Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ánh Nguyệt

Tiểu thuyết gốc · 2101 chữ

Dương than thở:

- đúng là hoa đã đẹp lại thơm , người đã xinh lại giỏi .

Dương với Thiên Thư nói chuyện mà Ánh Nguyệt lại tưởng Dương không để ý mình nên nàng lập tức bất ngờ . Không phải tự kiêu , nhưng nàng luôn rất tự tin với vẻ đẹp của nàng , nơi nàng ở , muốn nói chuyện với nàng cũng khó chứ đừng mơ tưởng nãng sẽ hỏi han như vừa rồi . Vậy mà Dương chỉ quay sang nhìn nàng mấy lần rồi thôi khiến nàng rất khó nói thành lời ( đúng hơn là tác giả khó nói thành lời hihi)

thấy tiểu thư bị người ta coi thường , 4 tên hộ vệ đằng sau lập tức lên tiếng

- Này tiểu tử kia , tai ngươi có vấn đề à , tiểu thư ta gọi mà ngươi dám không đáp !!

- Nhị Tiện , không được vô lễ . Thiếu nữ nói

Lúc này Dương mới bắt đầu tiếp chuyện:

- A thì ra là Ánh Nguyệt cô nương , ngưỡng mộ đã lâu , nay được gặp mặt thật là hân hạnh cho tại hạ

Nguyệt ngỡ ngàng :

- ngươi biết ta ?? Ta không nhớ là đã gặp qua ngươi

Dương đáp :

- Ánh Nguyệt cô nương là thiên tài Dược sư của Hoà Liên Tông , người người đều biết , và tại hạ cũng không ngoại lệ !

Ánh Nguyệt lạnh nhạt nói :

- vậy không biết công tử đây có thể nhường lại cho ta bộ luyện đỉnh này được chứ !!

Dương lắc đầu trả lời :

- ta thật xin lỗi tiểu thư, bộ này ta không thể nhường cho cô rồi !!!

Ngay lúc hắn định trả giá thì bất ngờ có 1 giọng nói khác :

Ánh Nguyệt tiểu thư , lại có thể gặp nàng ở tại nơi này , chúng ta thật là có duyên mà !!

Người đến chính là một thanh niên mặc hoa phục, tuổi khoảng mười chín hai mươi, dáng người cao gầy, gương mặt trắng nõn, nhìn qua cũng có vài phần tuấn tú nhưng Dương có cảm giác tên này là một tiểu bạch kiểm thì đúng hơn.

Nguyên Thị Hàn Huyên , 25 tuổi cấp 16 hệ thuỷ Nhị công tử của Luyên Thuyên phái cùng với Hoa Liên tông của Ánh Nguyệt tạo thành nhất tông nhất phái ở Kiến Xương . Hắn ta đã theo đuổi Ánh Nguyệt từ lâu nhưng chưa thành công ! Thiên Thư nói

Hiểu được chút vấn đề Dương nói : thì ra là bám đuôi người ta chứ duyên với nợ cái gì !!

Nghe loáng thoáng được Dương lẩm bẩm lập tức tên bạch kiểm đó đanh mặt lại:

- Tiểu tử ngươi nói cái gì ??

Dương khinh bỉ không thèm trả lời

Thấy vậy , Hàn Huyên vô cùng tức giận : Muốn chết “ nói rồi hắn xuất quyền , hướng thẳng Dương phóng tới bên trong còn chứa cả hồn lực

Thấy hồn lực bùng phát mọi người xung quanh chứng kiến mới kêu:

- thiếu niên này là ai 25 tuổi đã đạt được cấp 16 rồi đúng là thiên tài

Tất cả đều ngỡ Dương sẽ ăn phát trời dáng nhưng bất ngờ là cú đấm đó lại dừng trên không , mà ngăn chặn nó chính là 2 ngón tay của Dương . Im lặng ! . Tất cả sững người . Kể cả Ánh Nguyệt , nàng biết Hàn Huyên mạnh thế nào , vậy mà tên thiếu niên này còn trẻ hơn cả hắn nhưng lại có thể đỡ một quyền toàn lực của gã chỉ với hai ngón tay . Ánh Nguyệt vô cùng tò mò thiếu niên này là ai ??

Bị ngón tay chắn lại nhát đấm của mình Hàn Huyên vô cùng xấu hổ , hắn định rút kiếm tiến lên thì một giọng nói chấn nhiếp vang làm hắn rủn cả tay :

- Đủ rồi , Vạn Bảo Đường chúng ta không phải nơi để các ngươi náo loạn

Đi ra là lão bà 50 tuổi nhưng khác biệt là trên khuôn mặt bà mới có vài nết nhăn . Mà đi cùng bà chính là ông nội của Dương . Hai người đi ra và đều toả ra uy áp đáng sợ.

