Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi sát

Phiên bản Dịch · 1675 chữ

Ông nội từng nói với tôi nếu hồn phách của người sống bị thi quỷ cướp mất, thì họ sẽ biến thành thi sát rất hung ác đến lúc đó sẽ rất khó để đối phó.

Bởi vì thi sát rất thích hấp thụ tinh hoa của các vì sao và ánh trăng vào nửa đêm để giúp tăng cường tu vi của bản thể, một khi tu vi đạt tới trình độ mạnh nhất nó có thể giả mạo thành người thân của người đó sau đó sẽ giết tất cả mọi người trong gia đình đó.

Chuyện xác chết vùng dậy quỷ đoạt hồn phách người sống chỉ có trong truyền thuyết, nhưng hết lần này đến lần khác tất cả tôi đều gặp!

Dĩ nhiên, tôi cũng không thể để cho xác chết vùng dậy cướp mất hồn phách của Tôn Gia Dũng.

Một khi xác chết vùng dậy biến thành thi sát, chắc chắn toàn bộ người dân ở sa trớ thôn sẽ gặp nguy hiểm.

Lúc này tôi bước lên, nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, tay trái bấm kim quang thần chú ấn quyết, tay phải đem một lá bùa trấn sát dán lên trên trán của Mã Tú Hoa.

Bùm!

Bùa trấn sát bị đốt cháy ở trên trán của Mã Tú Hoa.

Ầm ầm một tiếng, lúc này Mã Tú Hoa ngửa mặt lên trời sau đó liền ngã xuống đất.

Điều này cũng kỳ lạ, lúc này đầu lưỡi của Mã Tú Hoa đột nhiên rụt trở lại vào trong miệng, cặp mắt cũng nhắm lại, hồn phách bị cướp cũng quay lại trở về Tôn gia dũng.

Lần này Tôn Gia Dũng bị dọa sợ không nhẹ, sắc mặt tái nhợt tím ngắt, cơ thể lắc lư giống như có thể bất cứ lúc nào cũng có thể bị ngã xuống.

Tôi đi đến vỗ một cái lên bả vai anh ta, gọi: "Anh Gia Dũng!"

Anh ta bị tôi gọi, lúc này mới hồi phục lại tinh thần, liền khụy xuống trước mặt tôi, nói: "Thập Tam, hù chết tôi mất, mẹ tôi làm sao vậy?"

Tôi đi đến hàng cây liễu ở bên cạnh nhìn một cái, hỏi Tôn Gia Dũng: "Tôi bảo anh kéo xe ba gác ra cổng thôn sao anh lại kéo xe đến chỗ này, có phải nước mắt anh rơi trúng lên mặt mẹ của anh phải không?"

Nghe tôi hỏi như vậy, Tôn Gia Dũng vội vàng nói: "Thập Tam, cậu nói đúng rồi!"

"Khi tôi đang kéo mẹ tôi, trong lòng không hề muốn chia xa, luôn nghĩ đến giờ bên cạnh mình không còn một người thân nào nữa, vừa hay lại có một trận gió thổi đến, làm cho khăn che mặt bị lật lên khi tôi nhìn thấy khuôn mặt của bà tôi không kìm nén được liền bật khóc bỗng một giọt nước mắt rơi lên khuôn mặt bà..."

Sau khi nghe anh ta nói xong, tôi bỗng hiểu ra.

Phong tục ở nơi đây của chúng tôi là trong thời gian để tang thì người thân của người chết không được để nước mắt của mình rơi lên người chết, để tránh cho linh hồn không nỡ rời đi, ở trong nhà quấy phá.

Ngoài ra nếu người đó chết không được bình thường thì không được để tang dưới gốc cây liễu, càng kiêng kỵ là không được để nước mắt rơi vào người chết.

Cây liễu ở nông thôn là cây chí âm, dễ gọi ma quỷ, mà Tôn Gia Dũng hết lần này tới lần khác đem xe ba gác ngừng ở phía dưới hàng cây liễu này, ngay cả nước mắt nước mũi cũng rơi lên mặt của Mã Tú Hoa, điều này không làm cho xác chết vùng dậy mới là lạ chứ!

Tôi cùng Tôn Gia Dũng lần nữa đem Mã Tú Hoa đặt lên cánh cửa trên xe ba gác.

Lúc này, từ trong túi vải tôi lấy ra lần nữa châu sa dây đỏ, lại quấn quanh mấy vòng lên người Mã Tú Hoa, rồi lại dùng đồng tiền trấn đặt lên người bà.

Tôi vừa mới xử lý xong chuyện bên này, bỗng điện thoại di động trên người vang lên.

Lấy điện thoại di động mở ra xem, là Triệu Xuyên Tử gọi .

"Thập Tam, xảy ra chuyện rồi, tôi không thấy mẹ đâu còn em gái tôi thì lại xảy ra chuyện!" Tôi vừa mới nhấn nút trả lời, liền nghe thấy giọng nói nghẹn ngào của Triệu Xuyên Tử ở đầu bên kia truyền đến.

Lòng tôi nhất thời trầm xuống!

Bà miệng to rõ ràng đã chết, tại sao lại đột nhiên biến mất?

Điều này thật quỷ dị!

Cả người tôi đều ý thức được có điều gì đó vô cùng nguy hiểm!

Mới vừa rồi xác chết của Mã Tú Hoa vùng dậy, bây giờ lại đến nhà của Triệu Xuyên Tử, thi thể của mẹ anh ta đột nhiên lại biến mất, chuyện này xảy ra ngay cả là một người bình thường cũng không chịu đựng được.

