Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộ mặt thật

Tiểu thuyết gốc · 2058 chữ

Mặc dù bây giờ sắc trời đã tối , nhưng trải qua một ngày ròng rã tu luyện Dương cũng chẳng muốn đi ngủ hay ở lại trong phòng làm gì nữa , nên Dương quyết định ra ngoại đi dạo tiện thể giảii ngố luôn ..

Nghênh ngang bước xuống đại sảnh của khách sạn , đang phân vân xem tối nay sẽ đi về hướng nào thì đột nhiên Dương phát hiện phía trước có một bóng người thiếu nữ trông khá quen . Cô ta ra đến cửa liền nhìn ngang nhìn , xác định không có người quen nào nàng ta mới rảo bước đi .

Dương lúc này cũng đã nhớ ra nàng ta là ai , nàng chính là thiếu nữ theo hầu bên cạnh của Đàm Ngọc Linh , cũng chính là cái người lúc ở Thần Quang Tự đã mời hắn lên du thuyền . Theo suy nghĩ của Dương thì lén lén lút lút thế kia chắc chắn có điều gì đó khuất tất , thế là Dương quyết định bám theo để xem có điều gì mờ ám không . Không phải là bản thân nhiều chuyện nhưng dạo gần đây thực sự là đang có dấu hiệu phong ba bão táp , nên Dương cần phải đề phòng mọi tình huống , không thể để xảy ra sai lầm .

…..

Tại một khách sạn xa hoa khác của Kiến Xương , trong căn phòng sang trọng nhất của quán , một thanh niên đang ngồi phe phẩy quát , vẻ mặt dường như đang chờ ai đó đến .

Cốc cốc

Dùng thần thức thăm dò người gõ cửa , tên thiếu niên mỉm cười : vào đi !

Người tiến vào chính là thị nữ của Đàm Ngọc Linh , vừa đóng cửa nàng ta lập tức sà vào lòng người thiếu niên :

-Người ta nhớ chàng !

Người thanh niên khi nãy còn ra vẻ đạo mạo , bày đặt phe phẩy quạt các thứ thì bây giờ cũng trở nên khác bọt , tay hắn lập tức tiến hành sờ soạng khắp nơi trên cơ thể người vừa sà vào lòng minh .

-Tiểu Điêp , ta cũng nhớ nàng , chỉ cần xong vụ này nàng lập tức sẽ được đường đường chính ở bên cạnh ta rồi , đến lúc đó đừng ai mong có thể chia cắt chúng ta được nữa .

Cô nàng tên tiểu Điệp nghe vậy liền mỉm cười , nàng vùi đầu vào trong ngực tên thiếu niên , được một lúc nàng ta ngẩng đầu lên hỏi :

-Liệu gia tộc chàng có chấp nhận người có thân phận thị nữ như thiếp không ?

Nhẹ gật đầu tên thanh niên đáp :

-Nếu hoàn thành chuyện này , nàng chính là đại công thần , đến lúc đó sẽ không phản đối nữa đâu ! chung quy mấu chốt vấn đề đều nằm ở việc thành hay bại .

Lúc này Tiểu Điệp ngẩng đầu lên nhìn hắn : chàng đã hứa là sẽ không làm hại tiểu thư rồi đó , chỉ lấy lợi ích thôi , dù gì thiếp cũng đã cùng tiểu thư lớn lên từ nhỏ .

-Ta đáp ứng là sẽ làm được mà !

Tiểu Điệp nghe được lời khẳng định như vậy thì cũng yên tâm mà tiếp tục vùi đầu trong lồng ngực của thiếu niên . Nàng ta cũng không nhận ra là trên môi hắn đã nở nụ cười gian xảo .

“ Đúng rồi , việc nàng đến đây có bị ai để ý không “ Tiểu Điệp vừa hưởng thụ những cái vuốt ve vừa trả lời :

-Lúc này bọn họ đang tập trung bàn luận kế hoạch những bước cuối cùng , chàng cũng không cần lo chúng sẽ nghi ngờ về sự vắng mặt của thiếp , đối với một người lớn lên từ bé với tiểu thư thì ta có mặt ở đấy cũng không ai dị nghị mà vắng mặt cũng không ảnh hưởng gì . Ngược lại chàng , chẳng phải bọn họ cho người theo dõi chàng sao .

