Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyễn Thành Nam

Tiểu thuyết gốc · 2514 chữ

Nhìn Tố Âm và Bạch Hắc Minh rời đi , Dương cùng nam thanh niên bước đi dọc một con sông , thỉnh thoảng lại bắn lên vài giọt bọt nước của mấy đoàn thuyền đua vừa lướt qua , bên kia bờ thì rất nhiều người đang tập trung hò reo cổ vũ . Rồi hắn quay lại tươi cười chào hỏi thiếu niên hoa phục :

- Hiếm khi gặp được người đam mê thơ ca phật pháp , không biết vị huynh đài đây phải xưng hô thế nào !

Tên thiếu niên đó cũng tươi cười đáp lại :

- Ta là Nguyễn Thành Nam , trông vị đây còn khá trẻ nên cứ gọi ta là Nam huynh là được !

Tiểu đệ là Nam Dương tại Hưng Hà hân hạnh làm quen với Nam huynh !

Thành Nam xua tay : Dương đệ khách khí rồi !

Ngoài mặt chào hỏi nhưng trong đầu Dương đang gấp rút nhờ Thiên Thư điều tra :

Nguyễn Thành Nam 21 tuổi cấp 26 hệ mộc . Là con trai cả của tông chủ Vũ Phúc Lạc Chính !

Dương vô cùng ngạc nhiên vì thân phận của thiếu niên trước mặt , vì vậy hắn cũng không ngần ngại cùng hắn gia tăng quan hệ :

- Nam huynh lần này tới đây chắc hẳn là muốn ngắm cảnh sắc nơi chùa liêng thiêng này sao !

Hai người vừa đi vừa chém :

- không sai ! Lần này ta đến đây chính là để thăm thú Thần Quang tự , và chủ yếu là tìm hiểu về bài thơ viết bằng phật pháp , nào ngờ vừa đến nơi đã nghe thấy Dương đệ đây đọc lên bài thơ đó . Ài , thật tiếc nuối .

Dương nghe vậy liền nói : Ta cũng chỉ học qua được chút da lông nên không được chuẩn lắm xin Nam huynh chớ trách ! Hay là như vậy đi , ta tặng huynh một bài thơ về nơi đây coi như bồi thường nha !

Thành Nam nghe thế thì vui mừng gật đầu như gà : Được , tốt quá .

Sau đó , tiếng ngâm thơ bắt đầu ngâm lên :

-Rằm tháng Chín, trở về thăm quê nội

Đông nghịt người, đến lễ hội Chùa Keo

Cờ đỏ tưng bừng, sóng nước gió reo

Dọc con sông, cắm cây nêu thuyền trải.

Dẫu cuộc mưu sinh tháng ngày bận mải

Vẫn đến thời lại mở hội trải bơi

Rước Thánh Tổ rộn rã cả đất trời

Nắng mùa Thu, hương cỏ phơi đồng nội.

Đến thời gian , các tay bơi vào Hội

Trên bờ, người, ngựa, chạy hét hò theo

Dưới thuyền, kẻ khom lưng chung nhịp chèo

Rẽ nước lướt, ngược theo chiều sóng cả.

Một canh sau, mặt trời chiếu nghiêng ngả

Hội trải bơi, mới hối hả chèo về

Người chiến thắng, “đè” đ ược thuyền … hả hê

Thuyền cuối cùng, đang cố về tới đích .

Tiếng cuối cùng cất lên nhưng vẻ mặt Thành Nam vẫn là một khuôn mặt thẫn thờ , phải mất một lúc để load Nam mới vô cùng vui sướng :

- Hay , Quá hay , có thể sánh ngang với bài thơ ở cửa tự rồi

Nam không tưởng tượng được ra rằng một thiếu niên 15 tuổi lại có vốn kiến thức và sáng tạo như vậy . Hắn đâu biết rằng bài thơ đó là do Thiên thư cung cấp cho Dương .

- Dẫu cuộc mưu sinh tháng ngày bận mải

Vẫn đến thời lại mở hội trải bơi ! Hay thật !

Dương đệ thật tài hoa , ngu huynh xin cam bái hạ phong .

