Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoả Dực Sư

Tiểu thuyết gốc · 2399 chữ

Đằng Tuấn nén lại trong lòng giận dữ, hỏi Sở Quân:

- Sở huynh đệ, vừa nãy Lam tiểu thư nói với ngươi cái gì vậy?

Sở Quân nhìn qua cũng biết Đằng Tuấn đối với Lam Hà có ý tứ, đối phương hiện tại hẳn đang cảm thấy ghen tị, dù sao thấy nữ nhân mình thích làm ra thân mật với người đàn ông khác, cảm giác ấy hắn là trải qua a, mặc dù có chút đồng cảm với Đằng Tuấn nhưng hắn cũng không thể đem chuyện này nói ra, khẳng định tên này sau khi biết Lam Hà ra suối tắm rửa sẽ làm ra hành động mất não.

Sở Quân chỉ lắc đầu cười, đáp lại:

- Xin lỗi Đằng huynh, chuyện này thật sự ta không thể nói ra.

Đằng Tuấn nghe thế trong lòng càng nổi lửa, hắn đứng dậy khó chịu nói:

- Để Lam tiểu thư một mình bên ngoài ta thực sự không yên tâm, không được, ta phải đi theo nàng.

Sở Quân cũng đứng lên ngăn hắn lại, nói:

- Không được, nàng có chuyện của nàng, ngươi không nên đi theo.

Lăng Hổ cũng không nhìn được Đằng Tuấn hành động, quát:

- Ngươi đi theo cái rắm gì? Lam tiểu thư là Trúc Cơ sơ kì còn cần ngươi một Luyện Khí cửu tầng đến bảo hộ sao? Ngươi cũng không phải như Sở Quân tiểu hữu, người ta ngại không nói ra vốn là không muốn ngươi làm phiền, suy nghĩ thấu đáo một chút đi, ngồi xuống.

Đằng Tuấn bị Lăng Hổ quát mắng thì không còn dám nói gì, hậm hực ngồi xuống.

Một lát sau, Lam Hà trở lại hang động với một thân y phục mới, hương khí thanh nhã toả ra khiến ba tên đàn ông đều phải ghé mắt nhìn, nàng nhẹ nhàng đi tới chỗ ngồi của mình.

Lăng Hổ làm vẻ mặt nghiêm trọng nói:

- Lam tiểu thư, cuối cùng ngươi cũng về, ngươi còn không về nữa ta thật là đứng ngồi không yên rồi.

Lam Hà đáp lại:

- Lăng đoàn trưởng lo lắng cho ta vậy sao?

Lăng Hổ vẻ mặt biến thành trêu chọc, đứng dậy đi ra ngoài hang động, trước khi đi còn cười ha hả nói:

- Nào có, ta buồn đi tưới hoa, đã bồn chồn đến không thể ngồi yên, chỉ là ngươi chưa về thì Sở Quân tiểu hữu nhất định không cho chúng ta ra ngoài đây, ha ha ha.

Hiểu ý trong lời nói của Lăng Hổ, Lam Hà khẽ mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng quay đầu về phía Sở Quân đang ngồi bên cạnh, thì thào nói:

- Cảm ơn ngươi.

Sở Quân chỉ gật đầu không nói, khẽ nhíu mày liếc về phương hướng Lăng Hổ rời đi, sau đó tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

Hôm sau, từ sáng sớm bốn người Sở Quân đã thức dậy chuẩn bị xuất phát, cả bốn người đều đã khôi phục tốt, trải qua một đêm luyện hoá yêu đan Sở Quân có thể cảm nhận được đan điền vòng thứ chín đã mở rộng vượt qua cả vòng thứ tám, dựa theo kích cỡ những vòng trước đó thì khi vòng thứ chín lớn gấp đôi vòng thứ tám cũng là lúc hắn đạt tới Luyện Khí cửu tầng viên mãn, có thể trùng kích lên Trúc Cơ kì.

Sau khi bốn người rời đi không lâu, lại có mấy bóng người xuất hiện tại cửa vào hang động.

