Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Thứ Nhất

Tiểu thuyết gốc · 1599 chữ

- Tiểu phu nhân, đừng nói là nàng không có kế hoạch dự phòng ấy nha ?

Lý Thiên Long ôm Diệp Tuyết Linh ngồi trong lòng, hỏi nàng.

- Ah...cái này...thực sự ta cũng chưa nghĩ tới !

Diệp Tuyết Linh ngại ngùng thừa nhận.

- Tiểu phu nhân, đến cuối cùng mục đích là gì, có thể nói cho ta nghe được không ?

- Ân...có thể .

Diệp Tuyết Linh nhìn hắn , cũng khẽ gật đầu.

- Ta...ta muốn quay trở lại gia tộc, tìm hiểu cái chết của cha mẹ ta, ta tin bọn họ không phải người xấu !

- Gia tộc ? Diệp gia ?

- Diệp Gia Thế Tổ !

Nhắc đến danh tự này, nàng đều có phần tự hào, dù sao nàng cũng mang họ Diệp.

- Vậy lão tổ nhà nàng hẳn phải là một tồn tại mạnh mẽ lắm nhỉ ?

- Ân, trước đây cha có nói đó là thần tượng của cả tộc ta , Huyền Tiên Cảnh chí cao !

- Ồ !

Lý Thiên Long gật gù , hắn chỉ là cảm thấy quen thuộc, kịch bản giống như Diệp Tuyết Linh này chẳng có mấy điều tốt đẹp, cha mẹ nàng hẳn là chịu ám hại đi ?

Có điều chính nàng không rõ, hắn cũng chẳng dám nói bừa, chỉ có thể âm thầm quan sát đưa ra nhận định mà thôi.

Nhưng cũng vì thế hắn cũng có phân nửa dám chắc Diệp gia cũng chẳng phải nơi tốt lành gì. Diệp Tuyết Linh không phải là hạt giống tốt nhất hắn từng gặp ,nhưng đặt ở nơi của nàng cũng chính là hạt giống tốt nhất ! Lí nào lại để nàng lưu lạc ở ngoài . Hoặc là Diệp Tuyết Linh vẫn còn chưa nói hết cho hắn, hoặc là Diệp gia đủ tà môn, có thể che đậy đủ chuyện !

- Bây giờ có một đề xuất, nàng muốn nghe thử không ?

- Ưm, muốn .

Diệp Tuyết Linh khẽ gật đầu.

- Trước hết, tăng lên tu vi , cảnh giới ít nhất cũng phải là Huyền Thiên Cảnh , sau đó mới tính chuyện quay về ? Đương nhiên bây giờ cũng có thể quay về, có điều...

Diệp Tuyết Linh cũng hiểu, có thực lực mới có thể đảm bảo an toàn, nhất là khi nàng cũng vừa mới trải qua một trận bị đuổi giết.

- Ân , vậy còn Huyền Thiên Thánh Tông?

Diệp Tuyết Linh bị hắn cốc đầu một cái thật đau. Lý Thiên Long giơ bàn tay nõn nà đeo nhẫn trên tay của nàng lên ngang ngực hỏi :" Đừng nói là nàng chưa từng nhìn qua nó ?"

Diệp Tuyết Linh trộm nhìn hắn , rụt rè gật đầu.

- Dù sao...dù sao lúc đó chàng lưu manh ! Làm sao người ta để ý đến cơ chứ !

Diệp Tuyết Linh bĩu môi. Lý Thiên Long thở dài, khẽ cười.

- Vậy nàng nhìn thử xem ?

- Ân ?

Diệp Tuyết Linh theo hắn nhìn xem, nàng ngỡ ngàng, ngơ ngác hồi lâu muốn nói cũng không nói lên điều gì.

- Cái này là ?

- Vốn là cho nàng , cơ mà phu nhân có vẻ không ưa thích , khiến ta đau lòng quá!

Lý Thiên Long xụi mặt cúi xuống .

Diệp Tuyết Linh đỏ mặt ,ma thủ hắn vươn tới ngực nàng, nhẹ nắn .

- Hừ, có ai đau lòng như chàng !

Lý Thiên Long được nước làm tới , ma thủ luồn vào trong áo, một bên ôm lấy bụng thon, tay kia vuốt ve trái đào mềm mại.

- Chàng ! Háo sắc !

Diệp Tuyết Linh khẽ mắng.

Lý Thiên Long cũng vạch ra lộ trình phát triển cho nàng cùng bản thân, trước tiên sẽ tăng lên tu vi một chút, sau đó ra ngoài tìm yêu thú chém giết ,nâng cao chiến lực , tu luyện và chiến đấu xen kẽ không để mất cân bằng, đến lúc đó, cho dù gặp phải địch thủ cũng không quá thua thiệt.

Nhưng có một điều, cả hai người đều mang trên mình những bí mật , liệu đi cùng nhau có thực sự sẽ ổn ?

Hắn cũng không dám chắc . Tách ra vẫn là điều tốt nhất cho cả hai lúc này.

- Lầu Minh Nguyệt , chúng ta sẽ gặp nhau ở đó ! Ừm, đương nhiên là phải đạt đến Huyền Thiên Cảnh !

Ước định hai người cứ thế mà thành, không có thời gian nào cụ thể.

Có thể sẽ thuận lợi gặp nhau, hoặc là mãi mãi xa cách.

Lý Thiên Long lần đầu tiên cảm thấy mình có một cái mục đích ah .

Thế nhưng tiếp sau đây cũng hắn cũng cần giải quyết việc mình còn vương nợ !