Dương tươi cười :

- Nam huynh quá khen !

Rồi tỏ ra thân thiết Thành Nam liền khoác vai Dương nói :

- gần đây có tửu lâu đẹp nhất cái Minh Lãng thành này . Hãy để ta đây chiễu đãi đệ một bữa ! Thế nào ??

Dương cũng không nghiện mà ngại nên dứt khoát đồng ý !

- Hảo , vậy làm phiền Nam huynh rồi !

Rồi hai người thân mật đi tiếp .

Đi lên tầng cao nhất của hồng lâu , quán rượu trong lời của Thành Nam thì trên đây chỉ có ba gian phòng hướng về ba hướng phân biệt .

Đi theo lão bảo tiến vào một gian phòng có tên là Thượng Quan các, căn phòng này đã được xông một mùi hương thơm đặc trưng, nam nhân ngửi mùi hương này liền có thể cảm thấy thư thái thoải mái.

Lót nền nhà chính là loại thảm sang trọng mềm mại, bước vào phòng, bốn cô gái xinh đẹp bước đến giúp Dương và Thành Nam cởi bỏ trường bào.

Dương tùy ý liếc mắt đã phát hiện ra gian phòng này thật là hợp với tâm ý của mình. Mặc dù cũng là một gian phòng trong chốn phong nguyệt thế nhưng nơi này bài trí cực kỳ thanh nhã tinh xảo.

Bàn ăn lúc này đã được bày sẵn sơn hào hải vị . Chắc chắn nó vừa mới đc bày ra vì trên đó khói trắng vẫn còn nghi ngút . Dương vừa ngồi xuống bàn thì lập tức hai trong bốn cô gái vừa rồi liền phân biệt mà ngồi xuống hai bên cạnh hắn , uốn éo thân thể cọ vào cánh tay Dương , gắp thức ăn mà đút cho hắn .

4 nàng nữ phấn này dù còn cách Tố Âm một đoạn nhưng cũng có thể coi là tuyệt sắc trong chốn phong hoa này .

Mặc dù trong lòng cảm thấy sảng khoái trong lòng nhưng Dương vẫn nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu . Hiểu ý Thành Nam lập tức phất tay ý bảo cho bọn họ lui . Đến khi trong gian phòng chỉ còn hai người Thành Nam cười cười nói :

- Dương đệ không chỉ giỏi văn thơ , mà cho đến phong phạm cũng rất khí chất , bản lĩnh .

Dương từ tốn đáp lại :

- Ta thấy Nam huynh cũng là một người rất có phong độ , lại còn thiên phú cao nữa , chắc hẳn tưởng lai sẽ bay cao ngút trời .

Nhắc đến thiên phú , Thành Nam liền thử dò xét cấp của Dương . Liếc qua , hắn liền giật mình , hắn không thể dò xét được cấp độ của Dương hắn thầm nghĩ : “ sao lại không thể dò được sức mạnh của tên tiểu tử này nhỉ , chẳng lẽ nó mạnh ngang mình , chắc không thể vì kể cả nó có tu luyện trong bụng mẹ cũng không thể nhanh như vậy , hay hắn dùng bảo vật che dấu cấp độ , chắc không đâu , vì trông hắn cũng giống kẻ giấu giếm “

Dương đệ này , năm nay đệ bn tuổi vậy !

Dương đáp : - năm nay đệ cũng đã chứng kiến 15 nồi bánh chưng rồi !

Thành Nam thất thần : 15 tuổi !! Yêu nghiệt !! Mà khoan đã , muội muội mình cũng 15 tuổi ... nghĩ đến đây hắn nở một nụ cười khiến Dương thấy như cơn gió lạnh thổi qua người !

Sau một 30 phút nói chính sự , hai người bọn họ bắt đầu nhâm nhi cốc rượu thượng hạng được đặt trên bàn . Vì đây là tầng trên cùng chính vì thế gió thổi ào ào , thấy thế Dương và Thành Nam liền cùng nhau chém gió . Họ nói chuyện đàm đạo ... đủ thứ , xưng huynh gọi đệ , thân thiết như anh em ruột . Thậm chí lúc sau Thành Nam còn kê ghế ngồi cạnh Dương chứ không còn ngồi đối diện như lúc đầu nữa .