Không hiểu sao lúc này tôi còn cảm thấy mệt hơn cả 3 ngày tập thể dục với cường độ cao liên tục.

"Anh Xuyên Tử, tôi đến ngay đây !" Tôi trả lời có chút gấp gáp.

Tôn Gia Dũng nhìn thấy vẻ mặt đầy lo lắng của tôi, vội vàng hỏi: "Thập Tam, nhà Triệu Xuyên Tử lại xảy ra chuyện gì vậy?"

"Chỉ là một chút chuyện nhỏ thôi!"

Lời vừa mới nói ra, tôi không khỏi đối với bản thân mình khinh bỉ.

Đây là chuyện nhỏ sao?

Nhưng khi tôi nhìn thấy khuôn mặt đầy vẻ lo lắng của anh Tôn Gia Dũng, tôi sợ khi mình nói ra sự thật sẽ làm cho anh ấy sợ hãi thêm.

Ai ngờ, Tôn Gia Dũng lại nói ấp a ấp úng với tôi: " Thập Tam, để tôi đi... Cùng cậu hai chúng ta cùng nhau đi đến nhà của Triệu Xuyên Tử xem xảy ra chuyện gì!"

Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, mới vừa rồi anh ta bị xác chết của Mã Tú Hoa vùng dậy đã bị dọa sợ vỡ mật, hiện giờ anh ta căn bản không dám ở bên cạnh mẹ mình nữa.

"Anh Gia Dũng, bây giờ nhà họ Tôn chỉ còn mỗi anh là trụ cột, anh cũng không thể để thi thể ở lại chỗ này, không có người trông nom!"

Nghe tôi nói như vậy, biểu tình của Tôn Gia Dũng nhất thời cứng đờ, nuốt nước miếng một cái, không lên tiếng nữa.

Tôi lấy trong túi vải ra một lá bùa hộ thân đưa cho anh ta rồi an ủi: " Anh Gia Dũng, anh đem lá bùa này cất trên người thì sẽ không còn xảy ra chuyện gì nữa!"

Ngày hôm qua ông nội tôi cũng cho anh ta một lá bùa, nó cũng chỉ có hiệu quả trong mấy tiếng, qua một thời gian nhất định, cũng sẽ không còn tác dụng nữa, tôi cần phải đưa cho anh ta một lá bừa khác.

Tôn Gia Dũng nhận lấy lá bùa, vẻ mặt rõ ràng buông lỏng đi một ít.

Tôi cũng không dám ở lại nói nhiều với anh ta, vội vàng co cẳng chạy đến nhà Triệu Xuyên Tử.

Trên đường đi đến nhà của Triệu Xuyên Tử tôi luôn cảm thấy sau lưng mình có một luồng gió lạnh, giống như là có một ánh mắt âm lãnh đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Loại cảm giác này khiến cho người ta cảm thấy ớn lạnh từ tận đáy lòng mà không rõ lý do.

Khi tôi quay đầu lại nhìn nhưng cũng không phát hiện được điều gì.

Trong thôn yên lặng đến lạ thường, ngay cả một con chó cũng không có.

Nhắc tới cũng kỳ quái, từ sáng sớm đến giờ, từ trong thôn đến ngoài thôn, tôi không nhìn thấy một con chó nào cả.

Kể từ khi có tiếng chó sủa hoảng sợ vào nửa đêm hôm qua, những con chó trong thôn giống như đột nhiên biến mất vậy.

Bởi vì Mã Tú Hoa cùng bà miệng to đều chết không được bình thường, thêm tin đồn Lưu Hiểu Khánh hóa thi sát trở về báo thù, người ở trong thôn sợ hãi đến mức ban ngày cũng không dám ra ngoài cửa.

Bọn họ sợ một khi ra cửa sẽ đụng phải thi sát, đến lúc đó sẽ xảy ra tai họa.

Một lúc sau, tôi đã chạy đến nhà của Triệu Xuyên Tử.

Cha của Triệu Xuyên Tử đã qua đời từ rất sớm, trong nhà chỉ còn anh ta mẹ anh ta, và em gái Triệu Tiểu Mĩ.

Triệu Tiểu Mĩ năm nay mười chín tuổi, ngày trước vẫn chưa có học xong tiểu học, liền bị mẹ của mình bắt về nhà làm ruộng.

Bà miệng to suốt ngày du thủ nhàn rỗi, trong tay lúc nào cũng cầm hạt dưa cho vào miệng cắn, chạy sang đông sang tây rình xem ở đâu có chuyện, tất cả chuyện đúng sai ở trong thôn đều do miệng của bà nói ra.

Nguyên nhân do có bà mẹ lắm mồm mà đến bây giờ đã hai mươi sáu tuổi vẫn không có một cô gái nào đồng ý làm vợ của Triệu Xuyên Tử, không một ai dám làm con dâu nhà họ Triệu.

Vào giờ phút này, Triệu Xuyên Tử đang ôm em gái úp vào trong ngực khóc không ngừng.

Tôi đi đến xem, phát hiện trên mặt của Triệu Tiểu Mĩ đầy các vết cào, tóc bị giật một nhúm to, ở cổ có hai vết bầm tím do bị bó cổ.

Cả người của cô lạnh như băng, đã sớm tắt thở mà chết.

Chẳng qua là đôi mắt tròn trịa của cô ấy vẫn còn đang trợn trừng lên.

Bạn đang đọc Dân Gian Sơn Dã Cấm Kỵ (Dịch) của Gối Ôm Tử

Truyện Dân Gian Sơn Dã Cấm Kỵ (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BíchThủy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.