Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Thủ

Tiểu thuyết gốc · 2017 chữ

*Xuyên qua một lớp mây trời dày đặc, một giọng nói âm hàn tuy nghe có phần nhẹ nhàng như toát ra một sự uy áp vô cùng cường hãn từ trên không nói vọng xuống.

- Bản Tông thật sự muốn xem, ngày hôm nay đồ mà Tử Giới ta muốn thu lại, ai có thể ngăn cản.

Đám người bên dưới cảm nhận được một cỗ uy áp vô cùng đáng sợ từ phía vị trung niên nam tử này liền rụt rè lùi về phía sau một đoạn rồi chậm rãi quan sát.

- Bản tông sao ? Người đó vậy mà là một Đấu Tông sao ?

Một vài người bên dưới không khỏi thắc mắc hỏi với nhau, vì đã từ lâu trên Cổ Thành này chưa từng xuất hiện một vị cường giả Đấu Tông. Ngay lúc này, trước mắt họ lại xuất vị một người mà trước giờ họ chỉ được nghe qua lời kể lại qua tai khiến họ hết sức ngạc nhiên.

Bên dưới, giữa đoàn người đông đúc đang đứng tại Linh Tháp, một vị trung niên nam tử mặc bộ y bào màu lục lên tiếng quát.

- Tử Trạch, người đừng nghĩ bản thân đã bước vào cảnh giới đấu tông thì muốn làm gì thì làm. Đây là Linh Tháp và Cổ Thành không phải Tử Giới của ngươi.

Người được gọi tên Tử Trạch kia là một vị trung niên nam tử trong dáng vẻ như tuổi ngoài tứ tuần, mặc một bộ y bào màu xám tro, thân người gầy, tay cầm một chiếc gậy gỗ nhìn xuống đáp.

- Tử Giới ta là nơi mà cái Cổ Thành và Linh Tháp nhỏ bé này của ngươi không thể so sánh được. Ta chỉ muốn lấy lại đồ của bọn ta, không làm hại đến ai, ngoan ngoãn thì mau giao ra đây bản tông lập tức lấy xong đi ngay. Còn không, ta cũng không ngại lấy đi linh hồn đám người các ngươi.

- Thử xem. Vị trung niên nam tử bên dưới đáp.

Dứt lời, vị trung niên nam tử bên dưới phi thăng lao lên phía trên, chân đạp hư không thoát ẩn thoát hiện chỉ trong vài hơi thở ngắn ngũi đã tiến sát lại gần Tử Trạch mà ném ra một chưởng lực hình bàn tay khổng lồ.

Đối diện chưởng lực khổng lồ tấn công về phía mình Tử Trạch mặt vẫn không chút thay đổi, miệng khẽ một tiếng " Phá", chưởng lực của vị trung niên nam tử kia đoạn lao gần đến Tử Trạch liền bị hoá vỡ nát thành bụi phấn mà rơi xuống.

Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, những người chứng kiến không khỏi sợ hãi mà thốt lên.

- Thực lực của cường giả đấu tông đúng là đáng sợ. Vị trung niên nam tử kia chính là tông chủ của Linh Tháp Tô Nhàn, thực lực là đấu tông nhị tinh. Có thể nói ở Cổ Thành, ông là một phương thế lực, thế vậy mà một chưởng kia lại bị người kia dễ dàng phá vỡ. Lần này sợ rằng Linh Tháp khó mà giữ vững.

Bên trên, Tử Trạch chậm rãi từng bước tiến lại phía Linh Tháp, mỗi bước chân ông đi khi gây gỗ chạm xuống hư không đều phát ra một cỗ năng lượng vô cùng dày đặc lấn áp toàn bộ những người bên dưới. Đi được vài bước Tử Trạch dừng lại, hai mắt khẽ nhăn lại nói.

- Các người đã đến đông đủ rồi thì cũng nên hiện ra cho lão phu thấy mặt, ta thực sự muốn xem ngày hôm nay chỉ dựa vào đám người các ngươi thì lấy gì ngăn được cơn sóng dữ từ lão phu đây.

Dứt lời, Tử Trạch thốt lên một giọng cười quỷ dị kèm theo một đạo hắc vụ màu đen vô cùng khổng lồ bao lấy toàn bộ bầu trời phía trên Linh Tháp.