-Đoàn trưởng, than củi vẫn còn ấm, bọn hắn chắc chắn rời đi chưa lâu.

- Hừ, giết người Hùng bang ta còn muốn cầm bảo chạy, ta phải xem ngươi là thần thánh phương nào.

Hành tẩu được hai canh giờ, bốn người Sở Quân dừng lại trước một vùng đất khô cằn, trước đó bọn họ một đường may mắn không đụng phải yêu thú, thuận lợi tới được nơi này, cảm nhận được phía trước từng đợt hơi nóng phả vào mặt, Sở Quân cảm thán nói:

- Không ngờ trong sơn cốc tràn đầy sức sống lại có một vùng đất khô cằn như vậy, phía trước có rất ít thực vật sinh sống, yêu thú có lẽ cũng vì đó không nhiều.

Lăng Hổ gật đầu giải thích:

- Chúng ta đã tới phụ cận Hoả Sơn, nơi này nham tương thường xuyên phun trào, ngoại trừ thực vật cùng yêu thú hoả hệ, những yêu thú khác không thể sinh sống.

Lam Hà cũng vì Sở Quân khoe khoang kiến thức:

- Đừng nhìn Hoả Sơn cằn cỗi, sư phụ ta từng dạy, hoả là tân sinh, nhờ có nó mà Linh Thảo Cốc mới gọi là Linh Thảo Cốc, nó đem lại sinh cơ dồi dào cho toàn bộ nơi này.

Sở Quân nghi hoặc hỏi:

- Nếu Hoả Sơn thường xuyên phun trào nham tương, vậy chúng ta tiến vào chẳng phải sẽ rất nguy hiểm sao?

Lẳng Hổ:

- Sẽ không, Hoả Sơn phun trào là có chu kì nhất định, theo như ta tính toán thì lần tới phun trào cũng phải sau hai tháng, hơn nữa chúng ta cũng không leo lên Hoả Sơn, Hoả Linh Thảo sinh trưởng tại một hang động dưới chân Hoả Sơn, cũng là địa bàn của Tam giai hậu kì yêu thú, Hoả Dực Sư.

- Được rồi, không nên chậm trễ thời gian, mọi người chuẩn bị tốt tâm lý chiến đấu, lần trước trải qua chiến đấu ta phát hiện đối phương đã bị thương, tuy nhiên loài này yêu thú cho dù bị thương thì sức chiến đấu cũng không thua kém bất kì một đầu Tam giai hậu kì yêu thú nào.

Dứt lời, Lăng Hổ dẫn đầu bốn người nhanh chóng hướng phía trước lao đi.

Càng tiến vào sâu bên trong khu vực khô cằn, đám người Sở Quân càng cảm nhận được rõ ràng hơi nóng mãnh liệt, đặc biệt Lam Hà chủ tu Hàn Băng hệ linh lực thì càng đối với hơi nóng bài xích, nàng phải phóng ra linh lực Băng Hàn bao phủ cơ thể mới thấy dễ chịu hơn một chút.

Lại tiến thêm một canh giờ, bọn họ đã đi vào sâu mấy trăm dặm đường, đến đây đã không thấy có dấu vết yêu thú, càng là không có lấy một bóng cây, chỉ thấy phía trước chắn ngang tầm mắt là một toà Hoả Sơn vĩ ngạn, Hoả Sơn cao vút chọc tới mây trời, bên trên đỉnh núi tro bụi mịt mờ, hơi nóng tại đó khiến hình ảnh trong không khí biến dạng méo mó, hoả linh khí dày đặc khiến người ta phải khó thở.

Lúc này Lăng Hổ mới dừng lại, chỉ về phía xa xa dưới chân núi một hang động nhô lên khỏi mặt đất, nghiêm túc nói với Sở Quân:

- Hang động phía trước là địa bàn của Hoả Dực Sư, cũng là nơi sinh trưởng Hoả Linh Thảo, ta sẽ dụ Hoả Dực Sư ra ngoài, các ngươi ở đây ẩn nấp thật kĩ, chờ thời cơ bao vây nó lại, dùng Khốn Yêu Tác cầm chân nó.

