Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Khí Thập Nhất Tầng

Tiểu thuyết gốc · 2681 chữ

- Các ngươi..

- Được rồi, không cần tranh cãi, ta vốn cũng không có ý định tại đây tu luyện, ngươi lên trên nghỉ ngơi đi, ta muốn ra ngoài nhìn xem một chút.

Sở Quân ngăn lại Lam Hà lời nói, hắn liếc qua một chút đám đệ tử Vân Kiếm Tông đang nhìn hắn một cách tràn đầy bất mãn cùng chán ghét kia, cũng không thèm nhiều lời, bỏ đi.

Lam Hà vội kéo lại Sở Quân.

- Ngươi muốn ra ngoài?

- Phải.

- Ngoài kia thế nhưng có rất nhiều nguy hiểm.

- Ta chú ý một chút là được rồi.

Một tên đệ tử ở bên cạnh cười cợt:

- Các ngươi nghe gì không? Hắn lại muốn ra ngoài dạo chơi? Tưởng nơi đây là thế ngoại đào viên mặc cho hắn thưởng ngoạn chắc?

- Ha ha, Lam sư tỉ, ngươi mặc kệ để hắn đi đi, luôn có một số loại người không biết tự lượng sức mình, ta lại muốn nhìn xem hắn đi được bao xa, lại có thể toàn mạng trở về?

Sở Quân không thèm nhìn tên đệ tử vừa mới lên tiếng, hắn tính cách chính là như vậy, đã không phải địch nhân, hắn lười đi so đo miệng lưỡi, đối với Lam Hà cáo từ một câu rồi quay đi.

Đã hắn nói đến như vậy, Lam Hà cũng không tiện tiếp tục khuyên can, chỉ nghĩ thầm nam nhân này vốn luôn thần thần bí bí, có lẽ không dễ dàng bỏ mạng như vậy.

Sở Quân cước bộ đi tới cổng vào căn cứ địa, Đông Hoa cùng Phương Thái vẫn đang ở đây, bọn hắn thấy Sở Quân đi ra thì cũng không có cản lại, với thính lực của bọn hắn dư sức nghe được cuộc nói chuyện bên trong, Phương Thái chỉ đối với Sở Quân nói một câu:

- Người trẻ tuổi thì nên biết kính sợ, đừng chỉ vì một chút thiên phú hơn người mà rơi vào vạn kiếp bất phục.

Sở Quân làm sao không nghe ra hàm ý trong đó, đây cũng không phải đơn giản ám chỉ việc hắn ra ngoài, có điều hắn vẫn làm ra lễ nghĩa đáp lại:

- Đa tạ tiền bối răn dạy, ta tự biết mình nên làm gì.

Phương Thái cùng Đông Hoa không tiếp tục để ý Sở Quân, bọn họ quay người đi vào căn cứ địa.

Sở Quân ra ngoài, trước hết hắn theo lộ tuyến cũ khi đến đây mà đi ngược trở ra, vốn hắn cũng có thể tùy ý hành tẩu trong Hoả Tích Di Địa mà không cần nương theo bất kì lộ tuyến nào, bản thân hắn có thể rõ ràng nhìn thấy những đầu đạo tắc trôi nổi trong không gian, dễ dàng tránh né chúng, tuy nhiên làm như vậy thì quá lộ liễu, hắn cũng không muốn gây sự chú ý không cần thiết.

Nhanh chóng hành tẩu mấy trăm dặm đường, căn cứ địa của Vân Kiếm Tông từ lâu đã biến mất trong tầm mắt, lúc này hắn mới an tâm thay đổi lộ tuyến, mục tiêu của hắn lúc này là tìm kiếm những đầu đạo tắc tàn dư tương đối suy yếu tiến hành thử nghiệm hấp thu.

Dọc đường đến đây hắn bắt gặp không ít đạo tắc, bất quá lực lượng hủy diệt bên trong chúng còn quá kinh khủng, đừng nói đến hấp thu, chỉ cần hắn đến gần một chút cũng đủ để lực lượng hủy diệt kia xé hắn thành trăm ngàn mảnh vụn.

Một đường xông tới, Sở Quân dùng Hỗn Độn chi nhãn bao quát tầm nhìn để tìm kiếm, có điều tầm nhìn bao quát chỉ có phạm vi hai dặm, mà cứ cách vài dặm mới có thể đụng độ đến một đầu đạo tắc, muốn tìm kiếm một đầu đạo tắc bị suy yếu triệt để độ khó khăn có thể nghĩ.