Rồi bữa tiệc cũng đến lúc tàn , Dương tỏ vẻ tiếc nuối mà từ biệt Thành Nam . Rồi Dương rời đi ý định trở lại Thần Quang tháp để hội tụ với Tố Âm .

Đi dọc trên con sông thơ mộng khi nãy , bây giờ cuộc đua thuyền kịch tính cũng đã kết thúc , thay vào đó là những chiếc thuyền du ngoạn , thuyền hoa ... đang chậm chạp trôi trên sông .Gió thu khẽ thổi, hàng dương liễu đu đưa trước gió, mặt sông tựa như một mặt gương khổng lồ sáng bóng, khi ánh nắng chiều chiếu xuống, mặt nước phản xạ ánh vàng nhàn nhạt.

Trên mặt sông sóng vỗ nhè nhẹ, du thuyền đi lại như thoi đưa, không ngừng truyền đến tiếng cười nói từ những con thuyền, đều là các tiểu thư tỷ muội xuất du vãn cảnh, quang cảnh thật là náo nhiệt.

Vô số các tu sĩ , thiếu gia đứng trên đầu thuyền, đôi mắt như dính vào những hoa thuyền của các thiên kim tiểu thư, nét mặt không hề che dấu khát vọng như chó sói rình mồi. Nhưng ngay khi tiếp cận hoa thuyền, bọn họ nhất thời cải biến sắc mặt, trở lại một dáng dấp rất mực chánh trực thanh cao, mắt không tà niệm, phe phẩy quạt, , vô cùng phong lưu.

Vài chiếc quan thuyền thả neo trên mặt hồ, các nàng thiên kim tiểu thư ẩn sau những tấm mành, len lén nhìn đám phong lưu tài tử xung quanh, lựa chọn ý trung nhân cho mình.

Đột nhiên đám mỹ nữ như bị gió thổi túm tụm lại bên cạnh lan can bờ sông , không ngừng nhìn về phía mặt nước xa xa bàn tán, tiếng oanh oanh yền yến thỏ thẻ thật dễ nghe.

"Ôi, mau nhìn kìa, nhìn xem, đó là Đệ nhất thiên tài quỳnh phụ Nguyễn Quang Vinh , "

“ Đúng rồi , chính là Quang Vinh thiếu gia của tông gia Hồng Lĩnh Nghiệp rồi “

"Ôi, thật là đẹp trai"

"Ôi, thật là si tình kìa"

"Ai, đây là tiểu thư nào mà may mắn vậy"

Dương theo hướng các cô gái chỉ chỏ, nhìn về hướng đó.

Chỉ thấy trên mặt hồ có hai chiếc hoa thuyền đang theo dòng song song tiến trôi đến, mỗi chiếc đều có hai tầng, cao khoảng 6, 7 thước, trên treo đèn lồng, tầng trên là lầu các, xưng đắc thượng thị khí vũ hiên ngang.

Trên hai chiếc hoa thuyền đề treo cờ quạt tung bay . Trên chiếc thuyền ở bên phải, một vị công tử đứng thẳng trên đầu thuyền, mặt đẹp như ngọc , mặt có nét cười, áo bay theo gió, dáng trông thật là phong lưu tiêu sái.

Chiếc hoa thuyền thứ bên cạnh to cũng rất sang trọng , so với chiếc hoa thuyền của tên Quang Vinh còn lớn hơn chút ít , phi diêm lầu các, không thể tả hết sự quý phái của nó. Chỉ tiếc rèm treo bốn bề, khiến người người không thể thấy rõ, trên đầu thuyền treo một chiếc đèn lồng thật lớn tung bay theo gió, trên đó hai chữ vàng thật lớn “ Vũ Ánh “

Là Ánh Nguyệt tiểu thư, là tài nữ của Hoà Liên Tông , một nữ tử đứng bên cạnh Dương kêu lớn, trên mặt tràn đầy hưng phấn, hiển nhiên là kẻ đang thần tượng Ánh Nguyệt tiểu tỷ kia , không chỉ cô gái này vui sướng mà các ả khác và bọn đàn ông cũng reo lên vui sướng , họ reo hò còn lớn hơn nhiều so với khi thấy Quang Vinh . Cũng không khó hiểu vì Ánh Nguyệt chính là chủ nhà nên tất nhiên mọi người quen thuộc và chào đón hơn .

