Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dấu hiệu bão tố

Tiểu thuyết gốc · 2520 chữ

- Tại hạ xin giới thiệu Nguyễn Thành Công , thiếu gia của.... Vũ Phúc Lạc Chính con của Đại Trưởng lão Nguyễn Thành Đạt .

Hít

Mọi vị khách ở đây đều im lặng hít lạnh . Không ngờ Hoa Liên Tông lại có thể ôm vào được bắp đùi của môn phái lớn như vậy , mà thân phận con rể lại là con của Đại Trưởng lão chứ không phải đệ tử bình thường . Phải biết địa vị của Vũ phúc Lạc Chính ở Thái Bình quốc là bất khả xâm phạm.

Những người tới đây lúc đầu đều mang vẻ kiêu ngạo .. nhưng giờ đều đen mặt lại . Lần này Hoa Liên Tông chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió mà bọn họ không thể cản .

- Thì ra là cùng với Nguyễn Thành Nam một phái . Trách không được ta thấy cái huy hiệu đó quen quen ! Dương nghẫm nghĩ , và hắn cũng không ngờ , tên Ánh Dương thoạt nhìn có vẻ đứng đắn đàng hoàng lại có thể sẵn sàng dùng muội muội của mình để đánh đổi .

Trong lúc Dương ngẫm nghĩ , thì Nguyễn Thành Công trong lời giới thiệu của Ánh Hoằng đang dần tiến tới vị trí phía đầu . Tên này là một thanh niên quá tuổi , khuôn mặt dữ dằn lúc nào cũng nở nụ cười nham hiểm , trông ....rất dễ ghét và sợ .

- Nguyễn Thành Công , 29 tuổi hệ kim , Đại Đấu sư cấp 27 , con trai của Đại Trưởng lão Vũ Phúc Lạc Chính . Tính tình quái gở độc ác , đặc biệt rất nghiện gái , hắn từng vì muốn đạt được một tiểu thư mà ra tay tàn sát cả một gia tộc . Mặc dù không bằng Liên Hoa Tông nhưng cũng không kém là bao .

Như thường lệ , Thiên Thư lại lên tiếng phân tích .

Hừ , chơi để phê , chứ nghiện là dở rồi ! Dương khinh thường nói .

Thiên Thư nghe Dương nói vậy liền khinh bị nói :

- còn không biết ngượng ??

...

Tên Thành Công tiến lên quay mặt về phía các vị khách nở nụ cười quái đản:

- Các vị, hôm nay ta thay mặt Vũ phúc lạc chính tới đây để cầu hôn Ánh Nguyệt tiểu Thư cũng như ra mắt mọi người luôn ! Khà khà !

- Thành Công công tử khách sáo sau này đều là người nhà ...

Mọi người ở đây đều bắt đầu nịnh nọt , bộ óc nảy số để xem làm sao có thể lấy lòng được vị công tử trước mặt . Ngoại trừ Dương .

Thành Công lướt mắt một vòng đang hài lòng thì bắt gặp thái độ của Dương liền cau mày nhìn hắn . Dương cũng không ngần ngại đáp trả lại bằng ánh mắt sắc lẹm .

Ánh Dương thấy vậy liền đánh trống lạc hướng :

- Thành Công đệ đệ , lần này không biết đi cùng đệ tới đây còn có vị nào nữa .

Mặc dù 29 tuổi , hơn tên Ánh Dương tới 7,8 tuổi liền nhưng vì cưới muội muội người ta nên Thành Công vẫn nhịn xuống , hắn đáp :

- Xuất phát tới đây cùng ta còn có .. thiếu chủ , người tiện đường công việc nên cũng tới đây cùng ta , bất quá hiện đang nghỉ ngơi nên không thể tới . Khà khà !

Thành Công một giọng nói to , rất đắc ý . Và không ngoài dự đoán , các vị khách có mặt đều tỏ ra kinh ngạc và cung kính , trong đó có cả cha con Ánh Dương .