Phong Lôi Thần Hành

Lý Thiên Long hóa thành lôi điện ,như vì sao vụt ngang qua bầu trời .

Sau đó...

- Xém chút nữa thì cả tiểu tử ngươi cũng biến mất rồi ?

Trước những câu hỏi của Dương Bích Hà, hắn đều lắc đầu không biết. Vân Kiều đứng một bên, không nói điều gì, nàng ta chỉ khẽ thở dài, kéo Dương Bích Hà ra ngoài, không quên nhắc nhở :" Phần thi luyện đan của ngươi sắp đến rồi, ổn định lại cho tốt ! "

Thời gian thi đấu luyện đan hao tốn thời gian hơn nhiều , thế nên Vân Kiều ít nhất cũng có thể sắp xếp kéo dài thời gian cho hắn.

Cũng may là hắn còn quay lại.

Lý Thiên Long thở phào một hơi, tiếp tục chăm chỉ lấy đan ra cắn , tiếp tục tu luyện.

Tới ngày diễn ra thi đấu, Dương Bích Hà trực tiếp tới cửa gọi .

Không những thế, cử chỉ thân mật, nàng còn khoác lấy một tay hắn ,nhìn vô cùng thân thiết.

Lý Thiên Long thầm than không ổn rồi !

Đối diện hắn là nam nhân tuấn kiện, nho nhã văn phong, cười cười nhìn hai người đến mức hai mắt híp lại.

- Ra đây là đạo lữ nàng chọn, thật có thiên tư .

Vũ Văn Nhân mở miệng.

Lý Thiên Long tặc lưỡi, hắn ôm lấy eo của Dương Bích Hà, đối diện nhìn tên kia mà khinh bỉ.

- Ồ, hóa ra đây là người theo đuổi phía sau, bám mãi không dứt đây à ?

Lý Thiên Long châm chọc, Vũ Văn Nhân chán nổi gân xanh, gằn giọng :" Dám tranh giành nữ nhân với ta, ngươi...sẽ nhận được món quà rất tốt đẹp !"

- Ta nào có tranh ? Là do ngươi làm gì có cửa ,ngay từ đầu đã vậy rồi !

Hắn cười khà khà.

- Không phải ngươi có một nữ đồ đệ sao ? Ta cũng có đồ đệ của ta, yêu thương cũng là chuyện của ta, không có liên quan đến Vũ Văn Nhân ngươi !

Dương Bích Hà quyết tuyệt.

- Tốt, tốt lắm...đến lúc quỳ xuống cầu xin còn tốt hơn !!!

Vũ Văn Nhân hừ một tiếng, quay người rời đi.

- Sư phụ tìm cho ta một kẻ địch tốt nha ...

Lý Thiên Long nhìn nàng một cái, ma thủ bóp nhẹ mông nàng , coi như thu phí.

- Tiện nghi ngươi cũng chiếm rồi, chẳng lẽ muốn hưởng mà không muốn làm ?

Dương Bích Hà bĩu môi.

- Trước mắt, hắn sẽ chưa dám tìm tới ngươi đâu.

- Đã biết.

Lý Thiên Long đi tới vị trí còn trống nơi thi đấu luyện đan, chờ đợi chuẩn bị.

Trong chính thành phần đan dược được chuẩn bị đã có vấn đề ! Hẳn là muốn loại bỏ ngay những luyện đan sư yếu kém .

Không chỉ phía tổ chức giở trò, người tham gia giở trò với nhau đều rất bình thường!

Lý Thiên Long ngồi trong phòng , trầm ngâm suy tư, Diệp Tuyết Linh bị đuổi giết, hắn cũng hiểu được phần nào. Tỏa sáng quá cũng là một cái tội !

- Chậc !

Lý Thiên Long cắn răng, cảm thấy trong người bức bối đến khó chịu.

- Vũ Văn Nhân, vậy thì liền giải quyết ngươi !

Không ai không biết, Vũ Văn Nhân sau một đêm mất sạch tu vi , cũng trở nên điên điên dại dại, càng là nhìn thấy Dương Bích Hà thì sợ hãi đến đái ra quần !

Trong khi đó , Dương Bích Hà lại ở Luyện Đan Hội, có sự làm chứng của không biết bao nhiêu người !

Lý Thiên Long cũng biến mất rồi !

Vân Lan Tông nhận thua rút lui, tất cả hạng mục đều thua, có thể cuốn gói về tông rồi.

Còn Lý Thiên Long, hắn giống như được khai sáng, nhưng thật khó chịu. Bình thường đều là ở bên cạnh Lý Hoa Nguyệt hay Tô Lạc Lạc, bên ngoài du ngoạn cũng chỉ là đứng bên ngoài mà nhìn, đến khi đích thân trải nghiệm ,cảm giác thật khó chịu.

- Khốn nạn !

Hắn thét một tiếng thật lớn !

Một vòng xoáy hiện ra sau lưng hắn.

- Mẹ ?

- Ừm...

Lý Hoa Nguyệt ngồi xuống bên cạnh hắn, để hắn dựa vào. Hắn không nói điều gì, chỉ có ôm trầm lấy nàng , cảm nhận hơi ấm nhẹ nhàng .

Lúc hắn tỉnh dậy, Lý Hoa Nguyệt cũng đã trở về rồi.

- Chậc...

Hắn nhìn bản thân mình, tự giễu, lấy ra thanh phi kiếm phóng đi.

Bình tĩnh là thế ,nhưng bây giờ, hắn cũng rất rõ ràng:

Một cái thế giới quan trong hắn đã sụp đổ mất rồi.

Bạn đang đọc Đại Phản Diện sáng tác bởi TangThan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TangThan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.