Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngọt ngào.

Tiểu thuyết gốc · 1215 chữ

Lần đầu tiên cả hai người trẻ tuổi cùng nhau nếm thử hương vị của trái cấm nên có chút không biết tự lượng sức mình, tới khi Dae Yong mở mắt ra đã gần trưa của ngày hôm sau. Quay sang nhìn không thấy Rosé đâu cả nhưng vì chung cư của Dae Yong cũng không phải là quá rộng, sau khi tỉnh táo lại Dae Yong liền nghe tiếng bát đũa leng keng bên ngoài, chắc là Rosé dậy trước chuẩn bị bữa sáng cho cả hai, à mà bữa trưa thì đúng hơn.

Dae Yong trần chuồng lọ mọ bước ra khỏi giường vào phòng thay đồ, nhìn những vết cắn còn đỏ ửng trên cơ thể mình, không ngờ Rosé bình thường nhút nhát vậy mà cũng có một bộ dạng điên cuồng đến vậy.

Rosé đang ở bếp chuẩn bị thức ăn, coi vẻ rất tập trung, Dae Yong đi đến sau lưng rồi mà Rosé vẫn chưa hay biết gì. Người ta nói con người thiếu gì thì sẽ tìm kiếm thứ đó, Dae Yong thấy câu nói này quả nhiên không sai chút nào.

Dae Yong là trẻ mồ côi, từ nhỏ đến lớn chưa tình được nếm trải hai chữ "tình cảm" là như thế nào, hoàn cảnh cực khổ khiến Dae Yong ám ảnh với việc mình phải kiếm được tiền, rất nhiều tiền. Đến nay Dae Yong dù chưa giàu có gì cả nhưng cũng đã đủ ăn đủ mặc, cũng có thể mua một bộ đồ đẹp mà không cần nhìn giá cả hay đơn giản hơn đó chính là có thể ăn bất cứ thứ gì mình thích mà không cần phải lo cho bữa cơm hôm sau có thể no bụng hay không. Từ nhỏ đến hiện tại Dae Yong luôn bị ám ảnh bởi việc kiếm tiền và tình cảm, cả tình cảm nam nữ và tình cảm gia đình. Tiền bạc thì không cần phải lo rồi, tương lai có vô số cơ hội cho Dae Yong tha hồ mà làm giàu, thứ mà Dae Yong vẫn còn canh cánh trong lòng lâu nay chính là sự cô đơn, là cảm giác xung quanh luôn rất nhiều người nhưng không có ai cho Dae Yong cảm giác được yêu thương, và mọi thứ thay đổi vào ngày hôm nay.

Khoảnh khắc đứng đằng sau nhìn Rosé mặc dù hơi vụng về nhưng rất cố gắng để có thể chuẩn bị bữa ăn cho hai đứa, Dae Yong chắc chắn rằng đây là khoảnh khắc tuyệt vời nhất của mình từ lúc sinh ra đến giờ.

"Em dậy từ lúc nào thế?"

Dae Yong ôm Rosé từ phía sau rồi thì thầm.

"Em dậy vừa được một lúc thôi, anh ngồi vào bàn đi, em chuẩn bị xong hết rồi"

Rosé thoáng giật mình nhưng rất nhanh liền phản ứng lại.

Một bữa ăn trưa với những món ăn bình thường nhanh chóng được bày lên trên bàn, dù đây không phải là những món sơn hào hải vị được chế biến bởi đầu bếp 5* nhưng Dae Yong cảm thấy đây mới là bữa cơm ngon nhất của mình từng được nếm thử.

Rosé đã vất vã chuẩn bị bữa ăn rồi thì tất nhiên người dọn dẹp phải là Dae Yong, giờ là thời đại nào rồi mà còn có tư tưởng việc nhà là của phụ nữ cơ chứ?

Sau khi dọn dẹp xong, Dae Yong chuẩn bị một dĩa trái cây sau đó ra ghế sofa ngồi cùng Rosé, cả hai vừa xem tivi vừa ăn tráng miệng.