Ánh nguyệt là cô nàng thông minh hiểu biết nên nàng ta rất nhanh nhạy phản ứng !

- Phạm Hằng tiền bối , người khoẻ . Rồi nàng nhìn thấy người bên cạnh bà ta còn toả ra hồn lực mạnh hơn có thể sánh ngang với gia gia nàng thậm chí là hơn: Vị này là... ?

Nàng đưa tay hỏi .

Phạm Hằng cũng không có tỏ ra lạnh nhạt mà trả lời :

- Thì ra là Ánh Nguyệt cô nương , vị này là Trần Nam Hải gia chủ đời trước của Trần Nam gia tộc .

Nguyệt cũng hơi giật mình . Hưng Hà địa vị là ngang bằng Kiến Xương , nhưng người ta một mình đứng nhất nới đó rồi, mà tông môn mình vẫn phải tranh giành với Luyên Thuyên phái.

- thì ra là Nam hải tiền bối , tiểu bối thất lễ

Gật đầu hài lòng Hải cũng không nói mà quay sang Dương .

- Dương nhi ngươi lại gây sự cái gì vậy

Dương trả lời :

- không có gì đâu ông nội , có mấy người muốn làm quen thôi ạ

Ánh Nguyệt , Hàn Huyên nghe hắn gọi Nam Hải là ông nội thì giật mình : hắn chính là cháu nội ông ta sao , vậy chẳng phải hắn là Nam Dương thiên tài 15 tuổi song hệ cấp 20 à !!

Phạm Hằng lên tiếng :

- Ánh Nguyệt tiểu thư , Hàn Huyên công tử, ta nhớ không nhầm thì bên Kiến Xương các người cũng có một cái phân đường Vạn bảo Đường mà ??

Ánh Nguyệt cung kính đáp :

- Chẳng là tiểu bối muốn mua một đỉnh luyện đan nhưng bên đó lại không có , đường chủ hắn nói Hưng Hà vừa hay còn một cái , ta đến nhưng bị Dương công tử nhìn trúng !!

Mọi người đều nhìn sang Dương xem chàng ta đáp trả ra sao . Dương cũng rất bình tĩnh nhẹ nhàng trả lời rằng :

- xin lỗi ! Nguyệt cô nương , ta không thể nhường nàng vật này rồi..!!

Tất cả đang tỏ ra thất vọng thì Dương lại nói :

- Nhưng ta có thể tặng nàng một bộ đấu kỹ huyền cấp hạ phẩm coi như đền bù và là gặp mắt đi

Thử một lần chơi lớn xem mọi người có trầm trồ

Và “ ồ “ một tiếng , tất cả kinh ngạc , Ánh nguyệt cũng vậy , đấu kĩ Huyền cấp hạ phẩm cả tông môn nàng mới có một bộ quý giá hơn nhiều so với đỉnh đan hoàng cấp hạ phẩm , vậy mà hắn lại đem ra tặng nàng . Bất chợt hảo cảm của nàng dành cho hắn ngày càng cao , đẹp trai , ga lăng , thiếu gia , thiên tài nhưng lại không kiêu ngạo . Đó là những từ ngữ nàng dùng để tả hắn . Dù rất thích nàng vẫn từ chối :

- Dương công tử thật là hào phóng , nhưng ta không thể nhận rồi , còn về lô đỉnh này , ta có thể đặt hàng cho Vạn Bảo Đường mà !!

- Ánh nguyệt cô nương không cần khách sáo , nếu cô không nhận thì thật đau lòng Nam Dương ta mà , vì vậy mong cô chớ từ chối .

Nói xong hắn lấy bút lông ra rồi viết pháp quyết một đấu kĩ Huyền cấp hạ phẩm mà hắn vừa tra được từ thiên thư . Thấy vẻ mặt kiên quyết của Dương , Nguyệt cũng đành nở một nụ cười mà nhận lấy , nụ cười toả nắng khiến phía dưới Dương độn lên :

- Vậy ta đành mặt dày nhận lấy vậy , đạ tạ Dương công tử.

Hàn Huyên lúc này đang đứng một góc thấy Ánh Nguyệt cười tươi với Dương mà vô cùng ghen tức , mấy năm hắn theo đuổi nàng ta mà nàng không thèm nhìn hắn một lần . Vậy mà tiểu tử này vừa mới gặp mà đã thân thiết như vậy , thật là tức chết hắn

- Đi , chúng ta về . Hắn phất tay nói với người hầu

Hai người Dương Nguyệt sau một lúc nói chuyện , tán tỉnh nhau cuối cùng từ biệt .

