Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh Viên Tệ Nhất Học Viện (2)

Phiên bản Dịch · 2384 chữ

Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Tập 1 Chương 2 - Học Viên Tệ Nhất Học Viện (2)

Team Just T

“Frey, đó là gì vậy?”

Lucas nhìn về đống thuốc nằm vương vãi trên giường rồi trả lời.

“Thuốc ngủ.”

“Đó không phải là ý thầy muốn nói. Cái thầy muốn biết là-”

“Uống 5 viên sẽ gây ra mất nhận thức, 10 viên thì sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng. Tôi biết thầy muốn nói tới điều gì, giáo sư à.”

“...”

Dio vô cùng ngạc nhiên. Một Frey nhút nhát mà ông từng biết giờ lại chẳng thấy đâu. Hơn nữa, giọng nói sắc bén kia thể hiện sự mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần.

“Tôi rất xin lỗi nếu khiến thầy phải lo lắng, nhưng điều đó sẽ không xảy ra.”

Lời kết luận chắc nịch, một phẩm chất mà Frey trước kia không có. Dio có chút bối rối, nhưng sớm đưa ra suy đoán của mình.

‘Đây là thức tỉnh toàn phần sao?’

Có lẽ cậu ta đã uống mớ thuốc đó rồi dẫn đến bờ vực của cái chết, nhưng chỉ có thể sống sót nhờ vào ý muốn của thiên đường. Cậu ta chắc chắn đã phải trải qua rất nhiều sự biến đổi bên trong cơ thể của cậu. Nếu người ngoài nghe được chuyện này, họ sẽ phản đối kịch liệt. Nhưng tuy có hiếm thế nào, vẫn có vài pháp sư đạt được sức mạnh sau khi vượt qua tình thế cận kề cái chết. Hơn nữa, nâng cao đẩng cấp phép thuật của một người lên hơn một sao cũng phải nhờ vào việc tăng cường sức mạnh tinh thần của người đó. Ông càng nghĩ thì càng tin đó mới là sự thật.

Thực tế có khác biệt thế nào, nhưng tâm trí Dio đã kiên định.

“Thầy sẽ tịch thu mấy viên thuốc đó.”

“Dạ thưa thầy.”

Lucas tự mình nhặt từng viên thuốc nằm trên giường rồi đưa chúng cho Dio. Nhận lấy chúng, ông gật đầu.

“Frey, thầy sẽ không hỏi làm cách mà cậu có được mấy viên thuốc này. Tuy nhiên, nhớ cho kỹ là thầy không cho phép chuyện này tái diễn lần nữa.”

“Dạ thưa thầy.”

Dio định rời đi với từng ấy lời, nhưng ông quay đầu lại và nói thêm.

“Dường như có gì đó tình cờ may mắn diễn ra. Chúc mừng.”

Lucas gật đầu dù chưa rõ đó là gì.

“Cảm ơn thầy.”

“Nhưng nhớ là buổi tập thực chiến chiều mai, đừng tới đó.”

“Ý thầy là sao?”

Đó là câu hỏi thật lòng từ Lucas, nhưng biểu cảm của Dio đơ cứng như thể ông đang nghĩ anh ta đang cố tỏ ra chẳng hay biết gì.

“Cậu đừng nghĩ rằng mình có thể đánh bại được David nhờ thứ bậc của cậu tăng lên một, đúng chứ? Ai cũng biết David là một pháp sư 3 sao xuất sắc mà. Cậu chẳng thể làm được gì với bản thân cậu lúc này đâu.”

“...?”

“Thầy sẽ nói cho giảng viên phụ trách buổi tập chiều mai, giờ thì ngủ sớm đi.”

Dio kết lại bằng câu nói đó. Lucas hồi tưởng về lời đe dọa của David.

“Tao sẽ khiến cho mày sống dở chết dở vào buổi đấu ngày mai.”

“Thằng khốn nạn của Nhà Blake.”

“Hahaha! Mày sẽ khoái nó cho mà xem.”