Bất quá vận may của hắn xem ra không tệ, sau khi tìm kiếm ba canh giờ, rốt cuộc hắn cũng đã thấy được hai đầu mơ hồ đạo tắc, hai đầu đạo tắc này xuất hiện ở cùng một ví trí, một cái thì hung bạo, một cái xem ra lại rất ôn tường, bọn chúng thi thoảng vẫn còn va chạm lẫn nhau, Sở Quân suy đoán trước đây nơi này hẳn có hai người lẫn nhau đối chiến, một bên thì tấn công, một bên thì phòng ngự.

Sở Quân cẩn thận bước từng chút một chậm rãi tiến tới, linh lực bao phủ toàn thân tiến hành phòng ngự.

Đến khi hắn chỉ còn cách hai đầu đạo tắc mười trượng, đầu đạo tắc hung bạo kia bỗng nhiên loé lên, một đạo xích mang bất ngờ phóng tới muốn chém hắn ra làm hai nửa, tốc độ kia quá nhanh, phải nói là "cực tốc", so sánh tốc độ mũi kim Đông Hoa phóng ra với tốc độ của xích mang thì cứ như là ốc sên so với lôi điện, Sở Quân có Hỗn Độn chi nhãn còn có thể nhìn thấy được rõ ràng mũi kim kia, còn xích mang này lại chỉ như một đạo ánh sáng đỏ chiếu tới, nhanh đến mức hắn còn chưa kịp cảm nhận được nguy hiểm thì xích mang đã đánh tới trước mặt.

Chỉ là ngay lúc xích mang còn cách mũi hắn một xích, đầu đạo tắc ôn tường kia cũng theo đó loé lên, trên người Sở Quân bỗng từ lúc nào đã được một lam sắc quang mang bao phủ, xích mang vừa va chạm với lam sắc quang mang thì ngay lập tức tan rã, lam sắc quang mang cũng biến mất.

Lúc này Sở Quân mới ý thức được bản thân vừa trải qua một hồi sinh tử, hắn nuốt nước bọt cái ực, trên trán không tự chủ được toát mồ hôi lạnh.

Sau khi đánh ra một đòn vừa rồi, hai đầu đạo tắc dường như lại suy yếu đi rất nhiều, rất nhanh đã mơ hồ dường như không rõ, Sở Quân thấy thế hít sâu một hơi, đánh liều tiến lại gần.

Một trượng, hai trượng, ba trượng, không có gì xảy ra, hắn thì an tâm hơn nhiều, tiếp tục tiến đến, tám trượng, chín trượng, vẫn không có gì, xem ra đã an toàn, lúc này Sở Quân đã đứng ngay bên cạnh hai đầu đạo tắc, hắn đưa tay chạm vào đầu đạo tắc ôn tường, vòng xoáy trong đan điền bắt đầu gào thét, hấp lực tuôn ra.

Một dòng lực lượng cực kì tinh khiết tràn vào cơ thể hắn, thứ lực lượng này không đơn thuần chỉ là linh khí, nó giống như một thứ lực lượng bản nguyên, một thứ lực lượng căn bản của thiên địa, lực lượng của Đạo.

Dòng lực lượng này thoạt nhìn cực kì nhỏ bé, bởi vì nó đã vô cùng suy yếu, tuy nhiên khi nó vừa đi qua vòng xoáy, được vòng xoáy hấp thu, đầu ra bên kia vòng xoáy liền mãnh liệt tuôn trào linh lực, hơn nữa còn là loại linh lực vô cùng thuần khiết, linh lực này mang mộc thuộc tính, lại không phải thông thường mộc thuộc tính, Sở Quân tạm gọi nó là Thanh Mộc linh lực, Thanh Mộc linh lực vô cùng ôn tường, hắn có thể cảm nhận được nó không thiên về sức tấn công, thay vào đó là một khả năng thanh lọc, ôn nhuận, phục hồi cùng phòng ngự.

Hấp thu đạo linh lực này, đan điền hắn vòng thứ mười nhanh chóng mở rộng, so với vòng thứ chín mở rộng ra gấp hai lần, hai lần rưỡi, ba lần, đến lúc này mới dừng lại, Sở Quân cũng ẩn ẩn cảm nhận được bình chướng cảnh giới.

Không chỉ có linh lực, lực lượng đạo tắc này sau khi đi qua vòng xoáy còn tạo ra một thứ lực lượng vô hình tinh khiết.