Sở Quân gật đầu, hắn cũng không có tỏ ra lo lắng, thực lực hắn hiện tại hoàn toàn có thể đánh ngang tay Tam giai hậu kì yêu thú, chỉ là cầm chân thì không thành vấn đề.

Điều này Lăng Hổ chỉ cần nói với hắn, còn Đằng Tuấn cùng Lam Hà đã hành động trước đó, bọn họ biết rõ sẽ phải làm thế nào, nếu không phải lần trước Đằng Kiệt sơ xảy bị thương thì có lẽ bọn họ cũng không cần hành động thêm một lần nữa.

Sau khi dặn dò kĩ càng, ba người Sở Quân cũng tìm một chỗ ẩn nấp thật tốt, sau đó Lăng Hổ nhanh chóng hướng về phía hang động Hoả Dực Sư lao đi.

Ngay lúc bóng dáng Lăng Hổ biến mất bên trong hang động, Sở Quân lại ý thức được có biến cố, có một nhóm người đang đi vào phạm vi quan sát của Hỗn Độn chi nhãn, bọn họ có tất cả bảy người, trong đó có hai Trúc Cơ một hậu kì, một sơ kì, còn lại năm người đều là Luyện Khí cửu tầng.

Sở Quân quan sát được đối phương đang lặng lẽ tiếp cận, có xu thế bao vây lấy hang động Hoả Dực Sư cùng vị trí hiện tại bọn họ đang ẩn nấp, vài tên trong đó còn hướng thẳng tầm nhìn về phía này, hiển nhiên bằng một cách nào đó đối phương đã phát hiện ra nhóm người Sở Quân mặc dù bọn họ đã ẩn nấp rất kĩ.

Đối phương hành động như vậy chắc chắn không có ý tốt, hẳn là muốn làm chim sẻ đứng sau xem bọ ngựa bắt ve, chỉ là làm Sở Quân hoài nghi là tại sao đối phương lại theo dấu được bọn họ, cũng như hiện tại có thể dễ dàng phát hiện vị trí bọn họ ẩn nấp, phải biết toàn bộ hành trình Sở Quân đều sử dụng Hỗn Độn chi nhãn, trước đó hắn không hề phát hiện có người bám đuôi.

Suy nghĩ một hồi, từng hình ảnh thoáng lướt qua trong đầu Sở Quân, một lúc lâu sau hắn nở nụ cười lạnh, hắn cũng không thông báo cho hai người Lam Hà cùng Đằng Tuấn rằng có kẻ bám đuôi.

Sở Quân quan sát chờ đợi, từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một số đồ vật bắt đầu loay hoay làm gì đó, một lúc lâu sau từ trong hang động vang lên tiếng nổ ầm ĩ, tiếng thú gầm truyền ra.

Chỉ thấy Lăng Hổ một thân quần áo cháy xém, da thịt đầy rẫy vết bỏng từ trong hang động chạy ra, theo ngay sau là một đầu Sư thú to lớn với đôi hoả dực trên lưng, đây chính là Hoả Dực Sư.

Lăng Hổ chật vật chạy phía trước, rống giận:

- Chết tiệt, đầu yêu thú này lần trước bị đột nhập một lần đã sinh ra cảnh giác, muốn dụ nó ra ngoài phải chịu đủ đau khổ a.

Sở Quân quan sát đầu Hoả Dực Sư to lớn đang đuổi theo Lăng Hổ, nó đúng là Tam giai hậu kì yêu thú, cũng đúng là có một vết thương trên ngực, chỉ là khí tức kia đã cực kì tiếp cận Tam giai hậu kì đỉnh, nó hoàn toàn có thể cưỡng ép đột phá lên viên mãn, đến lúc đó làm phải làm sao? Tại sao Lăng Hổ trước đó không nói điều này?

Hỗn Độn chi nhãn có thể quan sát được linh khí chảy trong cơ thể đối phương mà làm ra phán đoán, Lam Hà cùng Đằng Tuấn chưa trực tiếp giao đấu có thể không phát hiện, nhưng Lăng Hổ trước đó đã từng giao đấu với Hoả Dực Sư một lần, chắc chắn phải phát hiện ra điều đó.