Rồi hắn nói với Phạm Hằng :

- Phạm Hằng tiền bối ta muốn mua đỉnh này, không biết ngài bán bao nhiêu

Phạm hằng cười cười nói :

- vốn nó có giá là 3.500KC . Nhưng vì ngươi là cháu Nam Hải lão tặc nên ta tặng ngươi coi như quà gặp mặt !

Dương từ chối :

- làm sao có thể được , 3.500Kc không phải con số nhỏ , làm như vậy là thiệt cho bà đó !!

Hằng kiên quyết :

- Ta nói tặng là tặng mà , ngươi dám từ chối ??

Nhìn thấy cách tặng quà có một không hai của Hằng Dương mới thở dài:

- ách , sao số ta khổ thế nhỉ toàn báu vật thì được tặng miễn phí hazzz

Trên Đường trở về Nam Hải không nhìn được mò :

- Dương nhi , con lấy đấu kĩ đó ở đâu vậy , tại sao lại tặng cho họ lễ vật lớn như vậy ??

Dương thong thả nói :

- gia gia yên tâm , ta chẳng cho không ai cái gì ! Với tiềm lực của Ánh Nguyệt , tương lai có thể sẽ trở thành tông chủ Hoa Liên tông , mà con thì chắc chắn sẽ trở thành tộc trưởng rồi đến lúc đó muốn đặt chân sang Kiến Xương chẳng phải dễ dàng hơn sao !!

Nam Hải ngây ngốc , hắn biết cháu mình thông minh nhưng không nghĩ nó lại có tâm cơ và giã tâm lớn như vậy ,ngây ngốc thì ngây ngốc nhưng gã vẫn vui mừng .

- tốt , như vậy mới xứng là cháu trai của ta , phải có chí lớn như vậy haaaha

Trở về đến nhà thì lúc này cũng đã xế chiều . Vừa mới bước vào cổng lớn hắn đã nghe thấy tiếng gọi quen thuộc mà hắn đã mấy hôm nhớ nhung :

- ông nội , Dương đệ .

Chính là Tố Âm , hôm nay là ngày nàng trở về sau mấy ngày cùng cha đi Thái Thuỵ

- A , Tố Âm lại đây ông xem , mấy năm không gặp cháu ta thật nhớ ngươi muốn chết !! Vừa nói Hải vừa ôm nàng vào lòng

- gia gia , ta cũng nhớ người

( vì khi Nam Hải xuất quan thì Tố Âm đã đi rồi )

Vậy là hai ông cháu liền cùng nhau tâm sự mà bỏ mặc Dương bơ vơ một mình .

- A ta còn Bạch Tuyết . Chợt nhớ ra là tố âm về thì bạch tuyết cũng về nên hắn liền gọi : - tuyết đâu rồi ...lu , lu , lu ... !!

Hắn vừa đi vừa gọi , nhưng mãi mà không thấy nó chạy ra :

- kỳ thật mọi lần ta gọi là 5 giây sau nó đã có mặt rồi mà sao hôm nay lại không thấy đâu nhỉ .

Hắn đang định đi về phòng thì chợt bạch tuyết chạy đến mà lăn vào chân hắn cùng với đó là tiếng gọi :

- Bạch tuyết , ngươi chạy đi đâu vậy , chờ ta vời

Nơi phát ra giọng nói đó là một tiểu cô nương thoạt nhìn mới mười bốn hoặc mười lăm tuổi . Gương mặt ngây thơ , nhỏ nhắn nhưng vô cùng xinh đẹp , có thể nói tuyệt sắc . Thân hình thì lại càng tuyệt mĩ , vòng eo thon gọn bé nhỏ được quấn quanh bởi một dây thắt lưng màu hồng . Càng đặc biệt là dưới lớp áo lụa màu hồng ẩn hiện một bộ ngực đang phát dục nhưng vẫn ngạo nghễ ưỡn lên .

Nhìn thấy cô bé đó Dương chỉ muốn ôm vào lòng mà từ từ hưởng thụ

- thân hình này thật muốn ta phạm tội mà

Thấy bạch tuyết chạy tới chân Dương mà quấn quýt tiểu cô nương không khỏi làm thắc măc vì từ khi quen bạch tuyết chưa bao giờ nàng thấy nó chạy tới người là , hơn nữa còn quấn quýt hơn so với mình nữa !!

Thiên thư nàng là ai ???

Bạn đang đọc Đại Việt Sử Kí Đế Vương sáng tác bởi Ngữ-văn12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngữ-văn12
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.