"Rosé à, hay là tụi mình chuyển sang sống chung với nhau đi?"

Dae Yong đút một miếng trái cây cho Rosé sau đó nói.

"Không được"

Rosé gần như không cần suy nghĩ mà đáp lại.

"Sao lại không được, một bước kia tụi mình cũng đã bước qua rồi, chuyển tới sống chung thì có sao?"

Thấy Rosé trả lời nhanh vậy nên Dae Yong cũng có phần hơi cụt hứng.

"Ý em không phải sợ chuyện đó, anh đừng hiểu lầm"

Thấy Dae Yong có vẻ hơi cụt hứng nên Rosé ngay lập tức giải thích, sau đó lại nói tiếp.

"Em với anh đều là nghệ sĩ, việc mình yêu nhau nếu như khéo léo vẫn có thể giấu kín được nhưng một khi chuyển sang ở cùng với nhau, trước sau gì mấy tên nhà báo luôn lẻo đẻo theo sau mình cũng sẽ phát hiện ra, tới lúc đó ảnh hưởng tới sự nghiệp sẽ rất lớn"

"Em thì không sao, vì dù gì em cũng đã có được chỗ đứng của mình rồi, vã lại tệp fan hâm mộ của em cũng rất đa dạng nhưng còn anh thì khác, đa số fan hâm mộ của anh đều là phái nữ, nếu việc hai đứa mình hẹn hò bị đưa ra ánh sáng thì sẽ ảnh hưởng rất xấu đến sự phát triển của mình"

Nói một tràng xong vẫn thấy Dae Yong hơi xụ mặt, Rosé liền lí nhí nói tiếp.

"Hiện tại thì không được, tới khi nào sự nghiệp của anh có thể đứng vững gót chân rồi mình chuyển tới sống cùng cũng không muộn"

"Cùng lắm, cùng lắm... em cũng có thể sang nhà anh ngủ lại mà"

Nói tới câu cuối thì mặt Rosé đã đỏ ửng lên.

Dae Yong ban đầu nói tới việc ở chung chỉ là cảm xúc nhất thời, không ngờ Rosé lại lo lắng cho sự nghiệp của mình đến như vậy, còn nhiều hơn cả bản thân mình. Nghĩ tới đây Dae Yong không khỏi cảm thấy mình thật may mắn, con đường sự nghiệp rất thuận lợi, cả tình duyên cũng vậy.

"Em nói lời phải giữ lấy lời đó"

Dae Yong luôn biết giới hạn nên không trêu chọc Rosé thêm nữa.

"Chiều nay rảnh hay mình ra ngoài chơi đi, anh đang định mua một chiếc xe để đi lại cho tiện"

Dae Yong nói tiếp.

Lâu nay Dae Yong mỗi khi ra đường không đi bằng xe của công ty thì cũng là xe của Rosé nên cảm thấy hơi bất tiện, với lại có người đàn ông nào mà không mê xe cơ chứ? Hiện tại nhà ở thì Dae Yong cũng đã có rồi nên việc đầu tiên sau khi có tiền mà Dae Yong nghĩ đến đó chính là mua một chiếc xe. Mấy chiếc siêu xe hàng đầu thì Dae Yong chưa dám nghĩ tới nhưng với 900 triệu won trong tài khoản ngân hàng thì cũng đủ để mua một chiếc siêu xe nhập môn rồi.

Nghĩ là làm, Dae Yong cùng Rosé sau khi thay một bộ đồ chùm kín mít từ chân cho tới đầu liền cùng nhau rời khỏi chung cư để đi vào trung tâm thành phố, với bộ dạng này mà còn có người nhận ra được thì Dae Yong đi bằng đầu. Mà hình như từ lúc quen nhau tới hiện tại, đây mới là lần đầu tiên cả hai cùng nhau ra ngoài chơi vào ban ngày, mọi lần trước đều là lén lún ra ngoài khi cả thành phố đều đang say giấc.

Bạn đang đọc Đại Minh Tinh sáng tác bởi hdt1258

Truyện Đại Minh Tinh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hdt1258
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.