Một tên có mái tóc vàng cười khinh bỉ trong tâm trí của anh. Tên hắn ta là David Stonehazard.

Khi anh ta nhớ lại khuôn mặt của David, mồ hôi ướt đẫm hai lòng bàn tay. Frey đã rất sợ. Nhưng sớm thôi nỗi sợ đó sẽ tan biến; danh tính hiện tại là Lucas cấm cậu sợ một tên nhóc mới nhú như vậy.

“Buổi đấu tập ngày mai sao.”

Lucas không chút lo lắng. Có hàng tá việc anh cần phải làm trước. So với vấn đề của thằng nhóc con như David, thật chẳng đáng để phải chú tâm đến. Quyết định trước tiên là đi ra bên ngoài, anh mở cửa và rời căn ký túc xá.

Lucas hít thở thật sâu, không khí ban đêm tràn vào phổi anh. Nó có mùi khó chịu. Ký ức của Frey về nơi này đã đúng.

‘Ký túc xá cho học viên.’

Đây là khu ký túc xá tệ nhất trong số chúng. Vì nó nằm gần nơi xử lý rác thải và cả chuồng ngựa, mùi hôi đầy trong không khí. Ngay cả tệ hơn là phải mất gần 20 phút đi bộ mới tới khu trung tâm. Vì thế mà chẳng có hơn 10 người sống ở một khu vực rộng lớn như vầy.

Lucas nhìn xung quanh và tìm thấy một khu vực mà Mana tập trung dày đặc. Cũng tốn chút sức lực vì khu vực đó là sân sau của ký túc xá. Là nơi mà hầu như chẳng ai ghé đến nên chẳng có chút Mana nào bị chạm đến. Cứ thế mà Mana tự nhiên ở đây cứ tích lũy dần đến mức này.

‘Nhưng thật đáng xấu hổ…’

Lucas nghĩ về nơi anh đã từng dùng để luyện tập trong quá khứ.

Những dòng sông bằng chưa có dấu chân người, những con sông nham thạch và những đỉnh núi đâm xuyên qua bầu trời cao… Tất cả chúng đều là khu vực thiên nhiên nguyên thủy cho phép anh cảm nhận được nguồn Mana thuần khiết nhất. Đáng tiếc thay, anh biết rõ bản thân mình hiện tại chẳng thể đến bất cứ nơi nào như vậy, vì chắc chắn sẽ mất mạng.

“Không nên nôn nóng làm gì.”

Lucas thầm thì một mình. Sự kiên nhẫn nên được thực hiện triệt để. Không chỉ vậy, điều quan trọng là anh luôn ở vị thế đứng đầu mà chẳng hề để tâm đến sự tức giận luôn cố dìm anh xuống. Nhắm mắt lại, anh dần dần trở nên tập trung hơn.


Những gì Lucas tập luyện là kỹ thuật luyện tập cơ bản nhất, được gọi là đồng hóa. Mục đích là hòa vào một thể với tự nhiên thông qua sự hòa hợp. Người bạn cũ của anh, Schweizer Straw, là người đã nghĩ ra phương pháp luyện tập này. Nhớ lại chỉ khiến anh thấy thật hoài niệm.

Điểm đặc biệt nhất của phương pháp này là hiệu quả của nó tỷ lệ thuận gấp nhiều lần với mức độ tập trung tinh thần của người tập. Trong quá khứ, cho dù Frey có luyện tập theo phương pháp này suốt cả ngày, thì lượng Mana cậu tích tụ được chỉ bằng một nhúm bụi. Trái lại với Lucas…

“...”

Mặt trời dần ló dạng ở chân trời. Tuy nhiên, Lucas chẳng hề nhúc nhích tí nào và vẫn duy trì tư thế. Anh từ từ mở mắt, tràn ngập với hào quang màu xanh da trời. Ai nhìn vào cũng sẽ thấy một cảnh tượng vô cùng kinh ngạc. Cái năng lượng màu xanh da trời ấy rõ ràng là sự bộc lộ của Mana. Nguồn Mana đậm đặc bá đạo này là bằng chứng không lẫn vào đâu được của việc đạt đến đẳng cấp 5 sao.

