Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không bị đói nữa

Tiểu thuyết gốc · 1179 chữ

Đến được Phiên Mộc trời cũng gần trưa. Trước mắt Tư Điềm là cảnh tượng người người bận rộn chạy đến chạy đi.

Lam Tuyết chủ động đi vòng vòng quanh tìm gặp trưởng thôn hỏi chút chuyện. Còn Vân Lam và Trương Sâm theo lời Tư Điềm cũng tới giúp các đại phu một tay.

Tuy tất cả đều không có biểu hiện gì nghiêm trọng nhưng ít nhiều dân số trong thôn đông nên vẫn còn nhiều người chưa được chữa trị.

"Mời tiểu thư." Một tên tùy tùng bên cạnh trưởng thôn dẫn đường.

Bởi vì đây cũng coi như là một trong số những thôn lớn nhất toàn Âu Hạ nên chức trưởng thôn ở đây cũng không phải nhỏ. Việc có tùy tùng bên cạnh giúp đỡ cũng là điều đương nhiên.

"Tiểu thư đây là?"

Lam Tuyết mỉm cười:" Tiểu nữ họ Diệp tên Tuyết, Diệp Lam Tuyết....Tiểu nữ đến đây cùng với thái y trong cung"

Trưởng thôn đánh ánh mắt lên người nàng dò xét một lúc lâu, không còn nghi ngờ mới mở lời nói tiếp:" Ta họ Hoàng tên Nghiên, Hoàng Giang Nghiên..."

Sững người vài giây, Giang Nghiên hỏi lại:" Thái y trong cung?"

"Vâng."

Tên trưởng thôn phá lên cười lớn:" Tiểu thư vừa nói thái y trong cung??"

"Phải." Lam Tuyết khó hiểu nhìn người đàn ông ôm bụng cười ngả nghiêng trước mắt:" Có chuyện gì sao?"

Sau trận cười như được mùa, nghe Lam Tuyết hỏi vậy hắn cũng nghiêm túc trả lời:" Chúng ta còn tưởng hoàng đế quên vạn dân Phiên Mộc rồi. Cả hai tháng lũ lụt không thấy quan phủ nào tới thay mặt hoàng thượng lệnh mở kho lương thực cứu tế. Sau lũ lụt ba tháng lại càng không thấy tăm hơi!"

Lại tiếp:" Để ta đưa tiểu thư đi tham quan vài vòng."

"Tham quan?"

Giang Nghiên cười khổ:" Để tiểu thư thấy được một phần không thể thấy tại hoàng thành xa hoa..."

Gật đầu ra hiệu ý bảo Giang Nghiên dẫn đường, hai người cùng đi đến một nơi âm u lạnh lẽo, chính xác là khu dân bị ảnh hưởng nặng nề nhất.

"Tiểu thư nhìn đi!" Giang Nghiên nói:" Qua lũ chính là hạn hán, qua hạn hán lại là nạn đói... Người chết cũng phải tính bằng nghìn rồi..."

Lam Tuyết đi đến gần một hài tử tầm 5 tuổi đang thoi thóp nằm chờ chết vì đói và khát, lương thực thiếu thốn làm những đứa trẻ tầm tuổi này quanh đây đều ốm yếu đến trơ xương, nàng lấy trong túi ra một cái bánh và ít nước sẵn có đưa cho nó, tiểu tử như thấy được vàng mà mắt sáng lên thèm thuồng.

Nàng đưa cho nó,... đồng thời nước ở khóe mắt cũng rơi xuống...

Trưởng thôn một gương mặt không thể nào buồn hơn:" Đã vậy còn không giảm thuế khóa, tiểu thư nói xem... Như thế này chúng ta làm sao sống đây?"

"Gì cơ?" Lam Tuyết tưởng như mình nghe lầm hỏi lại:" Không giảm thuế khóa?"

"Vâng... Mà thật ra ta cũng không muốn thừa nhận Hoàng đế không quan tâm dân chúng ở Phiên Mộc...Chẳng qua, kết quả suốt 5 tháng rồi lại đích chỉ... người..."

"Được rồi." Nàng ngừng lại một chút:" Quan vùng này...tên họ?"

"Quan phủ ở đây tên là Cố Thanh Hiên, nhận chức được 3 năm." Giang Nghiên thành thật trả lời. Hoàng đế thì hắn chưa gặp chưa sợ nhưng khi đứng trước vị tiểu thư này lại làm cho... tim hắn suýt thì nhảy ra ngoài.