Bên dưới cạnh Linh Tháp, khi biết được Tử Trạch đã phát hiện ra mình, từ bên trong cánh rừng, hai vị trung niên nam tử mặc hai bộ y bào màu trắng bước ra nói.

- Ngươi thật sự nghĩ chỉ dựa vào thực lực lục tinh đấu tông của mình thì có thể ngăn cản ba người bọn ta sao ?

Nghe thấy thế Tử Trạch liền khẽ miệng cười lạnh một tiếng rồi quát.

- Một đám ô hợp, chẳng phải lúc nảy hai người các ngươi vẫn còn đang dở trò châu chấu bắt mồi chim sẻ chờ sẵn sao. Sao bây giờ lại là ba người rồi, Phù Trọng, Phù Lang hai ngươi đúng là vô sỉ hơn cả những gì bản tông nghĩ. Bản tông có việc nên hôm nay mới vỗi vã xuất quan, khí tức đúng là vẫn chưa ổn định, nhưng muốn thu thập ba người các ngươi thì không vấn đề gì, ngoan ngoãn thì giao đồ của bọn ta ra đây, hôm nay các ngươi vẫn còn có thể giữ lại được một mạng.

Hai người Phù Trọng và Phù Lang tay kết thụ ấn tạo một đạo vòng tròn phía sau lưng. Sau đó cả hai phi về phía sau cùng nhau chưởng một chưởng về đạo vòng tròn về phía Tử Trạch quát lớn.

- Phù Kim Tạo Ấn.

Phù Kim Tạo Ấn là bí pháp độc môn của Phù Tông, sau khi thi triển sẽ tạo thành một vòng đạo hình tròn, người thi triển sẽ truyền nội khí vào bên trong đạo vòng tròn, sau khi nội khí được truyền vào một luồng năng lượng mạnh mẽ sẽ được tạo ra tấn công về phía đối phương. Màu sắc của đạo văn và sức mạnh tấn công phụ thuộc vào cấp bậc nội khí của người thi triển.

Nhìn Phù Kim Tạo Ấn được tạo ra tấn công về phía mình Tử Trạch có chút nhăn mày quát.

- Hồn Tán.

Sau khi thi triển Hồn Tán, từ trên bầu trời vị trí Tử Trạch đứng một luồng năng lượng dày đặc màu đen ùng ục toả ra, bên trong đó có chứa vô số linh hồn đang gào thét một cách dữ dội.

Tử Trạch chỉ ngón tay về phía Phù Lang và Phù Trọng quát mắng nói.

- Toả.

Lập tức luồng năng lượng hắc khí từ phía Tử Trạch đùng đùng kéo đến vây lấy chân hai người Phù Trọng và Phù Lang rồi từ từ lan ra phủ lấy toàn bộ thân thể hai người họ. Trải qua một hồi thấy hắc khí đã bao phủ toàn thân hai người Phù Trọng và Phù Lang lúc này Tử Trạch mới cười lạnh nói.

- Phệ Tử Quyết.

Dứt câu, từ bên trong hắc khí dày đặc một vũng máu tươi ào ạt bắn ra. Sau khi hắc khí tan đi, bên trong chỉ còn lại hai bộ xương khô cằn của hai người Phù Trọng và Phù Lang. Chứng kiến một màn phản kích tàn bạo như thế của Tử Trạch ai nấy bên dưới mặt cũng không khỏi biến sắc nói.

- Cao thủ đấu tông đúng là năng lực hơn người. Hôm nay Linh Tháp sợ là sẽ bị diệt cả tông môn.

Ném hai bộ xương khô của Phù Trọng và Phù Lang xuống đất Tử Trạch tuông ra từ sau lưng hai sợi xích màu đen về phía hư không, xuyên qua những lớp mây rồi nói.

- Muốn chạy. Những trò vặt vãnh này không thể qua mắt được bổn tôn.

Dứt lời ẩn trong những làn mây hai tiếng kêu thảm thiết phát ra, hai sợi xích cũng từ từ được thu lại kéo theo hai linh hồn của Phù Trọng và Phù Lang.

Chứng kiến toàn bộ cảnh tượng giết chết hai người Phù Trọng và Phù Lang, Tô Nhàn mặt có chút biến sắc nói.

- Đáng sợ thật.

Dứt câu, hắn dùng tay kết thành một ấn chú triệu hoán bắn thẳng lên trời xa nói.

- Tông chủ. Mời ngài xuất quan.

