Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vi phạm điều cấm

Phiên bản Dịch · 1583 chữ

Mười dặm khác gió, trăm dặm khác phong tục.

Mỗi một nơi, đều có những phong tục cấm kỵ riêng biệt.

Càng phổ biến hơn ở các vùng nông thôn hẻo lánh, những điều cấm kỵ truyền thống đặc biệt nhiều.

Lấy ví dụ như ở bản miền núi nơi tôi sinh sống, đàn ông vừa mới kết hôn, ban đêm tuyệt đối không được đi ra ngoài đường , người ta nói là đi đêm dễ bị hút tà khí, khi trở về cùng cô dâu động phòng, sẽ đem tà khí truyền vào trong cơ thể đối phương , lúc mang thai sẽ trở thành thai ma.

Lúc chuẩn bị ăn Tết, đừng tùy tiện đổi đũa, như vậy trong nhà sẽ xảy ra chuyện; vận may sẽ ít, lúc ăn cơm càng không được đem đũa cắm ở trong bát, vì đó là tục cúng người chết, trong nhà có thể xảy ra tang sự.

Có lẽ bạn đã từng nghe những điều cấm kỵ như thế, cảm thấy nó vô cùng buồn cười và vô lý?

Nhưng thực tế, có một số điều cấm kỵ ở nông thôn không thể coi thường được.

Ngôi làng tôi từng sống có tên là sa trớ thôn, được bao bọc bởi ba mặt núi, một mặt gần sông, được cách bởi một cây cầu thạch đá, đối diện là vùng đất trống.

Ở sa trớ thôn có một người tên là Tôn Xương Qúy, là một người giết lợn, dáng người cao to, mạnh mẽ, trên người tanh mùi máu, ngay cả mấy con chó trong thôn cũng phải sợ hãi tìm chỗ trốn ngay khi thấy ông ấy từ xa.

Do ông ấy rất chịu khó, đầu óc nhanh nhẹn, không qua mấy năm, liền trở thành người giàu nhất ở trong thôn.

Tôn Xương Qúy có ba đứa con trai.

Con trai lớn tên là Tôn Gia Phúc, hai mươi năm tuổi, khi sinh ra đã có thể trạng yếu, dáng người gầy còm, bình thường chỉ có thể ở nhà phụ giúp công việc đơn giản nhất là làm ruộng.

Con trai thứ hai tênTôn Gia Dũng học nghề thủ công đan tre nứa, mở một cửa hàng bán sản phẩm làm bằng tre ở thị trấn .

Con trai thứ ba tên Tôn Gia Văn đang học trung học trên huyện, bình thường hai tuần lại về nhà một lần, để lấy một ít đồ dùng sinh hoạt mang lên .

Tôn Gia Văn mặt mũi khôi ngô, tướng mạo giống mẹ, đeo một cặp kính cận dày, nhìn qua rất thanh tú, khuyết điểm duy nhất đó là một con mọt sách.

Niềm hạnh phúc nhất lúc bấy giờ của Tôn Xương Qúy là đứa con trai út này, ông hy vọng anh ấy sẽ làm rạng rỡ tổ tông .

Mỗi lần con trai út từ huyện thành trở về, Tôn Xương Qúy đều yêu cầu con trai ngồi đối diện uống hai chén cùng mình.

Theo như Tôn Xương Qúy nói, cho dù trên bàn không có thức ăn, chỉ cần nhìn thấy con trai út, cũng có thể uống thêm vài chén rượu vào trong bụng, theo như văn nhân nói, cái này gọi là bữa ăn ngon.

Chuyện xảy ra vào tết thanh minh .

Tết thanh minh, trường học cho nghỉ, Tôn Gia Văn vội vàng chạy về, cùng cha mẹ lên thăm phần mộ tổ tiên.

Ngày này, Tôn Gia Dũng cũng trở về, buổi trưa trên bàn bày đầy gà vịt cá và các món ăn khác, Tôn Xương Qúy giống như thường ngày, ngồi đối diện với con trai út, vui vẻ cùng uống rượu.

Tôn Gia Văn bưng bát lên muốn ăn cơm, hết lần này tới lần khác mắc đái, liền thuận tay đem đũa cắm vào trong bát, đứng dậy muốn đi vệ sinh.

Nhưng ngay khi Tôn Gia Văn mới vừa xoay người lại, chợt nghe được từ sau lưng truyền tới một tiếng ầm, anh chợt quay đầu lại, phát hiện anh trai ngốc của mình đang cầm một sợi dây ni lông siết chặt cổ của cha .

Tôn Xương Qúy cả người kéo theo ghế ngã xuống đất, tròng mắt trừng đến sắp rơi ra ngoài, sắc mặt tái xanh, khóe miệng chảy máu, hô hấp dừng lại .

Tốc độ Tôn Gia Phúc nhanh đến nỗi ngay cả mẹ và Tôn Gia Dũng ngồi bên cạnh cũng không biết anh ấy ra tay như thế nào.

Tóm lại, làm cho mọi có người cảm giác là, Tôn Gia Phúc đem sợi dây tròng vào cổ Tôn Xương Qúy, ông ấy liền ngã xuống đất và tắt thở.