Hài lòng với câu trả lời, nàng lại hỏi tiếp:" Ngài có nghe về trận ôn dịch tại Mã Thiên hay không?"

"Ta có nghe."

Ôn dịch chết người tại Mã Thiên nguyên nhân do hai phụ tử từ vùng khác ngoài Âu Hạ đến. Hiện hai người này đã bị tóm nhưng ôn dịch đã mất kiểm soát.

"Không có triệu chứng suốt 15 ngày?"

Nghe qua có chút không đơn giản:" Tư Điềm."

"Tỷ tỷ?"

"Muội ở đây tiếp tục chữa trị, không được phép cùng hai người kia bước chân qua thôn Mã Thiên."

"Tỷ đi đâu sao?"

"Ta quay về hoàng cung có chút chuyện. Ba ngày nữa sẽ quay lại." Vừa nói vừa đánh ngựa bỏ đi.

---‐--------------

Đi hết hết năng suất của một con ngựa tốt thì chỉ trong vòng nửa ngày, Lam Tuyết đã có mặt tại Phượng Y cung làm loạn.

"Hoàng huynh!" La xong cũng chẳng thèm quan tâm ai mà chạy xộc vào, nếu là người khác thì chính là tội khi quân phải chịu xử phạt theo luật.

"L- Lục Vương à.... hoàng thượng đang nghỉ ngơi không vào được mà..." Giang công công sợ hãi, người trước mặt không thể đắc tội nhưng hoàng thượng lại đang nghỉ ngơi. Đấu tranh một hồi cũng không ngăn được người vào.

"An Nhiên?" Nam hậu Đan Vi bước ra thì ngạc nhiên, đáng lẽ giờ này nàng phải ở Phiên Mộc:" Chuyện gì vậy?"

"A!" Lam Tuyết bỏ mặc người ngăn cản chạy đến Đan Vi:" Ca ca! Muội muốn gặp hoàng thượng!"

Đan Vi xoa xoa đầu Lam Tuyết đang tròn mắt làm nũng chỉ đành gật đầu cười trừ:" Muội vào đi, hoàng thượng đang ở trong."

"Vâng. Đa tạ ca ca!"

-------------

"Hoàng huynh!"

"Sao muội lại ở đây?"

Lam Tuyết đi thẳng vào vấn đề chính:" Hoàng huynh, tình hình ở Phiên Mộc vô cùng, vô cùng loạn. Không chỉ Phiên Mộc mà cả Mã Thiên cũng vậy!"

Thiên Y không khỏi đặt câu hỏi:" Tại sao?"

"Quan phủ tại đây có đưa cho huynh thư yêu cầu mở kho cứu tế lũ lụt, hạn hán hay không.?"

Thiên Y tạm đứng hình suy nghĩ:" Không có."

"Huynh có thấy thư dân chúng xin giảm tô thuế không?"

Hoàng đế siết tay:" Cũng không có."

Gương mặt Lam Tuyết hiện lên hai chữ:" Quả nhiên..."

"Tên quan phủ đó cắt xén tô lương, không báo về cho triều đình..."

"Vậy nên...Hoàng huynh, muội đến đó với thân phận là Lục Tuyết vương nha?

Mọi chuyện sau đó muội sẽ giải quyết chu toàn!"

Thiên Y chần chừ, giọng có chút nghẹn. Đối với một minh quân, sự sỉ nhục lớn nhất chính là dân chúng không còn muốn tin tưởng vào Hoàng đế nữa:" Trẫm có lỗi với toàn dân Phiên Mộc."

Rồi trong nháy mắt lại trở về với khí chất lạnh nhạt của bậc đế vương:" Muội, Lục Tuyết Vương... Ngày mai lập tức khởi hành quay lại Phiên Mộc truyền ý chỉ của trẫm nhanh chóng mở kho lương cứu tế. Miễn thuế 2 năm cho dân... còn có..."

" Bắt tên quan phủ hỏi tội, xử trảm trước toàn dân!...Và thay trẫm, tạ lỗi với dân chúng.."

".....Thần, tuân chỉ." Đây chính là lời mà nàng mong đợi... Lam Tuyết khẽ mỉm cười: Đứa trẻ đó... sẽ không bị đói nữa.

Bạn đang đọc Đại Tướng Uy Phong Đội Lốt Nữ Nhân Yếu Đuối Nha sáng tác bởi mikaaa.04
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mikaaa.04
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.