Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Mưu

Tiểu thuyết gốc · 753 chữ

Tô Lâm nhìn về Viên Tần vẫy tay, một đạo lưu quang màu ngọc biến thành hai ngón tay lao về phía Tử Trạch và Viên Tần. Hai ngón tay lướt ngang lập tức khiến hai người bọn họ ngã quỵ xuống, khuôn mặt biến sắc, quan sát kỹ có thể thấy một dòng máu rỉ ra từ miệng hai người bọn họ.

- Hôm nay lão phu không muốn giết người thêm nữa. Mang đứa bé trên tay ngươi nhanh chóng rời đi, bổn tông sẽ xem như hôm nay không có chuyện gì.Tô Lâm nói.

- Khinh người quá đáng. Viên Tần nói.

- Không thể để hắn đi dễ dàng như vậy. Tô Nhạc nói.

Tô Lâm hừ lạnh một tiếng rồi phất tay, một nguồn năng lượng đánh ra hất văng hai người Viên Tần và Tử Trạch xuống một cánh rừng gần đó.

Nhìn thấy một đòn đánh hạ hai cường giả đấu tông của Tô Lâm nhiều người không khỏi thán phục hô vang ca ngợi.

Nhận thấy xong việc, Tô Lâm xoay người rời đi mang theo Tô Nhạc và Tô Nhàn mờ ảo biến mất trong gian.

Tô Lâm đưa Tô Nhạc và Tô Nhàn đến một hang động nơi lão bế quan sau đó ngồi xếp bằng nói.

- Sinh cơ của ta không thể kéo dài quá lâu. Linh Tháp sau này phải trong cậy vào hai ngươi, không thể hành xử lỗ mãn như vậy được. Viên Tần là người như thế nào hai ngươi biết không ? Hắn ta năm xưa khi còn là một hộ pháp nhỏ bé ở Tử Giới đã không ít lần giao chiến với cường giả thế hệ trước của Tây vực, tuy nói không triệt để chiến thắng nhưng cũng không ai gây có thể gây ra thương tổn quá lớn cho hắn. Dựa vào thiên phú và công trạng của mình hắn nhanh chóng leo lên vị trí đại hộ pháp của Tử Giới, lúc bấy giờ thực lực đã là cửu tinh đấu tông, có thể nói sau nhiều năm như vậy hắn sớm đã bước một chân vào cảnh giới đấu tôn. Nhưng theo ta biết, hắn vì tu luyện một quyển công pháp nào đó bị phản phệ mà tổn thương căn cơ nên thực lực hiện giờ chỉ còn khoảng tứ tinh đấu tông. Nhưng dù vậy, nếu hắn quyết tự bạo, chỉ sợ hai người các ngươi và cả ta cũng phải chịu thương tổn không ít. Tô Lâm nói.

- Đấu tông cửu tinh sao. Chả trách hắn có đầy ngạo khí như vậy. Tô Nhàn nói.

- Ở Tây vực này, người có thực lực đấu tông không ít, nhưng nếu không phải dựa vào gia tộc hoặc bí pháp thì thật sự là cường giả chẳng có mấy người. Tô Lâm nói.

- Viên Tần, hắn làm việc rất khác Tử Trạch, nếu không phải tuyệt đối thành công, hắn sẽ không ra tay động thủ. Lần này ta lộ diện, sợ rằng lần sau khi hắn quay lại, nhất định sẽ mang theo không ít cường giả. Ngoài thân phận là một hộ pháp của Tử Giới, hắn còn có một thân phận khác là luyện dược sư. Tuy ta không biết trình độ của hắn thế nào, nhưng với thân phận một luyện dược sư thì muốn mời gọi cường giả đến giúp thì không khó. Tô Lâm nói.

- Tại sao lúc nảy lão tổ lại để hắn rời đi, không trực tiếp giết chết chúng là được. Tô Nhàn nói.

Nghe vậy, Tô Lâm cười lạnh đáp.

- Nếu trực tiếp giết hắn, chỉ sợ kết thù với Tử Giới lúc này đối với Linh Tháp thì không tốt. Ta vốn đang muốn Tô Nhạc thành lập một liên minh trên toàn tây vực, lấy danh nghĩa bảo vệ nội bộ sao đó đi thu thập huyết thể linh hồn của bọn chúng để gia tăng thực lực nên hiện tại không thể trực tiếp ra tay. Nhưng ta đã đánh hắn xuống một cánh rừng, nơi đó ma thú nhiều vô số kể, với thương tích hiện giờ, nếu bị ma thú tấn công, cộng thêm một đòn công kích nhỏ dù là một tên cướp nữa thôi cũng sợ rằng cả hai tên đó khó mà qua được. Tô Lâm nói.

Nghe đến đây Tô Nhạc hình như hiểu ý Tô Lâm, miệng khẽ cười nói.

- Đệ tử đã hiểu ý người. Mong người yên tâm. Tô Nhạc nói.

Bạn đang đọc Đại Thiên Tàng sáng tác bởi nguyencongphuoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongphuoc
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.