Làm cho người ta không dám tưởng tượng nổi là Tôn Gia Phúc gầy yếu như thế, đến tay trói gà còn không chặt, tại sao lại có thể siết chết Tôn Xương Qúy là một người có thân hình mạnh mẽ giống như Trương Phi.

Vừa lúc đó, từ trong cổ họng Tôn Gia Phúc phát ra một loạt âm thanh sắc bén quỷ dị:

"Đàn ông thối, rốt cuộc ta đã tìm được cơ hội để ra tay, khạc khạc khạc..." Đó hoàn toàn là giộng nói của một người phụ nữ.

Tôn Gia Văn bị cảnh tượng xuất hiện trước mắt , dọa cho ngu người.

Mã Tú Hoa, cũng chính là mẹ Tôn Gia Văn, phát hiện Tôn Xương Qúy ngã xuống đất đã sớm không còn thở, cả người lạnh như băng, hướng về phía con trai ngốc khàn giọng gào lên: "Gia Phúc, ông đấy là ba con, sao con có thể dùng dây siết chết cha mình?"

Ai ngờ, Tôn Gia phúc hai mắt trừng nhìn chằm chằm vào Mã Tú Hoa, khuôn mặt dữ tợn lạnh lùng nói: "Mày là con đàn bà thối không biết xấu hổ, lại còn dám dụ dỗ người đàn ông của tao, Tôn Xương Qúy chết rồi, bây giờ đến lượt mày sẽ cùng hắn xuống địa ngục!"

"Tao muốn cho cả nhà chúng mày từng người một không được chết tử tế..."

Vừa nói xong, cô ta liền hướng tay về phía Mã Tú Hoa.

Lúc này, Tôn Gia Dũng và Tôn Gia Văn giống như tỉnh táo lại, hai người vội tiến lên giữ chặt lấy ảnh cả.

Nhưng mà, không biết Tôn Gia Phúc lấy đâu ra sức lực làm cho hai người không thể giữ chặt được.

Bấy giờ ở trong thôn mọi người đều nghe thấy tiếng ồn ào cùng với tiếng khóc, có không ít người chạy ra, lúc này mới giữ chặt được Tôn Gia Phúc .

"Tao muốn cả nhà chúng mày đều phải chết!" Tôn Gia Phúc hét lên bằng giọng của phụ nữ .

Nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Tôn Gia Phúc, liền có người phát hiện ra có chuyện gì đó không ổn , nghi ngờ anh ta có phải bị trúng tà, vội vàng có người chạy sang gọi ông nội tôi .

Ông nội tôi sống cách đây trăm dặm tên là Tam Nhãn tiên sinh. Gọi là Tam Nhãn tiên sinh, chính là so với người khác có thêm một con mắt, có thể thấy những thứ mà người khác không thể thấy.

Thực ra, ông nội tôi không hề giống như nhân vật thần thoại Dương Tiễn, thật sư có ba con mắt, đây cũng chỉ là do mọi người quen gọi thôi.

Nhưng mà nếu nhà có đồ không sạch sẽ, hoặc là ai mắc bệnh lạ, đến bệnh viện không chữa được,lập tức tìm ông nội tôi là có thể giải quyết được.

Ngoài ra, ông nội tôi còn là thầy thu sinh mệnh, nhà ai có người chết, cũng mời ông nội tôi đến cho người chết vào quan tài.

Ngày đó ông nội đến nhà Tôn gia, tôi cũng đi theo.

Ông nội bước vào cửa, ở bên cạnh Tôn Gia Phúc bị người dân giữ chặt, vẫn không ngừng giãy giũa, gào thét không ngừng.

"Mọi người buông cậu ta ra!"

Ông nội nhướng mày một cái, nói với những người kia.

Ngay khi mọi người trong thôn buông tay ra, ông nội miệng lẩm bẩm khi thì chậm, khi thì nhanh, một tay kết một cái ấn, đem một tấm bùa vàng đã chuẩn bị trước trực tiếp dán lên trên trán Tôn Gia Phúc.

Phốc!

Trên trán Tôn Gia Phúc tấm bùa vàng đột nhiên bốc cháy.

Tôn Gia Phúc bỗng điên cuồng hét lên một tiếng quái dị, giống như được giải thoát khỏi dây trói, cả người lập tức xụi lơ xuống đất, tựa vào góc tường ngất đi .

"Tam Nhãn tiên sinh, hãy cứu lấy chồng của tôi!"

Mã Tú Hoa thấy con trai không bị làm sao, liền vội vàng hướng ông nội tôi vừa khóc vừa nói.

Ông nội vội vàng chạy đến bên người Tôn Xương Qúy.

"Để tôi đến xem!"

Lúc này, ông nội phát hiện bên cạnh người Tôn Xương Qúy có một sợi dây thừng , hai mắt đột nhiên trầm xuống, không nhịn được tuôn ra một câu thô tục, lẩm bẩm, "Bây giờ phải chuẩn bị hậu sự!"

Ông nội nói giọng rất nhỏ , người khác không nghe thấy, nhưng tôi lại nghe rõ ràng.

Lúc ấy, trong lòng tôi không kiềm được sửng sốt, không phải chỉ là một sợi dây thừng thôi sao, làm sao có thể xảy ra hậu sự?

Bạn đang đọc Dân Gian Sơn Dã Cấm Kỵ (Dịch) của Gối Ôm Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BíchThủy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.