Là linh hồn lực lượng!

Linh hồn lực lượng này cũng mang theo đặc tính giống như linh lực, có khả năng ôn nhuận, thanh lọc, chữa trị cùng phòng ngự linh hồn, nó trực tiếp vọt lên não hải của Sở Quân, linh hồn lực lượng của hắn cũng vì thế mà bành trướng, điên cuồng tăng lên.

Con mắt là cửa sổ linh hồn, tầm nhìn bao quát của Hỗn Độn chi nhãn cũng từ hai dặm tăng lên ba dặm, bốn dặm, năm dặm, vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, cho đến tiếp cận sáu dặm, lúc này linh hồn hắn mới bắt đầu tăng trưởng chậm lại, cuối cùng dừng hẳn.

Trong đầu truyền đến một cỗ cảm giác thanh minh, đây giống như là một loại lí giải đối với đạo tắc, dù chỉ là rất nhỏ, rất rất nhỏ, Sở Quân hiện tại đối với đạo tắc cũng không có chỗ dùng, chỗ tốt duy nhất là lực lượng bản nguyên mà nó đem lại.

Một lần hấp thu đạo tắc này, thế mà làm cho tu vi của hắn chạm đến Luyện Khí Thập Tầng viên mãn, linh hồn lực lượng cũng lật ra gấp ba.

Phải biết tại cảnh giới này còn chưa thể tu luyện linh hồn, tối thiểu phải là Tiên Thiên chi cảnh mới có thể tu luyện linh hồn, đến Ngưng Thần cảnh thì bắt đầu ngưng luyện linh hồn thành thần thức, tại Ngưng Thần cảnh trước đó linh hồn càng mạnh mẽ thì thần thức ngưng luyện ra càng mạnh mẽ.

Nói vậy cũng có nghĩa là linh hồn của hắn tại đồng giai dường như là vô địch, cho dù là một ít luyện đan sư, luyện khí sư có linh hồn trời sinh mạnh mẽ kia cũng khó có thể có linh hồn đạt đến trình độ như hắn ở cảnh giới này, nếu có thì đó cũng phải xem như là tuyệt thế thiên kiêu vạn năm có một.

Cảm nhận lực lượng bản thân tăng vọt, Sở Quân sảng khoái muốn hét lên một tiếng, loại sướng khoái này vượt xa xúc cảm xác thịt thông thường, khoé miệng hắn vểnh lên, bản thân lại bước thêm một bước nữa, với tốc độ này thì chẳng mấy chốc hắn sẽ có đủ khả năng giết về lại Sở gia.

Bản thân hắn đã có kế hoạch rõ ràng, Sở Giang cùng Hàn Mộng Dao chắc hẳn đang vui vẻ tại Hoàng Đô Học Phủ, mà danh ngạch Hàn Mộng Dao cầm vốn chính là của hắn đấy, hắn muốn trả thù Sở Giang cùng Hàn Mộng Dao chỉ sợ sẽ phải đối đầu với con quái vật lớn Hoàng Đô Học Phủ, do đó mục tiêu của hắn chính là tiến vào Hoàng Đô Học Phủ, nếu tại đó hắn có thể bộc lộ ra tự thân thiên phú, được Học Phủ coi trọng, tin tưởng lúc đấy hắn giết Sở Giang cùng Hàn Mộng Dao cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Mà dạch ngạch tiến Hoàng Đô Học Phủ, Sở Gia có, chẳng nhẽ Vân Kiếm Tông lại không có đây? Người ta dù sao cũng là đệ nhất tông phái Thanh Châu, nội tình cùng danh vọng không phải một Sở gia vừa mới quật khởi có thể so sánh.

Vì vậy trước tiên hắn nhất định phải gia nhập Vân Kiếm Tông, sau đó lại từ Vân Kiếm Tông tranh lấy một danh ngạch.

- Sở Giang, Hàn Mộng Dao, Dương Hồng Yến, Sở gia người.. các ngươi hẳn đều nghĩ ta đã chết đúng không? Không biết đến lúc gặp lại, ta nên cho các ngươi điều kinh hỉ gì đây?

Khao khát sức mạnh của Sở Quân lại trỗi dậy, hắn nhìn sang đầu đạo tắc hung bạo còn đang trôi nổi bên cạnh, đầu đạo tắc này cũng không có tiếp tục tấn công hắn, tuy nhiên hắn vẫn cảm nhận được nó rất bài xích.

