Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôn Phệ Cửu Trùng

Tiểu thuyết gốc · 1316 chữ

Tông môn tranh tài tuyển chọn 10 người trẻ mạnh nhất mỗi núi diễn ra trong vòng 7 ngày.

Người khiến hắn chú ý chính là nữ nhân, đương nhiên là nữ nhân ....hắn không có hứng thú với nam nhân. Nàng ta là đệ tử của Âm Sơn, dễ hiểu chính là dùng sóng âm để tấn công tinh thần là chủ yếu.

Diệp Linh Tuyết chính là đệ tử trẻ xuất sắc nhất của Âm sơn, nàng ta dùng kiếm và sáo ngọc, thế nhưng chỉ dùng sáo ngọc đều đã toàn thắng, chưa ai thấy nàng ta một lần động đến trường kiếm đeo bên hông.

- Chậc, vị sư tỷ này, cùng ta solo 1 trận ?

Nàng ta yên lặng quan sát, Lý Thiên Long trực tiếp ngồi xuống bên cạnh nàng.

- Ngươi luyện đan có bao nhiêu chiến lực ?

- Ồ, vẫn đủ đánh với sư tỷ đây...thân mang trọng thương !

Lý Thiên Long khẽ cười, 4 chữ cuối nói nhỏ hẳn đi, Diệp Tuyết Linh làm sao không nghe thấy, trừng mắt nhìn hắn, lưỡi kiếm sắc lạnh đã kề trên cổ từ lúc nào, xung quanh trực tiếp đóng băng một vùng, rất là dọa người.

- Ấy ấy, sư tỷ mà chết sớm, tiểu đệ đây vô cùng thương tiếc nha !

- Không cần ngươi thương tiếc !

- Ta lại cứ thương tiếc đấy !

Lý Thiên Long nhìn ai nấy đều nhìn về phía này rồi , cũng thở dài một hơi, nhẹ đẩy lưỡi kiếm lạnh lẽo ra khỏi cổ, quăng cho nàng một lọ đan.

- Thôn Phệ Cửu Trùng không phải thứ lấy mạng ra đùa được đâu, giỏi lắm thì ngươi sống được 2 năm nữa.

Lý Thiên Long nhìn nàng chằm chằm nhìn hắn, Lý Thiên Long khẽ cười liền chậm rãi rời đi trong sự ngỡ ngàng của hết thảy người ở đây.

...

Hắn rời khỏi phòng luyện đan cũng quá nửa đêm rồi.

Diệp Tuyết Linh vậy mà đứng trước cửa tiểu viện của hắn , có vẻ đã đứng ở đây khá lâu rồi.

- Ồ, nửa đêm sư tỷ tới tìm ta là muốn bàn chuyện nhân sinh sao ?

- Nhân sinh gì ?

- Sinh con.

Diệp Tuyết Linh trừng mắt nhìn hắn, vội áp chế lại bản thân.

- Nói, làm sao ngươi lại có Tiên Huyết Đan ?

- Tỷ...đoán xem ?

Lý Thiên Long khẽ cười, đẩy cửa tiểu viện tiến vào.

- Đi thôi...

Lý Thiên Long không ngần ngại nắm lấy bàn tay nàng kéo nàng ta đi vào trong.

- Là ngươi luyện ?

Diệp Tuyết Linh không tin vào mắt mình, thế nhưng mùi đan dược nồng nặc trên người hắn chẳng thể nào sai được.

- Tiên Huyết Đan là đan dược cấp 5, ngươi mới chỉ là luyện đan sư cấp 3 , làm sao có thể...

Lý Thiên Long nhún vai.

- Ngươi có cách chữa ?

- Phải.

Lý Thiên Long lúc này mới trả lời.

- Khực !

Diệp Tuyết Linh ôm chặt lấy trước ngực, trên gương mặt nổi lên gân đen đáng sợ, trên cổ, tay, chân đều biểu hiện như vậy.

Lý Thiên Long vội ném nàng ta lên giường , lấy ra châm bạc cùng đan dược.

- Nuốt !

Lý Thiên Long ra lệnh cho nàng, Diệp Tuyết Linh bất giác nghe lời.

Hắn một tay xé toạc y phục trên người nàng , mũi châm đâm tới mang theo linh lực truyền vào.

Diệp Tuyết Linh trợn mắt , tràn đầy ủy khuất uất hận nhìn hắn.

- Mẹ nó, tứ chi, tiếp đến là ngũ quan...

Lý Thiên Long tu vi nháy mắt trở lại Huyền Nhân Cảnh .

Linh lực cuồn cuộn mang theo lôi hỏa tràn ngập tiến vào trong người Diệp Tuyết Linh.

- Từ đâu xâm nhập ?

- Sau...sau lưng...

Diệp Tuyết Linh bỗng dưng cảm thấy sợ hãi hắn.

Lý Thiên Long nhìn phía sau lưng nàng có một vết đen .