Dương lúc này cũng tự nói : Ánh Nguyệt ... là cô nàng lúc ở Vạn Bảo Đường ư .. !!

Bất chợt chiếc rèm ở thuyền hoa của Ánh Nguyệt vén lên , cùng với đó là sự xuất hiện mỹ nữ mà người dân ở đây mong chờ , nàng bước ra đưa mắt nhìn về phía Dương , một ánh mắt vô tình đầy cố ý , nàng nhẹ nhàng gật đầu . Những người xung quanh còn tưởng nàng gật đầu với mình liền quơ tay quơ chân sung sướng . Có người còn vui mừng quá mà mất trụ ngã xuống sông .

Cùng với ánh mắt đưa tình của Ánh Nguyệt là một đôi mắt diều hâu sắc lẹm đang nhìn về nơi hắn . Chủ nhân của nó chính là Quang Vinh , người đang tán tỉnh Ánh Nguyệt nhưng bất thành .

Thuyền hoa của Ánh Nguyệt đổi hướng dần dần tiến tới ví trí của Dương . Chỉ còn cách không xa , thì bất ngờ một chiếc thuyền hoa khác phi lên chắn giữa Dương và thuyền của Ánh Nguyệt . Chiếc thuyền này nhỏ hơn hai chiếc vừa rồi nhưng lại đẹp hơn rất nhiều , chất liệu quý giá , chi tiết hoa văn thì chân thật .

Lúc này chiếc thuyền chen ngang kia cũng dừng trước chân của Dương , một tỳ nữ xinh đẹp từ từ bước ra :

- Dương công tử , tiểu thư nhà chúng ta muốn mời công tử cùng đàm đạo hưởng hội !

Dương vô cùng ngạc nhiên và tò mò tiểu thư trong lời của nha đầu này là ai , vì sao lại mời mình lên thuyền , chẳng nhẽ nhìn trúng mình nên muốn mời về làm lang quân !!

Đang do dự thì một giọng nói trong trẻo nhưng có phần Tinh Quái vang lên :

- Dương công tử , ta muốn mời công từ cùng du thu thôi mà , chẳng lẽ công tử lại lỡ từ chối tiểu thiếp sao !

Ngước nhìn lên cô gái vừa nói Dương không khỏi nuốt nước bọt “ ực “ một tiếng . Đó là một cô gái xinh đẹp , trắng trẻo , nhưng có đôi mắt sắc lẹm , môi nở nụ cười tươi tắn lại có phần nham hiểm . Đáng chú ý nhất bộ đồ cô ấy mặc , nó hoàn toàn bó sát người , thậm chí phần cánh tay , eo hoàn toàn được để lộ tạo sự quyến rũ tột cùng .

Một người xung quanh cũng không khỏi xuýt xoa :

- uầy , đó là ai mà lại xinh đẹp như tiên vậy , Ánh nguyệt có vẻ cũng phải thua một chút !

- còn cái tên đó là ai mà lại được cô gái ấy tiếp đón vậy

Tiếng bàn tán xôn xao vang lên

Còn Dương , hắn cũng không do dự nữa mà đạp chân nhấc người lên ban công thuyền nơi cô nàng nóng bỏng đang đứng

Đằng xa , chứng kiến cảnh đó Ánh Nguyệt chỉ biết tròn mắt khó hiểu , rồi lúc sau nàng mới tỏ ra giận giỗi , nàng giậm chận tức giận , nói với người hầu : chúng ta đi “

Đoàn người xem hội cũng không vì sự rời đi của hoa thuyền mà trở nên thưa thớt , thậm chí còn tụ tập đông hơn để chém về tình huống như thế .

Bạn đang đọc Đại Việt Sử Kí Đế Vương sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.