“Ugk!”

Lucas nôn ra một đống gì đó. Cái thứ màu đen đầy mùi hôi. Chẳng lâu sao, thứ chất lỏng tương tự chảy từ lỗ chân lông trên khắp cơ thể anh.

Đó là những tạp chất tích tụ trong cơ thể này từ khi Frey được sinh ra. Để Mana di chuyển hiệu quả hơn, chúng cần phải được loại bỏ đầu tiên. Tốc độ lưu thông sẽ tăng cường đáng kể chỉ với việc loại bỏ chúng. Hơn nữa, cơ thể sẽ có thể tích lũy được nhiều Mana một cách dễ dàng hơn, từ đó tăng cường tính cơ động khi tham gia vào một cuộc chiến khốc liệt.

“Ugk…”

Trong khoảng chục phút, Lucas khụy xuống và phun ra một lượng lớn chất lỏng màu đen, nhiều đến mức mà không ai có thể nghĩ cơ thể nhỏ bé này có thể chứa hết. Khi hoàn tất, anh ta thở dài với cái nhìn đầy thỏa mãn. Mặc dù anh bốc mùi khủng khiếp, quần áo cũng dính đầy thứ chất lỏng màu đen đó, nhưng anh tràn trề sinh lực.

Nhìn vào đống chất lỏng vừa bị tống ra khỏi cơ thể, Lucas lẩm bẩm.

“Mạch máu của cậu bé này gần như bị chặn lại hoàn toàn, thật bất thường.”

Không thể tin nổi cậu là con trai trong một gia đình pháp sư nổi tiếng. Mạch của cậu bị tắc nghẽn, còn sự nhạy cảm với Mana thì cực thấp.

“... Mặc dù một lượng lớn tạp chất như vầy không thể tự nhiên mà có.”

Anh không thể nói ai đã nhúng tay vào chuyện này. Nó không chắc chắn khi Frey đã quên đi những ký ức khi còn nhỏ.

“Hmm…”

Anh quyết định để suy nghĩ đó qua một bên vào lúc này. Dù gì, Lucas cũng đã thành công khi tăng sức mạnh của mình lên 5 sao. Phép thuật nằm trong tâm trí, chứ không phải cơ thể. Mặc dù rõ ràng hai thứ đó không thể tách rời lẫn nhau. Tuy nhiên, miễn là anh vẫn còn nhớ bản thân mình là Đại Pháp Sư Lucas Traumen, thì chỉ là vấn đề thời gian trước khi anh lấy lại vị thế đó.

Anh chắc rằng khoảng thời gian đó sẽ giảm đi rất nhiều.

‘Nhưng bây giờ thì 5 sao là giới hạn rồi.’

Cơ thể của Frey có thể sẽ không chịu đựng nổi nếu anh cố thêm nữa. Sao mà cậu ta có thể hủy hoại cơ thể của mình đến mức này cơ chứ? Lucas lắc đầu rồi vẫy tay.

Một tiếng ầm ầm vang vọng. Khoảnh khắc đó, mặt đất trồi sụt, đất đá trồi lên khỏi mặt đất. Ngọn Giáo Tức Khắc! Đó là phép thuật cao cấp mà chỉ pháp sư từ 5 sao trở lên mới có thể thi triển dễ dàng. Frey lấy lượng đất trồi lên đó và che đi những tạp chất trên cơ thể của anh. Dù mùi hôi kinh khủng thì vẫn ám, nhưng chẳng ai thấy làm lạ khi anh ta sống kế bên bãi rác cả.

Anh trở về ký túc xá, làm sạch cơ thể là ưu tiên hàng đầu. Trời vẫn còn sáng sớm và cũng chẳng có nhiều người sống ở đây, nên anh có thể tắm rửa trong yên tĩnh.

Sau khi xong, anh bắt đầu thay đồng phục. Anh nhìn gương mặt phản chiếu trên gương đầy bụi bẩn.

