Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân

Tiểu thuyết gốc · 1428 chữ

Ba người : Lý Thiên Long, Lý Hoa Nguyệt và Tô Lạc Lạc cùng nhau hạ giới, để Lý Thiên Long chứng minh tình yêu chân chính như hắn nói.

- Tình yêu chân chính dễ này nở từ những nơi khó khăn nhất !

Theo kịch bản mà nói, hắn sẽ đóng vai anh hùng cứu mĩ nhân , khiến nàng ta cảm động, sau đó sống chết yêu mình !

Miệng thì nói vậy, nhưng đâu phải muốn làm anh hùng liền có mĩ nhân gặp hoạn nạn ?

Nào có điểm giống tình yêu chân chính?

Có điều, đó cũng là một loại xúc tác , lí do gặp nhau lần đầu, dễ tạo ra ấn tượng !

- Ah !!! Thấy rồi...

Mọi lần gặp cảnh cướp hay truy giết, hắn làm ngơ, chỉ cần không xen vào chuyện của mình, hắn cũng chẳng nhảy vào chuyện của người ! Lần này lại khác !

- Khụ, mẹ ...

- Chúng ta tự có chừng mực.

Lý Hoa Nguyệt khẽ gật đầu.

Lý Thiên Long cười cười nhìn nàng mấy cái sau đó liền phóng vụt đi.

- Chủ nhân, để công tử như vậy có ổn không ?

Tô Lạc Lạc lúc này mới lên tiếng.

- Vẫn là để tiểu quỷ nó tự nhận ra sai lầm vẫn hơn là mờ mịt như thế.

- Vâng .

Lý Hoa Nguyệt ẩn giấu khí chất trên người, lại nhìn đám người bên dưới cao nhất cũng chỉ là Đế Cảnh cấp 7, nàng điều chỉnh lại trạng thái bản thân, cho dù tận lực dò xét cũng chỉ có thể nhìn ra Huyền Thông Cảnh Viên Mãn , ở nơi này cũng coi như có chiến lực đỉnh của chóp đi ?

Tô Lạc Lạc cũng thuận thế mà làm , tu vi lộ ra cũng chỉ là Huyền Nhân Cảnh Viên Mãn !

Hai người không nhanh không chậm bay tới phía Lý Thiên Long vừa phóng vụt đi.

5 người 4 nữ 1 nam bị vây ở giữa, hộ vệ xung quanh cũng đã bị chém chết sạch .

Hai nha hoàn run rẩy đứng lên phía trước, che chắn cho chủ nhân . Nữ tử được đôi phu phụ ở phía sau đỡ lấy, trên ngực vấy đầy máu tươi, một bên tay áo cũng bị rách toạc, lộ ra làn da trắng noãn, gương mặt xinh tươi như hoa bây giờ giống như càng tăng thêm thú tính cho đám người kia.

Phụp !!!

Viên đạn lóe lên lôi điện cùng hỏa diệm đâm xuyên đầu một tên, dư lực bắn xuyên thân kẻ đứng sau, đâm vào trong đất nổ cái ầm !

Chưa kịp phản ứng, mưa đạn điên cuồng xối xả giáng xuống, thân xác nổ tung, máu me, thịt nát văng tung tóe, đầu lâu lăn lông lốc trên mặt đất. Mùi máu tanh nồng đậm tỏa ra kinh khủng đến buồn nôn !

Hai nha hoàn quỳ gục, nôn thốc tháo trước tràng cảnh đáng sợ này, đôi phu phụ hai mặt tái mét xanh xao, có chăng cô con gái chỉ nhăn mày khó chịu.

Lý Thiên Long hạ xuống, kiểm tra hết thảy đều chết ,hắn mới nhìn tới 5 người.

- Các ngươi không sao chứ ?

- Ah...không, không sao ...

Nam tử giật mình, đáp lại.

Lý Thiên Long nhìn lại nữ nhân nằm trong lòng hai người, nàng nhìn hắn chằm chặp, cứ như hắn có thù oán thiên thu vạn cổ gì với nàng vậy.

- Nàng ta nhìn có vẻ không tốt lắm ?

- Ah, nàng bị bọn người kia đánh thương , nhưng chúng ta không biết thương thế ra sao...

Lúc này, Lý Hoa Nguyệt và Tô Lạc Lạc cũng hạ xuống bên cạnh.

Tô Lạc Lạc đi tới gần ,giả bộ nắm lấy bàn tay nàng ta rồi lấy ra một lọ đan dược, cho nàng uống.

- Tiểu quỷ, bọn họ là ai, có đi tới thành trì nào chăng ?

Lý Hoa Nguyệt nhìn đám người rồi lại nhìn nàng , trong đầu nảy số ,phối hợp :" Mẹ, con cũng không biết, bọn họ bị một đám người bao vây chém giết, con từ xa đã thấy nên chạy lại ứng cứu, nha, cũng có thể hỏi đường từ bọn họ mà ?"