Do dự hồi lâu, Sở Quân quyết định thử một chút, hắn đưa tay chạm tới đầu đạo tắc này, nó vẫn không có phản ứng gì, thấy vậy hắn liền đánh liều, vòng xoáy trong đan điền mãnh liệt xoay, lực hút lại tuôn ra.

Đầu xích hồng đạo tắc này cứ thế bị Sở Quân thôn phệ vào trong cơ thể, nó men theo kinh mạch dẫn tới nơi vòng xoáy trước đan điền, một đường đi nó đều tỏ ra ngoan ngoãn làm Sở Quân tâm tình buông lỏng, chỉ là ngay khi nó tiến vào vòng xoáy, bị vòng xoáy thôn phệ một phần, nó bỗng nhiên quay đầu bỏ trốn.

Sở Quân phun ra ngụm máu, đầu đạo tắc này vừa quay đầu bỏ trốn chính là tại trong kinh mạch của hắn tung hoành tứ ngược, bừa bãi tàn phá kinh mạch hắn, mặc dù nó đã thập phần suy yếu nhưng lực lượng của nó đối với Sở Quân vẫn cực kì nguy hiểm, không cẩn thận chính là bỏ mạng.

Sở Quân vội vàng thúc dục Thanh Mộc linh lực trong đan điền, tình huống trước đó có thể thấy được, Thanh Mộc linh lực này có thể khắc chế được đầu xích hồng đạo tắc kia, quả thật, nơi Thanh Mộc linh lực đi qua, kinh mạch bị phá toái liền được ôn dưỡng, hồi phục, kết hợp với khả năng khôi phục của Hỗn Độn Thể, tốc độ hồi phục kinh mạch là mắt thường có thể thấy được, lại chưa đến một canh giờ, toàn bộ kinh mạch của hắn liền ổn thoả khôi phục như lúc ban đầu.

Cả một canh giờ vây bắt, sau cùng Thanh Mộc linh lực cũng thành công đem xích hồng đạo tắc cho bao vây, xích hồng đạo tắc trước đó đã bị vòng xoáy hấp thu một phần, nó suy yếu càng thêm suy yếu, làm sao có thể kháng cự được Thanh Mộc linh lực, liền bị lôi kéo trở lại trước vòng xoáy, thô bạo ném vào trong.

Xích hồng đạo tắc bị vòng xoáy luyện hoá cũng tương tự cho ra cực kì tinh khiết linh lực cùng linh hồn lực, chỉ khác biệt là linh lực cùng linh hồn lực này rất đơn thuần, không hề mang trong mình khả năng đặc biệt nào, Sở Quân suy nghĩ, chắc hẳn cùng nguyên do với sự bài xích trước đó của nó.

Hắn sực nhớ lại kí ức khi tiếp nhận truyền thừa của Hoả Tích Di Vật, quá khứ từng xảy ra một trận chiến giữa Nhân loại với yêu ma, hẳn Hoả Tích Di Địa chính là chiến trường năm đó, hai đầu đạo tắc này, một đầu ôn tường kia có lẽ là từ Nhân tộc cường giả, đầu xích hồng đạo tắc hung bạo còn lại hẳn là đến từ yêu ma, mà hắn lại là Nhân tộc, đầu đạo tắc kia đối với hắn bài xích là chuyện đương nhiên, hắn cũng chỉ có thể luyện hoá nó thành lực lượng bản nguyên để sử dụng, không thể vận dụng đạo tắc chi lực có trong đó.

Có điều như vậy đã rất tốt, hắn cảm nhận được hiện tại đan điền đang run lên, mãnh liệt linh lực rót vào trùng kích làm cho lớp bình chướng kia bắt đầu rạn nứt.

Mà lúc này tại não hải Sở Quân linh hồn lực cũng tại điên cuồng tiêu thăng, Hỗn Độn chi nhãn tầm nhìn bao quát mở rộng đến bảy dặm, tám dặm, chín dặm, cuối cùng chạm đến ngưỡng cửa mười dặm mới bắt đầu dừng lại.

Linh hồn vừa thuế biến hoàn tất, tại đan điền hắn cũng là một hồi oanh minh, một vòng mới đan điền lại được sinh ra, vòng đan điền thứ mười một, hay là nói, hắn bây giờ chính là Luyện Khí Thập Nhất tầng.

Bạn đang đọc Đại Tự Tại sáng tác bởi mttsowuan

Truyện Đại Tự Tại tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mttsowuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.