Tên thanh niên nhếch miệng cười : Những người đó tự cho là thông minh , bọn họ bây giờ chỉ đang theo giõi các người của ta thôi , ta lần này bí mật đi một mình , hừ , bọn tép riu đó chắc vẫn tưởng ta đang ở tiểu điếm đó .

-Chàng thông minh !

Tên thanh niên nào biết được cái sự hành động bí mật này lại dẫn đến việc bị Nam Dương nghe lén nãy giờ không bị phát hiện . Nếu là lúc có cường giả đi theo thì chưa chắc Dương đã giám tiếp cận .

-Ta đoán quả nhiên không sai , xú nha đầu kia định ra tay với tên Thành Nam này , nào ngờ bị hắn câu dẫn mất tiểu thị nữ nối khố , còn định gậy bà đập lưng mà , sai quá sai rồi . Hừ , coi như có một hành động đúng đó là câu dẫn mình .

Đúng vậy , tên thanh niên thường ra vẻ đạo mạo kia là thiếu chủ của Vũ Phúc Lạc Chính Nguyễn Thành Nam .

Trong phòng Thành Nam tiếp tục hỏi :

-Còn nữa , cái tên Nam Dương kia từng gặp Đàm Ngọc Linh rốt cuộc là có chuyện gì ?

Tựa như nhớ lại nhân vật trong lời của Thành Nam , Tiểu Điệp ngẫm một lát rồi nói :

-Là cái tên tiểu mặt trắng soái ca đấy sao ? tiểu thư lúc đầu muốn mời hắn lên du thuyền sau đó sử dụng Mị Hoặc Thuật để mê hoặc nhằm điều khiển hắn , không ngờ tên này bản lĩnh không tồi , có thể thoát khỏi sự mê hoặc của tiểu thư . Về sau hình như là không có gặp lại .

Thành Nam gật đầu :

-Nào có dừng lại ở mức không tồi , nhưng chỉ cần hắn không can thiệp thì kệ hắn , còn nếu hắn nhúng tay vào , hừ , thì lại một thiên tài chết yểu.

Dứt lời Thành Nam bế thốc Tiểu Điệp đang ưỡn ẹo trong lòng mình lên , sau đó ném xuống giường , hắn nở nụ cười đê tiện :

-Không nói đến nhưng việc kia nữa , bây giờ chúng ta bắt đầu vào chính sự khà khà

Tiểu Điệp nghe vậy thì nhẹ nhàng kéo một bên áo xuống làm lộ ra bờ vai trắng :

-Tới đi tướng công , hung hăng làm thiếp đi .

Dứt lời hai người lao vào nhau .

Ở ngoài , Dương thấy cảnh này cũng không muốn nán lại theo dõi nữa , dù gì hắn cũng không phải biến thái :

-Vốn định đi hái hoa , nào ngờ thu hoạch ngoài ý muốn , cũng coi như không tồi !

Quyết định quay lại khách sạn mình đang ở , Dương dự định đi tìm Đàm Ngọc Linh , đã định giúp xú nha đầu giải quyết chuyện này , thì cũng nên tìm nàng để lấy chút tiền lại , cũng đã mấy hôm chưa gặp kể từ khi hắn lấy mất lần đầu của nàng sau khi luyện đan rồi .

Hoa Liên Tông

-Con không muốn cũng phải gả , đường đường là người của Vũ Phúc Lạc Chính , lại là con của Đại trưởng lão đức cao vọng trọng , có gì không tốt .

Một lão giả ngồi trên ghế đang tức giận quát ,

Đối diện là một nam một nữ . hai người họ chính là huynh muội Ánh Nguyệt , Ánh Dương .

-Muội muội , cha nói đúng , gả cho Thành công đệ không những tương lai hạnh phúc , còn được nhiều người ngưỡng mộ . Không chỉ thế , gia tộc chúng ta cũng có chỗ dựa , không cần phải kiêng nể thế lực nào , làm tốt còn có thể thống nhất Kiến Xương . Đều vì tương lai , tại sao muội cứ phải cố chấp .