Tất cả rõ ràng , bọn họ và đám người trước đó không hề có bất cứ liên hệ. Cũng đúng thôi, Lý Hoa Nguyệt, Tô Lạc Lạc nhan sắc tuyệt diệu, Lý Thiên Long anh tuấn bất phàm ,hơn hết nữ nhi vốn nằm im nhổ ra ngụm máu đen, gương mặt hồng hào trở lại, cả người thương thế giống như chưa từng xuất hiện qua.

- Xin hỏi, các vị tiên gia là muốn đi đâu ?

Nữ nhân kia chắp tay cúi người, thành khẩn nói ra.

- Chúng ta đã lâu không ra ngoài, chủ yếu là muốn nhìn ngoại thế một chút .

Lý Hoa Nguyệt nhẹ nhàng trả lời , vô cùng uy tín ! Khiến người ta bất giác tin tưởng vô điều kiện.

- Để tỏ lòng biết ơn, mong các vị có thể cùng chúng ta tới Thủy Nguyên Thành,để cho nhà ta cảm tạ ân này !

Nữ nhân kia vẫn không có ngẩng đầu.

Lý Hoa Nguyệt khẽ cười, gật đầu.

- Cũng được.

Hai nha hoàn sắp xếp lại hành lí trở lại xe ngựa , liền hướng Thủy Nguyên Thành mà đi.

Xe ngựa bên ngoài nhìn không quá lớn, bên trong lại rất rộng rãi, chí ít cũng phải chứa được 30 người !

Bên trong đồ đạc cũng nhiều, hẳn là một nhà phú hào .

Thêm một điều, vốn hắn đang ăn chơi sung sướng,đi mây về gió ,dễ chịu thảnh thơi, bây giờ ngồi xe ngựa tuy tốt nhưng cảm giác vẫn không thật thoải mái!

Không nói thì thôi, nhưng bây giờ hắn cảm thấy việc chứng minh này của mình rất nhiều thứ không ổn rồi.

Phải chăng hắn đã quá nóng vội, không chịu suy xét kĩ càng ?

Nhưng hắn không muốn dừng lại, vẫn muốn chứng minh điều đó với mẹ mình.

Lý Hoa Nguyệt hai mắt khẽ mở, nhìn hắn một chút rồi lại nhắm . Ai cũng có một cái chấp niệm của riêng mình, hóa giải nó cũng cần tự chính bản thân mình mở ra nút thắt ấy.

- Tiểu quỷ, chỉ cần làm những gì con muốn làm là được...

Thanh âm hiền dịu nhẹ nhàng của Lý Hoa Nguyệt vang lên trong đầu hắn.

Lý Thiên Long khẽ cười ,nhìn nàng , rồi vén màn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, ở một góc nhìn khác, khung cảnh xung quanh....toàn cây là cây.

Đi cả ngày , cuối cùng cũng có thể thấy một tòa thành sừng sững nơi chân trời. Thành cao ,hào sâu , bên trên là đội cung thủ, luôn túc trực tại vị trí, còn có một đội tuần tra bên trên, trên mỗi gác cao cũng đều có người trang bị Quang Thạch chiếu sáng cả một khu vực rộng lớn.

Bên dưới trong ngoài cũng đều có đội tuần tra kĩ lưỡng.

Theo xe ngựa tiến vào liền có người âm thầm đi theo phía sau, đến khi dừng lại trước tòa biệt phủ rộng lớn cũng liền âm thầm trở lại.

- Ta , quận vương Bạch Trường An , thỉnh các vị tiên gia !

Nam tử bước xuống, dõng dạc hô lớn .

Ba người cũng đi xuống , nha hoàn cùng hạ nhân khác xếp thành hàng ngay ngắn hai bên quỳ xuống.

Tuyên bố khách quý có hai mục đích, để đám gia nhân trong phủ nhận biết mà phục thị, cũng là cảnh cáo đối với người bên ngoài !

Lý Hoa Nguyệt và Tô Lạc Lạc một tòa nhà, Lý Thiên Long riêng một tòa nhà.

Bên trong bày trí cây cảnh, hòn non bộ, không quá cầu kỳ xa hoa mà thanh nhã , nhẹ nhàng.

Vật trong phòng bố trí đơn giản, cần gì có đó , ngăn nắp gọn gàng.

- Các vị, nếu có điểm nào thiếu xót, xin cứ nói với ta.

Bạch Trường An tươi cười, sau đó liền quay sang dặn dò gia nhân.

...

- Sư phụ, chúng ta khi trở về gặp phải đánh cướp ?

- Lí nào trùng hợp như vậy ?

- Được 3 người khác cứu ! Hiện đang ở nhà ta.

- Ta sẽ đến ngay !

Ngọc thạch rung lên rồi tĩnh lặng .

Bạch Phi Vũ thở ra một hơi nặng nề.

Bạn đang đọc Đại Phản Diện sáng tác bởi TangThan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TangThan
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.