Ở một góc tối , Dương sau khi nghe thấy rằng Thành Nam đang xuất hiện ở đây thì cảm thấy vô cùng thắc mắc :

- Nguyễn Thành Nam xuất hiện ở đây sao ? Đàm Ngọc Linh cũng xuất hiện ? Lần trước tại giải đấu hai người họ cũng xuất hiện tại đó rồi , chắc chắn đây không phải trùng hợp !

Thiên Thư khó hiểu liền hỏi :

- Ý ngươi là có mùi âm mưu ở đây ?

Dương gật đầu :

- Đúng vậy , âm mưu này có thể là .... Đàm Ngọc Linh có ý đồ với Nguyễn Thành Nam .

- Sao ngươi lại nghĩ vậy ! Thiên Thư tiếp tục ngu .

- Mỗi lần Ngọc Linh xuất hiện thì đều là trong âm thầm , hơn nữa lần trước gặp mặt nàng ta còn liên tục hỏi về Thành Nam rồi !

- Hừ , có kịch hay để xem rồi - Dương nhếch mép mỉm cười tiếp tục nâng ly Huyết Hoàng tửu để nhâm nhi !

Đúng lúc như vậy thì ánh mắt Thành Công lại tiếp tục quét tới . Cuối cùng không nhịn được nữa , hắn liền tiến tới chỗ Dương . Bất quá ngay lúc này thì một giọng nói cất lên :

- Tiểu đệ nhà ta muốn thành thân mà ta lại tới muộn , tại hạ thành thật xin lỗi ! A , Nam Dương đệ , thật trùng hợp , thật không ngờ đệ lại xuất hiện ở đây !

Đi đến là một thanh niên khí phái , quý tộc , trên tay đang phe phẩy chiếc quạt màu trắng . Đặc biệt, Trên chiếc áo lục bào còn thuê một huy hiệu giống hệt của Thành Công . Nhiều lão già nhanh trí đã nhận ra ngay đó là ai:

- Đó ... đó có phải là Thành Nam công tử không ??

Những người khác nghe vậy thì tái xanh mặt vội vàng cung kính cúi chào :

- Tiểu nhân ra mắt Thành Nam công tử ?

- Các vị khách khí rồi , đều là người nhà với nhau cần gì phải như vậy!

Mọi người nghe được hai từ “ người nhà “ thì trong lòng vô cùng kính nể . So với cái cung kính giả tạo đối với Thành Công là hoàn toàn khác .

Không hổ là người có học thức cao chỉ vậy từ ngữ đã mua được lòng người . Dương chậc lưỡi .

- Lại có thể gặp được Thành Nam huynh ở đây , tiểu đệ vô cùng vui vẻ .

Lập tức Dương và Thành Nam tay bắt mặt mừng khiến cho những người khác vô cùng quái lạ . Đặc biệt là Thành Công , hắn vô cùng thắc mắc rằng Dương là ai mà tại sao khi trao đổi ánh mắt lại không hề kiêng nể hắn , thậm chí còn cùng thiếu chủ của hắn xưng huynh gọi đệ .

Đối với Dương , cái tên Thành Nam này từ khi gặp hắn đều rất tốt , như huynh đệ và Dương cũng chẳng thể tìm ra một chút ý đồ xấu nào trong hành động và lời nói của Dương . Nhưng không hiểu sao thâm tâm Dương luôn cảm thấy rằng một ngày không xa hắn và Thành Nam sẽ là kẻ thù không đội trời chung .

- Chẳng lẽ là liên quan tới Đàm Ngọc Linh....?

Sau khi tiếp chuyện với Dương , Thành Nam cũng ra bồi tiếp Ánh Hoằng , dù sao thì người ta cũng là chủ nhà , không chào hỏi thì có chút không đúng . Còn phần Dương , vì rất có vẻ thân mật với Thành Nam nên Dương liền trở thành trung tâm để mọi người đến giao tiếp , góc tối mà hắn chọn bây giờ đã trở nên náo nhiệt .

......