Sở Quân nụ cười càng lạnh, hắn thúc dục đan điền tăng tốc độ luyện hoá yêu đan, hiện tại đan điền hắn vòng thứ chín đã lớn đến gấp đôi vòng thứ tám, Sở Quân ẩn ẩn cảm thấy được bình chướng cảnh giới, hắn đẩy nhanh tốc độ luyện hoá là muốn trùng kích đột phá lên Trúc Cơ.

Hoả Dực Sư vỗ mạnh đôi cánh đuổi đánh Lăng Hổ, tốc độ của nó cực kì nhanh, không kém gì Sở Quân khi sử dụng Lưu Thủy Bộ, chỉ là Lưu Thủy Bổ thì so ra ảo diệu, khó đoán hơn.

Mặc cho Lăng Hổ liên tục triệu hồi phong nhận đánh tới Hoả Dực Sư cũng không thể làm nó chậm lại, Hoả Dực Sư chỉ cần tránh né những đòn vào vị trí yếu hại, còn lại nó để phong nhận trực tiếp đánh lên người, nhục thân của nó cực kì cứng rắn, phong nhận chỉ có thể để lại trên da nó một vệt trắng.

Hoả Dực Sư bay tới đỉnh đầu Lăng Hổ, miệng máu mở ra cắn tới, Lăng Hổ chật vật tránh né, ngã lộn sang một bên, chỉ là Hoả Dực Sư không buông tha, nó há miệng lớn nhổ ra một hoả cầu đánh tới, Lăng Hổ biết không kịp tránh né, nhanh tay rút ra hộ thuẫn che chắn.

Một tiếng "ầm" thật lớn nổ ra, cát bụi bay mù mịt, Lăng Hổ bị vụ nổ trấn bay ra cả chục trượng, hộ thuẫn bị bóp méo, lớp hộ thuẫn bên ngoài đã nóng chảy ra, thứ này xem ra đã hỏng, dù sao Sở Quân cũng đã dùng nó đỡ công kích từ hàng trăm đầu Yêu Lang.

Lăng Hổ nhổ ra một ngụm máu, quăng xuống hộ thuẫn, quay lưng tiếp tục hướng về phía ba người Sở Quân ẩn nấp bỏ chạy.

Một đoạn đường này tuy không dài nhưng hắn phải đứng lên nằm xuống cả chục lần, trên người đầy rẫy vết máu, vết bỏng trông cực kì chật vật, cuối cùng hắn cũng thành công dẫn Hoả Dực Sư tới vị trí mai phục, thấy Hoả Dực Sư đã đang một lần nữa đánh tới, Lăng Hổ vội hô to:

- Ra tay đi.

Nghe được Lăng Hổ ra lệnh, Đằng Tuấn cùng Lam Hà cầm trong tay Khốn Yêu Tác chuẩn bị tung ra, nhưng ngay lập tức một bàn tay chắn ngang chặn bọn họ lại, Đằng Tuấn quay đầu nhìn Sở Quân giận dữ nói:

- Ngươi ý gì?

Hỗn Độn chi nhãn lạnh lùng nhìn Đằng Tuấn khiến hắn thoáng chốc sợ hãi, không dám nói gì, Sở Quân thì thầm:

- Tiếp tục đợi, Hoả Dực Sư tốc độ nhanh như vậy, phải chờ nó thực sự mất cảnh giác mới có thể đánh trúng được.

Đằng sau Hoả Dực Sư đã đánh đến nơi, vẫn không thấy ba người Sở Quân ra tay, Lăng Hổ thầm mắng trong lòng, hắn giơ đao lên đỡ một trảo của đối phương, móng vuốt to lớn đánh hắn ngã lăn lộn trên mặt đất.

Hoả Dực Sư nhân lúc đối phương chưa thể đứng dậy nhanh chóng phi tới, miệng máu mở ra muốn ra đòn kết liễu.

Bạn đang đọc Đại Tự Tại sáng tác bởi mttsowuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mttsowuan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.