“Chà, cậu có gương mặt khá đẹp đấy.”

Lucas nói thế đầy khéo léo, nhưng thực tế thì vẻ ngoài của anh đã thay đổi đáng kể chỉ sau một đêm. Vì những tạp chất bị loại bỏ khỏi cơ thể, da cũng trở nên mềm hơn trong khi đôi mắt sáng hơn hẳn. Ngay cả mái tóc xù của anh cũng mượt mà như một quý tộc. Frey ban đầu không xấu xí. Thay vào đó cậu cũng khá điển trai. Tuy nhiên Frey luôn thu mình, cong lưng và cúi đầu xuống.

Nhưng bây giờ cậu đã khác. Lưng và vai thẳng, đôi mắt luôn run rẩy giờ trở nên kiên định. Nhìn chung, ấn tượng mà anh mang đến giờ đã thay đổi đáng kể.

Vẻ ngoài của Frey bây giờ tỏa sáng như thể một viên kim cương thô được mài dũa tỉ mỉ qua đôi bàn tay của người thợ lành nghề. Nhiều đến mức mà các học viên biết cậu còn chẳng nhận ra cậu. Trong thâm tâm, Lucas lại tỏ ra thờ ơ.

Khi anh thay đồ xong, anh thấy bụng và cổ họng đau khủng khiếp, chứng tỏ anh cần phải nạp đồ ăn và thức uống vào. Cơn khát về Mana đã được thỏa mãn, giờ là lúc cơ thể anh cần một bữa ăn ngon lành. Anh muốn ăn. Anh chỉ muốn nhai, nuốt và uống.

‘Nhà ăn ở tòa nhà chính.’

Anh hướng thẳng đến nhà ăn. Vẫn còn sáng sớm nên chỉ có một vài người. Trong quá khứ, anh thích có một bữa ăn yên tĩnh hơn, nhưng sau 4000 năm bị giam cầm trong cõi hư vô, sự yên tĩnh hơn mức cần thiết lại mang đến cảm giác không thoải mái. m thanh vừa phải như vầy là tuyệt. Tiếng leng keng của dụng cụ ăn uống, tiếng rít từ nhà bếp bận rộn, và tiếng nói nhỏ của các học viên tạo nên bầu không khí yên tĩnh.

Bánh mì và súp nóng hổi. Một thứ đơn giản như vậy cũng đủ khiến nước mắt tuôn ra khi Lucas ăn.

‘Ngon quá.’

Bữa ăn đầu tiên sau 4000 năm, chắc có lẽ anh cũng phản ứng như vậy khi nhai cỏ dại bên đường. Lucas ăn súp cẩn thận như thể đó là món ngon nhất anh từng ăn. Thức ăn ở Học Viện Westroad khiến anh vô cùng xúc động, tương xứng với danh tiếng cao ngất ngưởng của nó.

Với tiếng thở dài sau khi ăn xong. Lucas muốn nhắm mắt lại thật lâu để tận hưởng niềm hạnh phúc này, nhưng anh không thể.

Anh nhanh chóng lấy lại tỉnh táo và hướng đến lớp học. Lý do tại sao anh muốn đến lớp học, đơn giản thôi.

‘Kiến thức của Frey vẫn còn nhiều thiếu sót.’

Vì cậu ta ham học, cậu có nhiều kiến thức hơn hẳn so với bạn bè đồng trang lứa, nhưng cậu vẫn là con ếch ngồi đáy giếng. Lucas tìm hiểu cách thức vận hành của thế giới hiện tại. Muốn như vậy, vị trí là một học viên trong học viện này là quá hoàn hảo. Anh dự định dùng vị trí này để nắm bắt đầy đủ nhất thông tin và tình hình hiện tại.

Lucas quyết định sống như Frey vào thời gian này.

‘Lớp học đây rồi.’

Anh mở cửa và bước vào không như một Lucas mà như một Frey.

Team Just T

Bạn đang đọc Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm của 낙하산
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.