Cuối cùng bữa tửu yến cũng kết thúc , sau khi từ biệt Ánh Dương và Thành Nam , Dương rời Hoa Liên Tông để trở về khách sạn . Lúc này trời cũng đã tối , mọi người trên đường xá đã bớt đông . Đáng lẽ định gọi xe ngựa đi về nhưng vì muốn tận hưởng không khí buổi tối ở Kiến Xương nên ba người quyết định đi bộ trở về . Con đường từ Hoa Liên tông đến khách sạn trùng hợp là liền kề một con sông . Con sông này được người dân nơi đây gọi là Hải Tình . Sở dĩ nó có chữ tình trong tên vì do nơi đây chính là nơi hẹn hò , hú hí của các cặp tình lữ yêu nhau . Dương quét mắt một lượt thì thấy không ít cặp đôi đang môi trong môi tay trong tay , nói lời đường mật . Chợt một tấm lưng quen thuộc lọt vào trong mắt Dương . Từ đằng sau Dương cảm nhận được nỗi buồn trong cô gái trước mặt . Ra lệnh cho Hắc Minh , Bạch Minh ra về , Dương tiến tới .

- Được gả cho con của Đại trưởng lão của tông phái to nhất Thái Bình quốc , Ánh Nguyệt cô nương không ở nhà chung vui mà chạy ra đây cô đơn một mình vậy .

Bất ngờ có một giọng nói từ đằng sau khiến cho Ánh Nguyệt không khỏi giật mình khiến cho . Nhưng khi định hình rõ lại , trái tim nàng thót lên vì người trong mộng của nàng lại xuất hiện . Chưa nói gì nhưng mới gặp cờ - rút khuôn mặt Ánh Nguyệt đã trở nên ửng hồng , cũng may là trời đã có chút đen nên Dương không thể nhận ra sự thay đổi :

- Dương .. dương công tử , công tử làm gì ở đây , chờ ... chờ ai sao ??

Dương thắc mắc tại sao Ánh Nguyệt lại hỏi “ chờ ai “ thì chợt nhớ ra đây là nơi các cặp tình nhân hẹn hò . Trách không được nàng ấy hiểu nhầm là Dương đến chờ tình nhân . Nghĩ vậy Dương cười cười nói :

- Đâu có , ta chỉ vừa từ Hoa Liên Tông chỗ nàng dự tửu yến trở về ! Đi qua vô tình thì gặp được tiểu thư đây !

Ánh nguyệt lúc này mới sựng nhớ ra . Gặp gặp Dương khiến cho nàng không khỏi hồ đồ . Chính mình còn vừa mời tiếp đón hắn từ cổng vào , vậy mà ... Nhưng lại nghĩ đến bữa tiệc tại nhà , Ánh Nguyệt lại cảm thấy buồn tủi , nàng quay mặt đi vì không muốn Dương bắt gặp tâm trạng của mình bây giờ . Nhưng dẫu gì Dương cũng có kinh nghiệm vô cùng to lớn trong tình trường nên không khó để hắn nhận ra sự thay đổi của Ánh Nguyệt :

Không muốn gả cho hắn sao ??

Ánh nguyệt cảm nhận được sự thấu hiểu của Dương , nàng xúc động nhìn hắn , rồi quay đi nhìn xa xăm , nhẹ nhàng gật đầu .

Lần trước tại đại hội thiếu niên anh tài , tên đó cùng với thiếu chủ của Vũ Phúc Lạc Chính Nguyễn Thành Nam có xuất hiện . Tình cờ hắn bắt gặp ta rồi nãy sinh ý đồ , cũng không ngờ hắn dám tới tận đây đàm phán với cha ta ....

Nói đến cha mình Ánh nguyệt thở dài buồn bã .

- Rồi hắn đã đạt được thoả thuận với cha nàng , khiến nàng giống như món đồ bị bán đi .??

Dương nói tiếp lời .

Nàng buồn bã gật đầu , giọt lệ đã khẽ xuất hiện trên khoé mắt :

- Ta biết cha ta cũng là suy nghĩ tới lợi ích của gia tộc , thế nhưng còn ta , ta là con lão mà ....