Từ phía chân trời, một lão già với y phụ màu lục hiện ra, thân hình gầy gò chân đạp hư không tiến lại gần chỗ Tô Nhàn nhìn về phía Tử Trạch nói.

- Tử Trạch ngươi vậy mà vẫn còn sống. Bản tông chủ vẫn nghĩ người củaTử Giới xưa nay quỷ dị thích sống ở ẩn, cớ sao hôm nay ngươi lại đến Linh Tháp của ta gây sự.

Tử Trạch hừ lạnh một tiếng nói.

- Bên dưới Linh Tháp của các ngươi có một Ma thú Hỗn Độn, là ma thú của Tử Giới bọn ta. Biết làm sao được, ta phụng lệnh mà tới, tìm suốt một thời gian không ngờ nó lại ở chỗ các ngươi, Tô Nhạc, dù hôm nay là ngươi cũng không thể ngăn được bản tông.

Tô Nhạc thân hình liếc nhìn đám người bên dưới rồi liếc sang Tử Trạch cười lạnh nói.

- Ngươi thật sự nghĩ Cổ Thành là Tử Giới của các ngươi sao, hoang mộng.

Nói rồi Tô Nhạc phất tay áo, một đạo lưu quang loé lên sáng rực dưới chân hắn, phút chóc trái phải Tô Nhạc xuất hiện hai bản thể phân thân giống hết hắn bước ra hai bên. Nhìn thấy Tô Nhạc thi triển tạo ra hai phân thân Tử Trạch khẽ nói.

- Phân ảnh sao ?.

Nhìn về phía Tô Nhạc, gương mặt của Tử Trạch không chút biến sắc xuất từ trong nạp giới ra một bộ xương khô. Bộ xương vặn vẹo cử động rồi lao thẳng về phía phân thân Tô Nhạc mà đánh không chút do dự.

- Còn lại hai ngươi, để bản tông thu thập. Tử Trạch nói.

Nội khí từ phía lão ùng ùng bạo phát vây lấy toàn bộ thân thể, một chút ít toả ra bên ngoài hình thành một luồng năng lượng mạnh mẽ đánh bật đám người bên dưới.

Lúc này phía trên bầu trời hỗn loạn vô cùng, từng đòn va chạm giữa Tử Trạch và Tô Nhạc va nhau tạo ra vô số âm thanh kinh động, đất đá và một số ngọn núi nhỏ cạnh đó cũng bị hai người đánh nhau sơ ý mà phá hủy.

Hai bên dằn co một lúc lâu thì từ giữa không gian một khe nứt được mở ra, một đạo khí hình bàn tay sắc nhọn được tạo ra ném thẳng về phía sau lưng Tử Trạch làm ông không kịp trở tay. Nhìn thấy Tử Trạch bị một đòn trọng thương Tô Nhạc nhanh chóng cướp thời cơ thu lại hai phân thân để gia tăng công lực rồi dồn toàn lực vào một chưởng đánh bật Tử Trạch vào một ngọn núi.

Tử Trạch bị một đòn hết lực của Tô Nhạc đánh văng vào một vách núi gần đó, trên miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhất thời hai mắt không chợp tối rồi dần ngã từ trên cao xuống.

Nhìn thấy Tử Trạch rơi xuống, người thần bí từ trong khe nứt bước ra phóng thẳng về phía Tử Trạch hai tay ngưng tụ nội khí hùng hồn sát khí nhắm thẳng về Tử Trạch cười lạnh.

Đoạn hai tay người thần bí kia gần chạm đến Tử Trạch thì từ đằng xa, một cỗ năng lượng hung hãn bay đến đánh bật văng ra.

Từ sau lưng Tử Trạch, một khe nứt không gian màu đen được mở ra, y hệt cái khe nứt mà vị thần bí kia vừa tạo nhưng có phần đen và tràn đầy hắc khí.

Từ bên trong khe nứt, hai sợi dây xích dài được ném ra ôm lấy thân thể Tử Trạch cuốn vào bên trong rồi từ từ đóng lại khe nứt.

Khi khe nứt gần như đóng lại thì một giọng nói âm lãnh từ bên trong phát ra nói.

- Hôm nay, không muốn thu thập các ngươi. Ngày sau Tử Giới sẽ có người đến thu thập các ngươi và đồ vật của Tử Giới.

Bạn đang đọc Đại Thiên Tàng sáng tác bởi nguyencongphuoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongphuoc
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.