Tôn Gia Văn vừa mới cất điện thoại di động, từ bên ngoài liền truyền tới tiếng xe gắn máy .

Rất nhanh, Tôn Gia Dũng đã xách những đồ đã mua vào trong nhà .

Lúc này ông nội đang bố trí trận pháp xung quanh quan tài, đem ba con gà trống đi giết, đem tất cả máu đổ vào trong quan tài và giấy vàng bên trên .

Ngay khi ông nội bố trí trận pháp xong, những sợi lông mao trắng mọc trên bề mặt quan tài giống như bị một cỗ lực cường đại ngăn cản, toàn bộ rút lại vào trong quan tài .

Lúc này, ông nội giao cho tôi mười ba cái đinh đóng quan tài, nói: "Cháu trai, chuyện niêm phong quan tài ông giao cho cháu , cháu có dám làm không?"

"Dám!"

Đây là lần đầu tiên ông nội cho tôi làm chuyện này.

Dựa theo phong tục ở thôn chúng tôi, việc phong quan tài đều giao cho bát tiên làm.

Gọi là bát tiên, chính là ở trong thôn chọn ra tám người trẻ tuổi sức lực cường tráng, cũng chính là những người chuyên môn phụ trách khiêng quan tài mang đi hạ táng.

Nhưng chuyện hôm nay không giống như bình thường, phong quan tài không phải là người bình thường có thể khiêng được.

Bởi vì trên người tôi có lệnh bài bảo hộ nên hung sát không thể làm gì được tôi, lúc này ông nội mới đem nhiêm vụ phong quan giao cho tôi.

Tôi cầm lên một cái đinh quan tài, giơ búa lên, lúc này đem đinh quan tài đóng xuống nắp quan tài, tôi liếc nhìn vào trong quan tài, cả người nhất thời cứng lại.

Ở trong quan tài, người nằm ở đó không phải Tôn Xương Qúy.

Mà là Tô Lệ!

Ngay khi tôi đang thất thần, hai mắt Tô Lệ bất chợt mở ra, nhìn về phía tôi khẽ mỉm cười, giống như một đóa hoa xuân nở rộ xinh đẹp.

"Thập Tam!"

Tô Lệ thấp giọng gọi tôi .

Tôi đang chuẩn bị trả lời, bên tai liền truyền đến giọng nói của ông nội như một đạo sấm sét : "Thập Tam, làm gì ngẩn ra vậy, mau đóng đinh đi!"

"Ông nội..."

"Đừng nói nhiều, đóng đinh!"

Hiển nhiên, ông nội đã phát hiện ra tôi không được bình thường.

Bành!

Ta đành phải giơ búa đem một cái đinh quan tài, đóng vào giữ nắp quan tài.

"A!"

Cùng lúc đó, tôi nghe thấy trong quan tài truyền ra tiếng hét thảm thiết của Tô Lệ.

Giống như là không phải tôi đóng đinh vào nắp quan tài, mà là đóng vào người Tô Lệ.

Cả người tôi run lên, trái tim liền đau nhói.

Ông nội đang vung kiếm gỗ đào, hướng tôi ném một đạo ánh mắt sắc bén, trong ánh mắt hiển nhiên có nghiêm khắc phê phán đối với tôi.

Ý của ông, dĩ nhiên tôi hiểu.

Tôi chỉ đành phải cầm lên cái đinh quan tài thứ hai tiếp tục đóng vào giữa nắp quan tài.

Từ trong quan tài lần nữa lại truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Tô Lệ.

Trái tim tôi giống như lại bị kim đâm một lần nữa.

Bành!

"A!"

Bành!

"A!"

...

Sau khi mười ba cái đinh quan tài đóng toàn bộ vào trên nắp, cả người tôi liền xụi lơ trên đất.

Sau khi niêm phong quan tài hoàn thành, ông nội cũng vội vàng thu pháp khí. Ông kéo tôi đến một nơi không người qua lại, trợn mắt tức giận nhìn tôi, trách móc: "Có phải cháu nhìn thấy cái gì ở trong quan tài?"

"Cháu phát hiện người nằm trong quan tài không phải Tôn Xương Quý, mà là Tô Lệ!" Tôi không dám giấu giếm ông nội, nói ra sự phát hiện của mình .

Ông nội hận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, lại lần nữa trợn mắt nhìn tôi, nói: "Cháu trai, đó là ảo giác, Tô Lệ căn bản không thể nào xuất hiện được ở bên trong quan tài."

"Thập Tam, cháu nói thật với ông nội đi, có phải lần đầu cháu gặp Tô Lệ trong lòng liền có tình cảm với cô ấy?"

Tôi có chút giật mình nhìn ông nội một cái, lặng lẽ gật đầu.

Ông nội thở dài một hơi, nói: "Cháu trai. cháu đã lớn rồi, lần đầu tiên thấy một cô gái xinh đẹp như vậy liền có tình cảm, đây cũng là điều bình thường."

"Nhưng cháu phải hiểu, cô ta không phải là người!"

"Cháu làm sao có thể có tình cảm với một con quỷ được chứ?"

"Cháu trai ngốc của ta, cháu phải biết, Lưu Hiểu Khánh lúc này đang dùng mỹ nhân kế để mê hoặc cháu, đặc biệt là đầu độc tâm trí của cháu!"

Ông nội đang giải thích cho tôi hiểu thì từ trong gian nhà chính đột nhiên truyền đến những tiếng la hét thất thanh .

Tôi cùng ông nội chạy đến, phát hiện quan tài ở trên băng ghế, đang rung lắc dữ dội, cùng lúc đó, từ bên trong truyền ra những tiếng va chạm.

Chẳng lẽ hài cốt Tôn Xương Quý muốn từ trong quan tài chui ra ngoài?

Bành!

Bành!

Bành!

Sức lực va chạm vô cùng lớn, giống như bất cứ lúc nào quan tài cũng có thể bị phá vỡ ...

Bạn đang đọc Dân Gian Sơn Dã Cấm Kỵ (Dịch) của Gối Ôm Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BíchThủy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.