Ánh Nguyệt lúc này vô cùng khó chịu , nàng vẫn không ngờ bị cha với ca ca ép đến đường này :

-Hạnh phúc ? sao hai người biết con gả cho tên vô lại ấy sẽ hạnh phúc , không ngại nói cho hai người biết , con đã có người trong lòng , không phải huynh ấy thì con sẽ không hạnh phúc .

Lão giả không quan tâm tiếp tục nói :

-Hừ , Không cần biết cón có người thích hay chưa , nhưng chuyện này ý ta đã quyết , không có khả năng thay đổi .

Ánh Nguyệt nghe vậy rưng rưng nước mắt : - Cha , cha đã từng ép chết mẫu thân , chẳng lẽ bây giờ còn muốn ép chết con sao ?

Nghe đến đây mặt cha của Ánh Nguyệt nổi gân , lão đã tức giận thật sự .

Bốp !

Một tiếng bạt tai chát chúa vang lên , khuôn mặt thiên sứ trắng trẻo của Ánh Nguyệt đã đỏ ửng một bên . Cũng may lão ta còn tính người , không gia trì hồn lực vào cú tát nếu không mọi chuyện đã khác :

-Hỗn trướng , mẫu thân ngươi không phải ta ép chết , không phải ta , hiểu chưa ! là bà ta tự chuốc lấy , không liên quan đến ta ! hừ Nói nhiều với ngươi cũng vô dụng , Ánh Dương , con đưa muội con về phòng nghỉ ngơi đi , cho người chăm sóc cẩn thận để không xảy ra bất trắc .

Đứng bên cạnh nãy giờ , Ánh Dương cũng không đứng ra nói giúp em gái , đến lúc này cũng lập tức nhận mệnh mà không tỏ thái độ gì :

-Con hiểu thưa phụ thân .

Ánh Nguyệt bây giờ đã hết hi vọng , cô không cam lòng lên tiếng ;

-Đây mới là bộ mặt thật của các người !

-Hồ đồ , mau theo ta về thôi . Ánh Dương lên tiếng

Trong đầu của Ánh Dương lúc này chỉ có duy nhất hình ảnh vừa loé lên , hình ảnh người con trai mà bấy lâu nay đã gây sự chú ý trong lòng nàng . “ Cũng không biết chàng có đủ năng lực không , đối mặt với Vũ Phúc Lạc Chính liệu chàng có đủ can đảm không , mà nếu có chàng cũng không thể chịu được sự truy cứu của tông môn lớn nhất Thái Bình Quốc , mà quan trọng hơn hết là chàng có để ý đến ta không “ . Vô cũng hỗn loạn trong đầu , chưa bao giờ nàng cảm thấy bất lực và tuyệt vọng như bây giờ .

Tại phòng nghị sự lúc này chỉ còn lại hai cha con Ánh Dương :

-Cha , tham gia chuyện này có mạo hiểm quá không , nếu bảo tàng là thật thì không sao , nhưng khả năng cao cái tin bảo tàng này mà cô ta tung là giả . Đến lúc đó trở mặt với thế lực bọn họ là không tốt cho chúng ta .

Lão già trầm ngâm một lát rồi lắc đầu :

-Con không phải lo , chuyện này là do cô ta bí mật dựng chuyện , kế hoạch phản kích của chúng ta thành công thì không ai biết được là chúng ta có liên quan . Trường hợp xấu là để cô ta chạy thoát thì đã thông gia rồi , có thiếu chủ chống lưng , hẳn cô ta cũng không dám trả thù . Hơn nữa theo thông tin bí mật ta được biết thì thiếu chủ đã bỏ ra cái giá rất lớn để thuê sát thủ của … Bách Việt Thiên Đoàn .

Nhắc đến bốn chữ này , hai cha con hắn không tự chủ mà rùng mình một cái .

-Thảo nào thiếu chủ chắc thắng như vậy ! nhưng đổi cái giá thuê như vậy có đáng không , chẳng may bảo tàng là giả thì ….

Lão cha thì không lo nhiều được như vậy : thôi được rồi con về nghỉ đi , nhớ để mắt tới Ánh Nguyệt , đừng để nó làm điều gì hồ đồ

-Con hiểu !

Bạn đang đọc Đại Việt Sử Kí Đế Vương sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.