Cái hắn cần chính là đẩy Thôn Phệ Cửu Trùng từ đó mà ra. Đương nhiên cần phải có mồi nhử !

Lý Thiên Long cắn lấy đầu ngón tay, máu của hắn nhỏ lên vết đen kia.

- Ưm....ah....

Diệp Tuyết Linh cắn răng, cảm giác vô cùng đau đớn, có thể thấy độc trùng chậm rãi di chuyển trong người nàng.

Lôi hỏa linh lực xua đuổi cũng chỉ làm chúng nó nhanh thêm một chút mà thôi.

Máu của hắn thấm đẫm lưng Diệp Tuyết Linh.

- Đồ khốn nạn, mày ra đây xem nào !

Lý Thiên Long gằn giọng.

Một con trùng đen xì đầy xúc tu chui ra mà mút lấy máu hắn, còn định bật lên bám vào người hắn liền bị thiêu thành tro bụi !

Con thứ hai

Con thứ ba

...

Cho đến con thứ chín, hắn mới thở phào , nhét cho Diệp Tuyết Linh Tiên Huyết Đan, bản thân cũng cắn mấy viên.

- Khà khà...mẹ nó, lâu rồi mới mệt mỏi thế này !

Lý Thiên Long nằm vật trên giường, trong lòng ôm Diệp Tuyết Linh.

- Ngươi...nhất định phải chịu trách nhiệm!

- Được thôi , sư tỷ xinh đẹp như vậy, làm sao có thể từ chối !

- Ngươi ! Ngươi...rốt cuộc là ai ?

- Khà khà...phu quân của nàng, Lý Thiên Long.

Hắn cười khà khà, lấy ra bộ nữ trang ,giúp nàng mặc lên.

- Ngươi là người thiên giới ?

- Thiên giới...ờm...cứ cho là vậy đi.Không phải nàng cũng vậy sao ?

- Ta...tốt nhất, ngươi nên cách xa ta một chút, nếu không ta khắc chết ngươi, đừng có hối hận.

- Khà khà, ta chết không nổi, cũng chưa từng hối hận !

- Hừ !

Diệp Tuyết Linh nằm im trong lòng hắn ,thiếp đi lúc nào chẳng hay.

- Chậc, yêu nữ này...

Lý Thiên Long thở dài một hơi, nhắm mắt lại.

- Quả nhiên thế này mới thú vị chứ!

Hắn lẩm nhẩm, sau đó ôm Diệp Tuyết Linh mà thiếp đi.

...

Lúc hắn tỉnh lại đã thấy mình ngồi trên phi hành thuyền rồi. Đối diện là Diệp Tuyết Linh, bộ y phục đang mặc cũng là hắn cho nàng .

- Đang ở đâu ?

- Đi tới thành Thiên Nguyên .

- Ách ? Ta ngủ bao lâu rồi ?

- 3 ngày . Mất 1 tháng di chuyển, đến sớm chuẩn bị trước.

- Hiểu rồi. Nàng không sao rồi chứ ?

Diệp Tuyết Linh gương mặt thoáng hồng , nhỏ giọng :" Không sao "

Diệp Tuyết Linh sau khi lấy ra Thôn Phệ Cửu Trùng ,tu vi thăng tiến mạnh, đúng hơn là một phần tu vi quay về , Huyền Khí Cảnh Sơ Kì.

Trong nàng có rất nhiều thắc mắc, ví dụ như rõ ràng khi đó là Huyền Nhân Cảnh, nàng có thể chắc chắn đó là Huyền Nhân Cảnh, thế nhưng hiện tại, hắn lại chỉ là Vương Cảnh Cửu Cấp cấp 6.

- Cho tỷ cái này !

Lý Thiên Long ném cho nàng một chiếc nhẫn .

Hắn cũng giơ ngón áp út đang đeo nhẫn của mình lên.

- Hừ hừ!

Diệp Tuyết Linh hừ hừ mấy cái, thế nhưng vẫn là tự đeo nhẫn lên cho mình, cũng giơ lên cho hắn nhìn xem.

- Tốt nhất là chuyện của đối phương, tuyệt đối không được phép lộ ra cho người thứ 3 !

- Đồng ý !

Lý Thiên Long gật đầu.

Lý Thiên Long khoác lại áo ,cùng Diệp Tuyết Linh đi ra bên ngoài.

Xung quanh phi hành thuyền có kết giới bảo hộ, chỏ có những cơn gió nhẹ lùa vào mà thôi, vô cùng dễ chịu.

- Ngươi tỉnh rồi ! Cảm thấy chỗ nào không khỏe không ?

Lý Bạch Dương nhìn thấy hắn tỉnh lại, vui mừng.

- Ân, sư tỷ, ta không sao.

Dương Bích Hà đứng một bên nhìn hắn , Diệp Tuyết Linh đứng bên cạnh, ánh mắt nàng lấp lóe ,cũng không nói gì.

Bạn đang đọc Đại Phản Diện sáng tác bởi TangThan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TangThan
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.