Dừng một lúc Ánh Nguyệt lại nói tiếp :

- Cả ca ca ta cũng vậy , khi xưa thì luôn luôn hết mực bảo vệ ta , nhưng giờ thì sao.... một tiếng Thành Công đệ hai tiếng Thành Công đệ !

Nghe vậy Dương nheo mắt :

- Cả Ánh Dương cũng vậy sao ?

Ánh Nguyệt gật đầu . Đến đây Dương liền cảm thán trong lòng :

Đúng là lòng người , lần đầu tiên mình nhận thức sai người !

Lúc trước thấy thái độ của Ánh Dương đối với Dương , hắn còn tưởng tên họ Ánh đó là một thanh niên niềm nở , thì ra cũng là coi trọng cái thiên phú của Dương .

Hai người tiếp tục tâm sự một hồi thì đằng xa một thị nữ chạy đến :

Tiểu thư , tiểu thư đây rồi ! Lão gia đang gọi tiểu thư trở lại yến tửu đó !

Ánh Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu :

- Ta đã biết , ngươi trở lại trước đi !

Nói rồi nàng quay ra với Dương :

Dương công tử được tâm sự với chàng , ta cảm thấy thật khuây khoả ! Bây giờ ta phải trở lại rồi , cũng không biết bao giờ mới có thể gặp lại nữa .

Dương đáp :

- cái này còn tuỳ thuộc vào nàng rồi ! Rồi Dương nở một nụ cười đầy ý vị .

Ánh nguyệt rời đi , trước khi đi nàng còn níu kéo bằng ánh mắt , mà từ trong đó Dương nhận ra sự không cam lòng và tức giận .

Chờ Ánh Nguyệt khuất bóng hẳn Dương mới xoay người trở về khách sạn . Trên đường về Dương cảm thấy thật yên tĩnh , cảm giác lạ thường , nó như một điềm báo cho một đại sự sắp xảy ra . Nhưng là một người thông minh Dương biết đại sự đó liên quan đến những ai . Nhưng dù thông minh đến cỡ nào Dương cũng sẽ không ngờ được những chuyện đó mình cũng bị cuốn vào .

....

Ở trong một căn mật thất bí mật nào đó , ánh nến mập mờ khiến không thể nhìn thấy khuôn mặt của những người bên trong chỉ biết , trong đó gồm có ba người , một tên đang ngồi trên ghế , tay phe phẩy cái quạt , đằng sau là một lão giã với dáng đứng lọm khọm , trước mặt là một thanh niên đang hơi khom người . Giọng hắn vang lên :

Thiếu chủ , đã chuẩn bị hết rồi !

Tên thiếu chủ trong miệng hắn gật đầu :

- tốt lắm , nhớ đừng để nàng ta có một điểm nghi ngờ !

Thuộc hạ hiểu !

- tốt lui ra !

Tên thanh niên cáo lễ rồi đi ra , mà khi ra khỏi mật thất , ánh trăng soi vào mặt hắn , nếu Dương ở đây sẽ nhận ra đó là Nguyễn Thành Công .

Quay trở lại với căn mật thất , sau khi Thành Công rời khỏi , lão già đằng sau lên tiếng .

- Cũng may chúng ta có gài người , nếu không chuyến này thật là hoạ sát thân .

Không quan tâm đến lão già nói , tên thiếu niên hỏi :

- Đã liên hệ được với bên kia chưa ?

Lão giả nhẹ nhàng đáp : liên hệ thành công , thậm chí họ đã có mặt ở Kiến Xương này rồi .

Tên thanh niên cầm quạt nghe vậy nhếch miệng , tay gõ nhẹ vào ghế :

- tốt , dù nhiều tiền nhưng thành công thì cái giá nhận lại là rất lớn ...... hừ , nàng ta định khử chúng ta ?? Chuẩn bị lãnh gậy ông đập lưng ông đi !

Bạn đang đọc Đại Việt Sử Kí Đế Vương sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.